Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Tôi tên là Trần Tùng, nhà ở trong một sơn thôn Lạc Nhật gần sông Hoàng Hà.

Người xưa nói "Gần núi kiếm ăn nhờ núi, gần sông kiếm ăn nhờ sông", từ xưa tổ tiên tôi đã sinh sống ở đây, cho nên kiếm cơm chính là kiếm trên dòng sông này.  Nhưng không phải là đánh bắt tôm cá mà là vớt thi (xác chết)!

Thế nhưng kỹ thuật vớt xác được tổ tiên truyền lại bao đời nay, đến thế hệ của tôi, bởi vì thân thể đặc biệt, ông nội và cha không cho tôi đụng tới nghề này. Điều này khiến tôi phiền muộn trong thời gian dài, bởi vì chuyện vớt xác này ở thôn Lạc Nhật, Trần gia chúng tôi nhận đứng thứ hai thì không có người nào dám nhận đứng thứ nhất.

Nhưng một sự kiện phát sinh gần đây không chỉ thiếu chút nữa phá vỡ danh tiếng của Trần gia, còn suýt nữa khiến cho cả ba thế hệ nhà tôi đều mất mạng.

Sự việc xảy ra vào lúc tôi được nghỉ hè, thời tiết khô nóng khó mà chịu nổi, con trai trưởng Lý Xuyên của Lý gia ở đầu thôn đi bơi ở cái hồ phía tây của thôn bị chết đuối. Cái hồ phía tây đó tôi biết rất rõ, mặc dù khả năng bơi lội của tôi rất tốt nhưng ông nội luôn dặn dò tôi không được bơi ở đó, còn về lí do tại sao, ông nội nhất định không chịu nói cho tôi biết nguyên nhân.

Nhưng sau khi trải qua chuyện của Lý Xuyên, tôi biết cái hồ kia có khả năng không được "sạch sẽ".

Sau khi Lý Xuyên chết, Lý lão hán đến tìm ông nội tôi nhờ hỗ trợ vớt thi thể của con trai, đúng lúc tôi đang ở đấy, không ngờ ông nội tôi lại từ chối việc này.

Tôi rất ngạc nhiên, vớt xác là kỹ thuật tổ tiên truyền lại, ông nội luôn lấy đó làm tự hào, hôm nay vì sao lại tự làm mình mất mặt như vậy? Ban đầu Lý lão hán cho là ông nội ta thấy tiền công quá ít, nhưng sau khi tăng giá thêm hai lần vẫn bị từ chối mới hết hi vọng mà rời đi.

Sau khi về ông ta nhờ vả các mối quan hệ của mình tìm người trong huyện. Không đến vài ngày liền tìm được một đám người, nghe nói là thợ lặn chuyên nghiệp. Nhưng mấy người lặn xuống mà vẫn không tìm thấy thi thể, người cuối cùng lặn xuống là được mọi người kéo lên, còn đám người kia đều đã hôn mê bất tỉnh từ lâu.

Sau chuyện này, trong thôn liền lưu truyền tin đồn Lý Xuyên là bị quỷ nước kéo xuống, vậy nên không thể vớt được.

Cứ vậy một tháng qua đi, Lý gia không còn cách nào khác, vì thế lại tới nhờ ông nội tôi. Mẹ của Lý Xuyên quỳ ở trước cửa nhà tôi cầu xin, khóc đến ngất đi, nhưng ông nội tôi vẫn không đồng ý, thấy vậy tôi nhíu mày. Cuối cùng cha của tôi không đành lòng, giữa trưa liền giấu ông nội đem thi thể vớt lên.

Chỉ là sau khi cha trở về, cả ngày đều buồn phiền, thi thoảng còn tự tát mình một cái, còn đánh rất mạnh khiến cho mặt cũng sưng lên. Tôi nghĩ cha bị trúng tà, sợ tới nỗi vội vàng chạy tới hỏi ông nội nên làm thế nào. Không ngờ ông nội lạnh lùng nói "Đáng" rồi không nói thêm gì nữa, nhưng tôi chưa từng thấy vẻ mặt ông nội nghiêm trọng đến vậy.

Tôi nghĩ cha trở nên bất thường từ sau khi vớt Lý Xuyên lên, vậy nên đi ra ngoài nghe ngóng.

