Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. Thực nghiệm trên?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đến, Trương Gia Nguyên mang Lưu Chương trèo tường vào bệnh viện tâm thần. Trương Gia Nguyên cũng rất quẫn bách, không ngờ đi của cậu nhóc lại là đi kiểu này.

Cậu nhóc trèo qua đã kéo ống quần hắn, giơ tay đòi bé. Hắn thở dài nuông chiều, ôm cậu lên, cẩn thận lách qua camera. Không biết Lưu Chương rút đâu ra khẩu súng lạ hoắc, kiểu dáng hắn chưa thấy bao giờ, có gắn sẵn cả giảm thanh.

Cậu nghiêng đầu, nhắm vào từng cái camera. Tiếng vang ngắn và đục bật lên, xác cam rơi xuống mặt đất.

Hắn đến khu dành cho bệnh nhân, quay sang nhìn cậu. Lưu Chương nhăn mày. Khu này cực kỳ lớn, ở đây có thể thấy thấp thoáng bóng hộ lý đi lại khá nhiều. Khung cảnh bình yên thế này, không phải nơi thí nghiệm.

Cậu chỉ huy hắn đi vòng ra sau khu bệnh nhân, bên dưới quả nhiên có một lối nhỏ được che đậy kỹ càng, xem ra là lối thoát hiểm.

Bên trong là cả một hệ thống nghiên cứu, diện tích có lẽ còn lấn gần hết hai khu đất bỏ hoang bên cạnh. Mọi người đều đã ngủ, Trương Gia Nguyên đánh ngất vài tên canh gác, đem Lưu Chương đi sâu vào trong.

Khu nghiên cứu có phân chia theo vòng, hắn đoán là kiểu xoắn ốc, khu họ mới vào là khu E, vậy đoán chừng có 5 đến 6 khu tất cả. Nếu không sai, khu trong cùng sẽ là khu A hoặc khu S.

Lưu Chương không biết móc ra một cái máy tính bảng. Hắn nấp vào trong một góc khuất. Cậu nằm nhoài trên vai hắn, thao tác liên tục. Trương Gia Nguyên nhìn không hiểu lắm, nhưng cũng lờ mờ đoán ra, cậu đang hack hệ thống cảnh báo ở đây.

Trương Gia Nguyên thầm nghĩ, rốt cuộc trên người cậu có bao nhiêu đồ vậy?

Sau này Lưu Chương mới giải thích với hắn về việc cậu có không gian, còn thanh kiếm kia là dùng một mảnh linh hồn của cậu rèn thành.

Chỉ cần Lưu Chương không suy yếu, thì nó sẽ luôn cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng đó chuyện của rất lâu sau này.

Lưu Chương phóng to bản đồ khu căn cứ.

“Chỗ này có một lối đi thông, chỉ cần đi thẳng là đến, lát nữa em hack hệ thống, anh đánh lính gác”.

Cậu nói không sai, cả quá trình diễn ra thuận lợi. Căn cứ phân làm 6 khu, khu S là địa điểm trọng yếu, cũng là nơi đặt những mẫu vật thí nghiệm.

Thực nghiệm cơ thể người.

Những khối thịt đặt trong lồng kính màu trắng, bên trong là dung dịch trong suốt hoặc đỏ ngầu, những ống tiêm chằng chịt cắm vào trong cơ thể. Có “người” chỉ như đang say ngủ, có “người” quằn quại kêu gào, âm thanh bị giữ lại trong lồng kính, sự đau đớn rồ dại hiện lên rõ ràng.

Không nhìn ra người hay vật, có mẫu vật còn giữ nguyên nhân thể, có kẻ đã thành một khối thịt biết chuyển động, có kẻ mọc ra đủ loại hình trên người.

Kinh tởm.

Bên cạnh phòng lồng kính là phòng có giường. Trường hợp không khác gì trong lồng kính, có điều là bị trói chặt vào giường. Có kẻ đã mọc sừng, có kẻ đang mọc cánh. Kẻ đó bị trói nằm sấp, xương cánh một bên đã xuyên thủng lớp da lưng, một bên còn ngọ nguậy lúc nhúc sau thịt người. Một bên cánh đỏ lòm, nhỏ máu ngoe nguẩy trong không trung, Lưu Chương có thể nhìn thấy lông vũ từ từ mọc ra từ đó. Tiếng hét đau đớn xuyên vào màng nhĩ, cùng để loại âm thanh ô hợp khác.

Tạo thành bản giao hưởng thống khổ.

Trương Gia Nguyên ôm cậu bé chặt hơn. Trong phút chốc, hắn thấy sợ hãi tột độ, nếu cậu bé của hắn sẽ phải chịu đựng như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top