Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chặn đường

Đêm nay là ngày 15 tháng 12, là đêm trăng tròn lần cuối của năm Kiến Nguyên 37, không khí cuối năm có chút náo nhiệt. Trên con hẻm nhỏ phía sau Bách Vị trà lâu, trà lâu nổi tiếng nhất kinh thành, tiết trời cuối đông có chút mây, vừa qua một đợt tuyết rơi nhẹ nên mặt đường có chút ẩm ướt, đường trước trà lâu có nhiều cửa hàng kinh doanh vào buổi tối nên rất đông, nhưng hẻm nhỏ phía sau chỉ có một số nhà dân, mùa đông nên vừa vào tối là mọi người đóng cửa nên có chút vắng.

Dưới ánh trăng mờ có 3 cái bóng đổ trên đường, dẫn đầu là một vị thiếu niên 15, 16 tuổi, vận y phục trắng tuấn tú, thắt lưng mang ngọc bội hồng ngọc hình ngôi sao, mắt sáng mày ngài, miệng nhỏ hồng như cánh đào, da trắng sáng nổi bật, tay cầm cái quạt bất chấp thời tiết se lạnh của mùa đông, tay vẫn phẩy phẩy quạt.

Vị thiếu niên đó chính là Giang Hy Thần, chủ nhân của Vô Ưu dưỡng sinh đường mới dựng lên hai năm gần đây nhưng rất nổi tiếng, danh tiếng trong thành không người không biết, đặc biệt là quúy nữ kinh thành, Vô Ưu kinh doanh các loại hương liệu, hương liệu được điều chế đặc biệt không cửa hàng nào có thể làm ra, ngoài ra còn các loại dược liệu làm đẹp, được điều chế thành viên tròn, rất nổi tiếng, nhưng đặc biệt ở chổ không bày bán mà làm theo đơn đặt hàng trước, và mỗi lần đều bị giới hạn số lượng được mua.

Người hận không thể mua được số lượng nhiều một chút, vì mỗi lần mua rất khó khăn bởi ngoài giới hạn số lượng mua một lần, còn giới hạn số lượng bán trong ngày, đó là quy định của Vô Ưu đường.

Hôm nay theo hẹn của Trần Ân, người buôn dược liệu nổi tiếng nhất kinh thành, Hy Thần mang 2 nha đầu kiêm thị vệ La Họa, La Thi theo đến Bách vị trà, cả ba đều vận nam trang, vừa giao đơn đặt hàng dược liệu đặc biệt, sau đó theo lối tắt nhỏ tính về Giang Gia.

Đang đi được một đoạn thì nghe tiếng nam trung phía sau.

- Ồ, vị tiểu thiếu niên xinh đẹp, không cần đi xa, theo gia, gia nuôi.

Hy Thần nháy mắt khinh bỉ một cái, tiếp tục bước.

- Đứng lại! ngươi không nghe ta nói sao, khôn hồn thì đi theo ta, chạy không thoát.

Mắt thấy thiếu niên không dừng bước, ông ta hét lên.

- Ông gọi ta, vừa chỉ vào mình Hy Thần vừa hỏi

- Đúng vậy, lão gia ta gọi ngươi, được lọt vào mặt của lão gia ta là phúc của ngươi, khôn hồn thì theo lão gia ta, lão gia sẽ không bạc đãi ngươi, còn không...Hắn không nói tiếp mà đặt tay lên cổ áp hiệu. người lên tiếng là một trong mười người đi theo lão cầm thú. Đúng vậy Hy Thần đặt tên cho ông ta là lão cầm thú.

- To gan, còn không mau cút, La Họa rút kiếm bước lên trước mặt Hy Thần, bảo vệ chủ tử lên tiếng.

Hy Thần ra hiệu bảo La Họa lui xuống, nhìn lão ta một lượt gật đầu 1 cái. Một tay cầm quạt xếp lại đập đập nhẹ có nhịp vào lòng bàn tay kia, nói:

- Ừ, vị đại nhân này xin hỏi quý danh của đại nhân là? Tìm tại hạ có việc gì?

- Đại nhân ta là thứ sử Đô Châu, ngươi chỉ cần đi theo đại nhân, không cần nhiều lời.

- Ồ, ra là thứ sử Đô Châu, thứ sử Đô Châu không phải phảo kinh diện thánh sao, cần tại hạ đi theo làm gì?

- Cút sang một bên cho ta, lão cầm thú lên tiếng quát sai dịch của mình, đồng thời hướng Hy Thần bước tới, ông ta có chút say rượu, khuôn mặt đỏ thẩm, chân bước lảo đảo

- Vị tiểu huynh đệ này, bản quan nhìn thấy ngươi xinh đẹp, bản quan yêu thích ngươi, có thể theo làm nam quan của bản quan, vàng bạc châu báu bản quan sẽ không bạc đãi ngươi.

