Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Xác chết trôi nổi trong hồ nước

Tôi có thể không đi không? Tôi thừa nhận mình sĩ diện, nhưng chuyện ở thành phố suýt chút nữa dọa tôi tiểu ra quần.

" Ông nội, cháu là cháu trai của ông đấy." Tôi toát mồ hôi

" Bởi vì cháu là cháu trai của ông nên không thể không đi" Ông nội lại nói

Một khi đã như vậy, tôi còn có thể nói gì, lúc này cùng với Chu Tam đi ra ngoài, còn Cát Uyển Nhi và Từ Phượng đều ở lại.

Đi theo thôn dân về hồ nước phía tây, đám đông do trưởng thôn dẫn đầu thấy quay lại không phải là ông nội và cha của tôi liền có chút thất vọng.

" Tiểu Tùng, ông nội cháu cùng Trần Ấn đâu?" Trưởng thôn hỏi

Tôi nói sự thật, hiện tại đành dựa hết vào Chu Tam. Hắn vẫn không nói một lời, bình tĩnh nhìn hồ nước phía dưới, vài thi thể đều đang nổi lơ lửng. Mặt hướng lên trên hoặc úp xuống dưới, nửa thân dưới đều chìm trong nước.

" Thi thể vớt không được." Không bao lâu, Chu Tam nói " Thôn trưởng, tôi cần gà trống lớn, chó mực lớn, ống mực tuyến, bút chu sa, giấy vàng và nhang tiền."

"Cái này..."

"Thôn trưởng, vì bảo vệ thôn bình an, không vớt không được."

Chu Tam dù sao cũng là người lạ, hơn nữa cũng không có lí do để vớt xác, trưởng thôn có chút nghi ngờ, tôi lại theo sát khuyên bảo.

Thái độ của ông nội khi bảo Chu Tam tới thử không giống với thái độ đối với đạo sĩ béo lần trước, có lẽ người này thật sự có bản lĩnh. Trưởng thôn chỉ đành đáp ứng, bảo mọi người giải tán, chính mình cũng rời đi chuẩn bị.

" Người anh em, cậu sợ hãi sao?" Chu Tam quay lại nhìn tôi, hỏi.

Tôi liếc mắt nhìn hắn, có thể không sợ không? Nếu không phải bị bắt đến, tôi cũng không muốn xen vào chuyện này. Mặc kệ ánh mắt hèn mọn của hắn, tôi vẫn cúi đầu.

Bỗng nhiên tôi nhìn thấy thi thể trên mặt nước chìm nổi lên xuống, vài lần biến mất, ngón tay vội vã chỉ vào phía dưới hét lớn "Thi thể di chuyển "

Chu Tam ngừng suy nghĩ, đồng thời nhìn xuống.

Trời đã chạng vạng tối, nhìn từ trên xuống, mặt nước đen sì không nhìn rõ cái gì, nhưng thi thể thực sự đã di chuyển.

Bên cạnh có con thuyền cũ nát mà trưởng thôn chuẩn bị cho ông nội, Chu Tam đi tới, lại quay đầu gọi tôi.

"Làm cái gì? Không phải nói thi thể này không vớt được sao?" Tôi không dám tiến tới, cho dù kỹ năng bơi lội tốt thì trái tim bé nhỏ của tôi cũng không chịu nổi.

"Nếu cậu sợ có thể không đi cùng, nhưng phải tự bảo vệ mình." Chu Tam nghiêm túc nói, trực tiếp chèo thuyền đi tới.

Nghe lời này tôi hơi chột dạ, mới nhìn đã thấy thuyền cũ đã kéo ra khoảng cách với bờ, tôi vội chạy nhanh tới.

Ai lại đem tính mạng mình ra nói giỡn. Thuyền tiến lên phía trước, trên mặt nước thi thể bất động, chịu ảnh hưởng của sóng nên nhẹ nhàng lắc lư.

Sau khi tới gần, Chu Tam dùng gậy trúc chọc vào thi thể , thi thể liền bị lật lại.

Tôi bị dọa ngã ngồi xuống, không muốn nhìn nhưng ánh mắt không thể rời đi được, dạ dày cuộn trào, lập tức ghé vào mạn thuyền nôn một trận.

Tình huống gì thế này? Thôn dân nói buổi sáng mới phát hiện người hai nhà này chết ở hồ nước, như vậy đến bây giờ mới chỉ có một ngày, thi thể chỉ còn lại cái xác không, chỉ còn khung xương với da. Thời điểm Chu Tam dùng gậy trúc đâm vào liền rách da, bên trong toàn là sâu đen, rơi lả tả xuống nước.

Tôi vừa ngẩng đầu lên liền thấy trước mặt là một khuôn mặt của thi thể. Từ trong miệng bò ra đầu sâu, giống như rết mà lại không hẳn, cặp sừng to lớn dài kỳ quái. Tôi chưa từng thấy qua thứ gì như thế.

