Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Tai nạn, duyên phận và kết thúc mĩ mãn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-THẰNG QUỶ SỨ KIA, MÀY VS CON NIỆM CHƠI ĐC LẮM, MÀY TRỐN Ở CÁI HỐC NÀO Z HẢ?
nó phải bịt tai lại
-hihi..tao dọn nhà mà
-MÀY NC TỈNH Z ĐÓ HẢ? DỌN NHÀ. DỌN NHÀ MÀ KO CHO TAO HAY BIẾT GÌ HAY SAO? BN THÂN MÀ CHƠI Z ĐÓ HẢ?
-tao xin lỗi, tao sợ mày bùôn
-MÀY SỢ TAO BUỒN RỒI MÀY ĐI Z THÌ TAO ZUI HEN GÌ?
-...
-nín đi, có gì mà khóc.mày dọn nhà đi đâu z?
-tao...tao lên Đà Lạt
-CÁI GÌ, ÍT CÓ GẦN WÁ Z? SAO KO DỌN MẸ WA MĨ LUÔN ĐI
-tao sẽ về thăm mày mà
-chừng nào?
-năm sau
-hờ hờ....thằng này nó ns chuyện tỉnh. NĂM SAU CÁI ĐẦU MÀY. MÀY CÓ TIN TAO LÊN TỚI ĐÀ LẠT LÀ MÀY KO TOÀN THÂY KO HẢ? tết ms qua chưa đc mấy tháng mà năm sau mày zề. sao ko đợi ngày 31/12 dọn rồi mồng 1 zề luôn. mày từ khi over vs thằng đó tao thấy giống như mày chai sạn cảm xúc z đó. chuyện như z mà tỉnh như ruồi.
-tao ko biết nữa, mày định lên đây chơi vs tao hông?
-rồi, nghỉ hè tao lên.
-uhm. z thôi nha, tốn tiền đt òi đó
-à mà khoan. mày có ns vs hắn ko?
-tao có liên quan gì tới ai sao?
-ừ.
***
-anh 2 à sao e đi qua nhà nhóc thì nhóc ko có ở đó mà hàng xóm nói nhóc dọn đi rồi
-em cần biết để lm gì. sao ko đi theo con bé kia đi, người như e mà cũng có thời gian để ý tới nhóc sao?
-sao a nc khó nghe wá z? e là người thế nào. đối vs e bây giờ Vy là tất cả. em chỉ đi xem xem thằng nhóc vong ân bội nghĩa đó có sống yên ổn về những hành động mà nó gây ra cho em hay ko thôi. nếu nó chết thì cũng chả liên wan tới em
vừa nói dứt tiếng T.Anh ko biết đến từ lúc nào túm lấy đầu hắn, trong lúc hắn còn đang cố gỡ ra thì vs khuôn mặt lạnh băng, T.Anh hỏi
-xin phép anh cho e xử thằng khốn nạn này. mặc dù biết đây là nhà a và hắn là em anh. nhưng ko lm là ko đc, nhịn riết người ta ns em ngu, nó lm tổn thương bn e mà e đứng nhìn
-nhưng em à...
anh Kì dợm bước tới can
-nếu a bước tới thì mình chia tay.
anh Kì khựng lại rồi cho tay vào túi quần bước lên lầu, đợi chiếc áo sơ mi xanh nhạt và chiếc quần tây khuất sau cánh cửa, lúc này T.Anh mới bắt đầu
-tao biết tao yếu hơn mày nhưng tao sẽ liều mạng vs mày hôm nay. THẰNG CHÓ NÀY, MÀY LM BN TAO ĐAU KHỔ. SỐNG DỞ CHẾT DỞ, LM NÓ ĐI VÀO ĐƯỜNG CÙNG. BUỘC PHẢI CHẠY TRỐN THỰC TẠI ĐỂ QUÊN MÀY. TAO TIN MÀY TAO MỚI GIAO ĐỨA BN THÂN NHẤT TAO CHO MÀY. KO NGỜ MÀY LẠI LM NHƯ VẬY. ĐỒ ĐỂU CÁN, ĐỒ XẤU XA, HÔM NAY TAO KO ĐÁNH MÀY THÌ TRỜI CŨNG CÓ MẮT THÔI.
mỗi lần nói đến đâu là nhỏ tát hắn đến đó. bỗng dưng ở đâu con Mai đẩy cửa bước vào vs vẻ mặt đầy sát khí, T.Anh kêu
-MÀY VÀO ĐÂY GIÚP TAO, THẰNG KHỐN NÀY NÓ LM CHO THẰNG TƯỜNG BỎ ĐI ĐÓ.
-mày khỏi cần ns, tao mới gọi cho con Niệm nó ns rồi
-hồi nãy lúc tao lại còn nghe nó rủa thằng Tường chết, chữi thằng Tường vong ân bội nghĩa vs nó đó. mày có tức chết ko.
-CÁI GÌ? MÀY DÁM....RỦA....E...EM..TAO. MÀY CHẾT CHẮC RỒI.
