Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Du khách muốn thông qua cảng Bán Nguyệt để du lịch giữa các hành tinh cần phải làm khá nhiều thủ tục rườm rà, mỗi một cửa khẩu đều có rất nhiều nhân viên làm việc, mỗi hạng mục có từ một đến hai người phụ trách. Trường học huấn luyện Bán Nguyệt có thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng được số lượng lớn học viên ưu tú là nhờ vào nội dung giảng dạy có phân loại. Mỗi học viên khi vào trường sẽ làm một bài kiểm tra đánh giá năng lực, quang não sẽ thông qua kết quả khảo nghiệm để chia học viên thành các lớp khác nhau, sáu tháng cũng chỉ học đúng một nội dung duy nhất cho nên những học viên vừa tốt nghiệp đều có thể thuần thục hoàn thành công việc được bổ nhiệm, sẽ không xảy ra tình huống do chưa quen thuộc mà luống cuống tay chân.

Chính vì vậy mà phần lớn nhân viên cảng Bán Nguyệt chỉ có thể coi như là nhân viên tạm thời, cơ bản không được tính là nhân viên hải quan chính thức. Đảm nhận chức vụ nhân viên tạm thời của Bán Nguyệt rất dễ, nhưng để thành nhân viên chính thức trực thuộc chính phủ thì cần vượt qua tầng tầng lớp lớp thử thách.

Tất nhiên Dương Hiểu Thiên chưa từng có suy nghĩ tương lai sẽ cố gắng trở thành nhân viên chính phủ, cậu sẽ chờ đến khi kết thúc thời hạn phục vụ thì nghỉ công việc nguy hiểm này rồi tìm một chỗ khác làm việc. Ý nghĩ của cậu vô cùng đơn giản, Bán Nguyệt cho cậu tiền lương để cậu phụng dưỡng mẹ già, cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà lãnh đạo giao phó, tuyệt đối không để xảy ra bất cứ sai phạm nào.

Công việc Paul Nick phụ trách trước khi xin nghỉ là kiểm tra cơ thể du khách, đây là cửa kiểm tra hấp dẫn nhiều nguy hiểm nhất, cũng là chức vụ đặt ra nhiều yêu cầu cho nhân viên nhiều nhất. Trước tiên bạn bắt buộc phải có dáng người đẹp, sẽ không ai đồng ý để người có bộ dạng xấu xí kiểm tra thân thể mình, du khách ngoại tinh càng đòi hỏi hà khắc hơn, chỉ một yêu cầu này thôi đã đánh rớt vô số người. Mặc khác nhân viên không được phép có hành động dư thừa nào, phải tuân thủ khuôn phép, đi đứng ngồi xuống đều có quy định cực kỳ nghiêm khắc và vô số yêu cầu khác, cho nên vị trí này lúc nào cũng thiếu người.

Tên Paul Nick lúc trước là một người da trắng có vẻ ngoài ưa nhìn, tuy từ nhỏ đã có không ít tật xấu khó bỏ nhưng bộ dáng gã coi như đẹp mắt nên cũng đủ để bù vào những khuyết điểm nhỏ đó. Mỗi tháng tại cảng Bán Nguyệt sẽ kiểm tra đánh giá nhân viên một lần, người như Paul thực chất không đạt tiêu chuẩn nhưng vẫn có thể làm việc, điều này nói rõ Bán Nguyệt thiếu người đến mức độ nào.

Tuy Dương Hiểu Thiên chỉ mới học có bốn tháng nhưng y cư xử đúng mực, biết rõ vị trí của mình, cơ thể thẳng tắp như thương. Đồng phục màu trắng dành cho nhân viên tạm thời ôm gọn lấy đôi chân thon dài và vòng eo thon gọn, cộng thêm khuôn mặt dễ nhìn, nghiêm túc giúp y dù chỉ đứng yên tại chỗ vẫn tạo nên khung cảnh vô cùng xinh đẹp.

Du khách từ chối để người máy kiểm tra đang ồn ào muốn khiếu nại cảng Bán Nguyệt thì nhân viên hướng dẫn bên đó nhận được thông tin nhân viên mới đã vào vị trí, họ ngay lập tức để du khách qua đó kiểm tra. Vị du khách người Cossar thuộc chủng tộc lưỡng tính vừa đi vừa lớn tiếng kêu la, gã oang oang nói bản thân dù là người lưỡng tính vẫn có thể để con người kiểm tra cơ thể như bình thường, hoàn toàn không cần tới người máy động tay, nếu không đó chính là kì thị chủng tộc và giới tính của hắn!

