Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 99

Hoắc Nhiên phát hiện Khấu Thầm ở chuyện mua quà tặng, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, trước đây hẳn là tuỳ tiện mua, có tiền là mua được, bây giờ muốn mua gì đó đặc biệt cho ba cậu ta cũng phải đau đầu, cùng Khấu Thầm đứng cạnh xe mười phút vẫn chưa nghĩ ra được gì ngoài bình nước.

Chắc chắn thành tựu tối cao trong việc tặng quà của Khấu Thầm chắc là cái vòng chân kia.

" Đó là do tình yêu," Khấu Thầm ngồi lên xe mô tô, nhìn xuống chiếc vòng trên cổ chán cậu, vui bẻ mà nhéo giọng hát lên," Bởi vì tình yêu...."

" Vậy bình giữ nhiệt di." Hoắc Nhiên thở dài.

" Bình giữ nhiệt cũng được," Khấu Thầm nói," Bình giữ nhiệt của ba tôi dù sao cũng đã tuổi cao sức yếu rồi."

" Vậy được," Hoắc Nhiên ngồi lên yên sau, ôm lấy eo cậu ta, tay duỗi ra đằng trước thò vào bụng cậu ta sờ sờ," Đi thôi bụng nhỏ cơ bắp."

Bụng nhỏ cơ bắp khởi động xe, vô cùng thô bạo kéo tay cậu ra, rống lên:" Ngồi đàng hoàng! Rụt rè một chút!"

Hoắc Nhiên tự tay cầm tay mình.

" Thành thật một chút!" Bụng nhỏ cơ bắp lại quay đầu rống lên một tiếng, mới bắt đầu lái xe.

Vì ý tưởng, bọn cậu bỏ qua trung tâm thương mại lớn, đi đến phố đi bộ, vào một hẻm nhỏ.

Nơi này có không ít cửa hàng, đa số hàng bày bán không có ý nghĩa hoặc hơn nữa thì là không thực dụng, thiếu mĩ cảm, một phần nhỏ còn lại bán đồ không thực dụng, không ý nghĩa nhưng rất xinh đẹp, còn có một bộ phận nhỏ nữa, chính là thứ bọn cậu muốn tìm, đồ có thể dùng, không nhất thiết phải xinh đẹp.

Với thái độ khoan dung như vậy, muốn tìm quà tặng dễ hơn nhiều.

Khẩu vị từ lần đi biển trước của Khấu Thầm lại được dịp phát huy tác dụng, tìm được một quán in hình bình giữ nhiệt.

Hoắc Nhiên thật sự không nghi ra, khẩu vị Khấu Thầm rất tốt, lúc làm thước dây nhỏ thẩm mĩ cũng rất ổn, nhưng vừa đến thời điểm chọn đồ kỉ niệm, cậu ta lại có thể lấy tới món đồ khó nhìn nhất trên phố.

Thề rằng đây chắc chắc là thẩm mĩ trẻ con quê mùa nhất.

" Rất nhanh sẽ làm xong," một thím nói," Cháu mang theo ảnh chụp không?"

Chủ quán chính là thím này, thấy thế nào cũng giống như là người vừa mới đến xem hàng, nhưng nói chuyện lại rất chuyên nghiệp," Có ảnh chụp thì dì giúp cháu dùng máy in lên là được ngay, đảm bảo giống, cháu gửi ảnh sang đây dì nhìn xem."

" Ảnh chụp bằng di động, được rồi.?" Khấu Thầm lấy điện thoại ra bắt đầu lướt lướt trên màn hình.

" Gửi qua mail cho dì," thím vừa nói vừa ngồi xuống trước máy tính," Dì nhìn xem."

" Điện thoại cậu còn có ảnh chụp ba cậu?" Hoắc Nhiên hơi giật mình, điện thoại của cậu đều là chụp phong cảnh lúc đi chơi, nếu không là ảnh bạn học, thậm chí còn chụp bài thi, nhưng không có ba mẹ cậu, tự nhiên có chút áy náy.

" Không có," Khấu Thầm nói," Theo như quan hệ giữa tôi với ba, điện thoại tôi sao có thể có ảnh chụp của ông ấy."

