Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

o02,

trang 7

gửi nhật kí mặt trời,

mấy hôm nay bố tôi mới tậu được con xe dream thái. tôi cũng phải xin mãi bố mới cho mượn xe đi thử vài vòng. sáng nay, tôi lấy xe để sang chở cái thơ lên thị trấn chơi. tôi thề là khuôn mặt của nhỏ nhìn buồn cười lắm. thơ vừa bất ngờ, rồi liền cười ha hả sau đó chạy tót vào nhà lấy ít đồ để đi luôn. thơ ngồi sau xe tôi, nhỏ nhìn khắp xung quanh, đọc từng biển hiệu một ở hai bên đường khác gì đứa trẻ tập đọc đâu. còn tôi thì oai lắm, chạy con xe dream mới toanh, lại còn chở cái thơ đằng sau, tôi cá là khối đứa phải ghen tị với mình.

- quang ơi! bây giờ mình đi đâu? hay lại ăn kem đi!

- lâu lâu mới được bữa tao chở mày đi chơi thì phải ăn cái gì khác chứ, suốt ngày kem kem.

- tại thơ thích kem thôi, làm gì căng thế.

- ừ, tí về tao mua kem cho.

tôi cũng chỉ hứa vậy cho thơ vui, chứ kể cả nhỏ có không nhắc thì việc mua kem cho thơ cũng trở thành thói quen của tôi từ lâu. tôi có rủ thơ đi mua ít quần áo mới, như ông bố trẻ sắm đồ cho con gái nhỏ ấy nhỉ? nhỏ cứ chối mãi, nhỏ bảo ở nhà nhỏ thì thiếu gì đồ, xong còn một đống đang đặt may chỗ mẹ tôi đã lấy được đâu. cuối cùng, tôi cũng chẳng thể cãi nổi thơ nên chúng tôi cũng chỉ đi ăn uống rồi mua ít hoa về cắm cho đẹp nhà.

ngoài kem ra thì cái thơ cũng thích hoa cực. nhỏ có thể ngồi cả buổi ngắm mấy bông hoa trong lọ mà không biết chán. đã bao lần thơ đi xin đủ thứ hoa ở nhà mọi người về trồng nhưng lần nào cũng chết, duy có một lần thì ra mầm nhưng tưới nhiều nước qua nên cũng không có kết quả. đến tận bây giờ tôi vẫn chưa thấy con gái mình bỏ cuộc trong việc trồng hoa, trồng cây. tôi cũng mong rằng nhỏ sẽ trồng thành công một cái cây nào đó, không thì tôi sẽ bị dựng đầu dậy để ra chợ mua giống cây với thơ thường xuyên mất. lúc ấy, chắc tôi cũng thân tàn ma dại chứ đâu còn sức mà viết cái nhật kí này ha?

chúng tôi đi vòng vòng khắp thị trấn cũng hết mất cả ngày. chủ yếu là đi ăn uống lằng nhằng chứ chả sắm được mấy món. chiều tà, tôi chở thơ về nhà trên đường làng. tôi mới nhận ra, nhìn chúng tôi trông tình nhỉ? có hôm nào tôi không chở nhỏ đi học, mua đồ cho nhau, lúc nào cũng kè kè một đôi, hỏi làm sao mà các bà ngoài chợ cứ đồn tôi với cái thơ yêu nhau, cái tình yêu bọ xít. nhiều lúc làm tôi cũng thấy như thế thật.

i, nhiều lúc nổi hứng lên viết khùng viết điên không kiểm soát đc

ii, viết kiểu này vui lắm nên cũng thoải mái

iii, ngày vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top