Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hô, rốt cuộc cũng đã an toàn."

"Đúng vậy, lần này may mà có Ngũ Tử Mặc phát hiện sớm, nếu không khảo hạch lần này chúng ta toang cả rồi."

Xác định bốn phía đều không có nguy hiểm, chín người trong nhóm Ngũ Tử Mặc mới dám thả lỏng. Đừng nhìn Lyle và Ritz cái gì cũng không làm, chỉ cần yên vị ngồi trong khoang cơ giáp là được, kì thật cảm giác khi chạy trốn áp lực tới mức nào mọi người đều hiểu rõ, hai người bọn họ về cơ bản tinh thần cũng phải trải qua một hồi căng thẳng mỏi mệt rồi.

"Mọi người mau kiểm tra lại cơ giáp mình có hư hại gì nhiều không nhé." Ngũ Tử Mặc xem bản đồ, xác định xung quanh nhóm trong bán kính 100km không có ổ Thứ Nguyên Trùng Tộc nào, mới dám cho mọi người có chút thời gian thư giãn.

Nghe lời Ngũ Tử Mặc, đám người Sarah mới đi kiểm tra lại một vòng cơ giáp bản thân xem có vấn đề gì không.

"Ritz, mau tới nhìn một chút, chỗ khớp nối bên chân trái cơ giáp tôi có chút vấn đề."

"Ok,không thành vấn đề."

"Ritz Ritz, cơ giáp tôi cũng có chút trục trặc, mau tới."

"Đợi chút đợi chút, chờ tôi xử lý xong cơ giáp của Trương Dã liền sang chỉnh cho cậu."

"Nhanh nhé."

Đám người Ngũ Tử Mặc đều rời khỏi khoang cơ giáp để Ritz liêm tra cùng sửa chữa. Mặc dù nàng học chuyên ngàng chế tác vũ khí đơn chiến, nhưng dẫu sao sư phụ nàng cũng là đại sư chế tao cơ giáp nổi danh tinh tế, việc sửa chữa cơ giáp đơn giản này vẫn có thể làm rất tốt.

Cơ giáp của Buffett và Bite không có vấn đề gì nên cả hai người bọn họ đều nhàn nhã theo Ritz hỗ trợ sửa chữa cơ giáp cho Trương Dã. Lyle vốn cũng muốn chạy sang giúp đỡ, nhưng lại bị Ngũ Tử Mặc gọi lại để chuẩn bị đồ ăn cho mọi người.

Đoàn người trước đánh Mao Chu Trùng, sau thì điên cuồng chạy trốn, hoạt động với tần suất cao như vậy, lại lâu như vậy, ai cũng đói bụng cả. Thế nên việc quan trọng mang tính thiên kinh địa nghĩa nhất mà bọn họ phải làm bây giờ chính lấp đầy bụng a.

Lần khảo hạch này mỗi người được phép mang đồ ăn dùng trong một tuần, đều là đồ Học Viện phát cho, tất cả đều là đồ dinh dưỡng nén gói nên chiến diên tích rất ít trong không gian tư giới.

Có điều Ngũ Tử Mặc vừa nhìn thấy chúng nó sắc mặt liền đen hẳn.

Ngũ Tử Mặc và Sarah phóng mắt nhìn sông đội đang bận rộn một cái, sau đó liền tìm lấy một chỗ lặng gió bàn bạch lại về vấn đề chiến đấu.

"Lần đầu tiên chiến đấu, biểu hiện của mọi người đều rất tốt, quang tử đang sức công phá cũng không tồi, thảo nào mỗi tiểu đội chỉ được cấp cho 10 quả. Có điều số lượng này cũng không lấy gì làm dư dả, tôi nghĩ chúng ta nên để dành khi đối phó với những ổ Mao Chu Trùng lớn, như thế hiệu quả sẽ giống như đạn hạt nhân, sức oanh tạc lớn đến không cần bàn cãi."

"Đạn hạt nhân?" Sarah nghe Ngũ Tử Mặc nhắc đến loại vũ khí tối cổ thì không khỏi nghi hoặc.

