Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Ai cũng có giấc mộng của chính mình với Phong giấc mộng là thứ vô cùng kinh khủng đó là về ngày bố mẹ cậu chết. Từ ngày đó đến h cx đã 4 năm r nhg cậu chưa bao h quên đi đc gương mặt của tên sát nhân đó. Hm đó, 2 ae cậu đc cứu vì đi wc lúc tên sát nhân đang ra tay lúc 2 ae cậu chạm mặt tên sát nhân là khi hắn đã giết ba mẹ của cậu và chuẩn bị rời đi thì gặp ae cậu. Ôi cái mặt hắn lúc đó thật kinh tởm. H nhớ lại cậu còn thấy sợ.
Sáng hm sau cậu đi đến trường nghe đc vụ mất tích của các hs trong trường và trong đó có Chu Tán Cẩm. Điều đó đã làm Lưu Hải Khoan và Phương Phương cả buổi trời đứng ngồi ko yên. Bỗng nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới Uông Trác Thành vội vã bắt máy lên nghe đầu dây bên kia có một giọng nói phát ra
- Xin chào Uông hiệu trưởng còn nhớ tôi ko ?
Uông Trác Thành giận dữ quát
- Anh là ai ?
Đầu bên kia vẫn cứ đùa giỡn
- A ko nhớ tôi sao tôi là người đang giam giữ vị học trưởng đáng mến và các học trò yêu quý của a đây
Nghe thấy vậy Lưu Hải Khoan liền tức tốc chạy lại giật lấy chiếc điện thoại đang trên tay Uông Trác Thành hét lên
- Mày muốn j ?
Bên đầu dây bên kia phát ra tiếng cười lớn
- Cuộc vui vừa mới bắt đầu
Khi tên kia vừa mới tắt máy thì một nhân viên của Công ty Lưu Hải Khoan chạy tới báo là chiếc xe chở gia đình VNB và gia đình Tào Dục Thần tự nhiên biến mất mang theo cả người đi. R chiếc điện thoại lại bắt đầu reo lên. Lần này là Phong nghe máy cậu áp tải lên cái điện thoại
- Alo
Bên kia có một tiếng cười lớn vang lên
- Các ngươi thik món quà của ta chứ ?
Nghe thấy vậy Phong liền hét lớn lên
- Ngươi là ai ?
Nghe thấy vậy tên đó giở giọng buồn thiu nói vs cậu
- Ngươi ko nhớ ta à? Ta hơi buồn đó. Chúng ta đã gặp nhau tại hành lang trên đoàn tàu 4 năm trc ấy.
Khi đó, ngươi còn là đứa trẻ đang ngáy ngủ cơ mà
Nghe đến đây mặt Phong liền tối sầm lại cậu lắp bắp cố cất lên lời
- Ngươi ngươi là kẻ ngày hôm đó
Đầu dây bên kia có vẻ cười lớn
- Đúng r t chính là kẻ đã giết Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ
Nghe đến đây chân của cậu liền khuỵu xuống nói Ko thành lời
- Ngươi...ngươi muốn .... j hả ?
Tên kia vẫn cứ cố chọc cậu
- H ta đang ở một nơi rất quen thuộc, cứ 10' lại có một người biến mất mong ngươi cẩn thận
10' sau vì đợi quá lâu mà Lưu Hải Khoan liền đưa ra ngoài và một lúc sau ko thấy anh quay lại và tiếp đó là Phương Phương tiếp đó là Vu Bân và cuối cùng là Uông Trác Thành. Ko đợi Đc nữa Phong liền gọi điện cho một người và người đó bảo cậu chuẩn bị. Đúng như cậu nghĩ hắn đang ở chỗ nhà kho phía nam chỗ mà baba cậu đã lm hồi còn sống h là khu bỏ hoang. Họ để xe ở chỗ xa và đi vào trong. Lại gần, cậu nghe thấy tiếng hắn, r khi nhìn qua khe cửa cậu thấy a cậu, Lưu Hải Khoan, VNB, và Vương Hạo Hiên đang nằm quằn  còn bên kia Vu Bân đang che cho mọi người. Nguyệt Phong thấy vậy nước mắt bỗng liền tuôn ra. Bỗng nhiên hắn liền chĩa súng vào đầu anh cậu thấy vậy chị dâu cậu liền khóc thét lên. Lúc đó có tiếng súng vâng lên ko phải từ hắn, cậu quay lại nhìn Nguyệt Minh người đi cùng cậu, anh là người bắn hắn. Hắn chưa kịp phản ứng đặc bị á bắn mấy phát vào người khiến hắn nằm chõng choài dưới đất thì thấy cảnh sát ùa vào bắt hắn đi. Khi cảnh sát đỡ hắn dậy hắn nhìn 2 cậu thanh niên trc mặt hét lớn
- Các ngươi là ai ?
Cả hai cùng kéo lp khẩu trang và kính của mình xuống lộ ra 2 khuôn mặt giống nhau y như đúc một là Nguyệt Phong còn thứ hai là ai? Bỗng nhiên từ ngoài cửa Nguyệt Đình bước vào nói
- Cuối cùng cx chịu lộ diện rồi hả Nguyệt Minh
R a đưa một tấm ảnh cho mọi người xem trong ảnh là 2 cậu bé giống nhau y xì và Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ.
Mọi chuyện dần trôi qua, Chu Tán Cẩm đã hạ sinh một bé trai cho Lưu Hải Khoan, Vương Hạo Hiên và Tống Kế Dương đã kết hôn, còn Nguyệt Minh VS Nguyệt Phong đã về Mỹ.
End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top