Nhân viên hướng dẫn bị gã làm loạn đến đầu đầy mồ hôi, trong lòng thầm lo lắng không biết học viên vừa mới ra trường kia có thể ứng phó vị du khách khó dây dưa này hay không. Anh nghe nói học viên đó chỉ mới học bổ túc được bốn tháng đã được gửi tới đây, lỡ may có chỗ nào không xử lý ổn thỏa thì...

Nhân viên hướng dẫn thấp thỏm trong lòng.

"Nếu như nhân viên kiểm soát này của các người không thể làm tôi hài lòng, tôi nhất định sẽ khiếu nại chất lượng phục vụ người ngoài hành tinh của Hệ Ngân hà lên Ủy ban Ngoại giao Tinh tế!" Tên Cossar thở phì phò đi đến khu vực kiểm tra, trợn mắt, hung dữ nhìn Dương Hiểu Thiên đứng cạnh quầy kiểm soát.

Tên Cossar này có vẻ ngoài không tệ, vóc người cao lớn, tướng mạo thô kệch, hắn cố tình mặc một cái váy ngắn, bộ ngực cao vút và đường nét vật dưới thân lộ ra rõ ràng. Cossar là loài lưỡng tính, năng lực sinh sản vô cùng trâu bò, cứ hai Cossar bất kì đều có thể kết hợp tạo ra thế hệ đời sau, vì thế người Cossar rất tự hào với chủng tộc lưỡng tính của mình, lúc ăn mặc cũng sẽ lựa những bộ quần áo có thể phô bày tất cả vẻ đẹp của mình. Loại áo quần này ở tinh hệ Cossar rất bình thường nhưng trong mắt Hệ Ngân hà lại rất gợi dục, khổ nỗi người Cossar cực kỳ nhạy cảm với các loại ánh mắt khác thường, hơi không ổn sẽ rước lấy thù hận của bọn họ.

Nhân viên phụ trách hướng dẫn gã là Phạm Hoa Dương, anh đã làm việc tại cảng Bán Nguyệt nhiều năm, đã sớm quen thuộc mà đối xử bình đẳng với tất cả du khách khác nhau. Nhưng người mới nhậm chức thì khác, dù đã nhắc nhở thì vẫn có một bộ phận nhỏ tỏ ra khác biệt.. Hi vọng người nhân viên đứng thẳng tắp này trăm triệu lần hãy giấu biểu cảm bất ngờ của mình cho cẩn thận, nếu không vị Cossar này sẽ đi khiếu nại thật đó! Phạm Hoa Dương lo lắng suy nghĩ.

Nhìn thấy vị khách đầu tiên của mình đi vào khu vực kiểm tra, Dương Hiểu Thiên không lộ ra chút biểu cảm ngạc nhiên nào, vẻ mặt bình tĩnh giống như đã luyện tập qua vô số lần ở trường học bổ túc, cậu tiến lên phía trước, đưa nhẹ một tay ra, lịch sự nói: "Mời ngài bước lên bục kiểm tra."

Tầm mắt của cậu trực tiếp dừng trên người vị khách Cossar, không lảng tránh cũng không có thái độ quan sát tò mò, là cách thức đối đãi bình thường dành cho một vị khách bình thường.

Ánh mắt đó thành công trấn an cảm xúc của người Cossar, gã nhấc chân bước lên bục kiểm tra, đứng vững, theo thói quen ưỡn bộ ngực ra.

Vòng một to lớn lượn qua lượn lại trước mắt Dương Hiểu Thiên nhưng cậu không có bất kỳ phản ứng gì, găng tay màu trắng đeo vào hai tay, một tay cầm máy dò, một tay cầm máy giám định gen, bắt đầu quét khắp người đối phương.

Máy dò dùng để kiểm tra trên người du khách có mang theo hàng cấm hay không, còn máy giám định gen là để kiểm tra gen du khách lúc nhập và xuất cảnh có khác biệt không. Trước đây từng có tội phạm buôn lậu muốn mang gen bản địa ra ngoài vũ trụ đã thực hiện phẫu thuật phi pháp ở chợ đen Hệ Ngân hà, cấy gen bản địa vào tế bào cơ thể mình để mang đi.

Sự kiện đó trở thành mồi hỏa cho chiến tranh vũ trụ lần thứ hai cũng như chiến tranh xâm lược giống loài lần hai xảy ra, loài người sau cuộc chiến này càng thêm tăng cường kiểm tra cảng khẩu, hàng năm Đế quốc sẽ trao cho hải cảng một lượng lớn tài chính và kỹ thuật tiên tiến để bảo vệ biên cảnh Hệ Ngân hà, tuyệt đối không thể để ngoại tinh tiến hành xâm lược giống loài một lần nữa.