Con sâu từ trong miệng xác chết bò ra, ước chừng dài như một con lươn.

Mới vừa nhịn xuống, dạ dày tôi lại cuộn lên, nước chua lại tràn ra ngoài. Thi thể từ trong mũi, hốc mắt, lỗ tai ... những chỗ có lỗ thủng đều tràn ra cùng loại sâu thật dài, cả thi thể lúc nãy bò ra toàn sâu đen.

" A.. a"

Còn đang nôn khan, tôi lấy tay vỗ ngực, vừa đưa tay lên liền nhìn thấy một con sâu đen, tôi sợ đến hét lớn lấy tay phủi không ngừng.

Phủi vài cái con sâu kia mới rơi xuống.

Tôi không dám ngồi gần mạn thuyền nữa, vội lui vào giữa thuyền.

Nhìn lại thi thể trôi nổi, Chu Tam nói "Hiện tại đã biết vì sao thi thể này khó vớt rồi"

Hiện tại tôi run rẩy đến suýt cắn phải đầu lưỡi. Tôi hoảng sợ nhìn xung quanh, chỉ sợ sâu lại xuất hiện.

Chu Tam nhanh chóng chèo thuyền trở về, sắc trời càng ngày càng tối, hồ nước bắt đầu nổi gió. Tôi hình như ngưởi được một mùi tanh dày đặc, làm dạ dày tôi lại cuộn lên.

Tôi chỉ đành cố nhịn xuống, không dám nôn nữa.

Càng ngày càng nặng mùi, tôi thật sự không nhịn nổi, sắp nôn ra. Thuyền bỗng nhiên đụng vào thứ gì đó, tôi theo quán tính nuốt thứ trong cổ họng xuống.

Chu Tam tiến lên kiểm tra, mặt nước không có gì, tôi hiếu kỳ nhìn theo chỉ thấy đáy hồ có một đàn đen tuyền đang di chuyển. Nhưng Chu Tam không nhìn thấy vẫn đang tìm kiếm.

"Anh làm gì thế, mau chạy nhanh" Tôi hét lớn

Chu Tam kinh ngạc, cũng không nghe tôi nói mà nhìn tôi như bị bệnh thần kinh.

Tôi thở hổn hển, chính mình tiến lên chèo thuyền.

Mới cầm cây gậy trúc, thuyền nát bỗng lắc lư dữ dội. Ngoại trừ chúng tôi tạo thành gợn sóng, xung quanh mặt nước vẫn yên tĩnh như cũ.

Tôi không dám tưởng tượng rốt cuộc trong nước có thứ gì đang làm thuyền chúng tôi lay động. Tóm lại ngay từ đầu không nên nghe lời Chu Tam xuống dưới.

Trong lòng tôi lo lắng, cây gậy trúc cũng không nắm chắc được.

Bất đắc dĩ tôi đành bỏ qua, đi đến bên cạnh Chu Tam, hắn đột nhiên kéo tay tôi, dọa tôi giật mình, xoay người nhìn hắn giận dữ " Anh có thể hù chết người đó."

Người này rõ ràng là đàn ông mà cánh tay không chút độ ấm. Hắn không thèm để ý đến tôi, cắn rách ngón tay tôi , nhỏ máu vào trong nước, thân thuyền lúc này mới bớt lắc lư.

Chu Tam trở lại giữa thuyền, thoải mái cầm gậy trúc chèo thuyền trở về. Tôi dựa vào thân thuyền , nhẹ nhàng thở ra.

Ai ngờ vừa nhìn xuống, tôi thấy đằng sau những thi thể vừa rồi chìm xuống lại nổi lên,bị ngâm nước trương phình trợn to mắt, khuôn mặt tái nhợt, gào thét đuổi theo.

" Mau, nhanh lên chút" Tôi thúc giục, đồng thời dùng hai tay hỗ trợ.

Thuyền cập bờ, Chu Tam từng bước nhảy lên, thân thuyền bị hắn lay động, tôi run rẩy đứng dậy vốn dĩ có chút mềm nhũn lại ngã sấp xuống một lần.

Âm thanh gào thét ngày càng gần, tôi không ngừng đổ mồ hôi lạnh, không dám quay đầu lại, chỉ bức chính mình nhanh nhẹn đứng dậy, nghe thấy tiếng Chu Tam thúc giục, chạy nhanh từng bước ra.

Tôi đạp vào khoảng không, rơi xuống nước, may mắn Chu Tam bắt được cánh tay tôi.

Thứ kia đã tới bên chân, tôi kêu to, Chu Tam ra sức kéo tôi lên. Phía dưới thứ kia đã cắn tới ống quần tôi, hai phía đều đồng thời kéo làm cho bắp đùi tôi như muốn xé rách.

Edit : Phong
Beta : Huyết. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top