Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tam ca tiệm trà sữa 2

Sau khi Tam ca xuống tầng dưới, mọi người còn đang ở bàn bên cạnh sững sờ, qua hai giây, Khấu Thầm đứng lên, đi qua hướng cầu thang.
"Làm gì?" Hoắc Nhiên cũng nhanh chóng đứng lên.
"Không ở dưới lầu," Khấu Thầm quay đầu lại nói một câu, lại chuyển hướng qua ban công bên kia, "Người phục vụ mới vừa nói anh ta sẽ đưa cho chúng ta một cái bánh kem thịt nguội......"
"Đi mua bánh kem?" Giang Lỗi hỏi.
"Không đến mức đi, không phải sáng sớm đều phải chuẩn bị hết rồi chứ," Từ Tri PHàm có chút cạn lời nhìn cậu ta," Bánh kem còn phải lâm thời mới đi mua, vậy còn làm ăn thế nào được."
Khấu Thầm cũng không nhiều lời, trực tiếp bò đến trên lan can ban công nhìn xuống, Tam ca đã từ tiệm đi ra ngoài, vừa gọi điện thoại vừa đi đến bên chậu hoa hồng bên cạnh ngồi xuống.
"Chuyện gì xảy ra?" Hoắc Nhiên cũng bò lại đây, "Muốn đi xuống hỏi một chút không?"
"Hẳn là sẽ không có chuyện gì," Khấu Thầm cau mày nghĩ nghĩ, "Lần trước thấy cũng cảm thấy anh ta là thần lải nhải, lại còn xem như có giúp chúng ta...... lát có chuyện gì rồi nói sau, đừng dọa lộ hoan với mấy bạn nữ."
Có lẽ Lộ Hoan với mấy nữ sinh đều không có bị dọa, Hoắc Nhiên nghe được phía sau vang lên tiếng bọn họ nói một câu:" Oa, vẽ thật đẹp."
Cậu quay đầu lại, nhìn thấy trên bàn phía trước, thật sự là tranh cát, mặt bàn màu đen cùng cát trắng, vẽ hai con kiến đang khiêng một cái lá bên sườn núi.
Bức vẽ thật sự vẽ không tệ, dù vẽ bằng cát, nhưng vẽ rất có thần, thậm chí con kiến đằng trước được vẽ đang bò dùng lực nhiều hơn, thật đáng yêu.
" Tôi chụp một tấm," Lộ Hoan lập tức lấy di động ," Cao thủ ở dân gian a."
Khấu Thầm nhìn người cũng đang ghé vào lan can kia, mới vừa rồi anh ta ngồi chỗ đó, hẳn chính là anh ta vẽ, nhưng lúc này anh ta lại chỉ nhìn phía trước, khóe mắt cũng không hướng sang bên này liếc một cái.
Mọi người cầm di động chụp bức tranh nửa ngày, cái bàn không lớn, bốn năm người vây qunh liền đầy, Ngụy Siêu Nhân chờ đến khi Hồ Dật tránh ra, mới giơ di động qua:" Tao cũng chụp một cái..."
Lời còn chưa nói xong, liền run tay làm rơi điện thoại, một chút dộ cung cũng không có trực tiếp bổ nhào trên bàn.
Nện vào phần thân hai con kiến.
Mọi người tức khắc sửng sốt, cùng nhìn cái diện thoại trên người con kiến trầm mặc.
"Tao đệt." Hứa Xuyên đè nặng âm thanh," Mày run cái rắm gì?"
" Tao cũng muốn biết tao run cái rắm gì đây!" Ngụy siêu Nhân cẩn thận cầm điện thoại lên.
Mọi người liếc mắt nhìn một cái xong lại lần nữa trầm mặc.
Không thấy kiến nhỏ nữa.
Hoắc Nhiên do dự hai giây, dùng ngón tay chọc một chút lên thứ bột trắng, liếm liếm nhanh đầu ngón tay.