- Vậy xin hỏi đại nhân không bạc đãi là như thế nào? Có thể cho ta qua thành ý trước được không?

- Tốt tốt, rất biết thức thời, người đâu, mang lên cho ái mỹ nhân của bản quan.

- La Thi cầm lấy, Mở hộp ra thấy các thỏi bạc được xếp ngăn nắp, Hy Thần chuyền cho La Thi nháy mắt.

Ba, thấy ông ta bước tới đưa tay định vuốt mặt Hy Thần, Hy Thần thẳng chân đạp lão ta một cái kiến ông ta lảo đảo ngã xuống đường.

- Đại nhân không cần vội. La Họa và La Thi bồi thêm một cước theo Hy Thần bước đi

- Đứng lại, người đâu bắt hắn lại cho bản quan.

Nghe thấy tiếng của lão, mười tên sai dịch xông lên định bắt lấy Hy Thần, thấy La Họa định rút kiếm ra, Hy Thần bảo: - không cần động thủ, bẩn tay mất sức, vừa nói vừa giơ tay lên một đám bụi trắng từ lọ sứ trong tay bay đến đám người kia ho sặc rồi ngất xỉu.

- Một đám ngu xuẩn, chúng ta đi thôi, lát về nói đại ca cho người xử lý bọn chúng. Dù sao cũng là mệnh quan triều đình. Hy thần nói rồi quay đầu bước tiếp.

Nhưng vừa đi một đoạn lại nghe tiếng ở trên đầu.

Vừa nhìn lên mày liền nhíu lại thầm than không tốt, đi như bay trên mái nhà lại không phát ra tiếng, năm người đến đều là cao thủ. Tay nắm chặt rồi thả lỏng lấy lại bình tĩnh nhìn sang La Họa, La Thi, hai người tuy là thị nữ của Hy Thần, nhưng đều là ám vệ được đại ca huấn luyện cẩn thận, hai năm nay theo Hy Thần, Hy Thần biết rõ khả năng của hai người họ, cũng đều là cao thủ.

Hai người cùng gật đầu nhưng ánh mắt tỏ vẻ lo lắng, La Thi ghé sát Hy Thần nói: - Tiểu thư, bọn chúng đều là sát thủ, có vẻ như của tổ chức sát thủ nhãn thành các, tổ chức sát thủ đứng thứ 2 trung nguyên.
- Sao e biết?
- Ký hiệu kiếm, tổ chức này chuyên nhận tiền đi làm nhiệm vụ.
- Đứng thứ 2?
- Vâng, đấng đầu là Nguyệt tinh các, rất thần bí, hơn nữa rất kén chọn nhiệm vụ, và giá không phải ai cũng mua được, có thể mua được nhưng chưa chắc liên lạc được.
- Trước mắt năm người này có thể chỉ đánh giá năng lực của chúng ta thôi, chắc chắn chúng còn ẩn nấp. Bây giờ em với La Họa giữ chân bọn chúng, tiểu thư đi ngược lại Bách Vị lâu, ở đó chúng không giám hành động.

- Các em thì sao?
- Tiểu thư an toàn, bọn em sẽ rút lui. Bọn e có thể rút lui an toàn, tiểu thư an tâm.
- Không được, bọn chúng đông người, ta có đi cũng không thoát, bọn chúng chỉ cần ta, nếu cần chắc chắn không tổn thương ta, hai em về báo cho đại ca, hẳn đại ca biết cách cứu ta. Hy Thần lo lắng cho hai thị nữ lên tiếng.

- Không được, an toàn của tiểu thư là quan trọng nhất, bọn em không bảo vệ được tiểu thư, còn có mặt mũi đâu về gặp đại nhân.

-Vậy trước mắt bọn em đánh lại năm người này không?

- Được ạ, cả hai thị nữ đồng thanh

- Vậy hai e cú đánh, khi trợ thủ của chúng chưa xuất hiện, chúng ta tìm cơ hội thoát thân.
- Vâng tiểu thư,

Hy Thần đưa cho mỗi người một viên giải độc, mình cũng uống vào một viên nói: lát nữa các e dụ bọn chúng cùng xuất hiện, ta sẽ dùng mê hồn dược, rồi cùng chạy về Bác Vị lâu.

Ba người cùng trao đổi nhanh, chợt nghe tiếng.

- Các ngươi bàn xong chưa? Một trong 5 người áo đen hỏi.

