Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

KHOẢNH KHẮC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Hyukkyu quay trở về trước người yêu, cửa nhà bật mở. Mò mẫm đến công tắc điện, kiếm chút ánh sáng.

Bụng đói cồn cào, mặc dù đã ăn với anh em bên ngoài cách đó 1 tiếng nhưng hiện tại vẫn cảm thấy bụng trống rỗng không còn mùi vị gì của nồi lẩu lúc nãy

Kim Hyukkyu dự tính nhờ người yêu mua về cho một phần gà, nhưng lại không rõ lúc nào người sẽ về hoặc có thể không về

Nhưng anh vẫn gọi, cầm điện thoại nhấn số Sanghyeok đưa lên tai

" Sao vậy?"

Giọng Sanghyeok nói trầm khàn, chắc là dính chút cồn. Cơ thể cậu không hợp với bia rượu, có lẽ anh em đã ép đôi chút nên giọng trở lạ.

Kèm theo có chút vô cảm, xem như người lạ mà hỏi. Hyukkyu mặc kệ trả lời

" Lúc nào thì về? Mua cho mình chút đồ ăn, mình đói quá"

" Ừ "

Đồng ý xong thì cúp máy, không cho Hyukkyu kịp phản ứng. Anh nhăn mày khó hiểu, người yêu hôm nay dính phải bụi độc trở nên lạnh nhạt.

- Ai vậy em?

Hlv ngồi bên cạnh chuẩn bị đưa miếng thịt bò lên miệng thấy biểu cảm lạ của Sanghyeok nên lên tiếng quan tâm.

Sanghyeok lắc đầu bảo số làm phiền sau đó quay lại cùng mọi người ăn uống với gương mặt đã hơi ngà do cồn.

Lúc trở về lại vô thức đi thẳng về ktx cùng anh em, Sanghyeok phản ứng cực mạnh với thứ nước đắng nghét lúc nãy nếm qua, quên đi bao nhiêu chuyện. Trên đường về còn vui vẻ bàn chuyện phiếm với các em nhỏ, tay chân quơ quạng vẽ vời trong không trung.

Kim Hyukkyu với cái bụng kêu ùng ục ngồi trên bàn làm việc đánh game, chờ được 2 tiếng vẫn chưa thấy cửa nhà có động tĩnh thì lo lắng gọi điện

Bên kia nhận được chuông giật mình ném điện thoại đi, nằm trên giường ktx hát vu vơ. Tiếng chuông cứ dai dẳng khiến Sanghyeok khó chịu, lết đến gần để nhặt lại di động với cái đầu đau nhức.

" Đứa nào gọi tao đấy?"

Giọng nói khàn đặc thô lỗ phát ra, khiến đầu dây bên kia đơ người không nói được gì. Cau mày thật chặt, Kim Hyukkyu hạ giọng hỏi

" Sao còn chưa về nhà?"

" Bố về rồi, mày là ai mà quan tâm chuyện của tao?"

" Là bạn trai cậu, về ngay!"

Giọng của người kia cứ trầm xuống dần, nhận thấy cả sự tức giận kìm nén. Sanghyeok không nhận thức rõ chuyện gì nguy hiểm, chỉ đơn giản là cậu đã về và không quen con người kia.

" Nói láo, bạn trai tao không có nói cái giọng đó với tao đâu"

Kim Hyukkyu nghe thấy thì chợt tỉnh, mắt mở to chờ đợi một lúc mới điều chỉnh tông giọng mềm mỏng đối đáp

" Vậy đây có phải là bạn trai của cậu không?"

" Đúng là cái giọng này, bạn trai gọi Sanghyeok có chuyện gì sao. Nhớ em hả?"

" Nhớ Sanghyeok, vậy em đã chịu về ngủ với anh chưa?"

" Nhưng em đã về nhà rồi mà, còn đang nằm trên giường"

Kim Hyukkyu hoài nghi, nhướng mày muốn Sanghyeok nói rõ đang ở đâu. Miệng chưa mở đã nghe giọng lạ bên đầu dây kia, Sanghyeok còn nhõng nhẽo không chịu mà ư ử như mèo con

- Sanghyeok, em nhanh đi ngủ đi. Đừng làm loạn nữa

- Không muốn mà, em còn đang nói chuyện với bạn trai em

- Đừng nói nhảm, nhanh bò lên giường cho anh. Người lớn 28 tuổi đầu còn nằm chân trên giường thân dưới sàn như thế này thì ra thể thống gì

- Anh đừng cằn nhằn nữa, em đau đầu quá muốn đi ngủ

Kim Hyukkyu sắc mặt trầm trọng hơn, cố nhịn không phát ra tiếng chờ người yêu mở lời.

" Thầy ấy mắng mình đó Hyukkyu à"

" Sanghyeok ngoan ngủ đi nhé, mình sẽ nói chuyện với thầy ấy. Em yêu ngủ ngon"

Sanghyeok còn đang rên ư ử vì cơn đau đầu, muốn dẫy lên từ chối đi ngủ nhưng bạn trai đã cúp máy trước rồi.