"Là muối." Cậu nói.
"Ai hỏi cậu cái này?" Khấu Thầm nhìn cậu, đặc biệt muốn duỗi tay sờ đầu cạu ta, xem có phải phát sốt hay không.
"Siêu nhân làm hỏng tranh của người ta rồi," Hồ Dật nhỏ giọng nói, "Là người kia vẽ sao?"
Khấu Thầm quay nhìn qua hướng lan can, người đàn ông cũng chuyển đầu qua, nhìn ọn cậu bên này, cậu không chút suy nghĩ liền đã mở miệng:" Chú..."
Hoắc Nhiên véo một cái lên eo cậu, đè nặng tiếng:" Cậu mù à!"
Khấu Thầm mới chú ý người đàn ông nhìn bộ dáng chỉ tầm hơn ba mươi, nhanh chóng sửa miệng:"Anh, đây là anh ... vẽ sao? Là bức vẽ con kiến ấy."
" Ừ." Người nọ lên tiếng.

" Ngại quá," Hoắc nhiên nói," Bọn em không cẩn thận làm nó... thành đống cát mất rồi."
Người nọ không nói chuyện, nhìn bọn cậu.
"Còn có thể sửa lại được không?" Hứa Xuyên hỏi.
"Không thể." Người nọ nói.
"Vậy làm sao bây giờ a?" Lộ hoan có chút sốt ruột.
"Chạy mau a," người nọ nói, "Không lát nữa ông chủ đến thì mấy đứa lại phải nộp thêm 800 đồng đấy."
" Anh nói cái gì?" Khấu Thầm xoa người qua.
Người nọ cười cười không nói chuyện.
Khấu Thầm đang muốn hỏi lại, anh ta đã đi tới.
"Không có việc gì." Người nọ tùy tay ở trên muối lay vài cái, lại nắm một nắm muối bên cạnh lên, ở giữ rắc hai cái, đầu ngón tay hoặc vuốt hoặc ấn vài cái xong, trên muối lại vẽ ra hai con kiến khác, không giống với lúc trước lắm, động tác như khom lưng muốn dừng lại
" Làm thẻ xong cũng có thể đi." Anh ta vỗ muối trên tay, rời khỏi ban công.
" Trâu bò." Giang Lỗi nhìn cái bàn.
"Làm thẻ xong thì có thể chạy a," Hồ Dật bắt được trọng điểm," anh ấy mới vừa nói thế đúng không?'
" Chạy cái rắm," Khấu Thầm giương lông mày," Tùy tiện ăn vài lần là hết."
Mọi người trở lại bàn mình, ngồi xuống nói chuyện chưa được vài câu, người phục vụ gầy đi lên, trên khay là đồ ăn vặt bọn cậu đã gọi, còn có một cái bánh kem thịt nguội nhỏ xinh.
" Cái này là bánh thịt nguội đã nói." Người phục vụ gầy nói.
" Ông chủ các anh đâu?" Khấu Thầm hỏi.
" Ở ngoài cửa," người gầy nói," Làm sao?"
" Không." Khấu Thầm uống một ngụm trà sữa.
Người gầy xoay người rời đi.
"Aiz, lúc này mà đang ở trên bãi biển thì quả là," Giang Lỗi dựa vào ghế duỗi dài chân," Gió biển, sóng, ánh mặt trời.... Lần trước chúng ta đi hình như cũng tầm thời gian này nhỉ."
" Khi nào lại đi," Hứa Xuyên hỏi," Còn nói nghỉ hè lần này đi, kết quả một đám, không phải ngủ thì chính là ngủ, hiện tại thoải mái, thì bắt đầu đi học."

" Khái giảng chính thức còn cách mấy ngày nữa mà," Từ Tri Phàm nói," Mấyd ngày có thể đi xem như thả lỏng một chút, nghỉ đông khẳng địnhkhoong có thời gian, lại phải chờ đến nghỉ hè năm sau."
