Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【56】

Sau đó, mẹ tôi vẫn luôn giục tôi tìm một người bạn trai, tôi cũng giấu anh ấy đi xem mắt.

Một ngày nọ khi anh ấy đi công tác, vì chuyến bay bị hoãn nên phải trở về nhà.

Tôi tình cờ nhìn thấy anh ấy ở dưới khu nhà.

Anh ấy nhìn đối tượng xem mắt đứng sau lưng tôi nhưng lại không nói gì.

Khi về căn hộ, anh ấy mới nói.

- Trần Xán, cô đúng là rất có bản lĩnh.

Tôi không tức giận, "Cảm ơn anh."

"Người khác thích nhặt đôi giày đã hỏng thì cứ nhặt đi."

Đêm đó, anh ấy đã làm tôi hai lần trong phòng tắm.

Lúc lên đỉnh, anh ấy nói với tôi

"Trần Xán, cô đừng nghĩ đến việc chạy trốn."

"Lý Mục Vũ, em muốn kết hôn."

Anh ấy không nói gì cả.

Tôi tiếp tục nói.

"Chúng ta đã biết nhau được nhiều năm rồi, từ năm lớp 11 cho đến ngày hôm nay. Anh có còn nhớ em của ngày tháng ấy trông như thế nào không? Khi đó anh ở trong lòng em là một người vô cùng lợi hại, bây giờ cũng vẫn như thế. Lý Mục Vũ, anh buông tha cho em đi, những gì đã nợ anh, em thật sự không trả nổi nữa!"

"Muốn kết hôn sao? Ở bên tôi mà còn dám nghĩ đến chuyện kết hôn với hắn ta ư? Cô có nghĩ cũng đừng nghĩ nữa."

Tôi thở dài và nhắm mắt lại đi ngủ

【57】

Vào thời điểm đó, có một người phụ nữ thường tìm đến anh.

Anh cũng chưa từng yêu cầu tôi sắp xếp hoạt động cho bọn họ, mọi chuyện đều là do anh ấy tự tay làm.

Tôi vẫn sống trong căn hộ của anh.

Một ngày nọ, sau khi cùng anh ấy lên giường, anh nói với tôi.

"Trần Xán, tôi sắp kết hôn rồi, vậy nên mọi thứ trong căn hộ này tôi sẽ dọn hết đi."

Tôi rất vui vì cuối cùng anh ấy đã rời đi.

Cũng rất buồn vì tin tức anh sắp kết hôn.

【58】

Tôi không đến ngày cưới của anh ấy.

Bởi vì tôi phải một mình đến bệnh viện vì cơn sốt cao.

Tuần thứ ba sau khi kết hôn, anh ấy đến căn hộ, lúc ấy tôi cũng đã hồi phục.

Giọng điệu khi anh nói chuyện với cô ấy hệt như anh ấy hồi còn học cấp 3 vậy, vừa dịu dàng lại vừa mang ý cưng chiều.

Tôi rất biết ý nên không lên tiếng.

Nhìn thấy bộ dạng ấy, tôi liền nghĩ đến mấy từ, con sói đột lốt người.

Tôi thăng cấp từ trợ lý làm ấm giường lên làm tình nhân.

Bạn bè nói với tôi: "Trần Xán, tớ cực kỳ ghét những người làm tình nhân."

Sau ba bốn tháng gì đó, anh ấy nằm bên cạnh tôi.

"Cô ấy có thai rồi, tôi sắp làm bố."

Tôi mỉm cười gật đầu mà nước mắt cứ trào ra.

Anh ấy rất thích trẻ con.

Miễn là không phải do tôi sinh ra.

Tôi cũng thích trẻ con, anh ấy biết rõ điều đó.

【59】

Chiều hôm sau, tôi đến trại trẻ mồ côi để thăm mấy đứa trong đó.

Đêm đó tôi vẫn đi dự tiệc xã giao với anh, lại lần nữa anh ấy đưa tôi vào miệng cọp.

Tôi nằm trên giường của một người đàn ông khác.

Trái tim tôi lúc ấy cảm thấy vô cùng đau đớn và tuyệt vọng.

Tối hôm sau, khi tôi đang tắm, Lý Mục Vũ muốn làm tình với tôi.

Tôi nhìn anh ấy cười rất miễn cưỡng.

"Lý Mục Vũ, em cảm thấy cơ thể của mình rất bẩn."

Đêm đó, anh nhẹ nhàng hôn tôi hết lần này đến lần khác.

Tôi ôm cổ anh, uyển chuyển đón nhận từng đợt hoan ái.

Sau khi xong việc, tôi tắm rửa lần nữa rồi về phòng mình.

Nằm rúc trong chăn khóc không thành tiếng.

Tôi yêu Lý Mục Vũ nhiều năm như thế, cuối cùng vì lợi ích mà anh ấy nhẫn tâm đẩy tôi vào tay người khác.

