Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

26.1.2017
Hôm nay 29 tết, cây mai trước hiên nhà tôi dần thay hoa, người ta nói cái gì đến nhanh rồi sẽ đi nhanh như hoa nếu nỡ sớm thì chống tàn.Năm nay hoa nhà tôi nở sớm nên chưa tết đã dần thưa.

Cũng hôm nay nhà tôi cũng ăn tất niên.Ấm áp, hình như vậy!

Cha tôi phụ mẹ tất bậc, mẹ tôi hối hả nấu nướng, còn chị em tôi dán mắt vào cái tivi xem phim lâu lâu lại xuống nhà phụ mẹ.Chỉ có tết mới như thế thì phải.

Năm nay ngoại tôi gói bánh tét, lâu rồi bà không làm.Tôi nói tôi sẽ phụ bà nhưng chỉ kịp lau mấy cái lá chuối tôi đã vội đi về.Nhìn như vậy tôi lại nhớ nội, ngày xưa bà cũng từng gói bánh. Cũng tất bậc chuẩn bị mọi thứ để chào năm mới và tôi cũng từng phụ bà lau lá, ngồi canh nồi bánh đến khuya.Nhưng tất cả là chuyện ngày xưa hôm nay việc thức canh bánh hay gói tôi chỉ còn mườn tượng được qua phim ảnh.Lâu rồi chưa được làm nữa.Nhớ.

Những thứ xưa hay của ngày cũ chỉ cần chớp mắt một cái thì người ta chống quên.Nhưng kỉ niệm đau thương của quá khứ thì không bao giờ.Bà tôi mất ngày giáp tết tôi sẽ chẳng bao giờ quên.

Đó là cái chết đau đớn nhất trong lòng tôi đối với bà.Tôi hay gợi lại cái chết ấy qua từng bài văn của chính mình, lúc đầu bài viết tả rất thực, rất tự nhiên.Dần về sau thì không như vậy nữa cái chết của bà càng nhạt nhòa theo lời văn của tôi, đỉnh điểm là trong bài văn nọ đang viết bất chợt tôi không còn hình dung được mặt bà ra sao nữa.Có khi tôi tự hỏi bản thân rằng mình có còn như ngày xưa luôn yêu thương bà nữa không hay chỉ là đứa con gái của hiện tại vô ân vô tình?

Thời gian chính là nguyên do.Không phải tôi vô tình hay vô ơn.Chính thời gian làm kí ức xưa của ta phai mờ.Vì đó là quy luật, có đau đớn đến không thể quên hay đẹp đẻ đến không muốn quên thì kí ức cũng chỉ là kí ức.Điều chung quy cái kết sẽ chìm vào lãng quên.

Dù cháu có yêu bà nhiều đến đâu, cái chết của bà có ám ảnh cháu bao nhiêu thì cháu cũng phải quên bà ạ.Những thứ về bà, tốt đẹp hay đau thương rồi cũng sẽ lần lượt trượt khỏi kí ức cháu.Nhưng bà ơi cháu nhớ bà, muốn gặp lại bà thì đó là điều ước chẳng bao giờ phai bà ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top