Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 65: Đối phó cây long não

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gốc cây này rất cao, ước chừng bằng chiều cao của một căn nhà năm tầng. Với độ cao như vậy theo lý mà nói thì khi đứng ở tường viện bên kia hẳn phải nhìn thấy mới đúng. Nhưng bọn họ rõ ràng đã lia đèn pin chiếu tới mọi chỗ mọi ngóc ngách, nhưng đến một cái cành cây cũng chẳng thấy. Chỉ khi tường viện bị sụp đổ mới hiển lộ ra trước mặt bốn người.

Lưu Nhiên sau khoảnh khắc choáng ngợp và kinh hãi đã dần ổn định lại tâm thần, nhưng ánh mắt vẫn hơi sợ nhìn vô số thi thể bị treo lủng lẳng trên kia. Từ quần áo của các thi thể cho thấy có từ thời cổ đại đến hiện đại, đủ loại y phục. Lại nhìn gốc cây vững vàng cao lớn, chứng tỏ niên đại sống không ít. Từ đó suy ra, không nghĩ tới gốc cây này có thể sống tới bây giờ. Mãi đến lúc này mới để bọn họ phát hiện ra.

Trên vô số thi thể có hai thi thể nhìn như vừa mới chết không lâu. Tử Minh nheo mắt nhìn, hai thi thể đó chính là hai người còn lại trong nhóm đồng bọn của Nhã Lan.

Hai thi thể một nam một nữ, bị sợi dây giống như sợi dây đột kích bọn họ vừa rồi, quấn chặt lấy thi thể kia. Nhìn kĩ có thể thấy đầu sợi dây cắm vào đầu của thi thể hút dinh dưỡng, ruột sợi dây phập phồng di chuyển chất dinh dưỡng truyền vào cành cây. Sau đó chuyển tiếp xuống thân cây, dừng ở rễ cây hấp thu.

Mắt thường có thể thấy tốc độ thi thể sắp biến thành da bọc xương, phiêu đãng trong gió.

Lưu Nhiên xanh mặt, cô không nghĩ cái gốc cây này lại tà ma như thế. May mắn trước kia xảy ra vài chuyện ly kỳ, khiến định lực của cô rắn rỏi hơn một ít.

Không để bọn họ có thời gian nói chuyện, thời điểm tường viện sụp đổ xuống. Cây long não dường như biết mình không thể núp chỗ tối được nữa, những sợi dây đang cắm vào đầu mỗi thi thể giống như dây điều khiển con rối. Vô số thi thể nhúc nhích, đồng loạt thả người xuống mặt đất.

Phương thức giống hệt dạng zombie bị đứa trẻ điều khiển, chỉ khác các thi thể này không có ý thức và bản năng. Hoạt động hoàn toàn là nhờ vào sợi dây điều khiển khống chế.

Nhận ra điểm này, Lưu Nhiên lập tức lên tiếng nói:

- Chặt đứt sợi dây trên đầu thi thể kia!
Ba người còn lại cũng nhanh chóng nhận ra khác thường, gật đầu một cái. Cả ba không chần chừ chủ động tấn công, giành lấy thời cơ.

Mục đích của bọn họ là cắt đứt sợi dây, nhưng sợi dây cũng không ngốc. Nó linh hoạt điều khiển con rối của mình tấn công bốn người, cẩn thận bảo vệ đỉnh đầu của mình. Hơn nữa, các con rối phối hợp ăn ý, gần như không tìm ra một sơ hở.

Ngược lại là đám người bọn họ bị vướng phải khó khăn.

Cố Uyển Đồng rút hai khẩu súng đặc chế, chuẩn xác bắn vào vị trí đỉnh đầu của thi thể. Tiểu Xà phối hợp vung roi, roi này có tên Xích Luyện Ngục. Bản thân roi có linh tính, uốn lượn uyển chuyển như rắn. Vốn là vũ khí của Cố Uyển Đồng khi cô cùng với quỷ khế ước của mình tiến vào phòng được Phong Nhã dựng cầu nối tới không gian Ngũ Hành hệ. Nhưng Cố Uyển Đồng không lựa chọn để bản thân sử dụng, mà để cho Tiểu Xà nắm giữ nó.

Tình cảnh hiện giờ, cũng giúp cho Cố Uyển Đồng chiếm được chút ưu thế ở vị trí từ xa.

Đại bàng A Lỗi của Tử Minh lợi dụng không trung là điểm yếu của thi thể, dùng chiếc mỏ sắc bén của mình cắt được không ít sợi dây.

Mạc Dương sai Tiểu Thử vô thanh vô tức hình thành theo một đường quỹ tích quỷ dị, mỗi lần kiếm vung lên là chặt đứt được mấy sợi dây.

Không ít thi thể ngã xuống, thân thể va chạm mạnh với mặt đất liền bị phong hoá. Bộ xương cũng bị mục nát đứt rời, hoàn toàn không còn cứng rắn như khi được sợi dây điều khiển.

Lưu Nhiên đứng sau cùng không xông ra. Cô rũ mắt nhìn hàng chữ xuất hiện trên ipad do A Ngôn viết, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. May quá anh không bị sao.