【60】

Tâm trạng của tôi đã thay đổi đáng kể kể từ đêm đó.

Tôi bắt đầu chú ý đến các chi tiết công việc và tờ khai thuế khác nhau của anh.

Bởi vì anh ta nổi tiếng nên có rất nhiều kẻ thù.

Một công ty đến tìm tôi, mong tôi chuyển đến làm ở công ty họ nhưng tôi đã từ chối.

Tôi có liên hệ lại với họ, đề nghị hợp tác để đánh bại Lý Mục Vũ.

Miễn là Lý Mục Vũ có nhu cầu, tôi sẽ nhiệt tình thỏa mãn.

Anh nói gì thì tôi sẽ làm đó.

【61】

Con gái anh mới được sinh ra, tôi lặng lẽ đến thăm.

Có Chúa mới biết tôi muốn bóp cổ con bé này đến chết đến mức nào.

Anh ấy dường như rất thích đứa bé này, luôn ôm nó không buông tay.

Lý Mục Vũ giấu diếm rất tốt, vợ của anh không tra ra được tôi.

Tôi còn nhớ khi con gái của anh trong 2 tuổi, con bé dùng giọng nói non nớt của mình gọi tôi là dì.

Tôi ôm con bé rồi nở nụ cười.

Nó hôn chụt lên mặt tôi trông rất đáng yêu.

Sinh nhật lần thứ 3 của con bé còn chưa tới, tôi cuối cùng cũng tìm đủ bằng chứng để tố cáo Lý Mục Vũ.

Khi Lý Mục Vũ bị đưa đi, anh ta phát điên đến nỗi muốn giết tôi.

Lúc vào thăm tù, tôi đã nói với anh.

"Lý Mục Vũ, anh có muốn ra ngoài không?"

Anh ta không nói gì, chỉ nhìn tôi với ánh mắt hằn học.

Tôi cười đắc ý, nói.

"Nhìn thấy anh như vậy tôi cảm thấy thật vui vẻ."

Anh không nhanh không chậm mở miệng.

"Trần Xán, tôi cũng rất vui vì chính mình có thể nhìn thấy rõ bộ mặt của cô."

【62】

Tôi đến thăm mẹ con họ vào ngày sinh nhật của con gái anh.

Tôi nghe thấy mẹ đứa bé gọi nó là A Xán, tôi cứ ngỡ là mình đã nhầm.

Nhưng biệt danh của con bé đúng là A Xán.

Tôi đi theo phía sau họ, nước mắt đã rơi đầy mặt.

Đêm đó, bạn cấp 3 của anh ấy, cũng là lãnh đạo công ty hẹn tôi ra ngoài gặp mạt.

Người nọ nhìn tôi với ánh nhìn buồn bã.

"Trần Xán, Lý Mục Vũ có lỗi với cô. Cô cũng có lỗi với cậu ấy. Cậu ấy hận mình yêu cô, dù cho có nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện người bên gối mình sẽ tự tay đưa mình vào tù.

【63】

Tôi trở về nhà thu dọn hành lý.

Nhìn căn hộ mà mình đã sống trong nhiều năm, trong lòng có chút luyến tiếc.

Mặc dù ở trong căn hộ này chưa một ngày nào tôi được thoải mái.

Nhưng chỉ cần đến nơi nào có hình bóng anh, tôi lại thấy ấm lòng.

Tối qua, tôi dựa vào thành cửa sổ, nhớ về lần gặp gỡ Lý Mục Vũ của mười năm trước.

Khi ấy Lý Mục Vũ vẫn còn mười sáu tuổi.

Mà nháy mắt đã trôi qua mười năm rồi.

Trong lòng tôi, anh vẫn là Lý Mục Vũ lúc nào cũng gọi tôi là cục cưng Xán Xán kia.

Vẫn là Lý Mục Vũ lúc chỉ tôi làm bài luôn miệng mắng tôi ngốc.

Vẫn là Lý Mục Vũ sau khi biết chuyện xảy ra, ôm tôi khóc lóc nói còn yêu tôi.

【64】

Trước khi rời đi, tôi lặng lẽ đến gặp Tiểu A Xán.

Con bé cái gì cũng không hiểu, chỉ biết ôm tôi gọi tôi là dì.

Nó hỏi bố đi đâu mất, tôi chỉ đành trả lời là đi du lịch rồi.

Tiểu A Xán hỏi: "Dì, dì cũng muốn đi sao?"

Tôi nói dì sẽ về nhà.

Tiểu A Xán nắm tay tôi hỏi tên tôi là gì.

Dì không có tên.

Trần Xán đã sớm chết vào ngày Tiểu A Xán sinh ra.

【65】

Bởi vì ngày nhà giáo đang đến gần, vì vậy tôi về thăm trường cũ.

Nó đã thay đổi rất nhiều, tòa nhà giảng dạy mang theo nhiều mơ ước của tôi đã được tân trang lại.