Hai máy kiểm tra lần lượt không vang âm thanh nào, toàn bộ số liệu hiển thị đều bình thường, thái độ vị khách người Cossar cũng dần ổn định lại, không ồn ào muốn tố cáo nữa. Phạm Hoa Dương thầm thở phào nhẹ nhõm, thiện cảm đối với người nhân viên mới luôn im lặng này tăng lên không ít, làm một nhân viên hải quan cần nhất chính là thái độ nghiêm túc và phẩm chất ít nói này.

Ngay lúc du khách Cossar bước xuống bục kiểm tra, lỗ mũi Dương Hiểu Thiên hơi giật giật, cậu đột nhiên nói: "Chờ một chút!"

"Sau vậy?" Tảng đá trong lòng Phạm Hoa Dương lại lập tức xuất hiện.

"Thông báo cho Bộ Xét nghiệm kiểm tra dịch thể." Dương Hiểu Thiên vừa nói vừa cúi đầu dùng máy liên lạc báo cáo cho bên Bộ, sáu mươi giây sau người bên Bộ Xét nghiệm sẽ đến tiến hành kiểm tra sức khỏe cho du khách.

"Máy dò không phát thông báo, chỉ số cơ thể cũng không có vấn đề gì, tại sao phải tiến hành kiểm tra dịch thể?" Phạm Hoa Dương hỏi, "Không có căn cứ chính xác không thể lấy mẫu dịch kiểm tra, điều này xâm phạm nhân quyền."

"Đúng thế!" Người Cossar bước xuống bục kiểm tra, gã xách hành lí cá nhân lên, tức giận nói: "Tôi đã thông qua toàn bộ hạng mục kiểm tra, cũng không mang theo vật gì, cậu có quyền gì tiến hành kiểm tra dịch thể, phi thuyền của tôi sắp cất cánh. Tinh hệ Cossar cách Hệ Ngân hà hơn mười ngàn năm ánh sáng, bỏ qua chiếc phi thuyền này tôi sẽ phải đợi thêm ba ngày nữa mới có chuyến bay mới. Thời gian của tôi không phải để mấy người làm trễ!"

"Ngài ấy nói không sai." Phạm Hoa Dương đáp, "Không có chứng cứ xác thực, chúng ta không có quyền làm trễ nãi một giây phút nào của du khách, cậu có chứng cứ không?"

Dương Hiểu Thiên chậm rãi lắc đầu, song cậu vẫn kiên quyết đứng chắn trước mặt đối phương không cho gã rời đi. Người Cossar tức đến trắng cả mặt, trực tiếp nhấn nút khiếu nại, la lớn: "Tôi muốn khiếu nại cậu!"

Ngay cả vậy Dương Hiểu Thiên cũng không rời đi, vẫn như trước đợi người bên Bộ Xét nghiệm đến.

Có điều người bên Bộ Xét nghiệm có tới, không có bằng chứng chứng minh thì họ không được phép cưỡng ép lấy mẫu dịch của du khách. Du khách Cossar kiên trì muốn đi mà Dương Hiểu Thiên lại không cho, phía sau lại có du khách chờ tới lượt, hình thành cục diện giằng co không dứt.

Lúc bấy giờ, Đô đốc Randall Sharp đã kiểm tra toàn bộ cảng Bán Nguyệt cũng không tìm được một cọng lông chó nào chạy tới, trước hỏi thăm đầu đuôi câu chuyện, sau mới quay đầu đối mặt với Dương Hiểu Thiên, nói: "Tôi là Đô đốc hải cảng Bán Nguyệt, có quyền ra lệnh cưỡng chế tiến hành lấy dịch thể xét nghiệm. Cậu không có bằng chứng cũng được, nhưng phải cho tôi một lý do chính đáng."

Dương Hiểu Thiên ngẩng đầu nhìn cấp trên của mình, quân phục thẳng băng quen thuộc trên người Randall làm lòng cậu cay cay. Dẫu bản thân nói chuyện còn chưa lưu loát, Dương Hiểu Thiên vẫn cố gắng mở miệng, "Trên người ngài ấy có mùi kì lạ."

"Mùi?" Randall vươn tay sờ sờ cằm, tầm mắt đảo qua thân hình cao lớn của du khách Cossar và bộ ngực to một cách dị dạng của gã, đôi con ngươi lóe lên tia sáng.

"Không cần lấy mẫu dịch." Randall quả quyết, "Kiểm tra chất khí thêm vào ngực hắn."

- Còn tiếp -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#đammỹ