Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


【1】

Tôi là Trần Xán, người đã dây dưa với anh suốt 10 năm.

Là bạn gái, à không là tình nhân mới đúng.

Nhưng vào ba tháng trước tôi đã tự tay tống anh ấy vào tù.

【2】

Hôm nay sau khi đến thăm tù tôi đã đến nhà anh.

Vợ anh cùng cô con gái đi mua thức ăn vừa về đến nhà.

Đứa trẻ chạy phía trước, người vợ đứng phía sau hét lên.

A Xán, chạy chậm chút thôi con.

【3】

Tôi quen biết anh là vào lúc học cấp 3.

Hồi mới khai giảng lớp 11, anh ấy ngồi cạnh tôi.

Khoảng cách giữa chúng tôi là một lối đi nhỏ.

Có lẽ là giơ một cánh tay cũng có thể chạm lên bàn của anh.

Tôi đã cố gắng chăm chỉ để đậu vào ngôi trường này trong kỳ thi tuyển sinh.

Còn anh ấy là do năng lực phát huy thất thường mới phải vào đây.

Mặc dù trường treo biển hiệu trường trung học cấp tỉnh.

Nhưng thành thật mà nói, tôi cảm thấy nó không tốt đến mức đấy.

【4】

Vào ngày đầu tiên, lớp chúng tôi mở ra cuộc tranh cử lớp trưởng, lớp phó. Tôi cũng không có hứng thú gì lắm.

Nhưng do điểm số tôi cũng được nên liền bị giáo viên cho vào danh sách tranh cử

Đầu tiên sẽ là chức lớp phó, trông vậy chứ công việc này không phải làm gì nhiều.

Khi kiểm phiếu, tôi có số phiếu cao nhất, anh ấy viết kết quả lên bảng.

Khi bước xuống bục giảng, câu đầu tiên anh ấy nói với tôi chính là.

"Cậu là Trần Xán sao? Đúng là không tệ nha."

Tôi lúng túng mỉm cười hỏi lại tên anh.

Anh ấy đã viết tên của mình vào sổ tay.

Là một cái tên nghe rất có khí phách.

【5】

Điểm số của anh ấy rất tốt, ăn mặc cũng rất sành điệu.

Đa số học sinh trong trường đều là những người từ trường trung học cơ sở cũ của tôu thi đậu vào nên bạn bè cũng nhiều.

Anh ấy là người rất tùy ý, những người khác nói gì cũng đều trả lời lại dăm ba câu.

Sau kỳ thi hàng tháng đầu tiên, giáo viên chia chỗ ngồi theo nhóm, tôi là bạn cùng bàn của anh ấy.

Lúc đầu tôi không nói nhiều, thật xấu hổ khi ngồi cạnh anh ấy mà.

Khi gọi tôi, anh ấy thường kêu "Lớp phó", "Lớp phó".

Một hôm nọ tôi dậy muộn, không có thời gian ăn sáng, đói đến lả người nằm sấp lên mặt bàn.

Anh ấy đưa tôi một hộp bánh quy.

"Lớp phó lại dậy trễ rồi, bỏ bữa sáng không tốt cho dạ dày đâu."

【6】

Học được nửa học kỳ, lớp trưởng lại đột nhiên chuyển đi.

Sang một trường cấp 3 tốt hơn.

Đôi lúc giáo viên đi họp sẽ yêu cầu tôi giữ gìn kỷ luật lớp.

Mỗi lần ngồi trên bục giảng như thế.

Trong lớp có người nói chuyện, chỉ cần không quá ồn ào tôi liền cho qua.

Khi giáo viên ra khỏi phòng họp, tôi sẽ nói
"Mọi người đừng nói chuyện nữa, giáo viên đang đến rồi."

Không có lớp trưởng nên việc này cũng khá khó khăn với tôi.

Lần này giáo viên không cần bỏ phiếu nữa, trực tiếp chỉ định lớp trưởng luôn.