" Có thể đi gần một chút," Hồ Dật nói," ba tao cùng.. người phụ nữ kia, vừa mới đi một chuyến, ngồi xe lửa, ven đường phong cảnh cũng đẹp, tao cũng có thể đi, ông ta còn đăng hành trình lên vòng bạn bè đấy."
" Củ cải mày cũng được nha," Khấu Thầm nở nụ cười," Vậy mà không thấy bài xích sao?"
" Trước kia khẳng định sẽ rất ghét," Hồ Dật nhìn thoáng qua mấy bạn nữ, nữ sinh không chú ý đến nội dung nói chuyện của bọn cậu, đang cùng nhau ở bên cửa sổ chụp ảnh tự sướng, Hồ Dật thấp giọng nói," Nhưng hiện tại tao nghĩ kĩ rồi, tao vì ông ta mà buông bực không đáng, lão Viên cũng tao nói chuyện vài lần, nói một đống lời thâm tình..."
" Nghĩ thông suốt?" Hoắc Nhiên hỏi.
"Chưa suy nghĩ cẩn thận," Hồ Dật nói, "Bất quá nghe thầy ấy khẳng định không sai."
"Mù quáng." Hứa Xuyên chậc một tiếng.
"Rốt cuộc vẫn là fan não tàn một thời của lão viên mà." Hồ Dật nói," Mẹ tao muốn khởi tố ly hôn, tao cảm thấy khá tốt, mẹ tao tuổi cũng không lớn, về sau có thể hưởng thụ hết nhân sinh... Bọn mày có biết chú nào độc thân tốt tính nhất định phải nhớ đến mẹ tao đấy."
"Thực sự có," Khấu Thầm dậm chân một cái," bạn của ba tao, ngày thường thường cùng nhau tập thể hình, tao về nahf thì hỏi một chút."
"Có ảnh chụp không?" Hồ Dật hỏi.
"Tao nhìn xem a," Khấu Thầm bắt đầu lướt di động, "Có ảnh chụp của mẹ mày không, cho tao một tấm."
Hoắc Nhiên ở bên cạnh vẫn luôn cười, đề tài như thế nào đã chuyển đến giới thiệu bạn trai cho mẹ hồ Dật cậu trong chốc lát còn chưa phản ứng được.
" Đừng vội giới thiệu," Từ Tri Phàm nói," trước tiên nên thăm hỏi rõ ràng ý tứ, hai bên nếu muốn có thể bắt đầu từ làm bạn, lại tìm cơ hội gặp mặt sau."
" Đương nhiên rồi," Khấu Thầm tiếp tục lướt trên điện thoại" tao làm việc thì mày cứ yên tâm."
Mẹ Hồ Dật lớn lên còn rất thanh tú, nhing cũng rất trẻ, bạn Khấu lão nhị nhìn chính là bộ dáng của nhân sĩ thành công.
" Tao cảm thấy rất xứng dôi." Giang Lỗi nói.
" Đúng vậy." Mọi người sôi nổi tán thành.
" không nghĩ tới chúng ta mười bảy mưới tám tuổi, cư nhiên còn nổi lên hứng thú làm chuyện mai mối này," Hoắc Nhiên nhịn không được chậc một tiếng," Quá trâu bò."
" Không có việc chúng ta không làm được!" Ngụy Siêu Nhân đập bàn một cái.
" Mẹ mày khi nào hoàn tất thủ tục ly hôn thì bảo tao," Khấu Thầm nhìn Hồ Dật," Tao hỏi thăm trước cho."
" Được." Hồ Dật nhìn cậu ôm quyền.
Mọi người mói chuyện náo nhiệt, chỗ cầu thang lên tầng hai truyền đến tiếng ồn ào.
Tam ca đi lên đến, nhìn nhìn bốn phía:" Không có người a, vừa lúc."
