Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phản ứng của Trưởng khoa Hách tương đối nhanh, hắn gần như là khởi động phương sách khẩn cấp cấp 1 của cảng Bán Nguyệt ngay sau đó, hơn nữa còn thông báo chuyện này đến tất cả nhân viên và các tầng quản lý.

Vì để du khách có thể tận hưởng trải nghiệm du lịch thoải mái nhất, cảng Bán Nguyệt có chế độ phục vụ vô cùng tốt, nhất định sẽ không để phát sinh tình huống điều tra du khách phi pháp. Bởi vậy, ngoại trừ việc ban lệnh phong tỏa đặc biệt cho toàn cảng, tất cả những lệnh giới nghiêm khác đều diễn ra trong âm thầm, bất kể nhân viên bến cảng có bận rộn ra sao cũng không được để du khách phát hiện chút bất thường nào.

Buôn lậu động vật được Đế quốc đặc biệt bảo tồn là chuyện lớn, ngay khi nhận được tin tức Randall Sharp bèn buông xuống công việc trên tay, hắn cùng với sự hỗ trợ của ba trợ thủ mở hình thức theo dõi toàn bộ cảng khẩu. Đây là chức năng chỉ được mở khi phát sinh sự kiện trọng đại liên quan đến tinh tế, cần phải có bốn người là lãnh đạo hải cảng trực thuộc mới có thể mã hóa mật mã.

Nếu là thời điểm mấy ngàn năm trước, tinh cầu vì một chú chó mà làm to chuyện quả thật khiến người ta khó mà tin được. Phải biết rằng, chó mèo gần như là vật nuôi thường thấy nhất trên địa cầu, phần lớn mỗi gia đình đều sẽ nuôi một con, hoặc chó hoặc mèo, thậm chí trên đường cái cũng có thể tìm được rất nhiều chó mèo bị bỏ rơi. Mọi người đều yêu thích động vật, nhưng đại đa số rất ít người coi trọng chúng, cho là chúng nó chỉ là một con thú mà thôi.

Lịch thiên hà năm 273, khi Đế quốc còn ở chế độ liên bang, Liên bang Adela chào đón nhóm du khách đầu tiên đến từ tinh tế, mọi người mới chính thức nhận ra tầm quan trọng của giống loài.

Đối với nhóm người đến từ hành tinh khác, bọn họ không ngờ một tinh cầu nho nhỏ như Trái đất lại có thể tồn tại nhiều giống loài đến vậy. Bọn họ đến địa cầu điên cuồng thu mua động thực vật, thời điểm đó động thực vật chính là phương tiện ngoại giao củangười Trái đất và người ngoài hành tinh. Phương diện khoa học kỹ thuật không thể theo kịp nên người Trái đất chỉ có thể lợi dụng nguyên vật liệu của mình thành lập mối quan hệ kinh tế giữa hai bên.

Các nhà kinh tế học từng bày tỏ nỗi quan ngại với sự kiện này, cho rằng bên trong nhất định ẩn chứa tai họa ngầm nào đó. Nhưng mà, thứ nhất loài người cần mối quan hệ ngoại giao với hành tinh khác, thứ hai người địa cầu đều cho rằng bán một ít động thực vật không có gì là tệ hại. Dẫn đến Quốc hội Liên bang ngày ấy rất ủng hộ, động vật trên địa cầu nhanh chóng trở thành loại hàng giao dịch thu lợi nhiều nhất.

Cho đến khi cuộc chiến xâm lược giống loài lần thứ nhất bùng nổ, tất cả mới ý thức được sinh vật bản địa bị đưa đến hành tinh khác là chuyện đáng sợ cỡ nào.

Với khoa học kỹ thuật phát triển ở thời đại ấy, ý nghĩa của xâm lược từ chiếm giữ lãnh thổ chuyển thành biến đổi giống loài. Bước chân nhân loại đã đặt xuống khắp nơi trong vũ trụ, mỗi ngày đều có tinh cầu mới và tài nguyên mới được phát hiện, vì đất đai mà phát động chiến tranh xâm lược đã không còn ý nghĩa nào, người vũ trụ dần đổi sang hình thức xâm lược giống loài.

Bọn họ mang động thực vật bản địa đi, nghiên cứu gen của những cá thể này, mỗi hành tinh đều có tư liệu gen tương đối giống nhau, chủng tộc có trí tuệ sẽ thống lĩnh tinh cầu, thâu tóm tất cả gen của các sinh vật khác trong tay, cũng là cá thể có gene phát triển nhất. Muốn xâm lược giống loài nào, trước hết cần phải nghiên cứu sinh vật của tinh cầu đó. Hơn trăm năm nghiên cứu, người ngoài hành tinh cuối cùng cũng thấu hiểu hết gen của nhân loại, họ dùng những cá thể gen mới này trao đổi, chân chính phát động chiến tranh xâm lược Trái đất.