Anh ấy cười xấu xa yêu cầu tôi gọi anh là sếp.

【7】

Khoảng cách giữa chúng tôi dường như còn ở lớp toán cuối ngày nữa.

Chúng tôi học cùng một bài học.

Anh ấy hiểu tất cả những gì giáo viên nói.

Còn tôi thậm chí còn chẳng biết giáo viên đã nói đến đoạn nào.

Có không ít giáo viên phản ánh Trần Xán lên lớp không giữ gìn kỷ luật lại còn bao che cho bạn học.

Nên không lâu sau tôi liền bị cách chức.

Trên thực tế, tôi cũng không ham cái chức này mấy.

Hôm đó tôi thực sự vô cùng buồn ngủ, sau tiết học liền gục trên bàn luôn.

Trước khi sang tiết mới, anh ấy hỏi tôi có vui không.

Tôi nói có gì đâu mà không vui, rồi anh ấy mời tôi đi ăn tối.

Thật lâu về sau, anh ấy có hỏi tôi về một cô bạn trông rất xinh.

Tôi nói cậu thích cô ấy à?

Anh ấy liền gật đầu như gà mổ thóc.

Thì ra anh ấy chuẩn bị theo đuổi cô bạn kia.

【8】

Chủ đề giữa chúng tôi dần nói về mỗi cô ấy.

Tôi sẽ chia sẻ với anh ấy những điều tốt đẹp về cổ cũng như những gì thú vị trong cuộc sống.

Nói cô ấy thích gì hay không thích gì để anh ấy có thể tham khảo khi tặng quà cho cổ.

Cô ấy mỗi ngày cũng sẽ kể với tôi về tiến triển giữa họ.

Một hôm cô ấy nhận được quà từ anh, vội vàng hỏi tôi có nên tặng lại một món gì không.

Tôi nói rằng nếu tôi có ý với cậu ấy thì sẽ tặng lại món quà khác, cô ấy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Buổi sáng, anh ấy phấn khởi gọi cho tôi.

"A Xán, bọn tôi ở bên nhau rồi."

Tôi vừa ăn xíu mại vừa nói "Chúc mừng", kết quả phun hết nước miếng vào mặt anh ấy.

Lúc tan học, tôi cũng rất tự giác đi tìm người khác chơi chung, để bọn họ thuận tiện bên nhau tình tình tứ tứ.

Cũng như khi tôi là công cụ làm ấm giường cho anh.

Mỗi khi anh đưa một người phụ nữ lạ về nhà, tôi rất hiểu chuyện đóng cửa vào cho họ.

【9】

Hầu hết mấy mối tình đầu đều kết thúc chóng vánh, hết năm 11 bọn họ chia tay.

Cô ấy khóc nói với tôi, "Trần Xán, lúc trước đúng thật là tôi bị mù mới đi thích cậu ta."

Tôi đã không chạy đến chất vấn anh ấy.

Tôi chẳng muốn bênh vực ai cả, tôi thật sự không muốn vướng vào mấy chuyện rắc rối đâu, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện mà.

【10】

Lúc phân ban, tôi chọn Tự nhiên, anh ấy cũng thế.

Chỉ là tôi học lớp 2 còn anh ấy học lớp 3.

Tôi ngồi cạnh cửa sổ.

Mỗi khi đi ngang qua lớp 2, anh ấy thường sẽ vỗ đầu tôi.

Thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với tôi vài câu.

Cũng thuận tiện tăm tia mấy bạn xinh xinh trong lớp tôi.

Sau khi dò một vòng, cười nói với tôi, "Vẫn là lớp nghệ thuật có nhiều gái xinh hơn."

【11】

Năm 12, điều được nhắc nhiều nhất chính là điểm số.

Sau khi lựa chọn ban Tự nhiên, thành tích của tôi liền rơi vào mức trung bình trở xuống.

