Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Siêu độ


Chẳng lẽ thực sự là máu của tôi có nguyên nhân gì đó ?

Điều này hiển nhiên không ai có thể giải thích cho tôi, hiện tại tôi cũng không có thời gian để xác nhận, nếu quả thật như thế sau này nếu gặp phải nguy hiểm tôi ngược lại có thể thử một lần.

" Cô biết thi thể mình ở phương hướng nào chứ ?"

Tôi liếc Mạnh Nhiên, ánh mắt lại vô thức nhìn về phía sông Hồng, mặt sông tuy tĩnh lặng nhưng rõ ràng có thể dùng mắt thường nhìn thấy trong bóng đêm từng luồng âm khí ngưng tụ không tiêu tan, đây chính xác là hung địa, nhưng chuyện đã đến nước này tôi đã không thể lùi bước chỉ có thể nhắm mắt tiến lên.

" Không xa lắm, ngay bên bờ sông Hồng thôi."

Mạnh Nhiên đi ở phía trước dẫ đường, một người một quỷ cứ như vậy yên lặng đi theo phương hướng Mạnh Nhiên chỉ. Tình cảnh này nếu như Chu Tam nhìn thấy sợ là không thể tin được, dù sao người quỷ khác biệt. Nơi này là một vũng nước cạn, xem ra cũng không sâu lắm. Hẳn là lúc thủy triều lên xuống đã tạo thành vũng nước cạn hơn mười mét.

" Cô khắng định là nơi này ?"

Vũng nước cạn hoàn toàn yên tĩnh không nhìn ra vấn đề gì, âm khí trên sông Hồng hoàn toàn không ảnh hưởng đến nơi này.

" Chính là ở đây."

Mạnh Nhiên không giải thích nhiều, xem ra không có vấn đề gì quá lớn.

Tôi ôm thuyền giấy ra, phía trên tôi dùng ống mực tuyến quấn đầy một vòng, giữa mũi thuyền dán bùa trấn thi của Đạo gia, dù sao lúc Mạnh Nhiên nhảy sông tự vẫn cái thai đã hơn sáu tháng, đã sớm có thân thể, hy vọng biện pháp của tôi có hiệu quả.

Lấy ra ống mực, ống mực tuyến được tôi bố trí sẵn sàng, một đầu thắt ở đuôi thuyền, một đầu khác tôi cầm trong tay, sắp xếp xong ống mực tuyến, tôi mới lấy cành liễu cắm bên hông.

Tôi vẫn luôn tin tưởng câu nói, quỷ hồn có mạnh mẽ hay không quyết định bởi sức ảnh hưởng của nó đối với phạm vi xung quanh người bình thường, quỷ hồn không có cách nào gây tổn thương trực tiếp đến với thân thể người, nó chỉ có thể lợi dụng ảo giác để khống chế thân thể làm cho con người tự tấn công chính mình.

Cành liễu khô có thể đuổi tà ma, đứa bé của Mạnh Nhiên chết chìm dưới đáy sông, nếu muốn hại tôi chỉ có thể đến gần tôi, cành liễu khô này có thể bảo vệ tôi lúc ấy.

Chỉ cần nó không làm gì được tôi, đến lúc đó để Mạnh Nhiên cùng xuống, dùng thân thuyền làm vật dẫn, khiến cho thi thể Mạnh Nhiên nổi lên. Một khi thi thể nổi lên trên mặt sông, như vậy chính là thủ tục vớt xác bình thường rồi. Nghĩ tới đây tôi vô thức siết chặt ống mực tuyến nắm trong tay.

Đem thuyền giấy đặt vào vũng nước cạn, tôi quỳ lạy trên mặt đất, lấy ra một tấm bùa vàng xé thành hình đứa bé nhỏ nhỏ, đốt nhang điểm ngũ quan, nhúng hai chân hình nhân giấy vào trong nước, bùa vàng mềm nhũn, hình nhân giấy toàn bộ quỳ xuống lạy, chính vào lúc này thuyền giấy đang yên lặng bỗng nhiên lắc nhẹ, sau đó hướng về trung tâm vũng nước chầm chậm di chuyển.

Tôi nuốt nước miếng, một cơn gió lạnh thổi tới, tôi không nhịn được rùng mình, hóa ra trong lúc không chú ý mồ hôi đã ướt đẫm sau lưng.

