Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lý gia chúng ta đã bị trúng lời nguyền, đó là ngõ cụt không thể nào giải thoát. Nhà ta bị rủa rằng: Nếu cả nhà sống thì dòng giống tuyệt tự, đồng nghĩa với việc, con phải bị giết chết; nhưng nếu muốn giữ mạng con lại thì cả nhà Lý gia ta phải chết. Giữa mạng sống của cả nhà và mạng của con, ông nội đã chọn giữ con lại."

Tôi thất thần ngồi phịch xuống giường, thật sự không ngờ mọi chuyện lại là như thế, ông vì muốn tôi sống nên mới chém chết bà và bố mẹ, nhưng tại vì sao chứ?

Tôi hỏi chú hai dồn dập, nhưng chú chỉ lắc đầu.

"Những chuyện này con khoan hãy hỏi, biết nhiều sẽ không tốt cho con, vì hiện giờ con còn quá nhỏ, quá yếu đuối"

Sau đó chú hai quay lại nhìn tôi, nói rõ từng từ " Trường Sinh, ta đã trải qua biết bao chuyện thập tử nhất sinh để quay trở về đây, con nghĩ xem là vì cái gì? Là để báo thù, là để cứu con, vì vậy con bắt buộc phải nghe theo ta."

Nói xong, chú hai liền đặt chiếc đao đó vào lòng bàn tay tôi.

" Nhớ kỹ, ngày mai thành hôn, con buộc phải chặt đứt một cái đầu của con quái vật xuống, đó là bước thứ nhất"

Tôi phải cố gắng kiềm chế run rẩy mấy lần, cuối cùng mới dám nắm chặt thanh đao ấy.

Hôm sau, hôn lễ bắt đầu. Thôn trưởng nhanh chóng mở tiệc, nói tổ chức hôn lễ là tổ chức luôn, hắn mời toàn bộ bà con trong làng tới dự yến tiệc, tính ra cũng phải hơn 30 bàn.

Mặc dù người trong thôn không coi trưởng thôn ra gì, nhưng được ăn uống miễn phí kiểu này, bọn họ cũng đều tới cả.

Tôi ở trong phòng bị ép mặc hỉ phục, còn đứa con gái của trưởng thôn, con quái vật hai đầu kia, cũng nhanh chóng khoác lên mình chiếc đầm tân nương đỏ rực, nhìn vào mới thấy trông nó kỳ quái nhường nào.

Chú hai tôi cũng đến, thôn trưởng không những không đuổi chú đi, ngược lại hắn còn mời chú tôi vào ghế ngồi, sau đó hắn cố ý cao giọng, đứng trước mặt mọi người và chú hai niềm nở nói rằng: "Lý Nhị, mặc dù Trường Sinh sắp chính thức trở thành con cháu của Trương gia, nhưng xét cho cùng nó cũng là đứa cháu duy nhất của ông, Trường Sinh không cha không mẹ, cũng coi như ông chính là thân nhân duy nhất của nó. Đợi khi Trường Sinh kết hôn với con gái ta rồi, nó và ông cũng không còn quan hệ gì nữa."

Chú hai chỉ cười khẩy không nói một lời nào.

Trong ống tay áo của tôi đã dấu con đao lò xo chú hai đưa tối hôm trước, tôi căng thẳng cầm cái chuôi trong tay áo, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi.

Tên trưởng thôn dương dương tự đắc, sau khi ba hoa phét lác với dân làng thì buổi hôn lễ cũng chính thức bắt đầu.

Toàn thân tôi ngây ngốc, trong đầu chỉ nghĩ được câu duy nhất, làm thế nào để tìm cơ hội chặt đứt một đầu của con quái vật đó.

Nghĩ đến việc này tôi lại có chút sợ hãi chứ đừng nói đến chuyện giết người.
Tôi ngẩng đầu ngước nhìn con quái vật đang đứng bên cạnh, nếu cô ta chỉ có một cái đầu thì có thể được coi là người bình thường rồi, nhưng không, từ cổ ả mọc ra thêm một cái đầu nữa, y hệt một cành cây tách thành hai nhánh.

