Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Gặp lại Chu Tam


Cát Uyển Nhi ngạc nhiên lắc đầu.

" Em đã học xong, theo như lời ông nội nói, hiện tại xem như là sinh viên đại học."

" Cái gì?"

Tôi nhất thời không hiểu ý của Cát Uyển Nhi, Cát Uyển Nhi nhìn ra tôi lơ mơ cũng đành phải giải thích cho tôi hiểu. Có điều nghe Cát Uyển Nhi nói, tôi mới phát hiện ra lão Cát không giống như người bình thường, không đúng, không phải là không bình thường mà đi ngược lại với lẽ thường.

Không cho Cát Uyển Nhi học trường chính quy, trái lại cho em ấy học Tứ Thư Ngũ Kinh. Tuy không hiểu tại sao lão Cát làm như vậy, nhưng hiện tại Cát Uyển Nhi để lại cho tôi ấn tượng không khác gì người bình thường.

" Ông nội không cho em tiếp xúc với người khác trong thời gian dài, nếu không sẽ mang đến phiền phức cho người khác."

" Vì thế từ nhỏ đến lớn em không có nhiều bạn bè?"

" Ừ có thể nói như thế, có điều không phải không có nhiều mà là một người cũng không có."

Nguyên lai tôi còn muốn hỏi Cát Uyển Nhi vị thuốc quan trọng cuối cùng, thôi vẫn là quên đi. Nếu Cát Uyển Nhi không cần đi học, tính ra cũng thuận tiện không ít, cha tôi không giàu có gì, số tiền ông để lại ngoại trừ đảm bảo hai chúng tôi không chết đói ngoài đường ra thì cũng chẳng còn dư bao nhiêu. Hơn nữa qua nửa tháng nữa tôi sẽ đi học lại.

" Chúng ta làm sao bây giờ ?"

Cát Uyển Nhi sợ sệt hỏi, dễ nhận thấy em ấy đang nhớ đến thứ trong sông Hồng, lúc trước chúng tôi cùng tên kia có đánh qua với nhau, tên đó khủng bố hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của chúng tôi, thậm chí nếu không phải tôi nghe lời cha và ông nội e là hiện tại đã sớm mất mạng.

Sự việc lần trước đã dọa tới em ấy, thêm chuyện Mạnh Nhiên có lẽ còn liên lụy đến em ấy. Nghĩ tới đây tôi sờ đến đồ án huyết ngư trên cánh tay, ngón tay truyền đến cảm giác khô ráp, bởi có sự giúp đỡ của lão Cát, đồ án huyết ngư hiện tại đã chuyển sang màu xám trắng, ngực cũng không còn đau nữa.

Cát Uyển Nhi đã nhắc nhở tôi, đối với cuộc sống sau này tôi còn chưa chuẩn bị tốt, được ngày nào hay ngày ấy, nhưng bây giờ không giống với lúc trước, Trần gia chỉ còn lại mình tôi, tôi đã đáp ứng với lão Cát phải cố gắng chăm sóc cho Cát Uyển Nhi.

Hiện tại chuyện khẩn yếu nhất chính là loại trừ đồ án huyết ngư trên cánh tay tôi, những vị thuốc lão Cát cho tôi thậm chí ngay cả tên thuốc tôi cũng chưa từng nghe qua, không khỏi cảm thấy có chút sốt ruột.

" Chúng ta đi tìm Chu Tam đi, sớm muộn gì cũng phải tìm hắn. Hiện tại hắn trở về rồi, thuận tiện hỏi xem hắn biết gì về những thứ đó."

Cát Uyển Nhi gật đầu nở nụ cười

" Tất cả đều nghe theo anh."

Tôi ngạc nhiên, có lẽ lần đầu tiên có người con gái đối với tôi nghe lời như vậy làm cho tôi có chút không quen. Tôi cầm theo túi, dẫn theo Cát Uyển Nhi đi xuống lầu. Theo địa chỉ Chu Tam cho tôi quẹo qua bảy tám khúc ngoặt, tôi hơi hơi giật mình, Từ Phượng từng nói, Chu Tam ở vùng này là "Thần côn" nổi danh. Chỉ là tôi hiểu rõ hắn, lúc đó ở hồ nước hắn xác thực có chút bản lĩnh, như vậy xem ra tòa nhà hai tầng diện tích gần 200m2 này cũng có thể hiểu rõ.

Phía trên cửa chính, một bảng hiệu gần như chiếm hết khung cửa đề bốn chữ lớn : "Trảm Yêu Trừ Ma".

