Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

part7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Woa nhìn xem, nhìn xem, kia là ai vậy? Minh tinh sao?

- Xinh quá.

- Woaa, ai vậy? Chưa từng thấy mặt. Diễn viên mới nổi sao?

Điền Chính Quốc bị tiếng ồn xung quanh làm cho mất tập chung, không muốn nhưng cũng đành phải ngước lên nhìn, từ chỗ phòng học của cậu nhìn ra cổng trường liền thấy một nữ nhân ăn vận thời trang, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú, quả thật xứng với câu "khuynh thành khuynh quốc, bế nguyệt tu hoa", có điều khuôn mặt này...có hơi quen thuộc a.

Không biết có phải hay không, nữ nhân đó cứ như vừa nhìn cậu cười thì phải.

Tiếng chuông vừa rứt, cả trường đã không hẹn mà đều lao về phía cổng trường, lý do cũng vì nữ nhân kia.

- Chị, là ai vậy?

- Chị cho em xin số.

- Chị là diễn viên sao?

- Tên gì vậy ạ?

- Chị ơi! Làm ơn để em lưu giữ chị trong tim.

- Chị gì ơi.

Nữ nhân kia tuyệt nhiên không để tâm đến họ, chỉ nhìn chân chân về phía trước như chờ đợi gì đó, sau khi nhìn thấy Chính Quốc liền không nhanh không chậm tiến lại gần.

- Cho hỏi, cậu là ai?

- Dạ?

Chính Quốc không ngờ nữ nhân này lại nói chuyện với mình, bối rối lắp bắp mãi không thôi.

- Cậu là ai? Sao lại có dấu ấn của Hanh nhi?

- Hanh nhi?

- Đúng, chính là Kim Thái Hanh

- Làm...làm sao cô biết Thái Hanh????

- Đương nhiên vì ta là mẫu thân của nó.

Quác! Quác! Quác!

Không phải nhưng hình như Điền Chính Quốc có thể nghe được âm thanh vỡ vụn từ mấy thanh niên đằng xa kia.

...

Cạch.

- A! Quốc Ca , anh về rồi sao??

- Ừm, Thái Hanh đâu rồi??

- Đang ở trong phòng tắm

Chính Quốc sau đó liền quay ra với người phụ nữ phía sau, cúi người mời vào.

- Thật ngại quá, chỗ của cháu hơi nhỏ, mong cô đừng chê cười.

- Không sao, không sao.

- Mẫn Mẫn, mau chào đi chứ.

- A! Chào chị, em tên Điền Chí Mẫn năm nay bốn tuổi, học lớp mầm nhỡ trường Hoa Dâm Bụt

- Chị sao? Thật có khiếu ăn nói nha

Ba người còn đang nói chuyện, lúc này cửa phòng tắm mới mở ra, bước ra là Kim Thái Hanh  đang trùm khăn lau khô tóc, làn da nâu đồng vừa tắm xong còn hơi bốc lên hơi nước trắng xoá.

-Chính Quốc , ta đói r-

- Hanh nhiiiiiiiiii

Kim Thái Hanh còn chưa nói hết từ cuối, cả người đã bị bế lên không chung, trong chốc lát ngửi được mùi hương quen thuộc, không khỏi bất ngờ

- Mẫn Anh  làm sao người lại ở đây?

Mẫn Anh không ngừng ôm hôn hắn, lắc qua lắc lại vô cùng thân thương

- Mẫn Anh nhớ con, không kiềm lòng được phải đến đây

- Phụ thân không ngăn người sao?

- Ta muốn gặp hài tử của ta, đến Thiên Vương còn không dám cản. Hắn dám sao?

Thái Hanh có phần cảm động, chủ động ôm lấy cổ mẹ mà dịu má vào. Người ta nói con trai thân với mẹ hơn, với Thái Hanh chính là vậy, từ nhỏ đến lớn, Mẫn Anh đều cưng chiều yêu thương hắn hết mực. Đó cũng là lý do hắn yêu thương nàng rất nhiều. Chỉ là hắn ít khi thể hiện ra thôi

- Thật lâu rồi ta mới có thể nhìn thấy hình hài trẻ con của Hanh nhi a! So với ngày trước thật không khác a! Đáng yêu chết đi được! Sau này có phạt xong, con học thuật biến thân, mỗi ngày đều biến cho Mẫn Anh xem được không?

- ...

Thái Hanh cạn lời, hắn cau mày thầm trách Nữ Vương gì đến hình tượng cũng mất sạch, nhưng không hề né tránh nhưng cái ôm ấp của mẹ mình, cảm giác ở bên mẹ ai mà không thích

- Mẹ Thái Hanh, cô mau ngồi uống nước đi

Chính Quốc nhìn một cảnh mẹ con tái hợp mà không khỏi vừa thương vừa buồn cười, Kim Thái Hanh cũng thật may mắn khi có một người mẹ như vậy

- Gọi ta Mẫn Anh , con tên Chính Quốc phải không?

