Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản dịch thuộc quyền sở hữu của @Cakhongbietbay, vui lòng không tự ý repost

【26】

Năm thứ hai được nghỉ đông, tôi về nhà ăn tết, trong nhà chỉ có tôi và mẹ.

Không biết gia đình anh có bao nhiêu người nữa.

Tất cả những gì tôi biết chỉ là bố anh đã móc nối nhiều mối quan hệ nhưng vẫn bị phạt rất nhiều tiền.

【27】

Đêm giao thừa, không khí mùa xuân tưng bừng.

Bên ngoài tiếng đốt pháo rất vui vẻ.

Anh gọi cho tôi chúc năm mới hạnh phúc, không đề cập gì đến chuyện gia đình mình.

Tôi đã không biết rằng bố mình đã trộm lấy một khoản tiền lớn của bố anh ấy, còn mẹ anh thì bỏ theo bố tôi.

Toàn bộ kỳ nghỉ đông đó, ngay cả khi chúng tôi ở trong cùng một thành phố nhưng cũng chưa một lần gặp mặt nhau.

【28】

Sau kỳ nghỉ đông, tôi nhận ra rằng anh đã thay đổi.

Khi tôi đến tìm, anh thường làm lơ tôi, còn không thì sẽ kiếm đại một lý do nào đó để bỏ đi.

Có lẽ tôi đã hiểu ý anh ấy rồi.

Sau một tháng kiên trì, tôi dừng việc đến tìm anh lại.

Thỉnh thoảng khi gặp nhau trong thư viện, anh ấy ngước lên thấy tôi thì cũng sẽ ngay lập tức cúi đầu xuống, nụ cười trên môi cũng tắt lịm.

Mỗi lần như thế, tôi đều cười đến khi mặt cứng đờ lại.

【29】

Sinh nhật anh ấy vào mùa đông.
Hôm ấy tuyết rơi rất nhiều.

Tôi đứng dưới ký túc xá chờ anh rất lâu.

Anh cuối cùng cũng trở lại sau khi đi chơi với nhóm bạn, tôi đã chặn anh lại.

Anh nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.
Tôi nói, "Chúng ta nói chuyện một chút có được không?"

Anh hỏi lại tôi, "Cô còn muốn biện minh cái gì đây?"

Tôi im lặng không nói gì.

Anh ấy cười mỉa nhìn tôi.

"Trần Xán, bây giờ tôi vừa thấy cô liền thấy ghê tởm. Cả nhà cô đều là người như vậy, lương tâm đều để cho chó ăn. Đúng là loại súc sinh."

Tôi hoảng sợ giải thích.

"Lý Mục Tự, không phải như vậy, em thật sự không biết gì hết."

Tôi muốn níu anh lại nhưng anh lại lùi ra sau né tránh tôi, khuôn mặt ấy nhìn tôi với vẻ như tôi là loại rác rưởi cần tránh xa.

【30】

Tôi đi theo phía sau anh.

Cho dù anh có nghe hay không tôi vẫn muốn giải thích.

Càng về sau tôi càng gấp đến nỗi bật khóc.

Đến trước cổng ký túc xá, tôi hét lên.

"Số tiền bố em nợ, dùng em trả còn chưa đủ sao?"

Anh quay lại nhìn tôi.

Giọng điệu lạnh lùng ấy cả đời tôi cũng không quên được, "Cô thì đáng giá bao nhiêu tiền chứ?"

【31】

Tôi không muốn bỏ cuộc như thế.

Suốt năm ba đại học, tôi đã tạo ra đủ kiểu tình cờ gặp gỡ.

Chỉ để có thể ngắm anh nhiều hơn.

Biết anh bị cảm lạnh, tôi nhờ bạn cùng phòng của anh đưa thuốc cho anh và bảo rằng thuốc là do anh ta mua.

Anh ấy không thích ăn sáng, tôi sẽ nhờ người mang sữa đến mỗi ngày cho anh.

