Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Buồn khổ

Mỗi ngày đi trên đường, tôi lại nhìn thời tiết tự nhủ: gái của tôi, trời đẹp thế này, tôi rất nhớ ...

Vào trong nhà thờ Đức Bà, đã rất lâu rồi không đến đây, lần này đến, tuy mọi thứ vẫn như vậy, nhưng trong lòng Hoa Yên mọi thứ thật xáo trộn. Cô thầm than vãn một câu mệt mỏi. Có thể không chứ, trong vòng vài ngày, một cô gái vừa tốt nghiệp đại học đi làm được 5 tháng lại bị bạn bè nói xấu, khiến danh dự cô bị tổn hại. Cô thà từ chức chứ không muốn nhìn ánh mắt soi mói không mấy thiện cảm của người khác. Đến hôm nay, ngày thứ 10 sau khi thất nghiệp, cô chính thức bị người yêu và bạn thân phản bội. Thật là một sự sỉ nhục! Hoa Yên nghĩ, chỉ biết lắc đầu thở dài. Cuộc đời vốn dĩ chẳng yên bình như cái tên! Vì sao từ lần đầu gặp gỡ , Ý Yên và cô đã thân thiết. Chẳng phải vì tên cùng có chữ Yên sao. Còn cái người tên Đình Khương kia, chẳng phải từ năm cấp 3 đã theo đuổi cô sao. Tình cảm 7 năm thực mong manh như cơn gió. Cô càng nghĩ càng chán nản. Chợt, cô nhớ đến hôm nay ở phòng trà WE có buổi biểu diễn của ca sỹ mà cô yêu thích, Hoa Yên liền đứng dậy rời khỏi  nhà thờ, đi đến phòng trà WE.

Khi cô đến, trong phòng trà đúng lúc là ca khúc mà cô yêu thích ''Nỗi đau muộn màng''. Từng lời ca của Ngô Thụy Miên như tràn vào trong lòng, khiến cô có cảm giác thì ra cuộc đời cô đã sớm gắn với những câu hát này.

Mưa rơi là nước mắt tình đã phai rồi. Mây trôi là nỗi nhớ tiếc thương mà thôi

Hạnh phúc sao mắt môi em còn chơi vơi, sao trái tim anh còn chưa nguôi

Những xót xa một thời...

Nghe những lời này, trái tim cô càng chua xót một cách mãnh liệt. Cô chỉ nghe bài hát này, xong liền đứng lên ra về...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top