Ngay lúc tôi nín thở ngưng thần, phía đối diện một cái bóng xám trắng xuất hiện, trước khi tôi kịp phản ứng đã đánh tới trước mặt. Thậm chí tôi có thể nhìn thấy rõ ràng cái bóng xám này có ngũ quan dữ tợn, miệng mở rộng muốn đem tôi nuốt lấy. Giây phút hoảng sợ ngắn ngủi qua đi, trong nháy mắt bóng xám đánh tới, tôi lặng lẽ rút ra cành liễu khô ném ra ngoài.

" Ầm." Một tiếng vang dữ dội từ vũng nước cạn truyền ra.

Cái vung tay này của tôi đã khiến mặt sông sôi trào lên, trong nháy mắt nước sông cuộn trào bao phủ lấy một nửa hình nhân giấy trên bờ sông. Tôi lần thứ hai nuốt nước miếng, mồ hôi hột chảy dọc theo má, nhưng không dám chớp mắt, cành liễu khô bị tôi ném ra đã vỡ thành mấy đoạn rớt trong vũng nước cạn.

Rất nhanh, quỷ ảnh xám trắng lần thứ hai xuất hiện, lần này lại khiến tôi sững sờ, quỷ ảnh hướng tới tôi không có ngũ quan dữ tợn, còn khẽ mỉm cười.

Cả trái tim tôi như bị tác động theo, đặc biệt theo sau quỷ ảnh xám còn có thêm một quỷ ảnh già nua.

Tôi có chút tránh né, mặc dù biết tất cả chỉ là giả, là ảo giác, tôi lại không đành lòng lấy ra cành liễu, cho dù là nhìn thêm một chút nữa thôi để tôi cảm thấy hiện tại họ vẫn như cũ ở bên cạnh tôi. Không sai, hai bóng người này chính là cha và ông nội của tôi. Mắt tôi rưng rưng lệ, phút chốc quỷ ảnh bay vọt tới trước mặt tôi, đưa tay vuốt lên gò má của tôi, cảm giác thật ấm áp, đây là khí tức quen thuộc của người tôi luôn nhớ mong.

Nước mắt rốt cuộc lăn dài trên má.

" Ông nội, cháu xin lỗi !"

" Ầm."

Lần thứ hai vung cành liễu, hai bóng người màu xám lộ ra vẻ mặt thống khổ, dây dưa cùng nhau sau đó biến mất. Sau khi bọn họ biến mất, tôi mới phát hiện hình nhân đã bị nước sông thấm ướt khắp toàn thân, chỉ sợ là nếu tôi chậm chút nữa hình nhân giấy sẽ bị cuốn vào bên trong vũng nước cạn.

Giữa lúc thuyền giấy không có ai điều khiển trực tiếp chìm thấp xuống, mà tôi cũng sẽ bởi vì chìm thuyền mà bị kéo vào trong nước. Nếu thực sự bị lôi xuống dưới, tôi bất luận như thế nào cũng không tiếp tục được nữa.

Nghĩ tới đây, lần thứ hai tôi thấy lạnh cả sống lưng, hiện tại còn không tính là quá muộn! Tôi lấy ra một cây nến đốt lên, đặt phía sau tiểu hình nhân, cây nến này giống như ngọn hải đăng trên biển. Có nó tọa trấn tiểu hình nhân lúc nãy xém chút bị nước sông nuốt chửng lại như kỳ tích đứng thẳng lên. Xem ra sách ông nội viết không sai, quả nhiên hữu hiệu.

Qua một khúc nhạc dạo ngắn như thế, tôi nhất thời tự tin hơn nhiều, cầm cành liễu cuối cùng trong tay. Hiện tại thuyền giấy đã chạy đến trung tâm vũng nước, vị trí trung tâm cũng chỉ có khoảng hai, ba mét mà thôi, tôi biết đây mới là thời điểm quan trọng nhất.

Ngay khi tôi sẵn sàng đối phó với tình huống chuẩn bị xuất hiện, sắp sửa kêu Mạnh Nhiên gia nhập, mặt nước đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào, mức độ so với lúc nãy thậm chí còn mạnh hơn mấy lần.

Vũng nước cạn lúc trước vốn không có âm khí, lúc này bởi vì nước sông sôi trào lại đem âm khí bốn phía tụ hội lại chính giữa, ngưng tụ thành đám mây đen có hình dáng một đứa trẻ.

Một âm thanh từ giữa không trung khiến trời long đất lở vang lên.

" Cút ngay."

---
Edit + beta : Phong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top