Khấu Thầm còn chưa rõ nhưng lời anh ta nói có ý gì, đã thấy anh ta kéo ghế ở bàn bên cạnh xoay nửa vòng, đặt mông ngồi lên, , khoanh tay, , nhìn cửa cầu thang.
Cả bọn đều nhìn theo hướng anh ta nhìn qua.
" Đi lên!" Âm thanh của người phục vụ gầy truyền tới.

Sau đó một người, rồi người thứ hai, thứ ba ...
" Đệt." Khấu Thầm nhìn đến những người đi lên, , tay che miệng nhẹ giọng nói một câu," Là mấy thằng ngày hôm đó.'
" Đúng vậy," Ngụy Siêu Nhân liếc mắt một cái liền nhận ra, tức khắc nắm chặt tay.
Đến khi mấy người đó đứng đến giữa phòng thì Tam ca hắng hắng giọng nói một câu, hướng bọn cậu nhìn thoáng qua:" Mày gọi ai tới?"
" Khấu lão nhị." Khấu Thầm không chút do dự báo tên cha cậu ta.
Mọi người, bao gồm cả Tam ca cùng người gầy kia, đều cùng nhau nhìn Khấu Thầm.
" Được," Tam ca gật đầu," Tôi có phải còn phải gọi cậu một tiếng Thanh ca?"
"Không cần," Khấu Thầm nói, "Kêu tôi tiểu khấu là được."
"Khấu ca," tam ca hướng cậu ta nâng nâng cằm, "Phí khâu đầu bao nhiêu tiền?"
"...... là vỡ sọ." Khấu Thầm nhắc nhở anh ta.
"Bao nhiêu tiền?" Tam ca lại hỏi.
"Không biết, mấy trăm đi?" Khấu Thầm nhìn Hoắc Nhiên liếc mắt một cái.
Không chờ Hoắc Nhiên trả lời, Tam ca giương lên tay, chỉ vào người ngày đó đập vỡ dầu Khấu Thầm:" Cứ tính một nghìn, tiền mặt hay chuyển khoản đều được, luôn bây giờ."
Vị kia vẻ mặt không phục, nhưng lại không dám phát tác, nghẹn đến mức mặt đều có chút phát tím.
"Đưa tiền!" Người gầy đẩy tím mặt một phen.
Nhóm bảy người cùng mấy nữ sinh đều ngây ngẩn cả người, như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống này.
Tím mặt cắn chặt răng, đi đến trước mặt Khấu Thầm, móc ra di động: "Quét mã."
Khấu Thầm nghĩ nói không cần, nhưng hiện tại cái này cục diện, cậu nếu nói ra câu này thì kế tiếp chuyện  phát triển như thế nào liền rất khó nói.
Cậu không muốn chọc phiền toái, cậu hiện tại một lòng hướng về hình tượng con người ổn trọng dù cho không thi đậu Bắc Đại thì cũng phải là thiếu niên có khí thế thi đậu Bắc Đại.
Vì thế cậu lấy điện thoại ra.
Nhìn chằm chằm di động một lát, cậu quay lại nhìn Hoắc Nhiên.
" Mở mã QR ra nhận tiền." Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói.
" À." Khấu Thầm chọ di động vài cái.
Tím mặt quét một chút, đem một nghìn đồng chuyển cho cậu, sau đó quay đầu nhìn Tam ca:" Tiền cho! Được rồi chư!"
" Mày nói thêm một câu." Tam ca thực bình mà nói.
Tím mặt ngậm miệng.
" Nói xin lỗi người ta." Tam ca nói." Bọn mày cùng nhau nói."
Tím mặt nhìn mấy tên đồng lõa với hắn một cái, cả ba đông thời thanh thanh giọng.
" Khánh nhi," Tam ca nhìn nhìn người gầy," Bắt nhịp cho bọn nó."