' Hyukkyu chả thương mình gì cả, không hỏi han mình thế nào'

Sáng hôm sau cơ thể ổn định, đầu óc cũng tỉnh táo hơn hôm qua chút. Điện thoại Sanghyeok tắt nguồn lạnh ngắt từ lúc nào cậu cũng chẳng hay.

- Hôm qua em quậy quá đó, uống có nửa ly mà đã thành ra vậy rồi. Anh sợ chết khiếp

- Em quậy gì cơ?

- Không chịu đi ngủ này, nói nhảm này. À còn nữa hừmmm

Bàn tay đặt dưới cầm đàn anh vuốt vuốt nghĩ ngợi. Sanghyeok khẩn trương dướn người đến để nghe rõ hơn

- Vụ bạn trai em là thế nào, hôm qua cứ luôn miệng bạn trai bạn trai

Sanghyeok cứng người, lộ rõ vẻ lo lắng. Đôi mắt đảo quanh, sau đó dừng lại trên người đàn anh giải thích, ấm úng

- ờ..là là bạn của em, con trai nên em nói vậy cho gọn. Anh đừng hiểu lầm

- Hiểu lầm gì đâu, anh chỉ muốn hỏi người bạn nào nói chuyện với em suốt đêm thế, trước đây không thấy em quen ai thân thiết đến vậy

- Anh không cần biết, em đi làm đây.

Cửa phòng stream của Sanghyeok đóng lại, anh trai đứng bên ngoài ngơ ngác với trạng thái lẩn trốn của cậu. Không suy nghĩ nhiều lắc đầu bỏ đi, công việc còn xếp chồng trước mắt, không lo nhiều việc vậy được.

Trở về nhà với tâm trạng vui vẻ, Sanghyeok ngồi lại sofa một chút. Lúc cậu tan làm là 5 giờ chiều, còn bạn trai thì không biết được. Vì cơn nóng trong người, Sanghyeok đến tủ lạnh tìm trái cây.

Hai chân vung vẫy bên dưới, ngồi ngoan ngoãn ăn trái cây xem chút truyền hình. Mấy nay bận rộn mãi, đến hôm nay mới quay về nhà. Đáng lẽ là hôm qua, nhưng mà như đã thấy đó.

- Hyukkyu cậu về rồi

Lee Sanghyeok nghe tiếng mở cửa thì đoán bạn trai về, chạy vội đến cửa trên miệng còn chồng chất trái cây bên trong má gây cộm. Kim Hyukkyu mệt mỏi rũ rượi, thấy người yêu hớn hở chào đón thì bật cười.

Cơ thể ngã lên người Sanghyeok ngay trước cửa nhà, hơi thở nóng thổi bên cổ khiến cậu tránh né.

- Sao giờ cậu mới về chứ

- Hyukkyu mệt lắm hả?

- Nhớ cậu nên suy nhược.

Sanghyeok ôm người đến sofa đặt xuống, Hyukkyu vừa được thả liền đè lên người cậu. Bàn tay mò mẫm khắp nơi đòi hỏi, Sanghyeok nóng bừng cố ngăn hành động của người yêu lại.

- Hyukkyu à

- Sanghyeok

Bàn tay dừng lại, đưa từ từ lên khuôn mặc Sanghyeok sờ mó. Như muốn khắc sau hình dáng này vào tâm trí của mình.

Nụ hôn thả xuống

- Mình đói quá Sanghyeok à

- Cậu muốn ăn gì?

- Bánh kem

- Vậy ngày mai làm cho cậu, giờ chỉ có thể làm chút đồ ăn nhanh

- Vậy được

Bật dậy khỏi người Sanghyeok, Hyukkyu vươn vai thở ra một hơi sảng khoái. Mang ba lô của mình và người yêu vào phòng

- Hyukkyu ra ăn cơm!

Giọng người yêu vang khắp nhà, bàn tay đang ấn chuột kịch liệt phải ngừng lại. Ngó ra cửa phòng xem người yêu có đến đây không, cố nhấn nhanh kết thúc trận đấu. Chưa kịp băng trụ Sanghyeok đã đi vào, trên tay là đôi đũa chỉ vào mặt Hyukkyu

- Nói một lần là không chịu nghe phải không?

- Em đợi anh 5 phút nữa thôi

- Được rồi, cứ chơi thỏa thích rồi ra úp mì mà ăn

Cánh cửa đóng rầm, Hyukkyu giật thót mình phải ping gấp rút đầu hàng. Trận đấu còn đang chưa phân thắng bại, sao dễ dàng đầu hàng được. Kéo đến phút thứ 8 thì nhà địch vỡ, Hyukkyu vội vàng bỏ chuột chạy ra phòng khách kiếm người yêu

- Vào úp mì đi!

Sanghyeok rung chân trên sofa ăn táo, mắt liếc vào bếp hất mặt nói với bạn trai. Hyukkyu rề rà như bị bỏ đói đến gần Sanghyeok dụi mặt vào người cậu

- Sanghyeok không thương mình sao?

- Không!

Hyukkyu bị tổn thương, mặt không nhấc lên khụt khịt. Bàn tay luồn vào áo Sanghyeok tìm tòi, khiến người yêu nhộn nhạo trong người

- Quậy gì đấy?

- Muốn làm mà



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top