Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Em sai rồi[MDT]

Sau khi rời  đi , cô đến nhà của Bạch Y Nhiên và ở cùng cô ấy
Một tuần sau đó
- Diệp Tử, cậu có thư này
- Đâu??? Sao thời này còn có người viết thư nhỉ??? Email dùng làm cảnh sao???
- Thôi cậu đọc đi tớ cho bảo bảo uống sữa.
- Ừ
Mộc Diệp Tử mở bức thư ra đọc. Đó là tờ đơn ly hôn và một tờ giays nữa . Đó là do Hạ Dương gửi
* Tử nhi , anh biết mình không phải là một người giỏi thể hiện tình cảm nhưng anh đã rất cố gắng để thể hiện anh rất thương  em . Em là một cô rất xinh đẹp và tốt bụng . Có lẽ em không biết rằng vó một chàng trai đem lòng yêu em từ khi còn là một cậu bé . Anh yêu em nhiều lắm Tử nhi à . Nhưng có lẽ em không biết điều đó. Em có nói là anh đối xử với em như khách khứa đến nhà anh làm nhue vậy là vì hồi em năm tuổi em có nói em không thích ai đó thể hiện tình cảm quá mức bạn bè với em . Em nói em không muốn con trai làm những việc trên việc ôm em . Lúc em mười lăm tuổi em khi chia tay bạn trai đầu tiên em có nói em muốn có sự tôn trọng trong tình yêu . Khi em chia tay người yêu thứ hai em nói em không muốn ai đó quá gò bó em , em muốn có sự tự do . Anh thấy em đối tốt với tất cả mọi người không riêng gì anh . Anh cảm thấy em có thể không yêu anh và chỉ anh tự mơ tưởng hão huyền . Nhưng Em có biết là khi em đồng ý kết hôn với anh , anh đã vui đến phát điên . Anh thực sự không tin vào lời em nói. Lúc đó anh đã nghĩ là em có thể để anh trong tim. Lúc cưới anh, em đã khóc . Anh đã rất cố gắng làm em vui . Lúc em khen món anh làm anh cúe nghĩ là em thích món anh làm . Anh nghĩ anh sẽ làn em vui nếu nấu cho em món đó thêm nhiều lần nữa . Tối đến , anh không dám ôm em vì em quay mặt đi , lúc đó anh nghĩ em không muốn ôm ng khác như em đã nói nên anh cũn không làm càn . Em biết không, cái hôm mà em đi là ngày kỉ niệm ngày cưới chúng mình em ạ . Anh lúc đó muốn nói với em là anh rất yêu em và muốn đưa em đi chơi kỉ niệm ngày cưới vì anh thấy trên phim người ta làm như thế. Lúc em nói em có chuyện muốn nói với anh , anh còn ngây thơ nghĩ là em muốn tặng quà kỉ niệm ngày cưới cho anh nên anh rất vui . Nhưng khi em nói xong , quả là đây mới là món quà anh trân trọng nhất . Em đã kéo anh về lại sự thật . Sự thật đau thương rằng là em chưa từng để anh trong tim dù chỉ là một giây. Nhưng em có thể cho anh mơ thêm lần nữa không ? Anh nhớ em lắm. Dù sao anh vẫn tôn trọng quyết định của em . Dù đây là lần đầu anh viết thư cho một cô gái mà lại đem nhiều tâm tư như thế . Vợ yêu là anh cảm ơn em về những ngày qua . Anh có gửi kèm đơn ly hôn . Anh xin lỗi vì không thể gửi sớm hơn vì anh không dám kí . Tạm biệt em người đã từng làm vợ anh .*
- Nhiên ....Nhiên à , anh... ấy yêu mình... hức ... hức ... anh ấy yêu.. mình .
- Ừ ! Còn không mau tìm anh ấy.
Vậy là Mộc Diệp Tử mặc nguyên bộ đồ ngủ đến Hạ thị .
Bước vào Hạ thị , ai ai cũng nhìn cô với ánh mắt kì dị . Nhưng cô đâu còn quan tâm đến việc đó . Cô chỉ quan tâm đến việc anh cũng yêu cô và cô muốn gặp anh. Cô đi thang máy lên tầng cao nhất, chạy thẳng vào văn phòng của anh
- Sao em lại tới đây? Em kí rồi sao? Có thể gửi lại cho anh vào lucd khác. Ko cần gửi luôn như vậy . Sẽ làm anh thấy buồn .
- Không... không!!!
Cô xà vào lòng anh, khóc nấc lên và nói
- Em không kí !!! Em yêu anh rất nhiều. Hạ Dương, em sai rồi...
Anh đẩy cô ra , giữ chặt vai cô nói
- Tử nhi thật sự cảm ơn em nhưng anh nghĩ anh không mơ được nữa rồi. Cảm ơn em đã thương hại anh nhưng anh không thể giữ em lại nữa . Em đi về đi
- Không !!!! Em không về . Em yêu anh thực sự rất yêu anh . Về với em đi.
- Em ... anh cũng yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top