" Chuẩn bị---" người gầy giơ tay lên, hạ xuống một cái," Bắt đầu!"
Loại trường hợp này nên là vô cùng nghiêm túc hơn nưa không khí phải khẩn trương tưởng chừng chỉ cần chạm vào là có thể nổ ngay, nhưng mấy nữ sinh vẫn là không nhin được, xì một chút thì cười thành tiếng.
Lộ Hoan rõ ràng là vừa buồn cười vừa sợ, nhanh chóng gục xuống bàn, đem mặt vùi vào cánh tay cười.
Mấy nữ sinh đều lập tức gục xuống bàn.
Nam sinh lúc này phải chịu đựng, căng mặt a, không thể cười.
Cũng may mấy người bọn tím mặt còn tính phối hợp, một trận hỗn loạn cũng không biết ai với ai, thực sự xin lỗi hay ngại ngùng xin lỗi...
"Được rồi, đi đi." Tam ca phất tay.
Mấy người bọn tím mặt gióng như có lửa đốt mông, xoay người té chạy xuống cầu thang, trong vòng vài giây đã không còn thấy bóng.
" Thẻ kia của cậu dùng hết có thể nạp thêm." Tam ca đứng lên, nhìn Khấu Thầm.
" Cảm ơn." KHấu Thầm nói.
" Không thể hoàn đâu đấy." Tam ca nói.
"... Không hoàn." Khấu Thầm nói.
" Được rồi, các cậu từ từ ăn." Tam ca mang theo người gầy đi xuống tầng.
" Tao đệt." Hứa Xuyên thật sự không banh mặt thêm được nữa, cũng bò lên mặt bàn cùng mấy nữ sinh cười.
Mọi người đến giờ cũng xem như mới hồi thần, cùng nhau cười như điên.
" Người này trâu thật?" Ngụy Siêu Nhân sau khi cười xong thì cảm khái," Chỉ mấy phút thôi đã tìm được người đến?"
" Tao nghi rằng đã sớm tìm được," Giang Lỗi nói," Chắc anh ta gọi điện đến đi?"
" Không biết ông chủ này có địa vị gì?" Từ Tri Phàm hỏi.
" Không biết, mày nhìn cái sẹo trên mặt anh ta không?" Khấu Thầm nói" Cái sẹo kia vừa nhìn là biết là có từ lâu, có khi là lão đại giang hồ thoái ẩn đấy."
" Vậy bây giừo là lão đại ca rồi." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm chậc một tiếng:" Được rồi! Chuyện này cho qua đi! Thương lượng chuyện ra ngoài chơi thế nào đi."
Ăn xong uống xong nhóm người bọn cậu đi xuống lầu, người phục vụ gầy và cô gái phục vục cũng không có trong tiệm, chỉ có Tam ca ở quẩy thu ngân cùng anh trai vẽ tranh cát kia.
" Gói cho tôi bốn cái bánh kem màu vàng này đi." Khấu Thầm đi qua.
" Ăn ngon đúng không?" Tam ca nói," mấy nữ sinh đều thích ăn cái đó.'
" Vâng." Khấu Thầm gật gật đầu, lúc nhìn Tam ca đóng gói bánh, cậu hỏi một câu," Cái thẻ kia của tôi..."
" Không thể hoàn." Tam ca nói.
" Tôi không nói hoàn," Khấu Thầm nói," Tôi muốn hỏi một chút, cái thẻ đó người khác có thể sử dụng không?"
" Ai dùng?" Tam ca hỏi.
" Tôi làm sao biết ai dùng." Khấu Thầm ngẩn người.
" Vậy còn hỏi?" Tam ca nói.
Anh trai ngồi ghế ở trong  bắt đầu nở nụ cười.
" Tôi chỉ hỏi, thẻ này trừ bỏ tôi, bạn bè tôi có thể dùng hay không?" Khấu Thầm hỏi.