Đạo gia coi trọng bí ẩn, đem bốn chữ lớn khua chiêng giống trống treo ra như vậy, chắc cũng chỉ có Chu Tam. Sư tử đá trước cửa mở rộng miệng có thể thấy rõ ràng cả răng nanh. Tôi trầm ngâm, trực tiếp đi vào. Khiến tôi không nghĩ tới là một bước này bước qua, thình lình một bóng đen đối diện nhào tới, cũng may tôi phản ứng kịp thời, bóng đen trước khi va vào lồng ngực tôi một giây thì dừng lại.

Người kia hơi hoảng hốt, sau khi nhìn rõ mặt mũi cô ấy, tôi cũng giật mình như thế. Cô gái ấy ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp đeo mắt kính, nhìn tôi trong nháy mắt có chút thất thần, sau đó ngay lập tức quay đầu đi chỗ khác, tránh qua tôi cùng Cát Uyển Nhi đi ra cửa. Bất quá tôi để ý thấy trong tay cô ấy cầm một cây dù đen. Cô gái tựa hồ coi cây dù này như bảo bối, sau khi ra cửa liền đem dù đen ôm vào trong ngực, rất sợ bị người khác cướp đi.

Tôi thu lại ánh mắt, cô gái này mặc dù cho tôi cảm giác kỳ quái nhưng tôi không để ý nhiều, ai dè quay đầu lại tôi vừa vặn đối diện với nụ cười phóng đãng của Chu Tam.

Thành thật mà nói Chu Tam tướng mạo vốn cũng không đẹp trai, hai chòm râu cá trê càng làm hắn thêm hèn hạ, nhưng hắn lại có dũng khí theo đuổi Từ Phượng. Tôi chậc lưỡi, quả nhiên là rừng lớn thì chim gì cũng có.

" Như thế nào? Vừa ý cô ấy? Tôi nói cho cậu biết, cô gái này thật không đơn giản đâu, cậu vẫn là đừng có ý đồ không đứng đắn."

Tôi nổi giận nhìn Chu Tam không nói gì. Chu Tam hiển nhiên nhìn ra tôi không đùa giỡn, hắn hơi thu liễm mới tôi và Cát Uyển Nhi vào trong nhà.

" Nói đi, cậu tìm tôi có chuyện gì ?"

" Tôi không thể tới thăm anh sao ?"

Tôi vừa dứt lời, Chu Tam cười châm biếm
" Cậu thôi đi, vô sự bất đăng tam bảo điện, cậu nếu không có chuyện gì sao lại tìm đến tôi ? Tôi biết cậu tuy thời gian không dài, nhưng cũng không phải vì những chuyện này mới quen biết sao."

Tôi trầm mặc cuối cùng vẫn nói.
" Chị Từ chắc đã từng nói với anh về những thứ đó. "

" Cậu nói thứ gì ?"

Chu Tam giật mình trở nên nghiêm túc hơn, anh ta chính là như vậy. Lần đầu gặp mặt sẽ cảm thấy không đáng tin, nhưng đụng đến chuyện nghiêm chỉnh thì chưa từng qua loa ẩu tả.

" Chính là những vị thuốc đó !"

Không nghĩ tới vừa nghe tôi nói, Chu Tam từ trên ghế bật dậy

" Cậu cần những vị thuốc đó ?"

Tôi liếc anh ta, nằm ngoài sự dự liệu của tôi là anh ta đột nhiên xuất hiện phản ứng quá khích.

" Lúc trước Tiểu Phượng không phải nói là vị Trần đại sư nào đó sao, chẳng lẽ cậu chính là Trần đại sư trong lời cô ấy nói ?"

Tôi tiếp tục trầm mặc, chấp nhận lời Chu Tam.

" Chả trách, nếu Tiểu Phượng đã nhờ, tôi cũng không cùng cậu quanh co lòng vòng nữa, những thứ đó tôi cũng không biết nhiều, bất quá tôi biết chỗ có thể tìm được, nơi đó cách chúng ta mấy ngày đi đường, như vậy đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với cậu, cậu để lại cho tôi số điện thoại."

Chu Tam dễ dàng đáp ứng khiến tôi ta có chút bất ngờ, chẳng qua nghe ý tứ của anh ta dường như là nể mặt Từ Phượng hơn. Nếu đã như thế tôi cũng không muốn dài dòng, để lại điện thoại cùng địa chỉ, lúc rời đi tôi trầm ngâm nhìn những món đồ trong phòng Chu Tam, thuận tiện mượn giấy vàng và chu sa.

Tôi đã đáp ứng yêu cầu Mạnh Nhiên, không thể sớm quên như thế được.
---
Edit + beta : Phong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top