- Dạ

- Cám ơn con thời gian qua đã chăm sóc Hanh nhi a

- Dạ không có gì

Chính Quốc được cảm ơn có phần ngại ngùng, ôm lấy Chí Mẫn đang ngồi trong lòng chơi điện tử

- Mẫn Anh cách nào người tìm thấy con?

- A, cái này cũng do con thật mạnh bạo đi đánh dấu rõ ràng như vậy

- Dấu gì ạ?_Chính Quốc lúc này nghiêng đầu khó hiểu. Lúc mới gặp, nàng cũng có nhắc đến dấu ấn của hắn

Mẫn Anh thấy vậy liền mỉm cười gật đầu Sau đó lấy tay chỉ lên môi mình

- Ừm, trên môi con có dấu của Hanh nhi

Ừm, trên môi con có dấu của Hanh nhi

Chính Quốc cả mặt mày đỏ bừng, vội vàng bịt miệng lại, dấu? Đánh dấu sao?

Kim Thái Hanh không nói gì, vẫn chăm chú nghe ngóng tivi nói về bản tin thời sự hôm nay. Không chú ý đến cậu

- Người định ở đây bao lâu?

- Hanh nhi muốn đuổi ta về sao?

- Không phải ý đó

- Ta không thể ở lại lâu, giờ này chắc con rồng đen kia đang lục tung cả ma giới lên rồi. Để lần khác ta đến sẽ chơi với con lâu hơn

- Được

...

- Vậy Hanh nhi , lần sau ta lại tới

- Được

- Chính Quốc, Mẫn Mẫn, chăm sóc Hanh nhi hộ ta nhé

- Vâng ạ, cô yên tâm

Phác Mẫn Anh tươi cười rồi lập tức hoá thành một con Phượng Hoàng Lửa, bay vút lên cao rồi lao xuống một vòng tròn phép thuật

...

- Thái Hanh, không phải anh nói cha mẹ anh đã mất sao?

- Ta có nói sao?

- Anh nói cha mẹ anh dưới đất

- Đúng. Nhưng ta đâu có nói là mất

- ...

...

Kim Mẫn Hạo là Hắc Hoả Long, Phác Mẫn Anh là Phượng Hoàng Lửa, cả hai thuộc tính hoả nên Kim Thái Hanh đương nhiên cũng thừa hưởng khả năng điều khiển lửa niên hiệu là Hoả Ngục Long

Ngọn lửa địa ngục không bao giờ có thể tắt, hiện lên sức mạnh bất diệt của hắn, chính vì vậy ma ma trong ma giới không ngừng kì vọng vào tân Đại ma vương này. Nhưng có điều, hắn thật làm mọi người không khỏi thất vọng.

- Ta đã khiến phụ thân và Mẫn Anh thất vọng

Điền Chính Quốc nghe xong liền thấy xót xa, không ngại mà ôm hắn vào lòng an ủi

- Không có, anh đã làm rất tốt mà

- ...

- Tuy ta không biết tại sao anh bị đầy đến đây, nhưng anh là một người tốt, ra rất thích anh, tuy vẻ bề ngoài có phần lạnh nhạt, nhưng la-

Những từ sau đó Chính Quốc không thể nói thêm, vì Thái Hanh đã ngậm lấy môi cậu mà mút mát, thân hình nhỏ bé của hắn đột nhiên có một biến động, lấp tức hoá về hình dạng to lớn ban đầu

Đã hơn 12 giờ đêm, Chí Mẫn còn đang chăn êm gối đêm ngủ phì phò

Điền Chính Quốc cậu thì mềm nhũn trong vòng tay hắn, không nhận ra bản thân đã thuận theo mà kiễng chân đáp trả hắn từ bao giờ

- Thiên thần làm ta ghê tởm, con người làm ta chán ghét

- ...

- Nhưng ta lại hứng thú với một mình em

- Thái Ha-

- Chính Quốc, ta không hiểu yêu là gì, nhưng hiện tại, ta muốn bên em

- ...

Điền Chính Quốc chính là lần đầu thấy trái tim đập thình thịch như muốn nổ tung, sau đó liền cảm nhận bàn tay Thái Hanh ở sau ót mình, đẩy cậu vào một nụ hôn sâu

Chính Quốc không quan tâm

Duy nhất hiện tại chỉ cảm nhận được ngọt ngào lan toả từ vị giác đến trái tim

...

Chính Quốc khó nhọc mở mắt, mang mớ nhớ rằng tối qua đã cùng Thái Hanh uống rượu giải sầu, sau đó Thái Hanh biến về hình dáng thật, nhớ đến hai người đã hôn nhau có bao nhiêu phần nồng nhiệt mà không khỏi đỏ mặt

- Dậy rồi ??