"Ách, đây là chỉ là ví von cho dễ hình dung thôi, hẳn là cậu biết đạn hạt nhân nhỉ." Nhìn Sarah đang nghi hoặc nhìn mình, tim Ngũ Tử Mặc đánh cái thót, ngay lập tức tìm lời giải thích.

Uy lực của đạn hạt nhân mạnh mẽ tới mức nào Sarah đương nhiên biết, dẫu sao đây cũng từng là siêu vũ khí được lịch sử địa cầu cổ ghi chép lại, có điều tất cả đều chỉ được ghi một cách sơ lược ngắn gọn. Sarah không biết Ngũ Tử Mặc do đâu mà biết tới lực công phá của đạn hạt nhân, nhưng không thể không nói bọn họ hiện tại không có khả năng sẽ ưu ái loại vũ khí phát ra phóng xạ quá lớn như vậy.

"Khụ khụ, tiếp tục nói về quang tử đạn, chúng ta hiện tại còn tám phát, phải dùng thật đúng chỗ đúng lúc. Bên cạnh đó tôi cũng cảm thấy, nam thần quyết định đề mục lần khảo hạch này hẳn không phải là để kiểm tra xem vũ khí của ai tốt, mà là rèn luyện sức chiến đấu của bản thân học sinh."

Ngũ Tử Mặc nói, Sarah cũng đồng tình gật gật đầu, bất quá...

"Nam thần?"

"Là Nguyên Soái Alman chứ còn ai a!!! Sarah cậu không cảm thấy Nguyên Soái đại nhân là đại nam tử hán tướng mạo chất chúng năng lực phi phàm, là cường giả siêu cấp vô địch ngàn năm có một của toàn thể tinh tế sao!!! Xứng danh nam thần đó!!! Cái đám idol mặt trắng gì đấy trong toàn bộ tinh tế đều dẹp hết qua một bên đi, tất cả đều không bằng một đầu ngón tay của ngài ấy a!!! Trời ơi!!! Nam thần ơi tại sao ngài lại có thể soái tới mức này chứ!!!"

"......"

Nhìn Ngũ Tử Mặc hai mắt lấp lánh điên cuồng, sắc mặt Sarah trầm hẳn xuống, trực tiếp bỏ mặc hắn, xoay người đi tìm Lyle.

Thể loại fan não tàn lúc nào cũng tự não bổ rồi tự mình phát rồ, muốn bàn bạc chính sự gì đó vẫn là nên chờ cho thằng nhóc Ngũ Tử Mặc này bình tĩnh thì hơn.

Mahos thiếu gia tỏ vẻ, y công khai cự tuyệt nói chuyện cùng người điên.

Ngũ Tử Mặc tự manh một hồi lâu mới khôi phục lại dáng vẻ bình thường, tuy nhiên lúc ngẩng đầu lên thì lại không thấy Sarah đâu "Ủa, người đâu rồi?"

"Phốc! Ha ha ha ha, lão đại lão đại, tiểu tử Ngũ Tử Mặc này chơi vui quá nha!!!"

"Đúng vậy đúng vậy a, cậu xem tên tiểu tử này vừa nhắc đến nguyên soái mắt liền sáng lên, ha ha, rõ ràng là fan não tàn, cười chết tôi rồi."

"Khụ khụ." Những người khác trong phòng điều khiển tuy rằng không có cười khoa trương như Tiểu Ba, nhưng bọn họ thật sự nhìn cười tới đỏ hết mặt lên rồi.

"Khụ khụ, các vị đại gia mau về vị trí công tác đi, làm việc nghiêm chỉnh vào, nếu đám nhãi ranh kia mà xảy ra vấn đề gì mà chúng ta không kịp thời nắm bắt là to chuyện đó." Đại Lực nhìn Ngũ Tử Mặc biểu tình quái dị cũng thiếu chút nữa không nhịn cười được, bất quá thân là lão đại gã tất nhiên phải áp chế để bản thân luôn có vẻ bình tĩnh chín chắn. Gã xua xua tay giải tán đám đội viên, đồng thời nhắc nhở bọn họ không được quên nhiệm vụ của mình.

