Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27: Bi thương trở lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Người đâu, không phải anh nói cô ấy ở trong này à?" Theo lời của Loki, mấy người họ đi đến một phòng trong khách sạn, nhưng khi đến đó lại không thấy bóng dáng Hứa Kim Ngưu.

Vũ Bắc Giải đi vào trước không thấy người, quay đầu giận dữ hỏi.

"Sau khi đánh cô ấy bất tỉnh tôi đã đưa tới nơi này, tôi cũng không biết tại sao lại không thấy cô ấy." Hai tay bị Hứa Ma Kết bắt chéo ra sau lưng, Loki cau mày.

"Anh đánh chị ấy bất tỉnh hả? Anh dám làm tổn thương chị tôi!" Nghe vậy, Hứa Ma Kết tức giận liên tục đấm hắn, anh đấm mạnh khiến Loki quay cuồng, đau đến chảy nước mắt, kêu khóc thảm thiết.

"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa."

"Ma Kết, đừng đánh chết người." Diệp Uy lo lắng xảy ra chuyện không may, vội khuyên can anh.

Nhưng lúc này Vũ Bắc Giải lại nhặt lên một đoạn dây thừng dính máu, anh run giọng hỏi:"Anh dùng dây thừng này trói chặt Kim Ngưu?"

Loki bị đánh sưng tím mặt, liếc nhìn một cái, gật đầu nói:"Đúng vậy, tôi dùng dây thừng đó trói hai tay cô ấy, bây giờ dây thừng rơi trên mặt đất, nghĩa là cô ấy đã tự tháo ra được và trở về rồi, a!" Bụng hắn đột nhiên bị ăn một cú đấm mạnh mẽ, hắn đau đớn cúi gập thắt lưng.

Lần này là Vũ Bắc Giải ra tay. "Cô ấy không thù không oán gì với anh, vì sao anh lại làm thế với cô ấy?!" Nhìn vết máu dính trên dây thừng, nghĩ đến đó là máu của Kim Ngưu, anh đau lòng chỉ muốn giết tên kia.

"Tôi chỉ muốn dọa cô ấy thôi, làm cho cô ấy rời khỏi anh, cho nên sáng hôm nay nhìn qua lỗ tròn trên cánh cửa thấy cô ấy đến tìm anh, tôi đã lén đánh cô ấy bất tỉnh rồi đưa đến đây." Vì sợ cô ấy tỉnh lại sẽ trốn đi, cho nên hắn mới tìm dây thừng trói tay cô vào, còn lấy khăn đen bịt mắt cô, cũng sợ cô tỉnh lại rồi kêu to, hắn nhét khăn mặt vào miệng cô.

Sau đi đưa cô đến đây, hắn liền rời đi. Không lâu sau, hắn còn cố ý quay lại nhìn một lần, nhưng khi ấy cô vẫn chưa tỉnh táo, hắn nghĩ cô đã tỉnh rồi lại ngủ, nghĩ rằng cứ để cô ở đây một đêm, vì thế liền ra về.

Tuy trước đó hắn đe dọa là, nếu không rời khỏi Giải thì sẽ giết cô, nhưng đó chỉ là dọa cô thôi, muốn cô cảm thấy sợ hãi mà chủ động rời đi, hắn còn không có lá gan đi giết người.

Nếu hắn sớm biết Vũ Bắc Giải trước mắt này, đã không phải là Vũ Bắc Giải trước kia nữa, thì nhất định hắn sẽ không làm như vậy, nhưng hiện tại hối hận cũng không kịp rồi.

"Tốt nhất anh hãy cầu nguyện chị tôi không sao đi, nếu không anh nhất định phải chết." Hứa Ma Kết nghiến răng nghiến lợi liếc hắn một cái, vội vã muốn về nhà xem chị có bình an trở về không.

Đoàn người đi đến nhà hai chị em họ Hứa, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Hứa Kim Ngưu, Loki lại càng lo lắng Hứa Ma Kết sẽ tức giận.

Mãi đến khi Diệp Uy trầm ngâm nói:"Có thể Kim Ngưu đã chạy đến nhà Bắc Giải rồi, cô ấy muốn thăm Bắc Giải mà, kết quả là lại bị Loki bắt đi, bởi vậy sau khi thoát được thì rất lo lắng cho an nguy của Bắc Giải." Hắn phỏng đoán.

Bởi vậy, đoàn người lại vội vàng chạy tới chỗ ở của Vũ Bắc Giải.

***

"Bắc Giải, Bắc Giải." Mở rộng cửa nhà Vũ Bắc Giải, Hứa Kim Ngưu căng thẳng, nóng vội bước nhanh vào trong nhà, nhưng trong phòng khách trống rỗng.

Cô không biết phòng ngủ của Vũ Bắc Giải ở đâu, lo lắng tìm từng phòng một.

Phòng này không có người, phòng này cũng không có, phòng này cũng là, đợi chút -

Thoáng nhìn qua giá treo quần áo của Vũ Bắc Giải, cô bước vào phòng, chăn trên giường có chút hỗn độn, anh ấy đã ngủ ở đây, cô nhìn trái nhìn phải, cao giọng gọi.

