Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13. Biến dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba người trèo lên một chỗ khá cao. Trời dần sáng, từ đằng xa có thể thấy thành phố cực kỳ hỗn loạn. Quân đội đã được triển khai, tuy nhiên không thể khống chế được tình hình, đành cố gắng hết sức bảo vệ người dân đến sân bay.

Cậu nheo mắt nhìn đoàn người tháo chạy vào trong sân bay. Chính phủ chắc chắn sẽ không để lọt ra thông tin nào, nên tất cả mọi người đều phải chết đi thôi.

Vài người chốt cửa ở ngoài, cố gắng dùng đồ đạc, thân mình chắn cửa. Dị chủng không tìm được đường vào, tản ra những lối khác. Mọi người tạm thời an toàn, cắt cử vài người gác cửa và nghỉ ngơi.

Lưu Chương nheo mắt nhìn. Vọng Thư vẫn còn sống, đang được bảo vệ nghiêm ngặt, có vẻ địa vị trong đoàn khá cao. Cũng có vài bác sĩ may mắn sống sót, đang trị thương cho vài người.

Trong đoàn người còn có không ít những kẻ biến dị. Người mọc cánh mà cậu thấy hôm qua đã mọc cánh thành công, cánh chim lớn với lông vũ trắng trải dài trên mặt đất. Khi nãy, anh ta ôm hai người trong tay, dùng đôi cánh đó để bay về đây.

Cũng có người lai tạo với thực vật, đang huy động cây cối để gia cố cửa ngăn cách với dị chủng bên ngoài.

Có người từ bên sườn mọc thêm hai cánh tay, bận rộn giúp ỡ mọi người.

Trong môi trường đối mặt với tử thần, khả năng chấp nhận hiện thực của con người cực kỳ cao. Họ không bài xích những kẻ biến dị khi họ đem lại lợi ích.

Vọng Thư chỉ huy người kiểm tra nhân số, đồng thời giết những kẻ có nguy cơ biến thành quái vật. Không ai muốn chết, không ai muốn biến thành quái vật. Có kẻ ngoan cố không khai, có kẻ mở lòng từ bi như đại phật.

Còn ba giờ năm phút.

____

Trương Gia Nguyên tựa lưng vào tường, Ôn Cố cũng nghỉ ngơi dưỡng sức, đề phòng cần phải hành động. Họ mang theo khá nhiều đồ dùng, đủ cho gần một tuần. Trong trường hợp bị phát hiện, chắc chắn sẽ xảy ra cướp bóc.

Lưu Chương rúc trong lòng hắn, nhắm mắt suy tính.

Thành phố này cũng không phải trên đảo, cho dù chính phủ có hủy diệt thế nào, nhất định cũng sẽ có một số lượng tồn tại và xông ra bên ngoài. Đối phó với lũ này không hề đơn giản, nhưng bọn họ lại không biết mấu chốt của vấn đề.

Theo như cậu quan sát ban nãy, mấy thực nghiệm thành công đều có sự tiến hóa nhanh chóng. Dị chủng này là cùng một lò mà ra, hoàn toàn có cơ sở để tin rằng bọn đấy tiến hóa được.

Nếu không ra khỏi đây sớm, e rằng có chút khó khăn.

Cậu cảm nhận bàn tay hắn đặt lên vai mình lay nhẹ, ngẩng đầu lên thấy hắn đang nhìn mình.

Xem ra có cùng suy nghĩ với nhau.

“Cậu Ba, ban nãy tôi có bắt được sóng, có tin nhắn trong một giờ nữa sẽ có trực thăng”.

“Mấy người là ai?”.

Tiếng một người phụ nữ vang lên. Xem ra đoàn người cho đi lục soát, vô tình tìm thấy họ.

Nhóm một phụ nữ hai đàn ông tìm thấy đám Ôn Cố, mắt đánh trúng túi đồ không quá nhỏ bên trong góc.

“Bọn họ có đồ ăn”.

Ôn Cố dễ dàng đánh ngã ba người, Trương Gia Nguyên vốn đang ngồi cũng ôm Lưu Chương đứng dậy, giơ chân đá cả ba người kia xuống. Sau ba giây, một âm thanh nặng nề vang lên, trầm và đục.

Hắn để Ôn Cố xách đồ, còn mình thì ôm Lưu Chương, bình thản đi xuống. Đến khi Vọng Thư nhìn rõ người là ai thì nội tâm muốn sụp đổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top