Trong lúc đang mơ mơ màng màng, tôi bỗng nghe thấy tiếng của người chủ trì buổi lễ vang lên: " Tân nhân hành lễ, nhất bái thiên địa ..."

Tôi đột nhiên giật mình, nếu bái thiên địa rồi thì coi như hôn lễ đã thành công, tôi và con quái vật đó sẽ thực sự trở thành một cặp vợ chồng sao?
Không được, tôi không thể cùng ả bái thiên địa được. Trong khoảnh khắc đó, tay tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để ấn nút mở của con đao rồi.

Nhưng nghĩ đến việc giết người, tôi lại có chút sợ sệt.

Thấy tôi cứ đứng nghệt ra, người chủ trì buổi lễ lại hô lại một lần nữa : "Nhất bái thiên địa"

Con quái vật hai đầu kia đã quỳ xuống, còn tôi thì đứng yên như trời trồng, tôi nghe thấy có người đang nhắc: "Trường Sinh, sao lại đứng đờ ra đó, mau quỳ xuống bái thiên địa đi".

Ngay lúc đó, rất nhiều hình ảnh hiện ra trước mắt tôi, tôi thấy ánh mắt kì lạ đầy nghi ngờ của dân làng, nhìn thấy gương mặt cười nhạt của chú hai, thấy cả dáng vẻ dương dương tự đắc của lão trưởng thôn nữa.

Một luồng máu đột ngột chạy thẳng lên đỉnh đầu, ngón tay tôi ấn mạnh vào nút mở, "pâng", chiếc đao giấu trong tay áo lập tức bật ra ngoài, lưỡi dao dài hơn hai thước, sáng loáng.
Không một chút do dự, tôi giơ cao lưỡi đao, lao về phía con quỷ đang quỳ trên mặt đất, nói chính xác là nhằm vào một cái đầu đang lủng lẳng của nó mà chém xuống.

Phụt! Không một chút gượng gạo nào, một cái đầu cứ thế rơi xuống lăn trên mặt đất.

Lúc đó tôi thực sự bị bản thân dọa cho phát ngốc luôn rồi, không ngờ được tôi đã thực sự giết người rồi, không ngờ rằng con đao này lại sắc như vậy, chỉ một nhát mà một chiếc đầu kia đã rơi xuống.

Cái đầu bị chặt lăn tròn trên mặt đất, nhưng nó lại không chảy một giọt máu nào, con quỷ sau khi bị tôi chém đứt một cái, cái đầu còn lại mồm há hốc, mắt mở trừng, như không tin vào cảnh tượng trước mắt, trong tích tắc, con quái vật với chiếc đầu còn lại đột nhiên kêu lên một tiếng rồi lăn đùng ra đất.

Mọi người xung quanh chôn chân tại chỗ, thời gian như ngừng lại, yên lặng đến đáng sợ.

Vài giây sao, bỗng có vài tiếng hét kinh hoàng vang lên:
"Aaaaa.... giết người rồi....."

"Trường Sinh giết con quái vật đó rồi...."

"Cái đầu của con quỷ bị chặt rồi, trời ơi,...."

Trong sân tiếng người nhốn nháo, mọi người chen chân nhau chạy, suy cho cùng cảnh tượng này thật quá kinh khủng, tôi đã giết người trước mặt dân làng.

Tôi nhìn thấy mặt của vợ chồng nhà thôn trưởng bắt đầu biến sắc, chỉ duy nhất chú hai tôi vẫn bình thản ngồi trên ghế, gương mặt nở nụ cười khẩy y như lúc đầu, không hề biến đổi.