Người trong thôn nói lúc vớt Lý Xuyên lên rất kỳ quái, toàn thân thối rữa không ra hình người nhưng khuôn mặt thì lại còn nguyên vẹn. Không chỉ vậy, người nhà Lý Xuyên làm cách nào cũng không vuốt mắt hắn ta xuống được.

Người không hiểu nghe được chuyện này cũng có cảm giác sợ hãi, mà tôi hiểu được một điều, tử thi loại này gọi là "xui thi" (đọc gần giống "mỹ thi"), người vớt xác khi vớt phải loại xác này, cả đời đen đủi liên tục, thậm chí người có quan hệ huyết thống cũng sẽ gặp đen đủi theo.

Hôm nay, Lý lão hán lại đến nhà tôi, mời cha tôi giúp đỡ việc hậu sự cho Lý Xuyên. Cha tôi trầm mặt, tức giận nói: "Không đi, về sau việc của Lý gia mấy người, bao nhiêu tiền tôi cũng không nhận".

Vẻ mặt Lý lão hán xấu hổ, đang chuẩn bị ra về, không ngờ ông nội tôi đang ngồi trong sân hóng mát bỗng nhiên mở miệng: "Nếu như đã  chọc ra họa thì đi giải quyết đi, nếu không cả ông đây cùng thằng nhãi con này đều bị mày liên lụy"

Sắc mặt của cha tôi rất khó coi, nhưng sau khi nghe hết lời nói ông nội chỉ có thể cắn răng đồng ý. Kỳ thực không phải chỉ có ông nội buồn bực nhất, cha tôi vớt thi thể Lý Xuyên lên, xem như đã đem ba đời nhà chúng tôi góp vào rồi. Nhưng mà theo ý tứ của ông nội, hình như chỉ cần giải quyết xong sự việc của Lý Xuyên, ba đời nhà tôi vẫn còn có thể đổi vận.

Tôi vội vàng đuổi theo, nói với cha là tôi cũng muốn đến xem. Cha tôi dừng lại, quát: "Con đi làm quái gì, sửa soạn rồi học bài đi".

Tôi dừng lại, vẻ mặt ấm ức, nghĩ thầm nếu không phải cha tôi liên lụy tôi thì tôi cũng chẳng muốn quan tâm chuyện này làm gì.

Bỗng nhiên, ông nội bảo: "Cho nó đi theo đi, lát nữa nếu xảy ra chuyện thì để Tiểu Tùng ngồi bên trên quan tài".

Nghe xong tôi bị dọa cả người toát mồ hôi lạnh, ngồi phía trên quan tài thật sự quá kinh hãi, tôi vội vàng nói: "Ông nội, hay là để cháu ở nhà học bài đi".

"Nếu muốn cha cháu chết thì có thể không đi" - ông nội nhàn nhạt nói.

Cha tôi biến sắc, mí mắt tôi giật không ngừng, tôi không hề hoài nghi lời nói của ông nội, bởi vì làm nghề vớt xác này, ông nội rất kiêng kị chữ "chết". Hiện giờ lại nói như vậy, xem ra việc của Lý Xuyên đặc biệt phiền toái.

Cha tôi so với tôi hiểu biết hơn nhiều, nghe xong lời của ông nội liền vội vàng chạy tới, cười ha hả nịnh tôi, "Con ngoan, con còn chưa kết hôn mà, sau này tiền sính lễ còn phải dựa vào cha, nếu cha chết rồi, tương lai con phải sống cô độc".

Tôi im lặng nhìn cha, vừa bực mình vừa buồn cười.

Cuối cùng tôi vẫn cùng cha ta đi đến Lý gia, không biết là do ảo giác hay hoa mắt, khi tôi tới, vừa hay nhìn thấy di ảnh của Lý Xuyên, khóe miệng của hắn hình như hơi nhúc nhích, lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Tôi bị dọa khiến cả người run lên.

Cha tôi thoáng vỗ tôi một cái, hỏi tôi làm sao vậy, tôi chỉ di ảnh của Lý Xuyên đang muốn mở miệng, nhưng mà di ảnh đã trở về như cũ.

Lúc này Lý lão hán liền hỏi cha tôi muốn chuẩn bị cái gì, cha tôi nhìn lướt qua, nói: "Tôi đề nghị đem Lý Xuyên hoả táng."

Sắc mặt Lý lão hán biến đổi, lúc này vợ hắn cũng đi ra, nghe được lời cha tôi nói lập tức khóc đến tê tâm liệt phế, nhìn rất đáng thương.

