Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Truyện ngụ ngôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*

11) Có người mù kia mỗi lần đi ăn uống hay mua sắm thì lúc thanh toán tiền sẽ xòe tiền của mình ra để chủ quán tự đếm rồi lấy.

Lần kia, một vị khách ngồi gần vì tò mò nên mới hỏi người mù: "Ông làm như vậy mà không sợ bị chủ quán lừa tiền của mình hay sao?"

Người mù trả lời: "Người xung quanh đây ai cũng tốt cả, sẽ không có ai làm như vậy đâu."

Rồi cũng đến một lần người mù đã bị một chủ quán kia lừa lấy nhiều hơn số tiền cần thanh toán, vị khách nọ nghe tin thì tới hỏi người mù: "Bị lừa như vậy rồi thì ông định sẽ làm sao?"

Người mù nói: "Chẳng sao cả, sau này tôi chỉ cần đừng ghé vào quán đó là được rồi."

Suy nghĩ một chút thì người mù nói thêm: "Nếu như một người mù như tôi mà còn biết đường để tránh xa chỗ đó, thì những người sáng mắt chắc chắn sẽ càng xa lánh nhiều hơn."

Quả nhiên, chỉ sau một thời gian thì chủ quán gian trá kia vì quá ế khách mà buộc phải dẹp tiệm.

*

12) Có tên quan tham lam kia ngày thường luôn tìm mọi cách để nhũng nhiễu nhằm có cớ giúp hắn moi móc tiền bạc của người dân, mỗi lần cầm những đồng tiền bất chính đó trên tay thì hắn luôn tự nhủ thầm rằng hắn tham nhũng như vậy là vì muốn bản thân cũng như con cái của hắn được sống đầy đủ hơn, rằng hắn chẳng làm gì sai cả.

Đứa con trai của tên quan kia có tính cách cũng giống như cha của mình, ngày thường nó hay cưỡi ngựa chạy nghênh ngang qua chợ, khiến quầy hàng rồi chuyện làm ăn buôn bán của người dân nhốn nháo hết cả lên, có làm hư hàng hóa hay đụng trúng người dân thì nó còn dùng roi để quất thêm vào người họ.

Cho đến một ngày thì đứa con trai bị té ngựa rồi nằm lăn quay ra giữa đường chợ, người dân thấy vậy thì cũng chẳng nói năng gì, cũng càng không giúp đỡ, họ chỉ để mặc cho nó nằm kêu khóc ở đó thôi.

Khi người cha làm quan biết tin rồi dắt thấy thuốc chạy tới thì thầy thuốc mới nói rằng đứa con trai kia từ nay sẽ bị liệt toàn thân, chỉ có thể nằm yên một chỗ, tới việc tiểu tiện thì cũng không thể tự ngồi dậy để làm. Nếu mà được cứu chữa sớm hơn thì còn có cơ hội chứ bây giờ thì đã hết cứu được rồi.

Tên quan tức lắm, hắn hỏi người dân trong chợ rằng tại sao bọn họ lại không chịu giúp đỡ cho con trai của hắn, thì người dân mới trả lời:

"Lúc đó khi miệng còn nói được thì nó chỉ kêu la với chửi rủa chứ đâu có nhờ chúng tôi giúp, vậy nên chúng tôi đâu có làm gì sai đâu."

*

13) Cái áo không làm nên nhà sư, nhưng nếu nhân gian còn nông cạn thì nhìn thấy cái áo họ sẽ ngỡ rằng đó là nhà sư. Có tên kia vốn phường bất lương, nay đã đổi sang mánh kiếm ăn mới đó là cạo đầu rồi mặc tăng phục vào để đóng giả làm nhà sư hòng lừa gạt người dân lương thiện trong làng.

Hắn chẳng hiểu thông được về đạo cũng chẳng cảm thấu được về đời, ngày thường hắn chỉ dùng mấy lời lường gạt hay đe dọa để dẫn dắt người dân vào con đường mê tín. Lường gạt để họ vì mê muội mà đưa tiền, đe dọa để họ vì sợ hãi mà đưa nhiều hơn, từ đó mà hắn ngày một đầy bao, kiếm chác được ngày một nhiều.