" Lý Trường Sinh, thằng nhãi ranh khốn kiếp, mày dám ra tay với con gái ta à..." Sau khi tên trưởng thôn hoàn hồn, hắn bắt đầu nghiến răng ken két.
Vợ hắn nhào về phía tôi, bà ta không ngừng túm cổ áo bắt tôi đền mạng.

Vào chính lúc đó, cái đầu dưới đất đột nhiên động đậy, đôi mắt trên cái đầu đó trợn trừng rồi phát ra tiếng cười ghê rợn.

Người dân xung quanh bị dọa cho không dám nhúc nhích, cái đầu bị chặt rồi, sao nó còn động đậy được? Lại còn biết cười?

Ngay lúc ấy, cái đầu lâu đột nhiên trở nên gớm ghiếc, từ trên mặt đất nó nhảy vọt lên một cái, há to mồm, lộ ra hàm răng nhọn hoắt, lao đến cắn người trong thôn.

Ngay lập tức, chú hai đang ngồi bất động trên ghế bỗng nhảy vụt lên, tôi chỉ nhìn thấy tay phải chú ấy giơ lên vài vòng, có cái gì đó từ tay chú ấy bay ra ngoài.

Về sau tôi mới biết đó là khăn trấn quỷ, mặt trước của khăn dày đặc một loại chữ phức tạp, môi trên môi dưới chú hai không ngừng cử động, đọc thần chú ngày càng gấp gáp.

Trong chớp mắt, chiếc khăn bay ra, bọc kín lấy chiếc đầu đó, chú hai lao tới như chiếc cung tên, tóm gọn cái đầu bị bọc trong lòng bàn tay, sau đó vặn kỹ vài vòng cuối cùng thắt nút lại, nhanh chóng giữ chặt cái đầu vào bên trong.

Cái đầu đó cũng không ngừng cử động, nhưng nó cựa quậy mãi cũng không làm cách nào thoát ra được, chỉ đành phải kêu lên vài tiếng u u kì quái.

Mọi người nhìn thấy cái đầu bị chú hai bắt được, mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng ai nấy vẫn chưa hết sợ hãi, không dám tiến lên phía trước, chỉ trốn đằng xa mà ngó vào.

" Chuyện này, chuyện này rốt cuộc là sao? Đầu của con gái tôi,... sao lại, sao lại biết chạy." Gã thôn trưởng run rẩy, không ngừng lắp bắp.

" Trương Văn Sơn, ngươi thực sự không biết đã xảy ra chuyện gì à". Chú hai đột nhiên lớn giọng, ánh mắt giận dữ nhìn lão trưởng thôn.

Gã thôn trưởng trợn tròn mắt, nhìn chú hai trân trân.

" Lý Nhị, ý ngươi là gì? Làm sao ta biết được chuyện này là do đâu? Là ngươi, chính ngươi mới giả thần giả quỷ, ngươi xúi giục cháu ngươi giết chết con gái ta, ta..., ta nhất định sẽ liều mạng với nhà ngươi."

Trưởng thôn lao đến đay nghiến chú hai, nhưng nhìn thấy cái đầu đang cựa quậy trong tay chú ấy, hắn ta bị dọa sợ cho lùi lại về phía sau.

Chú hai chỉ cười lạnh lùng.
" Trương Lão Niên, ngươi biết tại sao cái đầu của con gái ngươi vẫn còn động đậy không? Lại đây, hôm nay ta sẽ cho ngươi nhìn kĩ."

Nói rồi, chú hai cẩn thận mở cái túi chứa đầu ra, gương mặt của cái đầu càng ngày càng dữ tợn, dần dần, ngũ quan của nó cũng dần biến dạng, ban đầu nó mang gương mặt của con gái trưởng thôn, bây giờ nó lại mang một gương mặt của cô gái khác.

Thôn trưởng nhìn thấy cái mặt này, lập tức bị dọa cho run bần bật, vợ hắn cũng kinh hãi kêu lên, run rẩy chỉ ngón tay vào cái đầu đó, lớn tiếng gọi
" Xuân Hương... là Xuân Hương.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top