" Vậy cậu dùng ảnh nào?" Hoắc Nhiên sửng sốt.

" Đương nhiên là ảnh chụp tôi với Soái Soái," Khấu Thầm nói," Con trai anh tuấn và chó cưng anh tuấn của ba tôi, tặng ông ấy cái bình, nếu in ảnh chụp ông ấy thì không thú vị gì cả, mỗi ngày soi gương nhìn còn chưa đủ sao, uống ngụm nước còn cần nhìn?"

" Cũng đúng," Hoắc Nhiên gật gật đầu, áy này đối với ba mẹ trong lòng nhanh chóng bay biến.

In hình lên bình quá trình đúng là rất nhanh, bọn cậu đứng nói chuyện chưa bao lâu, thím chủ quán đã làm xong, đưa cho bọn cậu nhìn.

Nói thật,  Khấu Thầm chọn cái bình rất đẹp, thân màu trắng, nắp màu đen, cứ như vậy thì nhìn rất ổn, sau khi in ảnh lên.... Hình ảnh in còn rất lớn, màu trắng trên thân bình gần như đều bị che mất, ảnh chụp xoay quanh thân bình.

Hình Khấu Thầm ôn Soái Soái cười đến vui vẻ hướng về phía máy ảnh.

" Không tồi, rất rõ ràng," Thẩm mĩ của Khấu Thầm không online, cầm cái bình rất vừa lòng," Ba tôi khẳng định sẽ thích, lúc nhớ tôi có thể xem, lúc tức giận có thể quăng ngã..."

" Gửi qua cho tôi tấm ảnh này đi," Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói," Tôi không có."

" Làm hình nền sao?" Khấu Thầm hỏi.

"Hả?" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

" Không đặt làm hình nền thì không cho." Khấu Thầm nói.

" Hình nền của cậu cũng không phải tôi," Hoắc Nhiên nói," Dựa vào cái gì tôi phải để ảnh cậu...."

Khấu Thầm không chờ cậu nói xong, đưa điện thoại giơ lên trước mặt cậu quơ quơ, Hoắc Nhiên thấy được trên hình nền là một khuôn mặt ngây ngô cười.

" Tôi đệt," Hoắc Nhiên sửng sốt," Chụp khi nào? Sao nhìn mặt tôi lại ngu như vậy?"

" Ngày đi chèo thuyền, tôi cảm thấy đặc biệt đáng yêu." Khấu Thầm nói.

".... Gửi ảnh cho tôi." Hoắc Nhiên nói.

Khấu Thầm cong cong khoé miệng, cúi đầu ấn ấn lên di động vài cái.

Di động Hoắc Nhiên vang lên hai tiếng, lúc cậu mở ra thấy hai tấm ảnh Khấu Thầm gửi qua, cậu cười cười, để ảnh chụp Khấu Thầm với Soái Soái làm hình nền điện thoại:" Sao, còn mua một tặng một ư?"

Khấu Thầm không nói chuyện, chỉ đem điện thoại quơ quơ với cậu.

Màn hình khoá cũng là ảnh cậu.

"Đệt," Hoắc Nhiên nở nụ cười, chỉ muốn ôm lấy Khấu Thầm hôn vài cái," Cậu...."

" Đưa tiền," Thím chủ quán ở bên cạnh không còn kiên nhẫn chờ thêm, đem mã thanh toán giơ đến trước mặt Khấu Thầm," Trả tiền xong hai đứa muốn đứng đây nói chuyện bao lâu thì bao."

" Ngại quá." Khấu Thầm nhanh chóng quét mã thanh toán.

Thím chủ quán nhìn như không còn chút kiên nhẫn nào, nhưng vẫn gói quà rất có tâm, một ống kim loại tròn màu đen nhìn xa hoa cùng với một chiếc nơ đen hồng.

( BlackPink in your area ớ)

" Cái này không tồi nhỉ," Khấu Thầm cầm vẫn luôn xem," Trước tiên đem về phải lượn  đến trước mặt ông ấy, đợi đến lúc ông ấy chuẩn nổi giận, nhanh chóng lấy cái bình này ra...."