2 đứa nhào vào đánh, lúc đầu hắn ko định đánh con gái nhưng vì lúc này hắn phải giải vây nên phải tung cho T.Anh 1 cái va vào cửa. sẵn tiện đạp con Mai té vào hòn non bộ, mình mẩy ướt nhem, bây giờ nhỏ đã nổi quạu thật sự, lúc hắn chạy ngang nhỏ nắm ống quần lại lm hắn té sấp xuống, nhỏ định lấy thịt đè người liền đứng lên thành hồ định nhảy lên người hắn, hắn lồm cồm ngồi dậy định bỏ chạy thì T.Anh bật dậy lôi hắn lại
-NHẢY ĐI MAI, NHẮM CHO KĨ VÀO, ĐÈ CHẾT NÓ CHO TAO.
-OK MÀY
nhỏ nhảy xuống đè lên người hắn
-A A A A A A.....ANH 2 ƠI CỨU EM.
anh Kì chạy ra lôi nó ra khỏi người con Mai.
-mấy cái đứa này thiệt là...
lấy tay áo lau mồ hôi
-lớn rồi mà còn... bé Mai ngồi dậy kưng, sao nằm chình ình z?
-mệt chứ sao. z cũng hỏi.
2 đứa ngồi dậy
-tui khuyên ông nên dạy thằng em lại đi
-anh dạy đó chứ mà tại nó ko nghe, ba kưng nó quá nên ms hư hỏng z đó
-thôi a tạt nước cho nó tỉnh đi.
-uhm
ÀO....
hắn mở mắt ra đứng dậy
-NÈ CÔ KIA, CÔ Ở ĐÂU VÀO NHÀ TÔI RỒI HÀNH HUNG Z. CÓ TIN TÔI GỌI CẢNH SÁT KO?
-gọi đi. tôi lấy tư cách là bn gái của a trai cậu đó thì sao.
-còn tao thì lấy tư cách là con của bạn thân của ba của a Kì. mày lm gì đc.
nói xong 2 đứa đi vào nhà bỏ mặc hắn tức anh ách

-con trai à
-dạ ba?
-ba biết ba bỏ rơi con là sai, con có giận ba ko?
nó nằm lên đùi ông, khi 2 cha con đang ở rừng thông phía sau nhà, ngước mắt lên nhìn trời nó thấy bình yên lạ, trời xanh ko 1 gợn mây giữa rừng thông đại ngàn cùng tiếng gió reo vi vu, tiếng nước chảy róc rách khiến nó tan biến mọi ưu phiền, giống như chưa từng có sóng gió nào diễn ra trong đời nó, và giống như ai kia, nó nhận ra rằng anh ko thuộc về nó, a thuộc về 1 thế giới khác, tốc độ của a và nó tuy

-con trai à
-dạ ba?
-ba biết ba bỏ rơi con là sai, con có giận ba ko?
nó nằm lên đùi ông, khi 2 cha con đang ở rừng thông phía sau nhà, ngước mắt lên nhìn trời nó thấy bình yên lạ, trời xanh ko 1 gợn mây giữa rừng thông đại ngàn cùng tiếng gió reo vi vu, tiếng nước chảy róc rách khiến nó tan biến mọi ưu phiền, giống như chưa từng có sóng gió nào diễn ra trong đời nó, và giống như ai kia, nó nhận ra rằng anh ko thuộc về nó, a thuộc về 1 thế giới khác, tốc độ của a và nó tuy = nhau nhưng giống như mặt trăng và mặt trời, ko thể mọc cùng 1 lúc, dù cho nó là cái gì tương tự mà bắt kịp a thì a cũng chỉ là sương khói, ảo ảnh, a tạo cho nó 1 thiên đường ảo rồi cũng chính tay a đã đẩy nó xuống địa ngục ko lối thoát, a đã tan biến thì nó giữ lại để lm gì 1 chút tro bụi còn sót?
-con còn giận ba à?
nó chợt thôi suy nghĩ và ngước mắt lên nhìn vào mắt ông, lắc đầu
-dạ ko ba à. cũng chỉ do bất đắc dĩ thôi mà. dù cho con mới biết ba vì lúc ba đi con ms 2 tuổi nhưng có lẽ vì 1 sợi dây liên kết vô hình tình phụ tử giữa con và ba mà con cảm thấy rất là mến ba
ông cười rồi xoa đầu nó
-con trai à, con đang yêu 1 người con trai phải ko?
nó ngồi phắt dậy
-s...sao ba biết?
-con chẳng phải ns giữa chúng ta có 1 sợi dây vô hình đó sao? ba tuy biết con đang yêu nhưng chuyện con yêu người con trai nào đó là do a Vũ con nói, nó sợ con bị người ta gạt tình cảm, nó còn bảo thời buổi bây giờ tuy đồng tính xuất hiện nhiều nhưng người chịu thiệt thòi vẫn là...à...cái gì nhỉ? nó bảo sao nè,...đây là từ chỉ cho vai trò làm vợ của người trong giới các con...
-bottom phải ko ba?
-à. phải rồi là bót-tôm gì đó. nó sợ người ta ko thật lòng thì người khổ là con nên nó dặn ba khi nào mà thấy con buồn thì nhớ an ủi con
-hihi...ảnh khéo lo, con thì mạnh mẽ lắm, chuyện gì bỏ đc thì bỏ, quên hông đc phải cố quên. ba đừng lo.
-uhm. ráng lên nha con
-DẠ.