Động thực vật đã qua biến đổi được người ngoại tinh bán lại, người địa cầu tưởng đây là giống mới có thể sinh sôi nảy nở nên ngờ nghệch không ngại bỏ tiền ra mua. Nào biết những giống mới này giao phối với sinh vật bản địa tạo ra thế hệ F1 có bản đồ gen biến hóa bất ngờ. Đã từng là gấu trúc đáng yêu biến mất không thấy, sư tử, hổ đều vì gene ngoài hành tinh xâm lược mà biến thành những sinh vật có hình thú kỳ quái, gấu bắc cực, chim cánh cụt thì mất đi khả năng chịu rét... Sinh vật ngoại tinh đưa vào cơ bản không có cách cách ly sinh sản, chúng nó nhìn thì giống như động vật bình thường, thực tế lại hoàn toàn khác biệt. Một con giống như hamster cũng có thể giao phối với voi để sinh ra thế hệ sau, bởi vì chúng nó hoàn toàn là vật phẩm người ngoài hành tinh chế tạo để xâm lược địa cầu.

Người Trái đất chưa từng trải qua thời đại tinh tế, họ cứ thế ngơ ngơ ngác ngác xem những sinh vật ngoại tinh này là giống loài lợi hại, không chút nào cảm giác được hiểm họa bên trong. Đợi đến khi phụ nữ nhân loại đầu tiên bị sinh vật ngoại tinh hãm hiếp, sau đó sinh ra mười mấy cá thể ngoại tinh khác, loài người mới ý thức được mọi việc, bọn người ngoài hành tinh nhìn có vẻ thân thiện kia, thực chất là muốn tiến vào Trái đất của nhân loại để sinh sôi.

Mọi người đã biết tác hại của vũ khí nguyên tử, khi khoa học kỹ thuật phát triển đến trình độ nhất định sẽ tạo ra ảnh hưởng đến năng lực sinh sản của nhân loại. Người ngoại tinh cũng rơi vào tình trạng đó, trình độ khoa học của bọn họ phát triển nhưng kéo theo đó là khả năng sinh dục lại tụt lại phía sau. Trái đất được xem như là một hành tinh tương đối nguyên thủy, thân thể người địa cầu chưa bị khoa học kỹ thuật hiện đại tổn thương, trong mắt người ngoại tinh, địa cầu là nơi thích hợp nhất để dựng dục đời sau.

Vì bảo vệ chủng tộc của mình, đại chiến vũ trụ đầu tiên bùng nổ. Lãnh tụ Đế quốc đời thứ nhất – Kì Nghiêm – dẫn dắt loài người đánh lui ý đồ xâm lược của người ngoài hành tinh, nhưng chiến tranh thật ra không đáng sợ, cái đáng sợ chính là những sinh vật đã xâm nhập địa cầu kia, chúng không ngừng ăn mòn bản đồ gen của sinh vật bản địa.

Cuộc chiến chống biến đổi gen tuy không có khói đạn nhưng lại tràn ngập ưu thương, loài người kìm nén nước mắt tiêu diệt những cá thể đã bị gen ngoại tinh biến hóa, đến lúc thanh trừ hết tất cả gen ngoại tinh, mọi người mới phát hiện địa cầu vốn bao la bát ngát giống loài, giờ đây chỉ còn lưu lại một ít sinh vật kiên cường.

Những sinh vật may mắn sống sót rất được quý trọng mà bảo tồn, từng chút từng chút chăm dưỡng, trải qua hơn ngàn năm tỉ mỉ dưỡng dục, nhân loại mới có thể gặp lại bạn bè của họ —— mèo con dễ thương và chó con đáng yêu. Trước kia trải qua chiến tranh xâm lược, hai loài sinh vật đáng yêu này đã biến mất hầu như không còn, loài người khó khăn lắm mới tìm lại được bản đồ gen gốc, dần dần khôi phục lại giống loài này.

Husky, Alaska, Samoyed, Golden Retriever, Labrador Retriever, Berger và các giống chó quý hiếm khác trở thành tài liệu lịch sử được ghi chép lại, loài mà con người bảo lưu được đến ngày hôm nay chỉ có giống chó Trung Quốc có sức sống mạnh mẽ và khả năng sinh sản cao.

Loài người không còn được nhìn thấy những hình ảnh nhỏ bé dễ thương kia trong công viên hay đường phố nữa, giờ đây chỉ có vào quang não tham quan vườn thú được bảo vệ nghiêm ngặt mới nhìn được một chút dáng vẻ của loài chó cuối cùng còn tồn tại.

Đây là bài học đau thương cho tất cả, nhân loại cuối cùng đã hiểu bất kì một sinh vật nào trên địa cầu cũng là bảo vật quý giá, tuyệt đối không thể để người ngoại tinh mang đi. Do đó, cảng Bán Nguyệt – nơi giao lưu kinh tế lớn nhất Hệ Ngân hà – có trách nhiệm vô cùng to lớn, dù có ra sao cũng không thể để một cá thể địa cầu nào bị ngoại tinh mang đi, dứt khoát không được!

