Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 85. Làm Chuyện Xấu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Thanh không muốn tắt camera, bèn cứ vậy tiếp bằng loa ngoài. Dù sao thì bí mật mà Noioso biết, Liêm Ngọc cũng đều biết hết cả.

"Vẫn chưa ngủ à?"

Giọng nam dịu dàng vang lên, Liêm Ngọc ngẩn ra một chút. Hắn dám chắc rằng giọng nói này không phải là của Bùi Liệt, càng không phải là của Trì Anh Kỳ.

Yến Thanh giơ ngón tay lên ra hiệu im lặng với Liêm Ngọc, rồi mới đáp: "Chưa."

"Đang làm gì vậy?"

Nhìn đàn ông thủ dâm, Yến Thanh cười một cái.

"Đang làm chuyện xấu."

Liêm Ngọc nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm "người xấu", đột nhiên chộp lấy bàn chân đang lắc lư của cô, ép dương vật vào lòng bàn chân cô cọ xát.

Biên độ động tác mỗi lúc một lớn hơn, tiếng nước trơn trượt và tiếng thở dốc nặng nề từng chút một đến gần người đàn ông trong điện thoại kia, cố gắng nhắc nhở gã rằng Yến Thanh hiện đang thuộc quyền sở hữu của hắn.

Yến Thanh nhíu mày, che micro lại rồi đá văng Liêm Ngọc ra.

"Chuyện xấu gì vậy?"

Cô chuyển từ loa ngoài sang loa thoại, đứng dậy, chân trần giẫm lên dương vật của người đàn ông, ép nó cọ xát vào tấm thảm thô ráp.

Liêm Ngọc vừa đau vừa sướng, co rúm người lại, rít lên trong yên lặng.

"Xem anh đó."

Yến Thanh cũng trở nên hưng phấn một cách kỳ lạ, không biết là vì sự tương phản từ việc chơi xấu sau lưng Noioso, hay là vì tra tấn hắn mang lại khoái cảm ưu việt cho cô.

Đầu dây bên kia khẽ cười một chút: "Đừng ngủ quá muộn."

"Còn anh? Đang xem em à?"

Yến Thanh không nỡ cứ vậy mà cúp điện thoại của Noioso, anh hiếm khi chủ động gọi cho cô, cứ thế vừa giẫm một chân lên Liêm Ngọc vừa chủ động tìm đề tài.

"Tôi vừa mới dậy, quả thực nhớ đến em nên mới gọi cho em."

"Hôm nay có vẻ dậy muộn hơn một chút."

"Ừ, hôm qua ngủ muộn quá."

"Vậy ngủ thêm chút nữa đi, anh không phải là ông chủ sao?"

"Còn có công việc, để về sớm thì chỉ có thể đem một ngày làm hai mà dùng."

Yến Thanh ngây ra, không ngờ thế mà Noioso lại vì cô.

Người dưới chân vẫn luôn trách cô làm đảo lộn kế hoạch của mình, vậy mà giờ đây lại có người vì cô mà bằng lòng thay đổi kế hoạch đột ngột, thức khuya dậy sớm lao lực bản thân.

Có lẽ không phải là cô không được yêu quý, chỉ là trước đây đã kỳ vọng sai người.

Nhìn xuống chất lỏng trắng đục dưới chân, đột nhiên nhẹ nhõm, không dày vò hắn nữa, mang dép vào rồi cầm điện thoại đi đến bên cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ là màn đêm thăm thẳm, chỉ có một vòng đốm lửa vây quanh cảng biển nơi phương xa.

"Quê nhà của anh rất đẹp."

"Cảng Thành không phải là quê của tôi, nó chỉ là nơi tôi buộc phải ở lại, nhưng giờ tôi đã có lý do để nóng lòng trở về."

Yến Thanh hiểu ý mà cười, nhưng Noioso lại có vẻ hơi ngượng ngùng, rất nhanh đã chuyển đề tài.

"Đúng rồi, em ở khách sạn nào?"

"Grand Hyatt."

"Vậy ngày kia tôi sẽ đến khách sạn tìm em."

Yến Thanh đồng ý, Noioso chúc cô ngủ ngon, cô biết cuộc gọi này đã đến hồi kết.

"Em chờ anh."

Khoảnh khắc cô cúp máy, điện thoại liền bị người phía sau giật mất.

Liêm Ngọc xem lịch sử cuộc gọi, thấy mã vùng Cảng Thành quen thuộc, và cả dòng chữ "bạn trai" chói mắt, cười tự giễu.

"Quả thật không phải diễn."

Yến Thanh lấy lại điện thoại: "Cậu có thể cút rồi."

Nhưng không ngờ lại bị Liêm Ngọc bế một phát lên rồi ném xuống giường lại. Hắn đè lên, Yến Thanh chống cự, hai người vật lộn với nhau.

"Cậu còn có bao nhiêu người đàn ông mà tôi không biết?"

"Không phải chuyện của cậu!"

"Tôi là gã thứ mấy?"

"Tôi nói cậu cút, nghe hiểu không vậy!"

Liêm Ngọc lại vén vạt áo cô lên, mạnh mẽ tách chân cô ra, thô bạo đút tay dính tinh dịch vào trong.

"Cậu làm gì!" Yến Thanh đá hắn, "Làm vậy cũng có thể mang thai, cậu điên rồi sao!"

"Dính bầu thật thì chúng ta cùng nhau tiêu đời!"

Yến Thanh tức tới mức bật cười, hung hăng tát mạnh Liêm Ngọc một bạt tay. Người kia bị tát đến mức đầu lệch qua một bên, phải mất một lúc mới tỉnh lại từ cơn ù tai, choáng váng.

Lúc này tiếng chuông cửa vang lên, dường như chắc chắn có người trong phòng, Trì Anh Kỳ trực tiếp hỏi từ bên ngoài: "Đi ăn đêm chung không?"

Yến Thanh không đáp, điện thoại nhanh chóng reo lên, hiện tên người gọi là Trì Anh Kỳ.

Rất nhanh Liêm Ngọc đã hiểu được tình huống, phì cười: "Vậy ra các người vốn không ở chung phòng."

Tâm trạng xáo trộn của hắn cuối cùng cũng bình phục một chút, Yến Thanh bị vạch trần cũng chẳng sao cả, vốn dĩ là tự hắn hiểu lầm mà thôi.

Cô cười cười: "Liêm Ngọc, chỉ cần tôi muốn, thì liền có thể biến thành một phòng. Cậu hẳn phải rõ hơn ai hết, không người đàn ông nào có thể từ chối một người phụ nữ phóng đãng tự dâng đến cửa."

Dứt lời liền bắt máy, đơn giản đối phó Trì Anh Kỳ.

"Cậu ta đi rồi, cậu cũng có thể cút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top