Những chuyện đó... anh không bao giờ biết.

【32】

Lên năm tư, mọi người đều sẽ đi thực tập.

Bố anh là người tốt, đã từng giúp đỡ không ít người.

Dựa vào những mối quan hệ này, anh từ từ phát triển sự nghiệp của mình.

Hơn thế, những người mà anh kết bạn trong trường đều có điều kiện tốt và họ cũng sẵn sàng giúp đỡ.

Lúc đó cũng có nhiều chính sách ủng hộ việc sinh viên đại học khởi nghiệp.

Có người nọ đã giới thiệu cho tôi công việc trợ lý.

Tôi biết rõ sếp mình là ai.

Cho dù có thành công hay không tôi vẫn muốn đi ứng tuyển.

Người phỏng vấn là anh.

Ngay khi thấy tôi, anh liền hỏi.

"Trần Xán, có phải cô chuẩn bị lừa tiền của tôi rồi bỏ trốn không?"

Tôi phớt lờ câu hỏi ấy, tiếp tục giới thiệu bản thân.

Cuối cùng tôi nói, "Em sẽ trả tiền lại cho anh."

Nói cho cùng thì với năng lực tốt và mức lương thấp mà bản thân đề ra, dĩ nhiên là tôi đã được tuyển dụng.

【33】

Mẹ tôi gọi hỏi đã tìm thấy chỗ thực tập chưa.

Tôi nói rằng mình đã tìm được một chỗ với mức lương tốt.

Nhưng thật ra thì tiền lương của tôi không nhiều, chắc chỉ hơn một ngàn.

Những gì tôi nhận lại phải nói là ít ỏi so với những việc mà tôi cần phải làm.

Công ty mới thành lập, có nhiều chuyện phải giải quyết.

Đôi khi tôi phải làm một số việc không liên quan đến chuyên môn.

Việc nhiều đến nỗi ngày nào tôi cũng phải tăng ca cho đến khuya.

Khi đó cũng là khoảng thời gian tôi sắp tốt nghiệp.

Vì công ty là do anh ký hợp đồng với bạn của bố mình, là một công ty con.

Cho nên tôi chưa từng bận tâm đến việc đóng dấu báo cáo thực tập gì đó.

【34】

Sau khi tốt nghiệp tôi vẫn làm việc ở đó.

Văn phòng của trợ lý ban đầu được đặt trong văn phòng giám đốc.

Còn văn phòng của tôi bị chuyển ra ngoài.

Phòng bên trong được chuyển cho một trợ lý khác.

Có nhiều lần Lily thống kê sai số liệu đưa tôi.

Sau khi tôi bị anh mắng, tôi liền đi khiêu khích cô ta.

Hành động này đúng là ngu ngốc.

Bộ dạng oan ức của Lily khiến Lý Mục Tự đau lòng.

Anh ném những tài liệu còn dang dở vào người tôi rồi nói một cách hằn học.

"Trần Xán, cô thực sự không xứng với số tiền tôi bỏ ra."

Thật ra điều đó không quan trọng lắm, nhìn Lý Mục Tự tức giận tôi lại thấy rất vui vẻ.

Tôi cảm thấy rằng ngay cả khi Lý Mục Tự chán ghét mình.

Ít ra vẫn chứng minh rằng trong mắt anh ấy vẫn còn có tôi.

【35】

Công ty dần phát triển, Lý Mục Tự mỗi đêm đều phải đi dự tiệc xã giao.

Anh không đưa Lily đi mà mang theo tôi.

Mỗi khi có người đến mời rượu, tôi đều là người uống.

Ngay cả khi thấy tôi nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh, anh cũng không mảy may quan tâm.

Tôi chưa bao giờ oán trách anh.

Bởi vì đây là do tôi nợ anh, tôi phải trả lại.

đọc xong vote cho tui dui nka, hỏng vote bữa sau giếm bộ này không update nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top