Sau đó ông ấy sẽ đánh cậu một trận.

Hoắc Nhiên sờ sờ lưng Khấu Thầm," Không tồi."

" Đi cầm sách về nhà," Khấu Thầm nói," Ba tôi hôm nay ở nhà choè cậu."

" Làm gì?" Hoắc Nhiên đột nhiên khẩn trương.

" Ông ấy mời cậu," Khấu Thầm nói," Ông ấy khẳng định muốn ở nhà chờ cậu đến, ba tôi ở phương diện này đặc biệt chú ý."

" Được." Hoắc Nhiên gật gật đầu.

" Vốn muốn gọi cả mấy đứa kia đến chơi luôn," Khấu Thầm nói," Kết quả Hứa Xuyên muốn bồi mẹ đi dạo phố, Tri Phàm bá bá nói dẫn bà nội cậu ta đi bệnh viện, Siêu Nhân trực tiếp một câu không rảnh cự tuyệt, cậu nói xem nó có tính là không có chuyện gì muốn gây sự, ai cho nó cái gan...."

" Đi với bạn gái chăng," Hoắc Nhiên nhìn phía trước:" Bạn nữ lần trước gặp ở công viên giải trí, nhớ không?"

" Không nhớ rõ, tôi vì sao phải nhớ đến...." Khấu Thầm nói còn chưa dứt lời, Hoắc Nhiên đụng vai cậu một chút, chỉ chỉ phía trước.

Hẻm nhỏ đi ra phố đi bộ, ở chỗ rẽ, có hai người trẻ tuổi nhìn qua đã thấy có ý nhưng nhìn lại thấy không giống đang hẹn hò đứng, ngọt ngào mà ái muội.

Một người là Nguỵ Siêu Nhân, còn một người.... Khấu Thầm nhớ ra bộ dáng nữ sinh ngày đó, chính là người đang đứng trước mặt Nguỵ Siêu Nhân.

" Cái tên cẩu tặc này," Khấu Thầm có chút giật mình," Từ chỗ tôi lừa lấy một đống cách theo đuổi con gái tâm đắc, hiện tại có tiến triển lớn như vậy mà không nói lại với tôi."

" Tâm đắc?" Hoắc Nhiên nhanh chóng quay đầu nhìn cậu ta," Cậu từ chỗ nào tâm đắc ra."

" Đấy mẹ nó là trọng điểm sao?" Khấu Thầm chỉ vào hai người phía trước," Trọng điểm chẳng lẽ không phải hai người phía trước sao! Đặc biệt là cái tên đàn ông kia!"

" Cậu nếu chưa từng theo đuổi con gái, vậy cái kia không thể nói là tâm đắc,"Hoắc Nhiên nói," Cái kia nhiều nhất gọi là góp ý."

Khấu Thầm há miệng thở dốc, muốn nói lại thôi, qua hai giây, cậu ta hít một hơi:" Cậu ta từ chỗ tôi lừa một đống góp ý cách theo đuổi con gái.... Được rồi chứ?@

" Muốn qua chào hỏi?" Hoắc Nhiên nói," Hình như không tốt lắm, nó cũng chưa nói, có thể là sợ không thành công thì mất mặt."

" Bỏ qua đi," Khấu Thầm lấy di động," Nhưng tôi muốn chụp lén, ngày nào đó hai người bọn họ thành đôi tôi sẽ đem ảnh chụp rửa ra đưa cho nó làm album, kỉ niệm ngày hai người lần đầu hẹn hò, cậu thấy được không?"

"Khá tốt." Hoắc Nhiên gật đầu.

Nguỵ Siêu Nhân cùng nữ sinh kia đứng ở giao lộ vừa nói vừa cười hàn huyên vài câu, sau đó hai ngừoi cùng nhau bước về phía quảng trường nhỏ, Nguỵ Siêu Nhân chỉ chỉ sang bên trái.