Đại Lực mở quang não của mình ra, đem kí lục về Ngũ Tử Mặc tinh chỉnh một lần liền gửi cho Rocar. Tuy nhiên lần này gã gửi toàn những tin bát quái bên lề, chứ không như lần trước nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh gửi báo cáo chính sự.

"Này lão đại, anh nói xem lần này tiểu tử Ngũ Tử Mặc có khi nào lại lấy được một vé tới chỗ chúng ta thực tập không?" Tiểu Ba nhìn sang lão đại vừa mới thu hồi quang não, cùng chất giọng thảo mai nhất mà hỏi. Gã chính là thấy Ngũ Tử Mặc quá thú vị, không đến Thiên Khiển quân đoàn thì đúng là phí của giời!!!

Đại Lực liếc mắt một cái liền nhìn ra chủ ý của Tiểu Ba, bản thân gã cũng thực thích Ngũ Tử Mặc, nhưng quy định là quy định, khảo hạch thường niên không phải nói muốn đổi chỗ nào thì đổi chỗ đấy.

Ngẫm lại lúc đám người Ngũ Tử Mặc phản ứng khi đối chiến lần đầu với Mao Chu Trùng, Đại Lực cảm thấy cũng khá là vừa ý. Chỉ cần không xảy ra sự kiện gì ngoài ý muốn, hẳn là đám nhỏ này sẽ lấy được một chân trong top 3 của năm hai.

Đại Lực không đem ý nghĩ của mình nói cho Tiểu Ba, gã giơ tay qua đẩy đẩy tên thuộc cấp thích hóng hớt kia ra "Được rồi được rồi, một tuần sau chẳng phải là sẽ biết kết quả sao, sốt sắng cái gì, mau đi làm nhiệm vụ của mình đi."

Ở một diễn biến khác, trong văn phòng chỉ huy của Nguyên Soái Alman ở quân bộ, Rocar còn đang rối rít tít mù giải quyết đống văn kiện cao hơn đầu mình thì có quang não gửi tới tín hiệu, mở ra thì thấy là báo cáo của Đại Lực.

"Đây là chuyện gì a?"

Phần kí lục của Ngũ Tử Mặc mà Đại Lực gửi tới không khỏi thu hút sự chú ý của hai vị lãnh đạo tối cao của Thiên Khiển quân đoàn.

Cũng giống với suy nghĩ của Đại Lực, cả Rocar và Scott đều cảm thấy cái gọi là may mắn căn bản không thể xảy ra trong hoàn cảnh ấy. Xác thực trên đời cũng có người may mắn đến độ thoát chết chỉ trong ganh tấc, nhưng nếu lúc nào cũng chỉ biết dựa vào vận khí bản thân, thì nói cay nghiệt một chút, loại người này còn không phải là bị thiểu năng sao.

"Scott, cậu nói tình huống của bọn Tiểu Mặc Mặc rốt cuộc là thế nào?"

Chính là như vậy đấy, trong khi Ngũ Tử Mặc còn đang vật vã với kì khảo hạch, thì Rocar đã vui vẻ đặt cho hắn cái nickname thân thương là Tiểu Mặc Mặc.

Scott không ngẩng đầu, tầm mắt vẫn luôn chăm chú theo dõi quang não, trên đó không chỉ có kí lục riêng về Ngũ Tử Mặc mà còn có video quay lại đội nhóm của hắn từ khi đáp xuống XT781 cho đến khi chạy trốn thành công khỏi đám Mao Chu Trùng.

Nhìn Scott mặt không chút cảm xúc nào xem video, Rocar không khỏi bĩu môi, cảm thấy người bạn này của mình đúng là chả có tí ý thức nào. Gã hiểu bạn tốt của mình quá mà, đã quá quen với loại biểu cảm lạnh nhạt này rồi...

