Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 31

Khi cậu tỉnh dậy! Đôi mi còn chớp chớp.
Quản gia : cậu chủ đã tỉnh?
Cậu cứ nghĩ là quản gia nói Tường đang nằm bên cạnh mình.
Quản gia : Cậu chủ Lâm xin cậu dậy và sử lý công việc.
Lâm : ????
Quản gia : Lâm mau dậy đi. Ta và mọi người chờ con ở phòng khách.
20p sau
Cậu xuống nhà và thấy tất cả mọi người ở đó kể cả Mặc Tuyết.
Lâm : có... có chuyện gì sao?
Mọi người đồng thanh : kính chào Ông chủ Hạ.
Lâm : mọi người sao vậy?
Mặc Tuyết: từ giờ ông chủ Hạ ở đây và là tổng tài của chúng tôi.
Lâm : Hạo Tường thì sao?
Mặc Tuyết : Nghiêm Thiếu Gia đã chuyển nhượng hết cho cậu và chuẩn bị lên máy bay sang nước ngoài định cư sống.
Lâm : không... Không........
Cậu vội vàng chạy ra khỏi cửa.
Cậu hốt hoảng chạy ra , chạy đến sân bay.
Lâm : Nghiêm Hạo Tường anh không được bỏ tôi
Cậu khóc , giờ đây trong cậu cảm thấy niềm mất mát rất lớn.
Mặc Tuyết : 1 2 3 chuyến bay đã cất cánh.
Lâm : vậy là 1 lần nữa....1 lần nữa....
Cậu giờ đây lên nắm quyền lực trong công ty. Cậu trao trả lại các cổ đông cho các công ty. Được 1 thời gian cậu quản lý.
Có hôm
Phúc Y đến tận công ty làm việc của cậu.
Lâm : Phúc Y????
Phúc Y : tôi đến đây để lấy lại số tiền lúc trước mà ....
Lâm : Mặc Tuyết!!!
Cầm vali và đưa.
Lâm : cô nợ tôi lời giải thích.
Phúc Y : mơ đi
Lâm : cảnh cáo cô đụng đến người của chúng tôi.
Phúc Y cười và nói : mày cũng chỉ là thứ sụng của Nghiêm Hạo Tường.
Lâm : đỡ hơn những thứ xấu xa.
Phúc Y vẫn mỉm cười bỏ đi
...............................
Phía Đông Trùng Khánh
? : Không về sao????
Tường : em ấy đã thắng , tôi thua cuộc không muốn đòi hỏi gì thêm.
?: Vậy sao??!
Anh ngồi vút ve con mèo nhỏ trên bắp đùi anh và lấy tách rượu uống.
...................... ................
Lâm : Hạo Tường anh Thắng rồi anh trở về đi , em nhớ anh.
Mặc Tuyết " 2 con người này , yêu nhau vậy mà cứ thích làm khổ nhau vậy "
Lâm : Mặc Tuyết.
Mặc Tuyết : dạ????
Lâm : về nhà thôi
Trên đường về , cậu nhìn ra ngoài và thở dài.
Cậu chẳng thể hiểu nổi cậu cần gì?
Mặc Tuyết : Lâm.
Lâm : phát lệnh truy bắt Nghiêm Hạo Tường về đây.
Mọi người trong xe : HẢ????
Lâm : tôi nhận ra rằng tôi đã yêu anh ấy hơn bất cứ thứ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top