Con đường bằng than mà anh ấy hay chạy đã được thay thế bằng nhựa cách đây vài năm.

Giáo viên toán dạy chúng tôi không còn trẻ nữa.

Giáo viên chủ nhiệm hay chỉ trích tình yêu của chúng tôi nay đã về hưu.

Giáo viên tiếng Anh hay la Lý Mục Vũ nay cũng đã có đứa con học cấp 2.

Giáo viên lớp 12 vẫn đang miệt mài chấm điểm bài thi trắc nghiệm lớp 10.

Một số giáo viên đã không thể nhận ra tôi nữa.

Tôi đến tìm giáo viên chủ nhiệm lớp 11 trước đây.

Hỏi cô ấy còn giữ ảnh phân lớp 11 năm đó không.

Cô ấy vào nhà lục lọi, giúp tôi tìm kiếm nó.

Có rất nhiều người trong bức ảnh mà bây giờ tôi không thể nói được tên.

Trong hình là tòa nhà giảng dạy, tôi đứng trước Lý Mục Vũ, thấp hơn anh một cái đầu.

Tôi đang đi bộ trên khuôn viên trường, bỗng chuông điện vang lên.

Dường như tôi nhìn thấy hình ảnh bản thân buộc tóc đuôi ngựa đứng ở cửa lớp ba chờ Lý Mục Vũ tan học.

Tôi thấy Lý Mục Vũ đứng dưới chân cầu thang đợi tôi, tôi chạy như bay về phía anh.

Năm đó, Lý Mục Vũ vẫn là Lý Mục Vũ, Trần Xán vẫn là Trần Xán.

Lý Mục Vũ sẽ khắc chữ lên tường, Lý Mục Vũ yêu Trần Xán nhất.

Trần Xán cười nhạo Lý Mục Vũ cho đến chết vẫn còn yêu Trần Xán.

Còn hiện tại, Lý Mục Vũ bị chính tay Trần Xán tống vào tù.

Trần Xán bị Lý Mục Vũ tra tấn đến mức người vật không phân biệt được.

Tôi mong rằng thời gian có thể mãi mãi dừng lại ở thời điểm nhiều năm trước đây.

【66】

Đêm ấy, tôi đi ngủ từ sớm và có một giấc mơ thật dài.

Mơ đến nhiều năm sau, tôi đến trường mẫu giáo nằm bên cạnh trường cấp 3 cũ đón con tan học.

Lý Mục Vũ đứng sau lưng gọi người buộc tóc đuôi ngựa đứng trước mặt tôi.

"Trần Xán, anh biết anh sai rồi, em có thể tha thứ cho anh được không?"

Người phía trước tiến bước về phía trước mà không quay đầu lại

【67】

Chiều nay tôi đến nhà bà ngoại, tôi nói với mẹ rằng sau khi chuẩn bị xong mọi thứ tôi sẽ ở lại với bà.

Mẹ tôi không hỏi lý do.

Nhà bà tôi nằm ở nông thôn.

Nơi đây non xanh nối tiếp non xanh.

Trên đỉnh núi như ẩn như hiện trong làn mây mù, có cảm giác như chốn tiên cảnh vậy.

Phía trước nhà bà có một mảnh đất trồng rau, còn có nửa mẫu ao nen mát mẻ hơn trong thành phố rất nhiều.

Trong bữa trưa, bà hỏi sao tôi lại đến đây.

Tôi nói muốn về sống ở nông thôn một thời gian.

Bà ngoại cười gắp thức ăn cho tôi.

Ở đây có nông trại, làm gì cũng thấy tiện.

Nhà bà có cái nhà đất và cái nhà mới.

Ngôi nhà đất kia giống với mấy ngôi nhà xây vào những năm 70 80.

Có vẻ như ngôi nhà ấy đã được xây vào thời gian đó.

Sau khi ăn bữa tối xong, bà giới thiệu một người đàn ông cho tôi.

Người kia tủm tỉm cười nói, "Cô là Trần Xán sao? Xán lạn rực rỡ?"

Tôi vụng về nói thành "Đúng vậy, Trần Xán, rực rỡ thối rữa."

Trần Xán, Xán chính là rực rỡ thối rữa

【68】

Tôi thấy rằng khi ở đây, tôi thật sự cảm thấy như đang sống giữa núi rừng mà không phải suy nghĩ nhiều.

Nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ trước khi đi ngủ vào ban đêm, tôi cảm thấy rất hài lòng

Vài năm nữa thôi, tôi sẽ kết hôn với một nông dân miền núi thật thà, người ấy đối xử tốt với tôi, chúng tôi sẽ có một đứa con khỏe mạnh.

Cuộc sống bình thường như vậy cũng không phải là không thể.

【69】

Sau đó Trần Xán bị ung thư dạ dày, phần tiếp theo là người khác giúp cô ấy cập nhật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top