2 ba con cùng cười thì chợt mẹ nó ra
-2 ba con lm gì cười giỡn ngoài này z? vô ăn sáng cho thằng Vũ nó đi tìm việc kìa, sáng ngộ nha, thằng a thì típ mẹ lm đồ ăn sáng còn ba con bây thì ra đây cười
-dạ, mình vô thôi ba
nó đứng dậy cắp tay phải vào tay ba, tay trái vào tay mẹ rồi đi vào nhà, nó chợt nhận ra rằng chỉ ở bên cạnh người thân nó mới có thể hạnh phúc, ko lo buồn rầu, tổ ấm luôn dang tay đón nó về sau những cuộc dạo chơi mệt nhoài, nó đã vứt những gì còn sót lại trong lòng nó về anh, 1 chút bụi trần còn vương lại đó, nắng đã lên, những tia nắng đầu tiên của ngày rơi xuống, đốt cháy thứ huyễn hoặc mà nó bỏ lại trên bãi cỏ xanh rì như ông trời cũng muốn nó quên đi những chuyện đau buồn ngày qua...

chàng trai đứng trước cửa 1 ngôi nhà rộng, điểm nhấn ngôi nhà chính là cánh cửa sơn màu xanh thanh thoát cao trước 1 con dốc ko lớn lắm đủ để xe lấy đà cùng vs hàng dây leo quấn quýt đủ màu, đương vào nhà 2 bên là rừng thông bạc ngàn, chủ ngôi nhà trồng men theo đường vào là hoa, đa số là hoa soi nhái, một số nơi dựng những cây cột để treo vài nhành phong lan rừng, nhìn sâu vào trong ngôi nhà sẽ thấy trước hiên là dàn hoa giấy to lớn, gần đó có 1 con đường nhỏ trải = sỏi, cạnh con đường có rất nhiều chậu hoa màu vàng mà cậu đoán là bồ công anh lúc chưa già, xa xa có 1 bãi cỏ rộng toàn cỏ 4 lá, nhìn chung quang lần nữa chợt cậu thấy 1 người đàn ông dắt xe ra,có vẻ như là đạp đi dạo hơn là đi làm vì phong thái ung dung nhàn nhã mà người đó thể hiện, cậu nhận xét đây là 1 người trung niên tuy có tuổi, vóc dáng phong sương nhưng là người chững chạc, phong độ.
-dạ con chào bác ạ!
người đàn ông chống chân chổi xe xuống nhìn hắn
-cậu là...
-dạ con là bn của Tường
-cậu có phải là cậu Tùng?
hắn ngạc nhiên
-bác biết con?
-biết chứ. tôi cần gặp cậu để nc.
-dạ...dạ đc ạ
2 người ngồi yên vị trong quán cafe, trước mặt là 2 ly cafe nóng tỏa khói, ông bắt chuyện trước
-cậu uống đi, cậu mới lên chắc còn chưa wen thời tiết, lúc ms lên đây thằng Tường nó cũng bị cảm lạnh mấy ngày.
hắn rụt rè cầm tách cà phê nhấm 1 ngụm, quả nhiên thấy ấm người ra
-thật ra nếu cậu ko lên đây tôi cũng định về dưới đó để tìm cậu
hắn ngạc nhiên thêm lần nữa
-bác tìm con? để lm gì ạ?
-tôi tìm cậu để hỏi xem cậu đã lm gì và đối xử vs con trai tôi như thế naofmaf nó lại như vậy
hắn trợn mắt đứng lên, nhãn cầu muốn lộ ra ngoài nhìn người đàn ông trước mặt
-bá...bác....l....là ba của Tường?
-vậy từ đầu đến giờ cậu vẫn chưa biết?
-dạ...dạ ... cháu tưởng bác chỉ là bà con vs nhóc...à ko...vs Tường
bây giờ hắn ms thật sự áp lực, lúc đầu hắn tưởng chỉ gặp người quen của nó để hỏi thăm, ko ngờ lại gặp bậc trưởng bối thế này, hắn lúng túng
-v...vậy...bây giờ Tường thế nào ạ?
ông uống 1 ngụm cafe rồi trả lời
-nó đi chùa rồi
-SAO. NHÓC ĐI TU RỒI À?
ông chau mày
-cậu suy nghĩ cái gì vậy. nó đi thắp hương từ sáng sớm thôi. nó chẳng phải vì cậu mà có thể bỏ cha mẹ đâu.
hắn thật sự bị khớp vs người đàn ông này, cái vẻ điềm đạm mà ông tạo nên thật sự 1 thằng oắt hỉ mủi chưa ráo như hắn chỉ vài câu cũng đã mệt, họa chăng chỉ có ba hắn thì may ra.
-rồi. giờ cậu ns đi. cậu đã lm gì?
-dạ cháu...cháu...cháu...
-ko cần phải run, cứ ns đi
-dạ cháu, y...yee...yêu 1...1...người....con g...gái ạ
trên nét mặt ông thoáng 1 chút cau có nhưng nhanh chóng trở lại
-ý cậu ns cậu bỏ rơi con trai tôi, cậu bắt cá 2 tay và lừa dối tình cảm nó?
-...
-ko cần phải sợ mà đổ mồ hôi như vậy, cậu dám lm thì phải tự tin về hành động của mình chứ. thôi. tôi chỉ hỏi bao nhiêu thôi. thật ra là con tôi nó chẳng biểu hiện đau khổ như tôi ns đâu mà cậu vội mừng là vì cậu nó đau khổ. nó vẫn vui tươi nhưng cương vị là 1 người cha tôi hiểu nó nghĩ gì và đối mặt những gì, tôi chỉ đoán thôi ko ngờ là thật. cậu tệ lắm cậu trẻ à.