"Bắc Giải, Bắc Giải, anh ở đâu?" Thấy bên trái có phòng tắm, cô đến gần, vặn nắm cửa mở ra, bên trong cũng không có bóng người.

"Nguy rồi, có thể đã xảy ra chuyện gì không?" Cô nhớ lúc trước mình đến đây, ấn chuông cửa rất lâu mà không có người ra mở, nên cô mới tự bước vào, sau đó liền cảm thấy gáy mình bị ai đó đánh, trước khi ngất đi còn mơ hồ nhìn thấy một bóng người, nhưng cô chắc chắn đó không phải Bắc Giải, bởi vì cô nhìn thấy mái tóc vàng.

Tỉnh lại ở khách sạn, cô phát hiện hai tay mình đang bị trói, mắt bị bịt kín, ngay cả miệng cũng bị nhét khăn, lúc đầu cô rất sợ hãi. Nhưng đợi thật lâu vẫn không thấy ai tiến vào, vì thế cô bắt đầu giãy giụa, cố gắng cởi sợi dây thừng trói trên tay mình.

Cuối cùng da ở cổ tay đều bị lợt, nhưng cô cũng cởi được dây thừng, khi cô tháo khăn ở miệng và khăn bịt mắt ra, đột nhiên nghe thấy có tiếng mở cửa.

Cô rùng mình, vội vàng giả bộ mình vẫn bất tỉnh như trước.

Người nọ thấy cô chưa tỉnh, không lâu sau cũng bước đi.

Sau đó cô rời khỏi khách sạn. Lúc đầu, không rõ mình đang ở đâu, đi một thời gian mới nhận ra đường, trong lòng nghĩ tới an nguy của Bắc Giải nên cô vội vàng quay lại đây.

Cô đoán người bắt cóc mình vô cùng có khả năng chính là Loki, hắn đột nhiên đánh cô bất tỉnh, cô lo lắng hắn sẽ làm gì đó bất lợi cho Bắc Giải.

Nghĩ đến cái gì đó, cô đi đến bên giường, cầm lấy điện thoại, muốn gọi điện cho Vũ Bắc Giải, bởi vì điện thoại trong túi cô bị người kia cầm đi, cô đành mượn điện thoại của anh.

Mới cầm điện thoại lên, lúc này miệng vết thương trên cổ tay đột nhiên đau nhức khiến cô phải buông cái điện thoại ra, điện thoại rơi xuống đất.

Một tay cô đặt trên giường, một tay với xuống nhặt điện thoại, không cẩn thận kéo lệch gối đầu, lộ ra một quyển album vốn để dưới gối.

Mắt nhìn qua một chút, cô phát hiện ra người trong ảnh đó thật quen mắt, không nhịn được cầm quyển album lên xem.

Đó là cô! Là cô khoảng bốn, năm năm trước.

Nhưng vì sao anh lại có bức ảnh này của cô? Trước đây cô không quen Vũ Bắc Giải mà.

Mang theo nghi hoặc, cô tùy tay mở album ra, chiếu vào mắt cô là những bức ảnh chụp trong lễ cưới. Bức ảnh nào chú rể cũng cười sáng lạn, vừa thấy đã biết anh ấy rất vui vẻ.

Mà cô dâu thì cười e thẹn hơn, nhưng nhìn vào đôi uyên ương đó, vẫn nhìn ra họ đang có những giờ phút hạnh phúc nhất.

Cô dâu trong ảnh giống cô, thật sự rất giống, nhìn kỹ, quả thực là giống cô như đúc, có chuyện gì thế này?

Ánh mắt chuyển sang nhìn kĩ vào chú rể, trái tim không hiểu sao lại co rút đau đớn.

Người này, cô đã gặp qua rồi sao?

Là ở đâu nhỉ?

Mở thêm những trang khác, cô thấy bức ảnh chú rể đang đeo nhẫn cưới cho cô dâu, bức ảnh bên cạnh lại là cô dâu đeo nhẫn cưới cho chú rể.

Trong đầu cô bỗng vang lên vài câu đối thoại -

"Chúc cô dâu và chú rể của chúng ta trăm năm hòa hợp, cụng ly."

"Chú rể phải bế cô dâu chạy ba vòng quanh phòng khách rồi mới được vào động phòng."

"Chờ một chút, chú rể phải cõng cô dâu chống đẩy mười lần, mới có thể hôn cô dâu."

"Kim Ngưu, em đừng đau lòng, bọn anh chỉ đang kiểm tra thể lực của Cự Giải thay em thôi, Ông xã có thể lực tốt mới có thể làm bà xã hạnh phúc mà."

Theo những lời này là một loạt hình ảnh thoáng qua trong đầu cô, những hình ảnh đó giống như thủy triều đánh úp lại, làm cho cô không chịu nổi, toàn thân run rẩy.

Cuối cùng, cô thấy mình mở cánh cửa nhỏ có khắc hoa văn màu vàng, bên trong là một bình tro cốt màu trắng, trên bình có gắn bức ảnh chụp chàng trai tuấn tú, bên cạnh có khắc ba chữ - Hoàng Cự Giải.

Đã chết! Đã chết! Anh ấy đã chết! Cự Giải đã chết!

"A -" Nháy mắt, bi ai dời non lấp bể đổ sụp xuống làm cô tan nát cõi lòng, làm cô phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top