Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#DV5: Không sao đâu

Hôm nay FLC Thanh Hóa đã thua Yangon United 2-1. Nói không buồn là nói dối, Bùi Tiến Dũng ngoài mặt cố nở nụ cười để an ủi đồng đội nhưng bên trong tự trách ghê gớm. Sau bữa tối, anh xin phép lên phòng trước, mọi người không ai hỏi vì chính họ cũng cần thời gian để lấy lại tinh thần.
Nằm trên giường, lăn qua lăn lại mãi không sao ngủ được, chợt tiếng điện thoại rung rung báo tin nhắn đến
"Ngủ chưa?" - from "Chinh Chắng"
"Chưa"
Không đến 3,14s sau, Dũng nhận được một cuộc gọi
- Anhong, sao ngủ muộn vậy?
- Không phải cậu cũng vậy sao?
- Cậu có buồn không?
Dũng hơi sững lại, anh không ngờ cậu lại hỏi thẳng như vậy
- Tất nhiên là có rồi - Dũng khẽ cười - Nhưng tớ sẽ không sao đâu
- Xin lỗi, chính những lúc thế này tớ lại không thể ở cạnh cậu...
Chinh biết rõ hơn ai hết vị trí thủ môn của anh rất nguy hiểm, anh là người sẽ bị để ý đầu tiên. Anh bắt được bóng, đội thắng thì được tung hô hết lời nhưng anh cũng sẽ là người bị dư luận "ném đá'' không thương tiếc nếu chẳng may mắc sai lầm. Người con trai cậu yêu thực sự khiến cậu thương lắm, cậu hiểu mà không thể làm gì cho anh.
- Đừng buồn nữa nhé. Còn một trận nữa, cậu phải giữ vững phong độ, phải chứng minh cho mọi người biết Bùi Tiến Dũng của Hà Đức Chinh tớ không bao giờ chịu khuất phục
- Đồ ngốc. . . - Dũng khẽ bật cười.
- Mặc dù không thể cùng cậu song hành trên sân lần này nhưng tớ nguyện. . . cùng cậu nâng cup. Vậy nên gắng mà giành Cup vô địch nhé, Dũng xoăn

"Không sao đâu, em nguyện cùng anh gánh vác nửa cuộc đời này" 🍀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top