Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 59. Tu La Tràng 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Thanh ăn đầy mặt khói xe, không hiểu Trì Anh Kỳ lại lên cơn gì nữa.

Cô khóa cửa studio lại, rồi lên xe Liêm Ngọc. Người kia đã đợi thật lâu mà vẫn không thấy phiền hay mất kiên nhẫn, tính tình khác một trời một vực với Trì Anh Kỳ. Liêm Ngọc nhìn thoáng qua cách ăn mặc của Yến Thanh, không nói gì, chỉ lấy ra đôi khuyên tai ruby kia.

Yến Thanh nhìn hắn một cái, không phải là đồ tình thú à?

"Nếu tôi không biểu hiện một chút, chắc chắn bữa nay sẽ bị đánh cho một trận ở chỗ Bùi Liệt."

Liêm Ngọc hiểu rõ, nếu tình yêu mà hắn dành cho Yến Thanh còn kém hơn cả "tình bằng hữu" của Bùi Liệt dành cho cô, Bùi Liệt nhất định sẽ đại náo một trận, e rằng cuối cùng ngay cả bạn bè cũng không thể làm nữa.

Yến Thanh cũng hiểu, bèn nhận lấy rồi đeo vào.

Liêm Ngọc không dám nhìn lâu, chỉ tập trung lái xe, sợ lại nhớ đến buổi chiều nóng rực hôm đó.

Cuộc gặp mặt bị trì hoãn nhiều lần, cuối cùng cũng được ấn định vào bữa tối thứ bảy.

Hiện tại là bốn giờ chiều, còn hai tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Ban ngày, Bùi Liệt có rủ mấy người trong nhóm đi chơi bóng rổ, Yến Thanh và Liêm Ngọc cũng ở trong nhóm nên quyết định đến sân bóng ngoài trời của Giang Đại tìm cậu trước.

Yến Thanh muốn gặp mặt một lần rồi nói rõ ràng cho xong, tốt nhất là bỏ luôn cả bữa tối ngượng ngùng kia, cô còn phải về sớm một chút để sắp xếp hành lý ngày mai đi công tác.

Người đại diện đã giúp Bùi Liệt dọn sẵn sân bóng từ trước, fans và người qua đường đều bị chặn ngoài lưới sắt của sân bóng. Bây giờ Bùi Liệt đã trở lại Giang Thành để học, hàng ngày ra vào Giang Đại đã không còn là chuyện mới lạ. Nhóm fans địa phương cũng tích cực hợp tác, cố gắng không làm phiền cuộc sống hàng ngày của cậu, bởi vậy người đứng xem cũng không nhiều lắm. Trên sân có khoảng mười mấy người mải mê chơi hết mình, thậm chí Liêm Ngọc và Yến Thanh đi tới cũng không để ý.

Ngay lúc nghỉ giữa hiệp, Bùi Liệt ra sân uống nước thì nhìn thấy Liêm Ngọc trước tiên, cực kỳ bất ngờ.

Từ ngày cậu tạm dừng việc học vì công việc, Liêm Ngọc cũng chẳng còn chơi bóng với cậu nữa. Trước kia lúc còn ở Đan Châu, bóng rổ của Liêm Ngọc là do cậu dạy, hai năm đầu hồi mới đến Giang Thành họ vẫn thường xuyên chơi cùng nhau.

Cậu vui mừng tiến tới: "Hôm nay cậu có rảnh chơi bóng à?" Nhưng lại trông thấy Liêm Ngọc mặc âu phục, ăn mặc không giống như để vận động.

Đang nghĩ xem đi đâu tìm quần áo chơi bóng cho Liêm Ngọc thì khóe mắt lướt thấy Yến Thanh ngoài sân. Yến Thanh thấy sân bóng không có cô gái nào, để tránh bị người ta đàm tiếu, cô bèn đợi ngoài lưới sắt, đứng không xa phía sau Liêm Ngọc.

Bùi Liệt đã nhiều ngày không gặp cô, đột nhiên thoáng nhìn thấy, trái tim thình lình đập mạnh, sau đó chẳng thể rời mắt nổi nữa.

Cứ cảm giác dường như cô trông xinh đẹp hơn trước.

Nhìn kỹ mới phát hiện hôm nay Yến Thanh đeo một đôi khuyên tai màu đỏ, tô điểm cả người cô thêm phần đặc biệt thanh tú.

Thế mà lại cố tình sửa soạn nữa sao?

Vì...... người đó ư?

Cậu nhìn nhìn xung quanh, nhưng chẳng thấy tên đáng ngờ nào bên cạnh Yến Thanh cả.

Đang lúc Bùi Liệt thấy khó hiểu, ánh mắt lại dừng ngay trên tai Yến Thanh.

Màu đỏ...... Khuyên tai ruby?

Theo bản năng, Bùi Liệt liếc nhìn Liêm Ngọc một cái, người kia trầm mặc nhưng vẫn thản nhiên.

Khoảnh khắc ấy, cậu như hiểu ra gì đó, trong nháy mắt máu như dồn từ tim lên đến tận đỉnh đầu, đầu óc trống rỗng, thậm chí quên cả thở. Mãi sau mới nghe thấy có tiếng người gọi sau lưng, hỏi cậu có chơi nữa hay không.

Bùi Liệt cử động tay chân cứng ngắc, nhặt quả bóng trên đất lên, nhưng lòng dạ sớm đã không còn ở sân bóng.

Cảm giác bị phản bội không nơi phát tiết khiến cậu thấy buồn nôn, chỉ có thể gắng gượng, buộc bản thân phải tiếp thu. Liêm Ngọc là anh em của cậu, cũng không thể đánh người ngay tại chỗ được. Huống hồ, cậu lấy tư cách gì mà đánh hắn, đó là lựa chọn của Yến Thanh.

Bùi Liệt quay người lê bước chân nặng trĩu, đi được vài bước, rồi lại bị cảm giác không cam tâm mãnh liệt kéo lại.

"Chơi một trận đi."

Cậu đùng đùng ném quả bóng về phía Liêm Ngọc, không cho phép hắn từ chối.

Liêm Ngọc bắt lấy một cách dễ dàng, đã sớm đoán trước được cảnh này sẽ xảy ra. Hắn biết Bùi Liệt chỉ cần thấy đôi khuyên tai đó là sẽ hiểu ra mọi chuyện, không cần hắn phải giải thích thêm một lời.

Trước đây hắn đã dọn sẵn đường đủ nhiều, chỉ thiếu một kết quả xác thực nữa mà thôi.

Hiện tại nếu hắn đã chọn thay đổi thân phận, từ anh em của Yến Thanh trở thành đàn ông của Yến Thanh, vậy tất nhiên phải chấp nhận sự phán xét từ người anh em của Yến Thanh. Một trận bóng đã xem như nhẹ nhàng rồi.

"Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top