Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

04.11.17: Kết thúc rồi...

Tâm trạng tôi bất ổn lắm, đến tận bây giờ nó vẫn thế...

Lúc chiến thắng hai tụi nó đã ôm nhau, lúc thất bại này, không biết có lau nước mắt cho nhau không, hay mỗi đứa một góc, tự ôm nỗi buồn vào lòng 

Nói gì bây giờ đây, có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc tôi thấy gương mặt đầy tiếc nuối của Faker khi bị bắt lẻ tại ván 3, tôi đã chuẩn bị tinh thần sẵn rồi

Nếu nói SKT đã để thua hôm nay, thì thà nói SSG đã thắng hôm nay, nhà vô địch xứng đáng với chiếc cúp của mình, nên tôi không tiếc nuối gì về kết quả, chỉ là nó diễn ra thật nhanh, như cái ngày kt cũng thua 3 ván, Longzhu cũng thua 3 ván trước họ - Samsung Galaxy

Đậu hôm nay không phải là đánh tệ, nhưng nó đã đánh dưới cơ Ambition, để thua đối thủ của mình thì đâu thể tự hào nổi, tôi cứ xem và nghĩ sao Ambition hay quá, snowball quá hoàn hảo để SKT không còn một đường lui nào trong ván đầu, dập tắt hướng đi mới của SKT ở ván thứ 2, và lật ngược thế cờ tuyệt vời ở ván 3, dù cho Blank đã vào sân và giữ lại niềm hy vọng cho SKT tốt đến nhường nào trong giai đoạn đầu...

Ván thứ 3 có lẽ là ván đáng tiếc nhất, nhưng tôi chẳng muốn nói thêm làm gì vì có hàng nghìn người đã nói rồi, tôi chỉ nói sau ván đấu đó, khi pháo đài Noxus nổ tung, tên nhóc tôi yêu quý chỉ nhìn trân trân vào màn hình một cách vô hồn, y hệt như cái cách mà nó cứ nhìn vào khoảng không khi lên nhận giải nhì của LCK mùa hè năm nay vậy. Còn Đậu, tôi biết nói gì đây, tôi chỉ đoán thôi, Đậu sẽ bật khóc chăng? hay nghẹn ngào đến không thể rơi nổi nước mắt? nó luôn tươi cười hết mức khi giành được chiến thắng, thì lúc thua sẽ nhận lấy đau khổ đến mức nào đây? Tôi chẳng tài nào biết được, vì nó cứ mất hút đi, không một chút tin tức nào cả... 

Cảnh Faker gục mặt khóc hôm nay có lẽ được chuyền tay nhau nhiều hơn cả ảnh của những nhà tân vô địch, nhưng quỷ vương nào lại muốn để mọi người thấy nước mắt mình rơi, nên chắc hẳn đã lau sạch ngay từ khi bắt tay với SSG rồi, khóc một lần, có lẽ cho tất cả áp lực những năm qua, khóc được cũng tốt, ít nhất tôi biết Faker đau lòng cỡ nào, còn Huni, Blank, Bang, Wolf, Peanut... tôi chẳng thể đong đếm được... 

Tâm trạng tôi lại mông lung rồi, nghĩ về những thứ sáng sủa hơn, thì mọi người nói với nhau rằng Faker sẽ không rời SKT mà đi nữa, năm sau sẽ là một năm tiếp tục đầy những sóng gió và bất ngờ khi quỷ vương trỗi dậy lần nữa, như vậy mới có cái để coi chứ nhỉ? nhưng còn Blank và Peanut... tôi nghĩ mình bắt đầu lo là vừa, Blank hợp với SKT, còn Peanut thì không như thế, tôi đã trộm nghĩ đến việc Peanut rời SKT hàng nghìn lần trong năm nay, nhưng chưa bao giờ cảm giác này chân thực như bây giờ.

"Blank là tương lai của SKT" tôi đã nghe câu này ở đâu đó thì phải, còn tương lai của Peanut vẫn còn bỏ ngỏ, tôi yêu quý hai đứa nhỏ này, nên không muốn bất kỳ ai chịu thiệt thòi, tôi không muốn thấy tụi nó phải ngồi dự bị một trận nào... thất bại rồi, kết thúc rồi, không ai dự bị nữa phải không? vì cảm xúc ngồi dự bị chắc chắn là không tốt rồi, tôi muốn cả Blank và Peanut đều được nhắc đến cạnh nhau khi nói về những vị thần rừng, có lẽ ước mơ hơi xa, nhưng điều đó sẽ chẳng thể xảy ra nếu tụi nó không có những vùng trời riêng để tỏa sáng.

Ai lại như tôi, chèo thuyền rồi lại tự đánh chìm thuyền của mình cơ chứ, nhưng những cái công việc này, đều không quan trọng bằng cảm xúc của hai đứa nó, hai đứa phải vui vẻ, thì tôi mới vui vẻ được, còn nỗi buồn của riêng tôi, tôi tự chôn giấu cũng vui lòng. 

20/11, ngày định mệnh đó, hy vọng mọi người đều có đội tuyển như ý... con đường phía trước của hai đứa nhỏ dù có chông gai, thì cũng xin thượng đế hãy rải một lớp hoa hồng lên trên, để ngay cả trong những giây phút buồn đau, tụi nhỏ cũng luôn nhận được những lời chúc phúc.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top