Nếu vậy phần trăm đối kháng với nhân vật kia như lời Mạc Dương nói sẽ tăng thêm khả năng thắng.

Bất ngờ, một sợi dây không có tiếng động nhẹ nhàng tiếp cận Lưu Nhiên.

Lưu Nhiên đang mải suy nghĩ nên chưa kịp cảnh giác chú ý. Đột nhiên sau lưng bỗng rợn gáy, cô quay ngoắt ra sau thì thấy một sợi dây đang định cắm vào đầu mình chỉ cách có vài phân.

Thấy thế, Lưu Nhiên hoảng hốt. Nhưng A Ngôn thì phản ứng nhanh hơn một bước, lập tức thân hình thỏ nhỏ phóng tới đạp một cước.

Sợi dây bị đạp khiến thân sợi hơi méo, nhưng không có ý định lui bước. Trên đầu sợi dây tách ra thành rất nhiều sợi nhỏ muốn cuốn lấy bàn chân thỏ.

A Ngôn không sợ hãi, dưới bàn chân tụ lực phát ra khí kình làm đứt lìa các sợi nhỏ. Đồng thời thân hình thoăn thoắt lượn một vòng trở về bên Lưu Nhiên.

Thấy đánh lén thất bại, sợi dây không tiếp tục dây dưa. Nó dứt khoát rụt về ẩn mình vào bóng tối, như muốn chờ cơ hội ra tay tiếp theo.

- Cái cây này thành tinh hay sao? Thông minh như vậy.

Lưu Nhiên ôm tâm trạng nghĩ mà sợ, ánh mắt kinh ngạc nhìn các sợi dây biết tiến biết lùi. Lại nhìn chiến đấu đối diện, mặc dù bọn họ không bị lép vế. Nhưng chẳng chiếm được bao nhiêu thượng phong, cứ kéo dài thời gian sẽ làm tiêu hao sức lực của mọi người.

Tầm mắt Lưu Nhiên nhìn lên cành cây cao trên gốc long não. Vẫn còn rất nhiều thi thể chưa rụng xuống, số lượng còn nhiều hơn số thi thể đã rụng xuống hôm nay.

Nếu như tất cả đều rụng, bọn họ sẽ tiêu đời.

Lưu Nhiên tập trung chăm chú, trong miệng thì thào:

- Cây thành tinh? Nếu cây thành tinh, vậy bên trong hẳn đã sinh ra 'linh'. Vũ khí của mình cần hấp thu ác linh mới nâng cấp được sức mạnh. Thử xem sao!

Nói xong, Lưu Nhiên vung tay lên. Một đoàn sắc màu hồng đỏ bay ra từ tay Lưu Nhiên, dừng trên không trung. Giây tiếp theo, Trấn Hồn tản xoay tròn xuất hiện.

Vươn tay nắm lấy cán của Trấn Hồn tản, lập tức vật đó không còn xoay tròn, ngoan ngoãn để Lưu Nhiên cầm trong tay.

Từng đường nét hoa văn trống rỗng trên mặt dù không được tô màu. Chỉ có một chút sắc đỏ được điểm lên, do lúc trước Trấn Hồn tản đã hấp thu một ít linh rời rạc trong đám zombie Giản Thu. Nhưng tổng hợp lại chỉ có một điểm đỏ rất nhỏ được chấm lên mặt dù.

Lưu Nhiên và A Ngôn hai mắt nhìn nhau, thấy được tia tin tưởng trong mắt A Ngôn. Lưu Nhiên hít sâu một hơi, nói với ba người còn lại:

- Tôi muốn tới trước mặt long não, mọi người giúp tôi.

Động tác của ba người hơi dừng lại chốc lát, nhưng sau đó đã thay đổi chiến thuật. Tất cả đều mở một lối đi để Lưu Nhiên có thể tiến vào.

Tuy trong lòng có kinh ngạc, nhưng không có nghi ngờ. Bọn họ tin tưởng Lưu Nhiên có tính toán của mình.

Mặc dù mở một lối đi giữa bầy thi thể rất khó khăn, nhưng dần dà bốn người đã tiến gần được tới gốc cây long não.

- Tôi đây là điên cuồng cùng mấy người rồi! - Mạc Dương thở một hơi dài.

Nhìn bốn phía chỉ toàn là thi thể, không hề có đường thoát thân. Nếu không có cách thoát ra vậy cuộc đời chấm dứt ở đây là được rồi.

Ánh mắt A Ngôn ngồi trên đỉnh đầu Lưu Nhiên nhìn chằm chằm xung quanh, chỉ cần có kẻ nào đó lọt vào. Cậu sẽ không chần chừ một kiếm giết chết.

Lưu Nhiên căng thẳng nắm lấy Trấn Hồn tản, thận trọng đi gần tới gốc rễ của cây long não. Ở khoảng cách gần rõ ràng nhìn thấy mạch máu mơ hồ lưu chuyển trong thân cây, có một ảo giác rất kì diệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top