Bên tai bị liếm nhẹ, Chính Quốc giật mình quay đầu lại, liền nhận ngay một nụ hôn vào môi

- Thái Hanh

- Nhỏ tiếng Mẫn Mẫn sẽ thức

Hắn vừa nói vừa áp ngực vào lưng cậu, vừa giơ tay luôn qua eo cậu, xoa nhẹ mái tóc Chí Mẫn đang ngủ say sưa

Thật giống như một gia đình

Chính Quốc lập tức bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ, là hai nam nhân! Là nam nhân đó!!!!!

Nhưng cậu không có cách nào từ chối hắn●.●

Điền Chính Quốc quả thật điên mất rồi !!

Từ ngày Thái Hanh tỏ tình gián tiếp hay trực tiếp thì không biết

Hắn bắt đầu trở nên thích gần gũi cậu hơn, đi đâu làm gì cũng theo sát sau lưng, vì thân hình nhỏ bé, hắn chẳng khác gì cái đuôi xinh xắn

Điền Chính Quốc chính là hơi hoảng loạn, kể cả thích hay yêu, như này không phải quá nhanh sao? Họ mới ở chung được 3 tháng ! 3 tháng thôi đấy °~°

- Tại sao anh lại thích tôi?

- Vì em thú vị

- ...

Cái này là mang nghĩa tiêu cực, hay tích cực đây ???

...

Trường mầm non Hoa Dâm Bụt

- Bây giờ các con hãy bắt cặp với bạn của mình và vẽ chân dung của họ nhé.

- Vâng ạ_ Đồng thanh

Điền Chí Mẫn vừa nghe xong đã lon ton chạy lại chỗ hắn, tay ve vẩy tờ giấy A4 trắng với ba cây màu vẽ xanh tím vàng

- Hanh Hanh, tớ vẽ cậu nhé

- Được

...

- Bây giờ mỗi người có thể lên đây và nói về tác phẩm của mình được không ??

- Vâng ạ_Đồng thanh

- Vậy ai trước nào?

- Con ạ

- Vậy mời Chí Mẫn nào

Thân hình tròn tròn của nó lanh lẹn leo lên bục giảng, Chí Mẫn cả người đều vui vẻ, giơ tờ giấy A4 của mình ra cho cả lớp nhìn

- Ồ!

.

.

.

.

.

.

.

- Cậu vẽ gì vậy ??

Trong tờ giấy là một đốm đen to đùng, sau đó có hai viên tròn tròn màu đỏ, bên cạnh là một đốm màu cam khác nhỏ hơn, xung quanh đóm đen đó là mấy cái hình khối không rõ hình thù, lác đác mỗi bên mấy cái

Điền Chí Mẫn cười nhếch một cái, hắt cái mái sang một bên, một bộ "nghe ta nói đây"

- Cái này chính là Hanh Hanh

Kim Thái Hanh nhìn ngón tay tròn ngắn của nó chỉ vào cái chấm đen to lớn có hai viên màu đỏ, sắc mặt liền trầm xuống "Nhóc con! Ta đâu có xấu như vậy!"

- Vậy chấm màu cam ??

- Là tớ

- Mấy cái xung quanh là gì vậy ??

- Là người xấu đó, Hanh Hanh đã cứu tớ khỏi người xấu, lúc ấy cậu ấy ngầu lắm luôn

Điền Chính Quốc luyên thuyên nói mãi không chán, có những thứ còn làm quá lên, nào cái gì mà bay lên bay xuống, nhưng không ai chê bai một câu, cả cô giáo cũng chăm chú lắng nghe nó kể chuyện

- Thái Hanh như siêu nhân vậy

- Thật ngầu quá a

- Woaaa, Thái Hanh  sau này sẽ cứu thế giới sao ???

Điền Chí Mẫn một bộ tự hào thay, mặt ngang với trời, kéo tay Thái Hanh phán một câu

- Hanh Hanh sau này sẽ cứu ngân hà đó

Cả lớp cũng đồng tay ồ lên, giáo viên còn vui vẻ vỗ tay, riêng Kim Thái Hanh mặt mày đen thui, hắn đâu phải Thiên Vương, cứu trái đất với ngân hà gì đó? Nghe thực lười biếng

...

- Hanh Hanh ?? Anh sao vậy???

- Mệt thôi

- Bệnh sao ??

- Bệnh lười

-...





End Part7:>>>


HAPPY BIRTH DAY JIMIN😗🐣
Chúc anh tuổi mới thật ngọt ngào và thành công nhé đừng có mà giảm cân nhiều quá đấy cũng đừng làm việc quá sức nhé 🐣
Sanh Thần Vui Vẻ nhé và hãy thật hạnh phúc đó 💜
🤟 so much😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top