( quảng trường nhỏ nơi cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Lâm Vô Ngung và Đinh Tễ diễn ra. Các bạn nếu đọc Kiêu Ngạo của Vu Triết sẽ biết, Lâm học trưởng là nhân vật chính nhé^^)

" Bên kia có một quán nước, bán sữa đông hai tầng hương vị siêu cấp ngon," Hoắc Nhiên nói," Bọn họ chắc chắn là muốn đi đến đó ngồi một lát."

" Cậu thật hiểu biết nha? Có phải cùng ai tới rồi?" Khấu Thầm một bên chụp lén một bên nắm chặt thời gian ăn cái dấm.

" Tôi ở đây lớn lên, mười tám năm," Hoắc Nhiên nói," Biết cái này có gì lạ, cậu nửa đường mới ở đây còn biết chỗ nào đồ ăn ngon đấy thôi."

" Tính cậu thắng." Khấu Thầm ấn chụp một cái.

" Như thế nào nói tính tôi thắng," Hoắc Nhiên nói," Vốn dĩ chính là tôi..."

" Tôi sao lại cảm thấy không đúng lắm?" Khấu Thầm cúi đầu xem lại ảnh chụp, lại ngẩng đầu lên nhìn nhìn phía trước, sau đó cúi đầu:" Cậu xem ảnh này."

" Tôi không xem!" Hoắc Nhiên trong đầu hiện lên ít nhất mười ảnh chụp trở lên có cái chuyện ma quỷ gì, nhanh chóng lui ra sau hai bước.

" Mấy người này lúc chúng ta đi ra thì ở phố đối diện," Khấu Thầm hoàn toàn bỏ qua phản ứng của cậu, chỉ lập tức đưa điện thoại đến trước mặt cậu," Đi cả nửa con phố rồi vẫn còn đi theo bọn họ."

Hoắc Nhiên vừa nghe lời này, lập tức cũng có cảm giác không đúng, thò lại gần nhìn nhìn.

Ảnh chụp là Nguỵ Siêu Nhân cùng nữ sinh kia rẽ vào ngõ nhỏ, ở sau có ba tên con trai  đi theo, đều rất gầy, tay cắm túi quần, tư thế đi đường như kiểu thế giới này là của bố mày, nhìn xem một cái bọn tao sẽ đánh chết mày không sai.

" Chúng ta cũng tới?" Hoắc Nhiên ngẩng đầu nhìn qua đầu hẻm, ở đó đã không còn người.

" Vào," Khấu Thầm bước nhanh qua hướng đầu hẻm," Đi qua nhìn xem, nói không chừng là chỉ là cùng đường."

" Cậu cảm thấy vậy sao?" Hoắc Nhiên cảm thấy mấy người này không giống như đi dạo phố, càng không giống như sẽ cùng bạn bè đến quán trà sữa chỗ ngõ nhỏ như này.

" Tôi không cảm thấy, tôi chỉ sợ cậu sẽ cảm thấy như vậy," Khấu Thầm nói," Nên phụ học với cậu một chút, cho cậu mặt mũi."

"....Đây là nhắm đến Siêu Nhân hay nữ sinh kia?" Hoắc Nhiên đi theo Khấu Thầm cùng vào ngõ nhỏ.

" Siêu Nhân từ trước đến nay đều không gây sự phiền toái gì," Khấu Thầm nói," Nó chỉ là nói đến hăng say, thực sự có chuyện nó lại không ra tiếng."

" Tôi vốn vẫn luôn thấy ba người các cậu đều là những tên phiền toái." Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói.

" Chỉ có tôi là tên phiền toái thôi." Khấu Thầm nhìn cậu một cái.

" Cậu không phải," Hoắc Nhiên nhớ tới ngày đó ở văn phòng lão Viên cùng Khấu lão nhị nói chuyện, có chút đau lòng Khấu Thầm," Mấy người kia mới là.... Cậu tính xem làm sao bây giờ?"

" Trước đi theo xem tình hình thế nào," Khấu Thầm nói," Không thể đẻ họ đánh người, những cái khác thì mặc kệ.

" Muốn động thủ sao?" Hoắc Nhiên đột nhiên có chút khẩn trương.