Thành tích của anh ấy rất tốt xếp thứ 10 lận.

Mỗi lần tôi đi qua lớp anh ấy, anh thường đứng ngay hành lang hỏi tôi có làm bài tốt không?

Tôi xấu hổ khi nói rằng lần này tôi đã lọt vào top 10 rồi.

Anh ấy khen ngợi tôi rồi nói rằng thành tích khoa học lần này của mình xếp số 1 trong lớp.

Tôi ngại ngùng rời đi trước.

Kỳ thi lần đó anh đã làm rất tốt.

【13】

Cũng trong năm đó, công ty của bố tôi sa thải một loạt nhân viên.

Bố tôi cũng nằm trong diện đó, mẹ tôi làm loạn một trận lớn.

Khoảng thời gian đó tinh thần tôi sa sút rất nhiều.

Anh ấy nhận ra, hỏi tôi có chuyện gì, tôi nói bố mình bị công ty sa thải.

Anh hỏi bố tôi làm gì, tôi nói bố mình làm bên thương mại.

Anh ấy xua tay rất ngạo mạn, nói rằng công ty của bố mình đang thiếu một trợ lý, bố tôi đã có kinh nghiệm nên muốn ông đi ứng tuyển xem sao.

Tôi nghĩ rằng giữa bạn bè mà có mối quan hệ lợi ích như này không tốt lắm.

Anh lại nói rằng giữa chúng ta có cần tính toán đến thế không?

Bố tôi ứng tuyển thành công, làm việc dưới trướng bố anh.

Bố anh rất tốt với nhà tôi.

Đôi khi còn mời gia đình tôi đến nhà họ để ăn tối.

Hai người bố thường chơi cờ vua và trò chuyện với nhau.

Còn chúng tôi sẽ chơi trò chơi ngoài phòng khách.

Mỗi lần mẹ anh thấy tôi đến đều ôm rồi gọi tôi là con gái nhỏ Xán Xán.

Còn anh ấy đứng sau lưng kỳ quái nói tiếp một câu "Xán Xán bé nhỏ."

【14】

Học kỳ hai lớp 12, anh ấy mang theo một đám anh em chặn tôi ở cầu thang.

Cứ như là muốn đấm tôi một trận vậy.

Người con trai đứng bên cạnh anh ngăn tôi lại nói

"Chị Xán, anh ấy có chuyện muốn nói với chị." Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Tôi cũng bị lây cái không khí đó.

Liền thu lại bộ dạng cợt nhả, nghiêm túc nhìn anh đang đứng ở giữa.

Anh ấy nói, "Trần Xán, anh thích em, em có thích anh không?"

Tôi gật đầu, đám người bên cạnh liền ồn ào một hồi.

Anh ấy cười, nắm lấy tay tôi cùng đi xuống cầu thang.

Sau này khi đã tốt nghiệp đại học, anh ấy không bao giờ cười với tôi nữa.

【15】

Sau giờ học chúng tôi thường ngồi trong lớp cùng nhau, thỉnh thoàng có bài không hiểu tôi sẽ quay sang hỏi anh.

Những người biết làm bài tập quá đẹp trai, người giảng bài hay đẹp trai gấp đôi luôn.

Vào tiết tự học buổi tối, tôi được phân đến lớp anh, bọn tôi ngồi cạnh nhau.

Giứa chúng tôi có một cuốn nhật ký độc quyền.

Anh ấy viết một ngày, ngày tiếp theo đến tôi, lặp đi lặp lại như thế. Những lời trong đó rất kiêu ngạo cũng rất buồn cười, nhưng đôi khi lại rất xúc động.

Tôi giữ cuốn nhật ký ấy trong nhiều năm liền.

Cuối cùng chứng kiến cảnh anh xé nát nó ra trước mặt mình.

Sau khi xé xong còn nói, "Trần Xán, cô mà cũng xứng sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top