Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Anh ấy là người yêu tôi[ LCL]

Mọi thứ trở nên rất kì lạ . Tựa như anh đang ở đây vậy. Hình như cuộc sống của cô đang dần tẻ nhạt đi khi không có anh. Không có ai phá lên cười khi cô làm sai để rồi cô cũng tự thấy vc đó thật buồn cười. Không có ai kể những câu chuyện cười nhạt nhẽo chỉ để cô thấy vui. Và hình như cô không chỉ đang có cảm giác nhớ anh mà còn có một nỗi nhớ day dứt nề những ngày còn bé.
. Flashback...
Có một cậu bé tên rất dễ thương là Bánh Bao. Cậu bé rất thân với Thần nhi của Đan gia. Nhưng rồi hè năm đó, câun gặp một cô bé với mái tóc màu hạt dẻ và dôi má hồng phúng phính . Nhìn chỉ muốn nựng một cái. Cô bé đó không ai khác đó chính là Chúc Linh. Khi được Đan gia nhận nuôi, cô đã làm quen với một người bạn của anh hai nuôi cô đó là Bảo Bối Bánh Bao nhà bên. Trong ấn tượng của Chúc Linh ba tuổi lúc bấy giờ, Bánh Bao là một ca ca lùn tịt với thân hình mũm mĩm. Anh ấy lúc nào cũng thua khi chơi đuổi bắt với cô. Rồi thấm thoát thời gian trôi qua. Cô và ca ca bé nhỏ đó dần lớn lên . Hai người thân hơn và rồi, cô phải đi du học. Cô đi bảy năm. Anh thì cũng chẳng hơn. Anh phải đi du học 10 năm. Nhưng hai người mỗi người một nơi. Trước khi đi anh có nói anh thuoeng cô rất nhiều , cô phải đợi anh về để làm chồng cô....
End flashback...
Nhưng rồi cô cũng không thể nhớ nổi anh. Anh đã khác rất nhiều . Nhưng anh vẫn nhớ điều đó. Anh vẫn nhớ lời hứa năm đó anh với cô đã hưa với nhau. Tư Triết anh ta cố làm cô nhớ nhưng cô vẫn cứ vô tình đến lạnh lẽo . Cô còn nhẫn tâm đuổi anh đi.
... Tiệc sinh nhật Đan lão gia....
Đan Thần thì vẫn vô cảm với mọi người. Còn Chúc Linh thì như đang tìm kiếm một ai đó . Ai đây rồi .... nhưng anh đang đứng với ai đó. Cô tiến lại gần đó nhưng vẫn giữ đủ khoảng  cách chỉ để bt chuyện gì đang xảy ra bên đó. Hình như cô gái đó đang cố ve vãn anh . Và thật may là anh đang đẩy ả ta ra thì phải. Nhưng ả ta vẫn cưz xấn tới. Bây giờ thì quá lắm rồi! Cô đi đến thật nhanh và đẩy ả ta ra
- Thật xin lỗi tiểu thư nhưng đây là người yêu tôi! Cô nhấn mạnh từ người yêu tôi cho ả ta nghe thấy như một lời đánh dấu chủ quyền mạnh mẽ
- Chúc Linh à.... - anh nghe thấy thì sướng rơn người. Có vẻ cô hết giận anh rồi! Thật may quá
- Cô lain j nữa đây? Cô có biết tôi là ai không? Tôi là Ân Lan ! Nhị tiểu thư của Ân thị!
- À hóa ra chỉ là một cổ đông nhỏ bé.
- Còn cô là ai? Lại là ả đĩ điếm nào đó muốn lên giường của An tổng chứ j ?
Bỗng Đan lão gia bước đến hỏi:
- Linh nhi, có chuyện gì ở đây sao?
- Không có gì thưa ba.
- Ừ vậy thì tránh làm ồn nhé!
- Vâng ạ
Nghe xong cuộc đối thoại của cô và Đan lão gia thì ả ta đơ người . Có lẽ ả ta đã chọc nhầm người rồi. Nhưng cũng may cho ả ta vì cô đã kéo anh đi ngay lập tức .
.....Vườn....
- Cảm ơn em đã giúp anh.
- Ừm không có j đâu.
- Nếu không có chyện j thì anh.vaof trong đây.
- Từ từ đã Tư Triết. Anh còn nhớ lời hứa năm đó không?
- Chúc Linh em đang nói j vậy? Em nhớ ra anh rồi sao? Nhưng dù gì thì cũng chỉ có mình ạn đơn phương em gần 15 năm qua . Em không cần thực hiện đâu. Anh quen rồi .
- Ừm xin lỗi anh vì điều đó .
- Ừ không có j anh sẽ cố quên em . Anh đi đây....
Anh quay lưng định đi thì cô kéo anh lại nói
- Từ từ đã Tư Triết! Em xin lỗi vì không để anh cầu hôn em nhưng mà An Tư Triết em rất yêu anh ! Làm chồng em nhé!
Cô khóc nấc lên trong lòng anh
- Tư Triết em xin lỗi ! Em xin lỗi anh rất nhiều!!!! Em yêu anh nhiều lắm.
- Ừ ngoan . Nín đi . Anh cx yêu em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top