Xong thì hắn còn xây chùa rình rang rồi móc nối lo lót để kiếm được cái bảng hiệu "giáo hội phật giáo" hòng mở rộng chuyện làm ăn, lâu lâu lại chi tiền thuê đám giả sư trong giáo hội lập thành giáo đoàn tới để tụng niệm bậy bạ, chỉ có miệng kêu chứ không có tâm động ngôn linh, không có giác ngộ hay thức tỉnh, không có vẹn đạo vẹn đời, không có thiện lương chỉ lối, mục đích chính là để giúp cho hắn có thể trục lợi nhiều hơn trên sự vô tri của người đời.

"Người tu vốn tâm linh bát nhã, chân tâm tứ đại giai không, hành đạo vốn đặt mình bên dưới chúng sanh để làm đường dẫn dắt, lấy thiện lương làm đèn dẫn lối, đặt đạo trên đầu, đặt khổ nghiệp lên vai, đặt tham sân si dưới gót, mắt mở nhìn từ bi, mắt nhắm thấy luân hồi, miệng niệm chân ngôn để giác tỉnh cho lòng người còn mê muội, tay chắp lại để cung kính biết ơn, tay xòe ra để tặng lại cho đời, đến da thịt này cũng xin trả lại cho trời đất, nguyện chỉ đem theo chân tâm thắp thành ngọn đen dẫn dắt chúng sanh trên con đường thức tỉnh, danh không để lại, của không đem đi, nếu khổ ải trên thế gian này chất thành ngàn vạn gánh thì xin hãy đặt hết lên nghiệp đạo của ta, để từ bi khiến chân linh này nở rộ, để bác ái làm trụ cột chống đỡ chân tâm, để khi đi qua hết kiếp này thì vạn gánh khổ ải kia sẽ như hoa sen nở rộ trên mặt hồ, gửi lung linh tỏa ngát đến cho lòng người thanh thản, để khổ ải vơi đi, để lòng người sáng tỏ, rồi giúp đỡ rồi thức tỉnh lẫn nhau trong muôn kiếp nhân sinh, để cực lạc không còn là cõi khác, cực lạc là cõi mà chúng ta nguyện gửi đến cho nhau, Thế Tôn năm xưa sinh ra một ngọn đèn lớn, thử hỏi Thế Tôn có giữ lại gì cho mình đâu, để nếu như mỗi chúng ta trong chân tâm đều có một ngọn đèn thì chẳng phải cực cảnh của niết bàn đã có cho nhau đầy đủ rồi sao, để luân hồi không còn là sợ hãi, bởi sợ hãi làm chi khi mỗi kiếp trở lại đều là nhân sinh cực lạc, thiện lương đủ đầy, nơi người với người đều hạnh đạo xây đắp, để vạn kiếp đều là một kiếp, để vạn nhân siêu thoát, để cõi có vạn nhân cùng siêu thoát, từ đó mà bước tiếp xa hơn, một con đường lớn, một đại đạo luôn có cho chúng ta."

(kinh tha nhân)

.

Tên kia sau khi làm trụ trì rồi kiếm thêm mấy chức tước như đại đức đại nhân đại hòa thượng đại giáo chủ... thì mới nghĩ đến chuyện tự mình biến thành phật. Thế là hắn ta mới kêu bá tánh đóng góp nhiều hơn, ép họ nhịn ăn nhịn uống hay tạo thêm nhiều sự lừa lọc gian tham trong cách sống để kiếm tiền cúng cho hắn, để hắn xây một bức tượng thật lớn, mục đích là để hắn tôn tượng rồi tôn mình thành phật.

Ngày tượng phật của hắn khai trương, hắn đã rủ hết cả bầy đàn giả sư trong giáo hội tới để tụng niệm bậy bạ rồi phô trương tuyên truyền giả dối, cố để khiến cho người dân nhìn hắn mà cứ ngỡ là nhìn phật, từ đó mà giúp hắn thỏa mãn với sự vinh hoa phù phiếm vô hạn.

