Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4 Ai Cập sẽ ra sao ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'' Ta đi đây nàng ở lại lo cho Ai Cập này và Menefer giúp ta '' - Menfuisu ẵm Menefer trên tay và đặt 1 nụ hôn lên trán của đứa trẻ

'' Tạm biệt Mẫu Hậu '' - Hamadi và Rehema ôm chầm lấy Carol 

'' Tạm biệt các con... nhớ nghe lời Phụ Vương ... à ko các con nên gọi là cha, cố gắng ngoan ngoãn và vâng lời cha, ko được cãi lời hay bướng bỉnh... Hamadi con là anh lớn nhớ trông chừng em con và chăm sóc cho em nhớ chưa ? Còn con Rehema nhớ nghe lời cha và anh con được ko ?... Menfuisu chàng hãy chăm sóc cho hai con và hứa với thiếp là... khi tìm được Asenath hãy về ngay với Ai Cập này... Xin chàng hãy nghĩ cho các con mà đừng cưới thêm vợ được ko ? ''

'' Ta hứa ! ''

'' Tụi con cũng hứa với mẹ ''

Carol lại khóc...

'' Mọi người đi đi '' - Carol nói trong nghẹn ngào

'' Thôi ta đi '' - Menfuisu nói rồi lên ngựa cùng hai đứa trẻ...

Bóng hình ấy khuất dần...

Những tia nắng hoàng hôn vội buông xuống mang theo bao nhiêu niềm đau cùng những giọt nước mắt của người mẹ khi phải xa con mình, mặc dù biết là thần linh và mọi người sẽ ko tha thứ cho cô khi cô cho con mình vào chỗ nguy hiểm nhưng biết sau bây giờ... nếu cứ giữ bọn chúng trong cung chưa chắc gì nhiều bọn xấu ko nhìn đến với lại nếu bảo vệ bọn chúng quá tụi nó sẽ sinh ra ỷ lại, rồi ăn chơi... thôi thì cứ để bọn chúng đi dẫu biết là nguy hiểm và hai đứa còn quá nhỏ nhưng Carol tin Menfuisu sẽ chăm sóc tốt cho chúng và hi vọng cuộc đời này sẽ làm cho hai đứa mạnh mẽ và trưởng thành hơn, khó khăn sẽ làm cho các biết quý trọng những gì mình đang có... nhưng hơn hết cô hi vọng Menfuisu sẽ tìm được Asenath trở về.

Cô lau đi những giọt nước mắt trong đau khổ... KHÔNG CAROL... ngay lúc này ko phải lúc để cô khóc cô còn phải lo cho Ai Cập và lo cho cả... Menefer con gái của cô, giờ đây cô chỉ còn con bé là niềm hi vọng và là sự an ủi của cô trong lúc này khi tất cả điều bỏ cô mà đi, cô phải mạnh mẽ lên để lo cho con bé và cho đất nước này !

'' Con yên tâm ta sẽ ko để con thiếu thốn đâu, nhất định... nhất định cha con, anh con và chị con sẽ về với mẹ con ta, từ giờ đến ngày đó ta sẽ chăm lo cho con, ko để con khổ đâu... Ta yêu con nhiều lắm có biết ko ? '' - Carol nói khẽ với đứa trẻ, với ánh mắt thơ ngây đó liệu có hiểu được ? Dù sao chỉ là một đứa bé lại lăn vào vòng tay của mẹ.

'' Ta sẽ Thiết Triều ! Mau chuẩn bị '' - Cô nói với một cung nữ rồi bước vào trong cùng với Menefer trên tay

Các cung nữ chuẩn bị cho cô một bộ quần áo dành cho Hoàng Phi được dát vàng, cùng với vương miện có con đại bàng ở phía trên tượng trưng cho sự mạnh mẽ, bí hiểm của con đại bàng và một viên ngọc đỏ ở phía trên tượng trưng cho mặt trời ở Ai Cập, là ngọn lửa mạnh mẽ ko dễ dàng bị dập tắt, và một cái quạt màu trắng làm từ lông thú mà các quý bà hay dùng.

Sau khi chuẩn bị xong cô bước vào Triều cùng bao ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người và sự cung kính của các đại thần...

'' NGÊNH TIẾP HOÀNG PHI CAROL ! '' - Cả Triều để tay phía trước cúi chào

Carol bước đến và ngồi lên chiếc ghế dành cho Hoàng Phi, ánh mắt khẽ liếc sang chiếc ghế còn lại dành cho Menfuisu mà cô thấy đau trong lòng nhưng tâm trí lại một lần nữa kéo cô lại...

'' Các khanh kể từ giờ ko có Hoàng Thượng ta sẽ thay người trị vì Ai Cập này ! Ta sẽ ko để nó suy yếu mà sẽ làm cho nó ngày một hưng thịnh và ko để cho các nước lân bang dòm ngó ! Trong trường hợp Menfuisu cùng hai Hoàng Tử ko trở về mà lúc đó ta qua đời thì ngôi vị sẽ truyền cho Công Chúa Menefer ! '' - Carol nói, giọng nói sắc lạnh như dao cùng với sự quả quyết, lần đầu tiên Carol cứng rắn và quyết đoán đến thế

'' VÂNG THƯA HOÀNG PHI ! '' - Cả triều đồng thanh

'' Mau củng cố lại quân sự ở biên giới đề phòng gián điệp, đắp lại đê cho cho chắc đề phòng vỡ trở tay ko kịp, tăng cường ngoại giao với các nước và xuất khẩu mặt hàng, mở kho lương thực, trường học và y quán giúp người khó khăn ko có tiền và nô lệ, gửi một số ngân lượng và thực phẩm cho vùng khó khăn bị hạn hán hay nơi xảy ra nạn đói... Ai làm sai hay cố ý ăn bớt ngân lượng của Triều Đình... Ta sẽ thẳng tay, thậm chí chém đầu ko tha làm gương !! Ở Ai  Cập này ta là người quyết định tất cả, RÕ CHƯA !!?? - Carol đứng dậy chỉ tay về phía trước, ánh mắt xanh hiền dịu giờ đây trở nên sắc bén cùng với sự giận dữ khó tả

'' CHÚNG THẦN NGHE LỆNH ! ''

'' TỐT ! BÃI TRIỀU ! '' - Nói rồi Carol đi vào trong  

Phía xa dòng sông Nile nỗi sóng giận dữ như ý muốn nói '' Sao Hoàng Phi lại nỡ để con mình đi như vậy ? Ai Cập sẽ mất đi những nhân tài trong tương lai... Và tại sao người lại trở nên sắc đá như thế, còn đâu người con gái sông Nile hồn nhiên, hiền dịu, hay cười... ? Người thay đổi như vậy... Ai Cập sẽ ra sao ?! ''

Màn đêm lại buông xuống trên bầu trời Ai Cập...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top