" Không thể." Tam ca trả lời rất kiên quyết.
"À." Khấu Thầm lên tiếng,lần đầu thấy ép mua ép bán, lần đầu thấy một cái tiệm trà sữa mẹ nó thật sự làm ăn như này.
" Bạn trai cậu có thể dùng," Tam ca đem bánh đã gói xong đưa tới trước mặt cậu," Thẻ này là thẻ tình nhân."
Khấu Thầm khiếp sợ mà nhìn anh ta một cái, lấy lại tinh thần xong lập tức xoay đầu qua.
" Đều đi ra ngoài rồi." Tam ca nói.
Khấu Thầm nhìn thấy mấy nữ sinh đều đã ở ngoài cửa tiệm, lúc này mới lại quay đầu lại, lấy bánh kem.
" Đi thong thả." Tam ca nói.
"A." Khấu Thầm lên tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài.
Đưa bánh kem cho mấy nữ sinh với Lộ Hoan xong, mọi người lại cùng nhau hướng sang đường đi bộ bên kia.
Khấu Thầm cùng Hoắc Nhiên đi ở sau cùng, nghe nhóm người đằng trước tán gẫu, thường thường đi theo vào tiệm chuyển một vòng.
" Tôi trước kia không thích đi dạo," Hoắc nhiên noia," hiện tại không biết có phải do buồn chán lâu rồi hay không, tùy tiện ra đi dạo thế này, cảm giác tâm tình rất tốt."
"Ừ." Khấu Thầm gật đầu.
Hoắc Nhiên quay đầu nhìn cậu ta một cái: "Tôi phát hiện tâm tình cậu đặc biệt phá lệ đặc biệt tốt nhỉ? Từ trong tiệm ra tới vẫn luôn cười."
"Ừ." Khấu Thầm cười lại gật gật đầu.
"Cậu không đến mức đi," Hoắc Nhiên nói, "Cậu tốt xấu gì cũng là một đại thiếu gia, nhận được một nghìn đồng cười thành như vậy không phải cũng quá không tiền đồ rồi."
"Cái gì một nghìn đồng tiền?" Khấu Thầm nhìn cậu một cái, ngẫm lại lại cười, "À, không phải vì cái đó."
"Vậy vì cái gì?" Hoắc Nhiên hỏi.
" ông chủ kia, Cái người kêu Tam ca ấy." Khấu Thầm ôm vai cậu. Tiến đến bên tai cậu nhhor giọng :" Anh ta nói, thẻ này là thẻ tình nhân, bạn trai cậu có thể dúng."
" Bạn trai cậu là..." Hoắc Nhiên hỏi đến một nửa thì đôi mắt trừng lớn," Tôi đệt? Anh ấy nhìn ra?"
"Ừ." Khấu Thầm cười đến đôi mắt đều híp lại.
"Làm sao thấy được?" Hoắc Nhiên đè nặng thanh âm.
"Tôi làm sao biết được," Khấu Thầm vui rạo rực," Khả năng do nhìn xứng đôi đi, vừa nhìn chính là một đôi."
"A." Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.
Khấu Thầm không để ý đến cậu, hướng về phía trước chính là một hồi vui sướng cười to.
Phía trước vài người đều quay đầu lại.
"Đây là bị làm sao vậy?" Từ Tri Phàm hỏi.
"Cao hứng," Khấu Thầm nói, "Cùng bọn mày ở chung đặc biệt cao hứng."
"Dối trá." Hứa Xuyên nhỏ giọng nói.
"Dối trá." Giang Lỗi cũng nhỏ giọng nói.
"Lừa đảo." Hồ Dật quay đầu lại cũng nói.
"Cảm tạ." Khấu Thầm cười nói, "Đi, dạo, buổi tối ăn hải sản đi, ở ngay mặt sau phố đi bộ này."
"Được——" tất cả mọi người đều tích cực hưởng ứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top