ông đứng dậy
-cậu có thể ngồi đây đến khi nào muốn, tiền nước để tôi thanh toán
hắn bây giờ thực sự đã sợ người này, sao ông ấy biết hắn vui vì ít nhất nhóc có đau khổ là vì nhóc còn nghĩ đến hắn. hắn ns vs theo
-NHƯNG CHÁU CÒN YÊU NHÓC.
ông khựng lại rồi quay lại
-tôi biết giới tính thì ko thể quyết định. tôi sẽ tìm cho nó 1 người con trai tốt hơn cậu, yêu nó thật lòng và nhất là ko lừa dối nó
-nế...nếu cháu nói ra sự thật. bá...bác có tha thứ cho cháu?
ông nhìn hắn đầy nghiêm nghị
-nói đi

-ý cậu nói cậu nợ cô gái đó 1 mạng sống?
-vâng ạ. lúc nhỏ Vy cứu con do chạy ngang đường, cô ấy đã đẩy con và cô ấy bị xe quẹt mai mắn là có chú kia đưa vào bệnh viện, lúc tỉnh con hỏi cô ấy muốn gì con sẽ đáp ứng, lúc đó con nghỉ cô ấy sẽ đòi kẹo hoặc cái gì đó tương tự cao lắm là tiền nhưng
"tớ muốn trái tim cậu"cậu ôm ngực" ko đc đâu, ko có tim sao tớ sống""hihi...đồ ngốc, ý tớ muốn ns là cậu lm ny tớ đó""nhưng chúng ta còn nhỏ mà""tình yêu đâu phân biệt tuổi tác""uhm...nhưng..."nhỏ nước mắt rưng rưng"cậu vừa hứa vs mình mà.hic..."hắn là người sợ con gái khóc nhất nên sợ"thôi thôi dc rồi. mình sẽ lm người yêu cậu đc chưa?" nhỏ lau nước mắt rồi quay sang bên thiếp đi.
-vậy tại sao cậu lại giấu con tôi?
-nếu ns ra thì con chẳng biết ns sao cả
-cứ ns. ít nhất tâm trạng nó sẽ tốt hơn. vì 1 lí do chẳng đâu ra đâu mà cậu lại khiến nó đau lòng à? đây là chuyện tình iu gì đây, tôi sống gần nữa đời người lần đầu mới thấy 1 kẻ iu có định nghĩa lạ như cậu. yêu là phải giấu, ko giấu là ko iu.hừ...
-con ko có ý giấu diếm đâu, chẳng wa ... chẳng wa ...
-thôi đc, tôi cho cậu 1 thử thách, nếu cậu làm đc, tôi sẽ suy nghĩ lại
mắt hắn sáng rỡ
-vâng! bác cứ nói.
Sài Gòn ... chiều mưa
-em à, a cần ns rõ vs e 1 chuyện, đây có lẽ sẽ là thử thách của tình iu chúng ta.
-hihi...sao a lm ra vẻ nghiêm trọng wá zạ? nói yk.
-uhm. ..a...anh.....ba anh đã phá sản rồi
nụ cười tắt dần trên khuôn mặt xinh đẹp kia
-ba a mua chứng khoán nhưng xuống dốc ko phanh, thua lỗ nặng nề, anh 2 a phải bán nhà, a...ko còn gì...cả....em chia sẻ nổi buồn này cùng a đc ko?
ả lấy 2 tay gập lại vào nhau chống cằm
-theo a tôi nên chia sẻ gì?
-e...a ... trong thời gian quen e a đã tặng cho e rất nhiều đồ cố giá trị, e có thể...uhm....cho a mượn lại đc ko?
-nói thật vs a trong thời gian wen a tôi đã có biết bao nhiêu thằng wa tay chứ tôi chưa thấy thằng nào tồi như anh cả. em nói cho kưng biết nha, đừng có nằm mơ mà e trả. ôi trời, tôi tưởng wen anh là cái mỏ để mặc sức mà đào nhưng ko ngờ cái mỏ này bên ngoài thì nhiều thật nhưng ăn chưa đã thì đã rỗng ruột rồi, chậc...tiếc thật...uổng công tôi gầy dựng, ns cho a biết, lúc nhỏ tôi cứu a là do tôi giàn dựng đó, thằng cha tông a là 1 thằng xe ôm thôi, đừng có tưởng a nổi tiếng mà có fan cuồng ám sát, lúc trong bệnh viện tôi đã quay sang cười thầm z mà...haizzz...thôi, chầu này để e trả....e rất có lòng từ bi hỉ xạ, thương cái loại bần cùng khố rách áo ôm là lm phước thôi.
ả móc chiếc Iphone 5s mà hắn tặng chưa đầy 1 tuần ra gọi cố tình để hắn nghe
-alo, kưng hả? wa đón em đi, uhm...e ở quán Sometime nè. ừa. đang ngồi gần thằng ăn mài sa cơ lỡ vận.
ả nói mà mắt nhìn hắn cười bỉu môi
-z thôi nha honey, tới nhanh nha. moahhh...
ả đứng dậy cười, giơ tay lên dùng mấy ngón tay ngoắc ngoắc
-goodbye nha, hoàng tử cóc, e ko phải người phá giải lời nguyền cho chàng đâu, mà là 1 con hủi nào đó ở dạ cầu đang chờ anh để trao nụ hôn đó. cái mã đẹp trai ko có ăn đc, hiểu chưa.hahaha....