Rocar cho rằng Scott sẽ không để lộ ra chút biểu cảm nào, cứ im ắng như thế mà xem video. Gã cũng chỉ có thể tự mình tìm hiểu video, có điều chưa kịp hạ thủ làm việc đã bị câu nói của Nguyên Soái làm cho đứng hình.

"Nơi này."

"A?"

Rocar ngơ ngác không bắt kịp tần số não của Nguyên Soái đại nhân nhà mình "Nơi này là cái gì?"

Scott bình tĩnh nhìn lướt qua Rocar, ngay sau đó màn hình trình chiếu cực lớn của văn phòng hiện lên, y nhanh chóng phát sóng kết nối video trên quang não với màn hình, sau đó dừng video lại ở một thời điểm nào đó.

"Nhìn chỗ này đi, cơ giáp này di chuyển giống như đã phát hiện ra cái gì đó."

"Nga?"

Rocar nghe Scott nói, mới nhìn một chút, quả nhiên phát hiện ra điều khác thường. "Bọn họ đến tột cùng là phát hiện ra cái gì?" Rocar tò mò hỏi.

Scott hiếm khi để lộ ra vẻ mặt kì quái mà nhìn Rocar đang không hiểu mô tê gì, nhưng cũng không có vẻ như y sẽ đáp lại câu hỏi của đối phương.

"......"

Rocar thấy bạn tốt nhìn mình bằng ánh mắt kì quái, rất nhanh phát hiện ra bản thân vừa rồi đã hỏi một câu vô nghĩa.

Theo dõi phi trùng là có thể theo dõi đại khái tình huống của bọn học sinh ở XT781, nhưng phi trùng cũng chưa có lợi hại đến mức có thể theo dõi được đám nhãi ranh này ở trong khoang cơ giáp đang làm gì.

"Được lắm, chờ Tiểu Mặc Mặc đến quân đoàn thực tập tôi nhất định sẽ tra xét kĩ cậu ta một phen!!!" Rocar hiếm khi bày ra bộ dáng ngạo kiều mà tuyên bố.

Nhưng mà Nguyên Soái đại nhân lại mặc kệ gã, xem xong video liền nghiêm túc quay lại xử lý công vụ.

Rocar bị thượng cấp mặt lạnh nhà mình ngó lơ, chỉ có thể ngượng ngùng quay lại bàn làm việc, có điều vừa mới cầm văn kiện lên định xem tiếp thì lại thấy Đại Lực gửi tới một file dữ liệu.

Bất quá file này được Đại Lực dùng font chữ đỏ rực để ghi chú thích bên ngoài, tuyệt đối không đươc để Nguyên Soái đọc được nội dung bên trong. Rocar nhìn dòng chữ đầu nghi hoặc, nhưng đến khi đọc xong nôi dung file dữ liệu, gã liền minh bạch vì sao nội dung bên trong không thể tiết lộ cho vị dại nhân kia biết.

Hahaha, cười chết lão tử!!!

"Phụt." Rocar nhịn cười đến muốn đau dạ dày, không kiềm chế mà phát ra tiếng động, không khỏi chột dạ ngẩng đầu lên nhìn Scott đang nghiêm túc công tác ở gần đấy.

Ha ha, Tiểu Mặc Mặc bé bỏng, tôi thật muốn chống mắt lên xem cậu rốt cuộc có thể đem theo bao nhiêu chuyện thú vị khi tới Thiên Khiển quân đoàn thực tập nha!!!

Trong khi đó, ở XT781, Ngũ Tử Mặc còn đang đau khổ nuốt nuốt dịch dinh dưỡng, và không hề biết mình đang được đệ nhất bát quái toàn quân bộ nhớ nhung cùng trông đợi tới thực tập.

"Cái thứ dịch dinh dưỡng khẳng định được tạo ra là để trừng phạt đám tham ăn tục uống a!!! Mẹ kiếp, còn không bằng thức ăn cho heo!!!"