Lúc Đô đốc Sharp bận rộn dẫn người đi kiểm tra, Dương Hiểu Thiên mặt mày thẩn thờ nghe Z251 phổ cập lịch sử và khoa học của Đế quốc.

Nó mới đến thế giới này một trăm ba mươi ngày, đối với lịch sử Đế quốc không rõ lắm. Dĩ nhiên, thực ra trong đầu Dương Hiểu Thiên vẫn còn một ít kí ức cơ bản của nguyên chủ nhưng nó không cách nào hiểu rõ.

Linh hồn Dương Hiểu Thiên đã từng là một chú chó nghiệp vụ, sứ mạng và trách nhiệm của nó là hỗ trợ cảnh sát phá án, những thứ như lịch sử, chính trị, kinh tế, chiến tranh phức tạp gì đó, phút chốc nó không thể nào hiểu được.

Tuy nhiên điểm này cũng không đại diện rằng nó không thông minh. Ở đời trước, Dương Hiểu Thiên, hay còn gọi là Khiếu Thiên là một chú chó vô cùng thông minh, nó có thể nghe hiểu chủ nhân nói gì. Hiện tại trở thành con người, thứ nó có thể nghe hiểu càng nhiều, chỉ là... Có nhiều chỗ nó vẫn chưa hiểu lắm, nhưng không sao, từ từ rồi nó cũng hiểu thôi.

Trong một lần vây bắt tội phạm ma túy, Khiếu Thiên bị trúng chết mà chết, chủ nhân của nó —— một cảnh sát giàu lòng chính trực đã ôm thi thể dần nguội lạnh của nó mà rơi đầy nước mắt. Nhưng Khiếu Thiên không có chút sợ hãi hay đau khổ, nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, thời điểm quan trọng bảo vệ được con tin và chặn đứng lô hàng ma túy nguy hại, nó cảm thấy rất vinh dự. Liếm liếm nước mắt chủ nhân, Khiếu Thiên bình thản nhắm mặt lại, nó đã hoàn thành nhiệm vụ một cách vẻ vang, đã có thể nghỉ ngơi rồi.

Ai mà ngờ giây tiếp theo nó lại mở mắt, còn biến thành loài người chỉ cần hai chân sau để đi, biến đổi bất ngờ này làm Khiếu Thiên khó mà thích ứng được ngay. Cũng may nó có năng lực học tập phi thường của loài chó... À thì, phải là năng lực học tập phi thường mạnh mẽ của loài người mà một tuần sau nó đã học được thói quen đi bằng hai chân, đồng thời hiểu rõ tình trạng của mình.

Nó nhập vào thân thể một người có tên là Dương Hiểu Thiên, nhà nghèo. Nghèo đến mức độ nào hả? Chính là nghèo đến độ nguyên chủ bị cha đánh ngất với ý đồ đem bán con mình cho người ngoài hành tinh nghiên cứu. Nếu không phải Khiếu Thiên kịp thời xuyên qua, cái thân thể Dương Hiểu Thiên này nói không chừng đã trở thành tư liệu thí nghiệm sống cho cuộc chiến xâm lược tiếp theo.

Sau khi tỉnh lại, Khiếu Thiên lập tức cắn người đàn ông đang đánh đá vợ mình, vì mẹ nguyên chủ không đồng ý cho gã bán con đi làm vật thí nghiệm trả nợ bài bạc nên gã cực kỳ tức giận, đánh mẹ nguyên chủ bị thương nặng. Khiếu Thiên đã được huấn luyện, bản năng sẽ bảo vệ người yếu không để họ bị thương, vậy nên nó cắn gã, sau đó thì cõng mẹ nguyên chủ dùng bốn chi (hai chân hai tay) chạm đất chạy đi.

Mẹ con hai người tố cáo gã ta tội danh đánh bạc và buôn lậu nhân loại cho ngoại tinh lên tòa, gã bị bắt ngồi tù còn hai mẹ con Dương Hiểu Thiên thì bảo toàn được tính mạng, nhưng đồ đạc trong nhà đã bị tên đàn ông thối kia cầm cố đánh bạc hết cả rồi.

Để kiếm tiền phụng dưỡng thân thể không tốt của mẹ, Dương Hiểu Thiên đã đến thị trường tìm việc làm, được người môi giới giới thiệu vào công việc dễ nhận chức nhất và tiền lương cao nhất Hệ Ngân hà – nhân viên hải quan cảng Bán Nguyệt, cậu nhanh chóng vào trường tiến hành học bổ túc, còn dùng tiền lương trả trước nửa năm trả hết nợ trong nhà.

– Còn tiếp –

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#đammỹ