đợi ả đi khuất, người đàn ông ngồi bàn ngang hắn bước wa vỗ vai
-cảm ơn bác đã theo con xuống đây
-ko có gì. nào, bây giờ về trển thôi
-vâng ạ!

Bằng đôi mắt lãnh cảm, nó nhìn hắn 

-sao ba lại đưa hắn lên đây?
-à..à...ba...định...định
T.Niệm nhìn hắn khinh khỉnh
-tưởng đâu đi chùa đc phước ko ngờ mới có mấy ngày đã gặp bản mặt cô hồn của thằng này, đúng là...
-Niệm, cô im đi, tôi cần nc riêng vs nhóc
-ko có nhóc nhách gì cả, nó bây giờ ko còn là nhóc của mày nữa, loại người như mày thì xứng đáng sao? Biến đi nha, tao ko muốn sài vũ lực vs mày đâu nha.
Ông đứng ra can ngăn
-thôi thôi, dù gì cậu ta cũng là khách do ba dẫn lên mà 2 đứa
-ba à,con tôn trọng ba lẫn khách của ba, nhưng loại người này con ko muốn tiếp càng ko có chuyện gì để nói riêng hay nói chung hết. Ba dẫn hắn đi đâu thì đi, miễn biến khỏi mắt con là đc rồi.
Hắn chặn ngang
-nhưng a phải nói vs e, nhất định, chuyện này wan trọng lắm
-con trai à, dù gì cậu ấy cũng đã lên tới đây rồi, con bỏ vài phút ra đi
Lưỡng lự 1 hồi nó bảo
-thôi đc, a có 1 phút để nói những gì cần nói
Đợi 2 người kia đi khuất cũng đã hết 15 giây
-thôi đc, thời gian ko có nhiều, anh xin nói ngắn gọn thôi
-anh còn 40 giây
-thật ra anh nợ Thanh Vy 1 mạng sống lúc nhỏ nên a đã nhận lời làm người yêu nhưng thật ra tuy a có tình cảm nhưng đến khi gặp e a ms nhận ra rằng e là người mà anh cần và người mà anh yêu, a đã tự nhủ rằng e sẽ là người cuối cùng mà a yêu thương, nhưng e đã biết rồi đó, a ko phải gay mà là straight. trong người a còn hiện diện máu đó thì lm sao có thể thay đổi 1 sớm 1 chiều đc. a...
-1 phút của a đã hết, đừng ns mấy lời vô bổ này, a biết a là straight thì a yêu tôi lm gì, tôi chả muốn mang tội và cũng chẳng muốn làm điểm nóng lên trang nhất của mấy tờ báo lá cải là đã dụ dỗ con trai của chủ tịch 1 tập đoàn nổi tiếng để đi vào 1 con đường mà theo mắt người đời gọi là tệ nạn hay cái gì đó vs tên gọi tồi tệ tương tự, tôi là gay thiên bẩm nên tôi chỉ yêu người thật sự yêu tôi thôi, còn a thì đi về cái thế giới thuộc về a đi. nếu a tự nhủ tôi là người cuối cùng thì sẽ ko đeo theo những người con gái khác mà điểm hình là con Niệm vs Thanh Vy nào đó, tôi ko trách họ quyến rũ a hay lm gì a mà tôi ghét a, a cần gì ở đây giả giọng đạo đức giả, ko cần phải lo bò trắng răng. tôi đi đây.
hắn đứng tần ngần ở đó mãi cho đến khi ông Thành lại vỗ vai hắn
-thôi thì cậu theo địa chỉ này về khách sạn Kim Tâm An gần chợ Đà Lạt về hướng tây mà nghỉ ngơi đi, tôi sẽ tìm cách khuyên giải nó, tôi lm là muốn hướng con tôi tới thứ tốt đẹp chứ chẳng phải vì cậu để lm khổ nó.
ông đưa cho hắn tấm card rồi rời đi, T.Niệm nhìn hắn chán nản rồi cũng lắc đầu bỏ đi
-chỉ vì 1 lí do nhảm nhí này mà mày lm nó đau, cứ ns ra lúc đầu có phải hơn ko? nó yêu mày nó sẽ hiểu mà, mày ko tin nó thì tội gì nó phải tin mày
hắn đưng trên đồi thông đến tối mịt mới quay gót trở về xe.
***
Sài Gòn
-CÁI GÌ? CON MẸ NÓ. DÁM LỪA TAO. NHÀ NÓ CHƯA PHÁ SẢN À?
bên đầu dây kia sốt sắng
-dạ chị 2. e nghe tin sàn chứng khoáng cổ phiếu của ông già thằng đó đang tăng lên, chưa đầy 2h đồng hồ ổng đã cầm 800 triệu trong tay, thằng a nó ko những ko bán nhà như lời nó ns mà còn định mua thêm 1 căn nhà rộng hơn ở quận 1.