Tuy rằng những người ngồi cạnh Ngũ Tử Mặc không như rõ hắn đang lẩm bẩm cái gì, nhưng vẻ mặt vặn vẹo của hắn cũng khiến mọi người đoán được hắn là đang cực kì bực bội.

"A Mặc?"

"Không có việc gì không có việc gì."

Ngũ Tử Mặc tự huyện hoặc, mình chính là đang uống thuốc bắc sắc quá tay, hắn dùng toàn lực co bóp cuống họng nhanh chóng uống hết đống dịch dinh dưỡng. Điều duy nhất có thể coi như an ủi tâm hồn hắn lúc bấy giờ chính là cái dịch dinh dưỡng này có thể cung cấp toàn bộ các loại dưỡng chất với hàm lượng được cân đo đong đếm chuẩn xác. Nguyên bản Ngũ Tử Mặc đói đến ruột gan nhộn nhạo, nhưng chỉ cần nuốt hết một tuýp nhìn qua chẳng khác gì tuýp kem đánh răng liền cảm thấy no căng rồi.

Dịch dinh dưỡng hương vị thật không thể nào chấp nhận nổi, nhưng ít nhất cũng nhét no được cái bao tử. Ngũ Tử Mặc tự nhân bản thân là người sống với quan điểm có thực mới vực được đạo, hắn tỏ vẻ no rồi bàn chính sự mới sáng suất a.

Ngũ Tử Mặc hiện tại quan tâm tới các cơ giáp nhất. Muốn sinh tồn trên XT781 nhất định phải có cơ giáp xịn, chưa nói tới việc muốn đối phó với Mao Chu Trùng, không có cơ giáp thì đánh kiểu gì, chẳng lẽ lại hành động như đám bại não tay không đối chiến??? Thế thì không bằng kiếm lấy sợi mì mào chắc khỏe dẻo dai một chút, thắt thòng lọng treo cổ tự vẫn, ít ra còn có thể chết nguyên vẹn.

"Ritz, việc sửa chữa cơ giáp đến đâu rồi?"

"Không có vấn đề gì nghiêm trọng hết, đều đã tu sửa tốt rồi, nhất sinh sẽ không làm ảnh hưởng tới việc chiến đấu của mọi người."

Lần đầu tiên cùng Thứ Nguyên Trùng Tộc giao chiến, biểu hiện của mọi người cũng coi như tốt, chỉ là lúc chạy trốn cơ giáp của Hanni xảy ra chút vấn đề nhỏ.

Ngũ Tử Mặc nghe xong gật gật đầu, tầm mắt quét qua đồng đội một lượt, sau mới nhàn nhạt nói.

"Lần này giao tranh cùng Mao Chu Trùng, tôi tin tưởng các cậu có thể cảm nhận được phần nào khả năng chiến đấu của Thứ Nguyên Trùng Tộc. Năm con Mao Chu Trùng, chín người chúng ta phải sùng tới phương pháp đánh lén mới có thể thắng, nhưng khi đối mặt với mười con Mao Chu Trùng, chúng ta lại chỉ có thể chọn chạy trốn, chưa nói tới việc đây còn là loại yếu nhất trong rất nhiều loại Thứ Nguyên Trùng Tộc."

Thanh âm của Ngũ Tử Mặc bình tĩnh truyền tới tai mọi người, nghe qua thì thật lãnh đạm, nhưng đối với đám Hanni còn đang vui vẻ vì kết quả thắng lợi được nhắc đến lúc đầu, lời hắn nói sau đấy chẳng khác thùng nước lạnh dội tỉnh bọn họ. 

"......"

Đám người Hanni cũng không có ngu, dù Ngũ Tử Mặc không có trực tiếp nói lời chỉnh đốn bọn họ, nhưng ý tứ của hắn cũng đủ rõ ràng, đó là cả đội suýt chút nữa đã mắc phải sai lầm giống như những dội nhóm đã bị loại mắc phải.

"Ngũ Tử Mặc, chúng ta cần bàn bạc rõ các bước tiếp theo."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top