Tôi rất hiểu sự thống khổ của vợ Lý lão hán, con trai đuối nước mà chết, sau khi chết sẽ thành quỷ nước, nếu lại hoả táng, thủy hỏa bất dung, vậy thì Lý Xuyên sẽ hồn phi phách tán, đến cơ hội để đầu thai chuyển thế cũng không có.

Đương nhiên, quan trọng nhất là ở chỗ chúng tôi lưu hành thổ táng, con trai trưởng Lý gia vốn bị chết trẻ, đốt thành một đống tro, Lý lão hán cùng vợ hắn không chịu nổi đả kích này.

Cha tôi không lay chuyển được bọn họ cùng thôn dân cầu khẩn, chỉ có thể đồng ý thổ táng.

Sau khi đem thi thể nhập hòm quan tài, cha tôi nói muốn niệm kinh cho Lý Xuyên cả đêm, Lý lão hán thoải mái đồng ý. Mọi người bận bịu cả một ngày, nhưng lúc đến rạng sáng, rất nhiều người còn đang thức đêm ở Lý gia, bỗng nhiên trong rạp dựng tạm thời nơi để quan tài lại thổi đến một luồng gió lạnh.

Gió lạnh rét thấu xương, tất cả mọi người đều cả kinh, gió khiến cho những ngọn nến bên trong linh đường đều bị thổi tắt, rạp lắc lư qua lại phát ra tiếng cọt kệt, dọa mọi người ở bên trong vội chạy ra ngoài.

Tôi đang định đuổi theo thì chợt nghe thấy trong quan tài truyền đến những tiếng vang "xoẹt xoẹt", giống như có đồ vật gì đó tại phía trên mặt gỗ vạch tới vạch lui, đặc biệt chói tai.

Cha tôi cũng phát hiện tình huống, sắc mặt rất khó coi, nhìn về phía tôi nói, "Con trai, nằm lên phía trên quan tài đi!"

Sắc mặt tôi trắng nhợt, xảy ra chuyện ma quái như vậy còn để cho tôi đi lên, cha đang đùa tôi đấy hả?

Không để tôi từ chối, cha tôi thấy tôi do dự liền trực tiếp nắm cổ áo của tôi, rồi đem tôi quăng lên phía trên quan tài.

Quan tài lạnh lẽo giống như một khối băng đang bị hòa tan, ngay cả tôi cũng không biết là bị đông cứng đến phát run, hay là bị tình cảnh này dọa cho phát run.

Nhắc tới cũng kỳ quái , sau khi tôi bị quăng lên quan tài, âm thanh bên trong quan tài lập tức biến mất, gió lạnh thổi tới linh đường cũng lập tức biến mất không còn.

Sự tình quái dị như thế, dọa cho mọi người sợ hãi trong lòng, anh em đến giúp Lý lão hán lo liệu hậu sự trong nháy mắt chỉ còn lại một phần ba.

Sắc mặt cha tôi càng ngày càng khó coi, nhìn chằm chằm vào quan tài rất lâu, một lần nữa đề nghị đem Lý Xuyên hoả táng, tốt nhất là lập tức tiến hành.

Vợ chồng Lý lão hán do dự, lúc này có một thanh niên trong nhà mẹ đẻ của vợ Lý lão hán tới nói vài câu vào tai ông ta, Lý lão hán gật đầu, nói với cha tôi, tối nay sẽ đem Lý Xuyên chôn cất.

Cha tôi nhíu mày, nhưng thấy Lý lão hán một mực muốn làm như vậy, cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.

Mất một tiếng đồng hồ để chuẩn bị, Lý lão hán tìm đến bốn người đàn ông thường xuyên khiêng quan tài trong thôn, bốn người nâng quan tài lên, tôi cùng cha cũng đi theo đội ngũ ra thôn.

Lúc mới bắt đầu còn tương đối thuận lợi, nhưng mà vừa mới ra thôn, mấy người đàn ông đầu đầy mồ hôi, cả một đám còng lưng xuống, tôi phát hiện bọn họ thế mà lại phải cố hết sức.

Tôi biết mấy người này, trước kia đưa đám ma ở trong thôn, đều là bọn họ khiêng quan tài, một hơi khiêng mấy dặm đường cũng không cần thay người, hôm nay nhanh như vậy đã mệt rồi?

Tôi không khỏi nhìn về phía quan tài của Lý Xuyên, trong lòng yên lặng cầu nguyện không có chuyện gì xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top