-MÀY NGAY LẬP TỨC ĐI ĐIỀU TRA COI LÍ DO NÀO MÀ THẰNG ĐÓ DÁM LỪA TAO CÚ NGOẠN MỤC Z? CHẮC CHẮN CÓ CÁI GÌ ĐÓ KHIẾN NÓ 1 NGƯỜI NGHE LỜI TAO RĂM RẮP LẠI DÁM THỬ LÒNG TAO MS GHÊ, MÁ NÓ, HỒI CHIỀU BỨC XÚC ĐỂ LỘ CÁI ĐUÔI, PHẢI CHI BÌNH TĨNH GIẢI QUYẾT LÀ OK RỒI
-dạ lí do thì chưa điều tra nhưng khi chị ra khỏi SomeTime thì ko lâu sau hắn bước ra cùng 1 lão già chạy xe về hướng Đà Lạt ạ
-ok, z là tao biết rồi, hắn đi lên nhà thằng nhóc đó chứ ko đâu
ả xoay xoay chùm chìa khóa trong tay, cười đểu
-đúng là ko đuổi cùng giết tận là ko đc rôi, đó ms là phong cách của chị mày, có ra tay là tất thắng, xem ra...tao phải lên Đà Lạt du lịch 1 chuyến rồi.hừ...

-chị 2 à, chờ e 1 lát để e đi thắp hương cái đã.
-cái gì nữa mậy, đang đi mà ns hương đèn gì z?
thằng đàn em tỏ ra sợ sệt
-bộ chị 2 chưa nghe tới miếu 3 cô hả? linh lắm à nhen, thằng bn tài xế của em hồi đó đi ngang đây wên ghé thắp hương mà xuống đằng kia tuột phanh văng luôn xuống vực đó
-hồi nào?
-hình như là 3 năm trước
BỐP
-BÀ NỘI MÀY, LÀM NHƯ TAO NGU LẮM KO BẰNG, MẸ, CÔNG AN ĐIỀU TRA THẰNG XẾ XẤU SỐ ĐÓ CHƠI HÀNG TRẮNG, ĐANG LÁI LÊN CƠN ĐÂM ĐẦU XUỐNG CHỨ CÔ BÁC NÀO Ở ĐÂY. Ở ĐÂY TAO LÀ CHÙM NGHE CHƯA, KO CÓ BÀ CÔ NÀO LÀM GÌ ĐC TAO HẾT
-trời ơi chị 2 ơi, ở chổ linh thiêng đừng có ns phạm
-DẸP ĐI,LÁI NHANH ĐỂ TAO CÒN XỬ THẰNG NHÓC ĐÓ, KO CÓ NHANH ĐÈN GÌ HẾT, mẹ mày, mày có tin 3 bà cô đó chưa vật mày thì tao bẻ cổ mày trước ko? ĐI LUÔN CHO TAO
-dạ dạ.
trên đường đi
-mày có lấy số thằng đó cho tao chưa?
-dạ rồi.
-đọc
-dạ 09xx xxx xxx
ả ta nhấn số rồi gọi, từ bộ mặt ác quỷ lập tức biến thành thiên thần
-chào em, có phải em là Tường ko? may wá, chị đang cần gặp em....để nói chút chuyện ấy mà.....ấy, sao e lại ns vậy, có chứ sao ko?...chuyện gì à, gặp rồi kưng sẽ biết mà, ngắn gọn thôi, ko làm mất thời gian của kưng đâu....cho chị địa chỉ đi....rồi rồi...chị sẽ đến rước kưng....ấy, ko cần phải ra quán xá làm gì, chị rước thì sẽ có địa điểm thôi...ok...
-chị định làm gì nó?
quăng điện thoại vào túi xách, 1 tay để trước ngực, tay còn lại tạo thành chữ V cọ cọ cằm
-tao đang suy nghĩ sẽ làm gì nó đây, mày thấy sao?
-em thấy xét về nhiều phương diện thì nó đẹp hơn chị...
BỐP
-CON MẸ MÀY RA. ĐẸP ÔNG NỘI MÀY, TAO VẬY MÀ XẤU HƠN NÓ HẢ? ĐẦU ÓC MÀY CHỨA BẢ ĐẬU HAY LÀ TAO ĐÁNH NHIỀU WÁ MÀ CHẤT XÁM MÀY VĂNG HẾT RỒI, DÂY THỊ GIÁC CỦA MÀY BỊ ĐỨT HAY SAO MÀ MÀY ĐUI VẬY? MẸ,ĐUI CŨNG THẤY MỜ MỜ NHA. TAO HỎI MÀY CÁCH TRỊ NÓ CHỨ KO PHẢI ĐỂ MÀY XỎ XIÊN TAO.
hắn xoa xoa cái mặt bị tát đến rát
-em chưa ns hết mà chị 2, ý e ns nó dùng nhan sắc để dụ thằng bồ chị thì chị nhắm vào đó mà xử
-MÀY NGU NỮA,NÓ CÓ PHẢI co..n gá..i đâu...À MÀ KHOAN. mày ns cũng đúng, dám lấy bộ mặt để cướp trai của chị hả? tao đã có cách rồi.
ả nhìn chiếc bọc đen để dưới vô-lăng mà cười thầm
-tao còn sợ đem cái gì lộ liễu, cái này tao mua mà chưa có dịp xài, còn để ở đây, bữa nay có cơ hội rồi.
ả cầm lên lắc lư cái bọc trước mặt,nói giọng nhỏ
-nhẹ nhàng, thanh mảnh nhưng tinh tế.
-chị 2 à, để nó văng vô người e là chết đó.
-sợ cái gì. thằng khùng.

-chào kưng.
-chào chị, gặp tôi có chuyện gì ko?
