Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Sự hiểu lầm ngọt ngào( part 1)

Bỗng có bàn tay đặt trên vai Classic làm cậu ấy giật mình quay lại thì thấy có nhóm nữ đứng sau nhìn cậu với đôi mắt muốn ăn tươi nuốt sống, cậu chưa kịp có phản ứng gì thì có một có gái từ sau đi lên túm áo cậu rồi trợn mắt : " Nghe đây học sinh mới, mày tốt nhất tránh xa anh Fell của tụi tao ra ko là liệu đòn nghe chưa!!! Cái thứ mọt sách quê mùa như mày tốt nhất nên cút đi chỗ khác thì hơn, cái loại gì đâu nhìn ngứa mắt. Mày nghĩ sao mày có thể xứng với anh Fell chứ!!" Cô ta văng Classic vào góc tường mặc kệ cho dù cậu ta có bị thương. Nghe hết câu nói đó trái tim của cậu như muốn vỡ tan, nước mắt vẫn tuôn ra hai dòng lệ xuống cổ. Cho dù cậu cố lau hết nước mắt thì câu nói đó vẫn khiến cho cậu càng khóc.10p,15p,20p trôi qua lệ đã ngừng rơi nhưng dấu tích sau những giọt nước mắt để lại in trên khuôn mặt xanh xao của cậu. Vì ko muốn Pap lo lắng lên cậu đi dạo xung quanh công viên gần trường để cho lòng bình tĩnh lại thì cậu bỗng nghe thấy giọng nói quen thuộc và một số giọng của ai đó. Đúng đó chính là Fell và đồng bọn của anh ấy. Cậu lén lút trốn sau cái cây và lắng nghe: Bạn của Fell: Ê tao hỏi này, sao dạo tao thấy mày thân với thân với cái thằng mọt sách lớp bên vậy? Mày thích nó à?.
Fell: Mày đùa tao à?! Tao đơn thuần chỉ là t- th- thương hại nó thôi mà. Cậu nói với giọng ấp úng vì ko muốn ai biết.( Chi: Thích thì nói moẹ nó đi còn dấu .) Cậu đâu biết rằng ng cậu yêu thương đã nghe đc câu nói đó, cậu cũng đâu biết rằng đax khiến ng đó khóc. Classic nghe đc câu đó lập tức nước mắt tuôn ra ( Chi: Đm Fell, Classic đã khóc vì Fan của mày giờ lại khóc vì mày, tính làm Classic khóc đến bao giờ :<) cậu ko muốn nhìn mặt Fell thêm lần nào nữa và cậu cũng ko bao giờ muốn vào công viên thêm một lần nào nữa. Dịch chuyển ngay về nhà cậu đi thẳng lên phòng, ko hề chú ý rằng Pap đã thấy những giọt lệ của cậu. Cậu đóng sầm cánh cửa lại.
------Trong lúc đó ------------
Pap: Anh ấy sao thế nhỉ, sao anh ấy lại khóc , hay đã ai đó đã bắt nạt anh ấy. Ko thể nào dù Sans có 1hp đi nữa anh ấy cũng ko bao giờ để ng khác bắt nạt mình. Ko thể thế đc mình phải đi cùng anh ấy xem sao.
Pap thở dài cùng khuôn mặt lo lắng. Cả buổi hôm đó căn nhà đc phủ toàn sự buồn bã và lo lắng.
---------Sáng hôm sau-------
Pap nhẹ nhành qua phòng Sans để gọi anh ấy dậy nhưng có vẻ anh ấy đã bị cảm vì khóc quá nhiều( Ốm vì khóc quá nhiều Logic:)) ) Cậu ko muốn bỏ anh ấy ở nhà một mình nhưng Sans vẫn cương quyết bắt Pap phải đi học. Ko còn sự lựa chọn nào cậu tạm biệt Sans và nhẹ nhàng đóng cửa lại. Trên đường đi cậu mải nghĩ về anh trai thì chả may đụng phải một ng. Ng đó cao hơn cậu vài phân. ???: ĐI KO NHÌN ĐƯỜNG HẢ TÊN KIA!!!" Pap cúi đầu xin lỗi và nhìn vào khuôn mặt cậu đó. Ng đó có một bên mắt có sẹo và cũng mặc đồng phục của trường cậu nên cậu nghĩ rằng cùng trường. Còn phần về ng lạ thì... Anh ta thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào cậu bằng đôi mắt tò mò. Anh ta thở dài và cứ thế bỏ đi nhưng đâu biết lúc ngã hai ng đã cầm nhầm khăn choàng cổ của nhau.
Chi : Thứ nhất: Sorry vì ra chap muộn và bắt mn đợi.
Thứ hai : Đố mọi người anh chàng bí ẩn mà pap đụng phải là ai
Thứ ba: Xin lỗi rất nhiều. Vì tại trường mình nhiều vc và mik cũng mải đi chơi nên quên bénh mất:vv
Tặng vài tấm Kustard đền tội

Đây là tấm mị thích nhất

UwU váy đẹp phết OvO
Buồn ko có ngực :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top