Khấu Thầm không trả lời, cúi đầu nhìn quà tặng trên tay, một lát sau mới thấp giọng:" Không, đối phương nếu động thủ, thì kéo bọn họ chạy."

Đi ra khỏi hẻm nhỏ 50 mét là cửa hàng trà sữa kia, là một quán nước rất lãng mạn, Nguỵ Siêu Nhân quả nhiên đưa nữ sinh kia vào trong tiệm.

Theo chân hai người là ba tên con trai, ở trước cửa quán ngừng vài giây, như đang bàn bạc, sau đó cũng đi theo vào trong quán.

" Đúng là nhắm đến bọn họ." Hoắc Nhiên nói," Chúng ta cũng vào sao?"

" Trong tiệm bố cục thế nào?" Khấu Thầm hỏi.

" tầng một nhỏ, có quầy bar cùng mấy bàn nhỏ, tầng hai có ghế dài cùng bàn nhỉ, còn có ban công." Hoắc Nhiên nói.

" Biết nhiều như vậy, cậu rốt cuộc mang theo ái tới rồi?" Khấu Thầm nhíu mày nhìn cậu, không chờ cậu trả lời đã tiếp tục," Nguỵ Siêu Nhân khẳng định lên tầng hai, mấy người kia chắc hẳn không dám theo sau, sẽ ở dưới tầng, chúng ta đi vào, nhìn mấy tên đó chằm chằm là được."

"......Được." Hoắc Nhiên gật đầu.

Thời gian lúc này trong quán ít người, vào trong tầng một cũng chỉ có bàn ba tên thoi dõi gầy nhằng, có năm bàn nhỉ thì bọn họ chiếm hai.

Khấu Thầm đến chỗ cạnh cửa sổ gần cầu thang ngồi xuống.

Hoắc Nhiên ngồi xuống đối diện cậu ta.

" Sữa đông hai tầng?" Khấu Thầm hỏi.

".... Ừ?" Hoắc Nhiên ngẩn người.

" Nếu là hiểu lầm, hai chúng ta xem như đi hẹn hoc," Khấu Thầm nói," Coi như là lưu trình hẹn hò đi."

" Ồ."Hoắc Nhiên nhìn cậu ta," Hai cốc đó với tôi còn muốn một đĩa Khu rừng đen."

" Chờ." Khấu Thầm đứng dậy tiến đến quầy bar.

Người phục vụ đem đồ các cậu gọi ra xong còn nhìn thoáng qua phương hướng của ba ngừoi kia, sau đó mới quay lại quầy bar.

Hoắc Nhiên thấy mấy ngừoi kia không gọi món, này khả năng thật sự không phải hiểu lầm.

" Tôi cảm thấy.... " Cậu nói đến một nửa, Khấu  Thầm cầm tay cậu sau đó kéo tới trước mặt mình, ở trên ngón tay cậu hôn một cái, cảm xúc ấm ấm mềm mại làm cậu một trận thoải mái, đôi mắt đều muốn nhìn lên trần nhà.

" Tiểu Nhiên yêu dấu." Khấu Thầm nhỉ giọng nói.

".... Tiểu Thầm dấu yêu," Hoắc Nhiên nói," Cậu có chút buồn nôn đó."

" Cho chút mặt mũi đi," Khấu Thầm nói," Hẹn hò mà!"

" Ồ," Hoắc Nhiên  hắng hắng giọng," Chuyện gì, Tiểu Thầm."

" Tiểu Nhiên, bọn họ mang theo gạch." Khấu Thầm tủm tỉm cười nói.

" Làm sao bây giờ?" Hoắc Nhiên ngây ngẩn cả người, qua một giây mới lại thêm một cấu," Tiểu Thầm."

" Tiểu Nhiên yêu dấu, tôi gửi tin cho Siêu Nhân," Khấu Thầm lấy ra di động," Cậu ở đây nhìn, không cần ghen."

" Ồ." Hoác Nhiên lên tiếng, nằm bò lên bàn cười nửa ngày, cũng không biết vì sao trong thời khắc khẩn trương như này sẽ bị Khấu Thầm làm cho thoải mái như vừa ợ hơi Coca.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top