-ồ. đừng vội. em lên xe đi rồi chị em mình nói chuyện.
-ở đây ko đc sao?
-ở đây là cổng nhà em mà, bất tiện lắm.
nó liếc nhìn ả từ đầu đến chân, phải nói là ả rất đẹp, đẹp theo kiểu sắc xảo. hết nhìn ả, nó lại nhìn tên đàn em ngồi ghế bên kia. phải nhận xét thật lòng dù ko muốn là đã xấu mà còn rất đê tiện, hắn kéo cặp kính đen xuống mũi nhìn nó vs ánh mắt thòm thèm sao ấy, làm nó nổi da gà, ngập ngừng 1 hồi nó buông tay
-ok. đi thì đi nhưng đi đâu?
ả cười
-làm gì đề phòng chị wá z? chị có ăn thịt kưng đâu.
-nếu chị ko nói đích đến thì tôi ko đi.
-rồi. chị nói...
lúc này tên đàn em đã bước ra sau lưng nó lúc nào ko hay
-TAO SẼ ĐEM MÀY ĐẾN BỜ VỰC CHẾT.
nó chưa kịp lên tiếng tên đàn em đã đập 1 cái mạnh vào gáy nó làm nó ngất vào lòng hắn, hắn ôm nó chặt cười gian trá
-chị 2 làm gì thì làm, nhớ chừa nó lại cho em nha
-CÁI GÌ? MÀY CŨNG LÀ THỨ BỆNH HOẠN ĐÓ HẢ? TAO ĐI KO DÁM ĐEM THEO NHIỀU THẰNG SỢ BỊ LỘ. BÂY GIỜ KO XỬ NÓ MÀ KÊU CHỪA LẠI ĐỂ TẾ ÔNG NỘI MÀY HEN GÌ?
-chị 2 ns nhỏ nhỏ thôi. coi chừng người ta nghe thấy bây giờ. đối vs e ai ko wan trọng. vs lại chị 2 thấy nhóc này có dể thương ko? đáng yêu chết đi được...
hắn vừa nói vừa lấy tay nựng mặt nó ( lần này thì em xong rồi Tường ơi ==" )
-em là con người mà, sao kìm chế đc ham muốn đây chị 2
ả ta nhìn hướng sau lưng hắn thấy có bóng người đang đi lại, chưa kịp nhìn ai, ả cuống quýt
-thôi chết rồi, bây giờ tao ko cần biết mày là con người hay con chó hoặc con gì đại loại cả. tao chỉ biết là có người đang lại và nếu mày ko muốn cùng tao bóc lịch lâu dài về tội bắt cóc thì ngừng ngay bộ phim Romio và Juliet này ngay và đỡ nó lên xe chạy về hướng đèo gió hú cho tao ngay lập tức.
hắn nhìn lại thấy có người đang đến thật lập tức bế nó chạy vào xe, trước khi bỏ vào hàng ghế sau hắn còn hôn nó một cái rõ kêu
-nằm đây nha thiên thần của anh, kưng sắp là của anh rồi. thương kưng wá đi à.
ả ngồi ghế trước nổi điên
-THƯƠNG YÊU CÁI GIỐNG CHÓ GÌ Z HẢ? BÂY GIỜ CÓ ĐI KO?
-dạ dạ em nghe
hắn buông nó ra kèm theo ánh nhìn đầy tình tứ ( ánh mắt biến thái thì đúng hơn =.=" )
chiều nay hắn định đến để xin lỗi nó lần nữa, nếu nó ko tha lỗi thì chắc hắn cũng phải về SG chứ ko thể nào ở đây mãi đc, đợi vài ngày sau mới lên vậy. vì hắn đội nón hơi sụp nên nếu ko để ý chắc cũng chẵng thấy, khi chiếc xe chạy vụt ngang hắn vô tình nhìn thấy thấy nó nằm ở phía sau, hắn hốt hoảng nhìn lại, chắc chắn hắn ko nhìn lầm vì xe ko có đòng của kình nên hắn thấy rõ. chợt nhìn biển số xe hắn lờ mờ nhớ lại
-biển số này...THÔI CHẾT RỒI, ĐÂY LÀ XE CỦA THANH VY MÀ. KO LẼ...
hắn lờ mờ nhận ra
-OH SHIT...
lập tức hắn gọi 1 chiếc taxi, đang định lên thì thấy T.Niệm lội bộ đi về, hắn nhào đến nắm tay nhỏ lôi tuột vào trong xe trong khi nhỏ chẳng hiểu gì
-Ê Ê. LÀM GÌ Z HẢ? BUÔNG RA COI
-KO CÓ THỜI GIAN GIẢI THÍCH ĐÂU. LÊN XE ĐI
hắn chồm lên
-bác tài cho xe chạy theo chiếc xe lúc nãy
-RÚT CUỘC LÀ CHUYỆN GÌ?
-hình như Tường bị bắt cóc rồi
-CÁI GÌ? SAO LẠI CÓ CHUYỆN ĐÓ? AI LÀM HẢ?
nhỏ như muốn khóc tới nơi
-chắc là Thanh Vy
lần này thì nhỏ khóc thật
-TẠI SAO VẬY HẢ? THẰNG KHỐN, CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG CỦA MÀY SAO LẠI DÍNH TỚI NÓ. MÀY CÒN BÌNH TĨNH VẬY SAO?