Chỉ là pho tượng này là do băng đảng cùng đám tay sai của hắn xây nên, mà trâu chó hợp cùng bầy súc sanh hợp cùng loại, vậy nên bọn chúng cũng đều là phường tham lam bất lương giống như hắn, để lúc xây tượng thì bọn chúng đều đã ăn bớt đi rất nhiều vật liệu, khiến tượng chỉ có cái mã bên ngoài còn bên trong thì rỗng tuếch, toàn là dùng những thứ ố mọt bẩn thỉu hôi thối mà đúc ra.

Vậy nên khi cả đám bọn chúng khi đang u mê quỳ lạy thì bỗng pho tượng giả dối đó đổ xuống và đè hết lên cả đám bọn nó, khiến cả đám bị quỳ quặc, méo mó, cụt chi hoặc chết tươi.

Với người không biết thì còn thương tiếc cho mấy câu, còn với người đã hiểu thấu mọi chuyện thì họ lại càng tin vào chân đạo của Thế Tôn hơn, càng cố gắng sống tốt hơn. Bởi vì chuyện xảy ra với đám giả sư kia, rõ ràng là nhân quả.

14) Hai vợ chồng bồng con chó cưng của mình vào quán thịt chó rồi vừa ăn vừa đút thịt cho chó cưng ăn. Với loại người vô tri vô giác vô lương như vậy thì dĩ nhiên đẻ con ra cũng khó có thể nuôi dạy nó thành người tốt hay người sống có lương tri được.

Vậy nên khi hai vợ chồng đó về già thì đám con cái vì tranh giành gia sản nên đã đuổi bọn họ ra khỏi nhà, khiến họ già rồi mà vẫn phải lang thang xin xỏ hay trộn cắp vặt để sống qua ngày.

Cho tới lần kia khi hai vợ chồng đó đang bẻ rào chui lỗ chó vào nhà người khác để trộm đồ thì bị bầy chó của nhà đó phát hiện rồi cắn cho mất mấy lạng thịt, khiến đã gì nua nghèo khổ rồi mà còn phải mang thêm tật nguyền đến chết,

*

15) Có tên ác gian kia đã gây ra vô số tội ác cho xã hội, đến lúc bị bắt thì hắn lại dùng tiền để chạy chọt, rồi chính phủ vì đều rặt là một bọn vô lương nên đã dựa theo đó mà đưa ra quy định cho phép tên tội phạm được dùng tiền để mua tội, vậy nên tên ác gian đó rất nhanh đã được thả ra.

Tên ác gian đó có một đứa con còn nhỏ, ngày kia khi đứa con đang đi ngoài đường thì bị một người đàn ông bắt lấy rồi dùng dao cứa đứt đầu của nó.

Tên ác gian khi biết chuyện thì liền cho người bắt lấy người đàn ông kia rồi nhóm lửa đốt sống để trừng phạt,

Trong ngọn lửa, người đàn ông kia gào lên trong oán nộ: "Mày hại chết cả nhà tao, nếu luật pháp bao che cho mày thì tự tao sẽ thi thành công lý cho gia đình tao, để cho dù sống có gây tội rồi chết thành quỷ đi nữa thì tao cũng cam lòng, tao chỉ hận là chưa giết được hết cả nhà của mày mà thôi."

Bẩm sinh người đàn ông này vốn cũng là một người lương thiện, đã sống cả đời mà chưa gây ra điều xấu gì, để rồi chỉ vì sự bất công của luật pháp mà ông ta phải tự biến thành quỷ, tự hủy đi mạng sống cũng như đường luân hồi của mình để đòi lại cái gọi là công lý.

Biết là người đàn ông đó sai, nhưng nếu cả cái chính phủ kia đã khốn nạn như vậy rồi thì thử hỏi ông ta phải làm sao mới đúng đây?

*

TLV

*

Mọi người thử nói một lời công đạo đi, thử hỏi trong cái xã hội bất công nơi mà cái ác tràn lan và được bao che này thì phải làm sao mới đúng đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#nhânvăn