Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 50. Người Tôi Thích.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Thanh có thẻ ra vào khu chung cư Liêm Ngọc ở, cũng có mật khẩu cửa nhà hắn, nhưng vẫn bấm chuông cửa. Bên trong không có ai đáp lại, nhưng rất nhanh cô đã nhận được cuộc gọi từ Liêm Ngọc. 

Hắn đang ăn ở ngoài, thấy được thông báo chuông cửa trên điện thoại, xem thử video giám sát mới phát hiện là Yến Thanh. 

"Tôi đang ở ngoài." 

Liêm Ngọc giải thích một câu, rồi mở cửa từ xa cho cô. 

"Cậu vào ngồi chờ đi." 

"Ừm." 

Nói là chờ, nhưng thực ra còn chưa đến vài phút thì Liêm Ngọc đã trở về. 

Hắn quá sốt ruột, còn chưa kịp chờ lên món đã thanh toán rồi đi luôn. Trừ khi có hẹn trước, nếu không Yến Thanh sẽ không chủ động đến tìm hắn. Nhớ lần trước tình cờ gặp phải Lý Mạn Mạn mà lòng vẫn còn sợ, Liêm Ngọc lo cô gặp phải chuyện gì nên mới ngựa không ngừng vó mà chạy về.

Hắn vào nhà, cởi áo khoác, quan sát từ trên xuống dưới một lượt, xác định Yến Thanh không bị thương, nhưng có vẻ tinh thần hơi sa sút. 

"Làm sao vậy?" 

Yến Thanh đã không còn cách nào khác. 

"Nói quan hệ của chúng ta cho Bùi Liệt đi." 

Liêm Ngọc không lập tức trả lời, cố tỏ ra bình tĩnh, treo áo khoác vào tủ quần áo, pha hai tách cà phê cho Yến Thanh và mình rồi ngồi xuống sofa, nhấp một ngụm xong mới tiếp tục quay lại đầu đề.

"Sao lại đột ngột như vậy?" 

Thực ra sau một đêm tình kia, hai người cũng không có ý định giấu giếm Bùi Liệt, nhưng dù sao cũng không phải là yêu đương nên không biết phải giải thích mối quan hệ của mình với một thiếu niên trong sáng chưa từng yêu đương như thế nào. 

Tất nhiên, điều quan trọng hơn là hắn vẫn đang mang danh theo đuổi Ôn Trác Thơ.

Bùi Liệt không thân với Ôn Trác Thơ nhưng có nhiều bạn bè chung. Nếu Bùi Liệt lỡ miệng, không cẩn thận truyền ra ngoài đến tai Ôn Trác Thơ, thì với Liêm Ngọc mà nói, chắc chắn sẽ gặp nhiều phiền hơn là lợi. 

Yến Thanh cũng hiểu rõ nỗi băn khoăn của hắn, cũng vì bất đắc dĩ mới dùng hạ sách này, cô cần gấp một lá chắn. 

"Đương nhiên là vì không thể giấu được nữa." 

Liêm Ngọc vùi đầu uống cà phê, theo đà đó mà im lặng. 

Lẽ ra không nên là giấu không được, hắn bên này đối với Bùi Liệt có thể nói là không chút sơ hở, tới giờ Bùi Liệt vẫn còn cho rằng hắn và Yến Thanh không quá thân. Vì vậy, không phải bên hắn để lộ sơ hở, mà là bên phía Yến Thanh có vấn đề. 

Yến Thanh đã làm gì mà khiến Bùi Liệt cho rằng cô và mình có mờ ám?

Liêm Ngọc nghĩ mãi mà vẫn không phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào trong mấy ngày qua, dẫu sao, hai người chỉ có liên hệ ở hai bữa tiệc mà thôi. Dĩ nhiên còn có một khả năng khác, đó là Yến Thanh chủ động nhắc đến chuyện của hắn với Bùi Liệt. 

Hắn ngước mắt nhìn Yến Thanh, cô cũng nhìn hắn, như một cuộc tỉ thí không lời. 

"Cậu định nói gì với cậu ấy?" Liêm Ngọc hỏi. 

"Thì......" Yến Thanh nghĩ một hồi, chỉ vào Liêm Ngọc, "Người tôi thích." 

Tim Liêm Ngọc chợt thắt lại, thế mà lại dễ dàng suy bại đến vậy.

Hắn nuốt khan một ngụm: "Chỉ vậy thôi sao?" 

Yến Thanh cười khẽ một cái: "Nói nhiều thêm nữa thì cậu còn làm sao theo đuổi được Ôn Trác Thơ?" 

Bị người đơn phương không có tội, nhưng quan hệ trai gái hỗn loạn thì chỉ có nước bị đại tiểu thư đẩy vào vạn kiếp bất phục.

Liêm Ngọc rủ mi mắt, mím mím khoé môi, trong lòng nghĩ cũng không nhất thiết phải theo đuổi, dù sao đã ba năm rồi, hắn cũng nhìn ra được Ôn Trác Thơ không có ý với mình, nhưng nghĩ lại tựa như cũng không cần thiết phải bổ sung.

"Ừm, được." 

Hắn gật gật đầu, nuốt nốt ngụm cà phê cuối cùng, tự dưng lại thấy có chút đắng chát. 

"Vậy chúng ta hẹn thời gian nói chuyện trực tiếp với Bùi Liệt?" 

Yến Thanh thấy hắn gật đầu, liền nhắn tin cho Bùi Liệt.
 
Cô muốn nhanh chóng giải quyết nỗi lo trong lòng này, nhưng bên Bùi Liệt lại không nhanh gọn như trước nữa.

"Thứ bảy tuần sau nhé, ngày mai mình khai giảng rồi." 

"Cậu không gấp nữa sao?" Yến Thanh hỏi cậu.

Bùi Liệt không trả lời, cũng như Yến Thanh không biết cách đối diện với bạn gái tương lai của cậu, Bùi Liệt cũng không biết phải đối mặt như thế nào với người bạn trai thực sự tồn tại kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top