Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Người máy xuất hiện.

Xin chào! Tôi là Vương G̃ia, tôi đang là sinh viên đại học năm thứ 2, cũng là một thành viên của câu lạc bộ Chibi (tôi bị tên lớp trưởng bắt vào)! Mọi người nói rằng tôi dở hơi, con nít, nhưng nói thật, tôi khá đẹp trai, phong độ và cuốn hút, rất thông minh nữa! Cuộc sống của tôi khá ổn, một căn nhà mà tôi tự tích góp tiền để mua ( tôi không muốn ở trong kí túc xá đâu. Vừa chật hẹp lại bất tiện. )́ Tôi đang theo đuổi một cô bạn tên là Bạch Mộng Nhi. Cô ấy rất xinh xắn, học giỏi và là hoa khôi của trường nữa, có rất nhiều chàng trai đang cố gắng theo đuổi. Tôi có một người bạn cực thân, luôn giúp đỡ tôi, luôn làm những việc điên rồ với tôi dù không muốn.            Haizzzzz! Cuộc đời mà, kệ nó đi, cứ sống theo điều mình thích thôi, chẳng ai có quyền cấm đoán cuộc đời mình cả!
Nhưng ai mà biết được cuộc đời sẽ cho ta cái gì. Mộng Nhi - cô nàng trong mơ của tôi đã có người khác rồi, chính mắt tôi đã chứng kiến, bằng hai con mắt này! Anh ta nói lời ngon ngọt với cô, tặng hoa tặng sô-cô-la, ôm ấp, van xin, nài nỉ. Mà không hiểu sao Mộng Nhi có thể thích anh ta được, lại còn đồng ý làm bạn gái của anh ta nữa! Thật là dở hơi quá. Mộng Nhi giàu, anh ta cũng có thể giàu. Mộng Nhi tài giỏi nết na, anh ta thì cũng đẹp trai. Ai mà biết được họ đã thành đôi, trai tài gái sắc không ai sánh bằng! Ừ thì tôi có nói rằng mình cứ sống theo cuộc đời của chính mình, thế nên tôi cũng chẳng có quyền gì can ngăn Mộng Nhi yêu người mà cô ấy theo đuổi. Biết là vậy nhưng tôi thấy đau lòng vô cùng, Mộng Nhi xinh đẹp của tôi là hoa đã có chủ, chẳng ai có thể kéo cô ấy về cho tôi cả.
Vì đã cảm thấy tổn thương mà tôi đã uống say tới nỗi không biết gì sau đó, lúc tỉnh dậy thì thấy chai rượu bày la liệt khắp nhà. Khi bước ra ngoài sân hít thở không khí trong lành, do không để ý nên tôi đã va phải một cái hộp to, ngã sấp mặt xuống sân, kết quả là bị xước một vết rất lớn ở bên má.
  "Ai đặt cái hộp to tướng ở đây thế này? Muốn hại chết người à? Thật là... Ể? Cái hộp gì đây? Mở bằng giọng nói. Hả, sao lại có cái tờ giấy gì nữa? Lằng nhằng quá! Vứt quách đi cho rồi."
Vừa nói xong, cái hộp bỗng mở toang ra làm tôi giật mình. Tôi loạng choạng lùi ra đằng sau, vấp phải cục đá rồi ngã xuống hồ nước. Bên trong là một cô gái bước ra, trông khá dễ thương... Nhưng sao giống Mộng Nhi thế nhỉ!
"Xin chào! Tôi là người máy tình yêu! Từ giờ anh đã là chủ nhân của tôi."
"Mộng ... Mộng Nhi! Cậu đang nói gì thế? Sao cậu lại ở trong hộp? Với cả cậu nói linh tinh gì thế, tớ đâu phải chủ nhân chủ nhiếc gì. Cậu có bị bệnh gì về thần kinh không đấy?"
"Tôi không phải Mộng Nhi, anh nhớ kĩ! Tôi là Eva-người máy tình yêu, tôi đã được anh mua tối qua. Anh không nhớ sao?"
"Cái gì mà tôi mua vậy hả? Cô có bị nhầm không, tôi đâu có dỗi hơi mà đi mua mấy loại người máy người miếc tình yêu gì chứ! Người thật yêu còn chả xong nói gì đến việc cần người máy tình yêu? Hay là cô đóng giả Mộng Nhi để tôi nghĩ xấu về cô ấy, hay là cô vào ăn trộm hả? Vậy tôi yêu cầu cô đi khỏi đây ngay!"
"Anh nhầm rồi! Cô ấy là do chính tay anh mua mà còn đổ lỗi cho ai nữa! Ngoài mua cô ấy ra, anh còn được khuyến mãi thêm một người máy tình yêu nam nữa! Anh là một trong 100 trạch nam đang thử với người máy tình yêu, anh không thấy vui à?"
Một người đàn ông trung niên đi vào, cầm tờ phát minh của ông ta giở ra giở vào. Tôi đang không hiểu có chuyện gì xảy ra, giờ lại thêm cái ông này vào nên tôi khó hiểu quá! Cái gì mà thử với người máy tình yêu? Lằng nhà lằng nhằng, tôi khó hiểu quá!
"Nếu anh không hiểu thì tôi sẽ giải thích rõ hơn cho anh. Người máy tình yêu được phát minh ra để phục vụ cho đời sống con người, giúp con người được cải thiện nhiều hơn về tình yêu. Người máy tình yêu sẽ dựa vào cảm xúc của chủ nhân, từ đó sẽ hình thành những cảm xúc cho riêng cho chính mình và dần dần thích nghi với chủ nhân. Anh đã hiểu chưa? Nếu không hiểu thì đi học lại đi, nói thế mà không hiểu thì tôi cũng bó tay với anh thôi!"
Gì chứ! Ông ta đột nhiên bước vào rồi nói linh tinh, lại còn nói xấu tôi nữa! Chắc chắn là ăn trộm rồi. Chắc chắn là bọn họ đã lên kế hoạch rồi vào nhà, nhân lúc tôi không để ý thì gọi đồng bọn vào cướp hết đồ đạc trong nhà tôi mất!
"Anh vẫn nghĩ bọn tôi là cướp hả? Bọn tôi đến từ tương lai, đang giúp anh tìm kiếm tình yêu. Vì thế anh hãy bớt nghi ngờ đi. Lời tôi nói là thật, tôi không nói dối đâu!"
"Ai mà biết được ông nói dối hay nói thật! Bây giờ người xấu cũng giả dạng người tốt, ai ai cũng như nhau, làm sao tôi biết ông là người tốt được chớ!"
"Tôi kệ anh có tin hay không, tôi đi đây!"
Nói xong ông ta liền đứng dậy rồi biến mất. Cái gì chứ! Người máy ấy hả? Lại còn người máy nam người máy nữ gì nữa. Đau hết cả đầu!
Haizzzzz! Cuối cùng, căn nhà của tôi sẽ thêm hai cái tên người máy lắm chuyện này. Có lẽ, cuộc sống của tôi sẽ thú vị hơn hoặc bi kịch hơn trước. Thôi! Cuộc sống mà, cứ chạy theo dòng chảy mà ông trời đã sắp đặt cho đi! Dù sao thì tôi cũng sắp phải đối mặt với đời sống mới mẻ rồi, phải lo nhiều hơn về hai người máy gì gì đó, tôi chỉ sợ là họ sẽ quậy tung cái cái nhà tôi lên rồi phá quấy tôi suốt ngày không ngừng nghỉ. (Chắc tôi sẽ chết mất. Ai đó giúp tôi đi! Tôi sắp chết đến nơi rồi! TT_TT)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #trasuaxoai