Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6


Cậu thuê xe đi về. Vừa hay Hồng Ngọc và Mẹ kế của cậu thấy.
Hồng Ngọc : nó làm gì ở đó vậy?
Mẹ kế : con cứ kệ nó đi.
Hồng Ngọc : mẹ con muốn có tiền đi bar .
Mẹ Kế : được , để mẹ nghĩ cách
Hồng Ngọc : dạ
Mẹ kế : giờ về nhà thôi
............................................
Ở công ty
Tường : mau điều tra về Hạ Tuấn Lâm từ 2 năm trước tới giờ.
Mặc Tuyết : vâng.
Tường : trước 21h tối nay.
Mặc Tuyết : vâng.
Anh đang ngồi thì có 1 cô gái bước vào và nói : mấy năm qua không quên được cậu ta à.
Tường : uk. Làm sao mà quên được.
Cô gái : Nghiêm Tổng quá là đa tình nhỉ?
Tường : đến có việc gì?????
Cô gái : đây là hồ sơ riêng tư của cô gái tên Phúc Y.
Tường : quả thật nhờ cô là nhanh nhất.
Cô gái mỉm cười và bỏ đi
......................................................
Mưa
Mưa đột ngột rơi xuống. Cậu nghĩ là anh chưa về nhà mà nên về thăm lại nhà mình. Vừa vào đến nhà
* Chát
Mẹ kế : mày còn biết đường mà về à?
Lâm : .......
Mẹ kế : tiền đâu.
Lâm : tiền gì ạ?
Mẹ kế : mày trốn đi thì chắc chắn phải có tiền  , tao cần tiền lo cho ba mày.
Lâm : lo,hầu như bà lấy tiền lo con riêng của bà.
* Chát
Cái tát thứ hai. Bà ta nhéo cậu , nhưng cậu vẫn im lặng , cậu nhìn xung quanh để nhìn ba mình nhưng cậu không thấy.
Hồng Ngọc : thứ con riêng như vậy mà bày đặt cao giá , hên mẹ mày đã chết
* Chát
Lâm : tôi cấm cô xúc phạm mẹ tôi.
Hồng Ngọc : mày..... Người đâu mau đánh nó.
Lâm : mấy người.....
Không biết từ bao giờ nhà , chính ngôi nhà cậu đã có vệ sĩ và cậu còn bị đòn ngay chính trong nhà cậu.
Lâm : mấy người......
Cậu bị đánh và hất hủi đi. Cậu dầm mưa trước khi đi bà ta đã đòi 1 số tiền lớn

................................................................
Nhà họ Nghiêm
Quản gia : con sao vậy???
Lâm : hic hic con không có tiền.....hic hic con không có....... * Cậu mếu máo khóc như đứa trẻ *
Cậu ngồi bệt xuống cửa nhà , cậu ôm lấy vết bầm và nói : nếu cậu chết thì mọi chuyện đâu phải như vậy.
Quản gia : vào nhà đã.
Quản gia lo lắng và sợ cậu ốm nên đã bắt cậu tắm rửa và thay đồ.
Trong bồn tắm
Lâm : không phải của mình..... mình chính là mình. Trên đời này tiền là tất cả sao.
Cậu với đôi mắt đỏ hoe đi ra. Cậu khiến cho những người giúp việc trong nhà lo sợ.
Cậu nói rằng muốn nghỉ một tí nhưng ai ngờ cậu lên sốt.
Quản gia đã gọi điện cho anh để báo tình hình.
Tường : Tôi sẽ về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top