- Vị này có phải là Châu Thần? Một người áo đen khác lên tiếng.

- Chính là ta, xin hỏi các vị là ai, buổi tối cùng mặc áo đen như vậy rất nguy hiểm cho người đi đường, các vị xem đường ẩm ướt như vậy, mọi người đi rất dễ va vào các vị, sẽ gây tai nạn nha. Châu Thần là tên lúc giả nam trang của Hy Thần. Châu lấy họ mẹ Châu Ninh của Hy Thần.

- Ha ha ha, vị công tử này rất thú vị, không hổ là chủ Vô Ưu đường,

- Ồ các vị biết tại hạ, hạng vô danh tiểu tốt, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới. Các vị biết tại hạ, vậy ngày sau mời đến Vô Ưu đường uống chén trà, tại hạ nhất định tiếp đón chu đáo. Bây giờ đã muộn, gia chủ đang chờ cơm, xin cáo lui trước.
Vừa nói vừa rời theo hướng ngược lại

- Châu công tử xin dừng bước, hôm sau nhất định uống trà của công tử, hôm nay xin mời công tử đi theo chúng tôi uống chén trà, có người ra giá một ngàn lượng vàng mời công tử uống trà đấy. Không rẻ chút nào.

- Một ngàn lượng vàng!! Vậy ta ra giá hai ngàn lượng mời trà người kia thế nào? (Hừ, bắt ta một lấy công thức, mấy lần bại, bây giờ thuê tổ chức, hay cho một Phương Gia, không biết đã tính đường lui cho mình chưa)

- Đại ca, không cần nhiều lời với chúng, chúng ta lên thôi, ai biết bọn chúng kéo dài thời gian tìm trợ thủ, một tên áo đen sốt ruột nói với tên đi đầu. Sau đó rút kiếm xong lên.

La Họa, La Thi bước lên chắn trước Hy Thần đồng thời cùng rút kiếm.
- Hai vị công tử này đúng là cao thủ, nhưng chúng tôi nhiều người, chúng ta thấy vị tiểu công tử xinh đẹp, tao nhã này bị thương thì đáng tiếc lắm, chậc chậc.
Tên áo đen khuôn mặt thèm thuồng như tiếc nuối.
- Nhưng mà yên tâm ta sẽ không để vị tiểu công tử này bị thương, ta đau lòng lắm, ta còn muốn biết mùi vị...

- Vô sỹ, không cần nhiều lời, La Thi vừa chửi vừa thầm rủa khuôn mặt quá mức xinh đẹp của tiểu thư, đến giả nam cũng thu hút ông bướm, ruồi bọ cũng ko tha.

Hai bên cùng nhau xong lên, Hy Thần lách trái, né phải, sau đó liếc La Họa, La Thi, ném một đống mê hồn dược qua, mặc dù chúng bịt mặt nhưng thuốc liều mạnh, bọn chúng không kịp tránh cũng lảo đảo.
Nhưng chạy được một đoạn một nhóm mười người khác đuổi kịp.

- Ồ, huy động nhiều cao thủ như vậy ta cũng thật đáng giá. Hy Thần biết không thể thoát dừng lại, thở hổn hển nói. Dược mang trong người đêm nay dùng hai lần đã hết.
- Ngươi không sợ sao, một người áo đen đi đầu nhóm hỏi.

- Ồ, sợ thì các người thả ta đi sao? (Sợ chứ, ai mà không sợ, nhưng sợ thì để các ngươi thấy chắc, Hy Thần thầm mắng)
Tên áo đen phất tay, mấy tên con lại cùng xong lên, chớp mắt chỉ còn lại tiếng va chạm của đao kiếm.

Qua một khắc, cuộc chiến không cân sức, La Họa, La Thi nhanh chóng bị thương, một nháy mắt có tên áo đen hướng kiếm tới Hy Thần.
- Tiểu thư cẩn thận! La Họa, La Thi cùng hét lên.
Hy Thần quay lưng lại thấy thanh kiếm dí sát mặt mình, đang hoảng thần thì nghe thấy keng, sau đó thanh kiếm bay khỏi tay tên áo đen, một dây sau đã thấy mình được ôm bay lên không trung đáp xuống một khoảng tách biệt cuộc chiến, Hy thần ngần đầu nhìn lên, môi chạm vào cằm người ôm mình,
Nàng A nhẹ một tiếng, sau đó đẩy người ra, một khuôn mặt siêu tuấn tú phóng đại trước mắt.
- Mặc đại ca, sao huynh lại ở đây.
Mặc Hi Chi không lên tiếng, mà đưa mắt quan sát vào đám người áo đen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top