-mày đừng có khóc nữa. chứ bây giờ hoảng loạng có giúp đc gì. bình tĩnh giải quyết vần đề đi
sau 1 chút bình tâm nhỏ tiếp
-nếu con này mà bắt thì 99% nó ko đòi tiền chuộc mà sẽ giải quyết nó thôi. tao phải gọi công an.
-chắc có lẽ cô ấy đã biết tao vừa đưa cô ấy vào tròng cách đây ko lâu rồi.
nhoẻm cuống cuồng lên, vừa cầm đt vừa nói lớn
-BÁC TÀI À. CHO XE CHẠY NHANH 1 CHÚT ĐC KO?

nó tỉnh dậy khi có cảm giác đau vs ướt át khắp người, mở mắt ra nó lờ mờ thấy bong người đang hì hục làm gì đó trên người của nó, lắc đầu nhìn lại, nó thấy tên khốn kia đang cắn và...liếm trên cơ thể nó, ko thể chịu nổi, nó mò mẫm 1 lúc sau mới tìm được khúc gỗ thông, lập tức nó dùng hết sức bình sinh có thể đập vào đầu hắn. BỐP. hắn buông nó ra xoa đầu, lập tức nó đứng dậy xem lại thì may quá...quần nó vẫn còn ^^ mặc dù cái áo rách tươm vứt 1 xó, nó nhìn quanh ko thấy ả Thanh Vy đâu, định bỏ chạy thì hắn nhào đến, nó lập tức vố thêm 1 cái nữa rồi chạy nhưng khốn nạn ở chỗ nó lại chạy ra mép vực
-hê hê...sao hả kưng, chạy nữa đi.
nó vừa cầm khúc gỗ xem chừng hắn vừa nhìn phía sau
-kưng ko có đường thoát đâu, ngoan ngoãn lại đây vs anh đi bé yêu.
lúc này T.Vy trong hàng dương liễu bước ra
-ái chà, 3 Râu, mày làm gì mà thân hình nó ra nông nỗi đó vậy hả? nhẹ tay thôi, hàng hiếm đó mày. haha...
nó nhìn lại nó bây giờ wả thật muốn khóc, dấu đỏ nổi lên khắp người, trên người nó đầy nước bọt mà mỗi lần nghĩ đến nó nổi da gà gai ốc hết, chiếc quần jean bó của nó bây giờ ko khác quần model là mấy, tên khốn kia đã xé rách khắp quần, ngực rồi bụng của nó màu trắng giờ như chấm bi.
-CHÚNG MÀY MUỐN GÌ HẢ?
-ấy kưng đừng nóng vội.
ả lôi ra chiếc bọc đen, lấy trong đó ra đôi găng tay, sau khi đeo cẩn thận, ả tiếp tục lôi ra một cái chai màu đen bằng thủy tinh
-kưng có biết đây là gì ko?
-l..l...là gì hả?
ả bật nút ra theo đó có 1 làn khói trắng nhẹ bay ra, ả đổ một ít xuông thảm cỏ lập tức sôi lên, nó xanh mặt
-a...a..a...xit
ả nghiến răng
-đúng. là axit. đây chính là phần thưởng cho những đứa dám cướp miếng ăn của tao dám cướp bồ của tao, dám...
-không ai cướp bồ của em cả.
hắn vạch hàng liễu bước ra
-ko ai cướp người yêu của em hết
-a...a...sao a lại ở đây?
-a ở đây để ngăn ko cho em làm bậy
-EM KO HỀ LÀM BẬY. NÓ DÁM CƯỚP ANH KHỎI TAY EM. EM PHẢI DẠY NÓ 1 BÀI HỌC.
nó nổi nóng
-AI CƯỚP NGƯỜI YÊU CỦA MÀY HẢ CON ĐIÊN KIA. MÀY KO GIỮ ĐC HẮN THÌ THÔI. TAO KO BAO GIỜ MUỐN HẮN. CỦA MÀY ĐÓ, MÀY CỨ LẤY ĐI. ĂN GIỌNG NUỐT CÁN VÔ BẢN HỌNG CỦA MÀY ĐC THÌ LÀM ĐI. TAO CHẲNG CẦN THỨ RÁC RƯỞI NÀY ĐÂU.
-SAO EM LẠI NÓI ANH LÀ RÁC RƯỞI HẢ?
-KO PHẢI SAO? ĐỒ GIẢ NHÂN GIẢ NGHĨA. 2 NGƯỜI COI TÔI LÀ CON RỐI SAO? MUỐN ĐIỀU KHIỂN, MUỐN TÔI KHÓC LÀ KHÓC, MUỐN TÔI CƯỜI LÀ CƯỜI. TÔI NÓI CHO MÀ BIẾT. ĐỜI KHÔNG TRẢ CÁT-SÊ ĐÂU. ĐỪNG CÓ DIỄN TRƯỚC MẶT TÔI, 1 THẰNG THÌ GIẢ TẠO 1 CON THÌ ÁC ĐỘC, TỤI MÀY XỨNG LẮM ĐÓ. BUÔNG THA CHO TAO ĐI.huhu....buông tha cho tao đi.
nó khụy xuống cỏ khóc, hắn quay lại ả
-Vy à, a xin em. bây giờ e muốn sao mới tha cho nhóc hả?
-anh yên tâm đi. em chỉ tạt chai axit này vô mặt nó thôi, ko chết đc đâu mà lo.
-KHÔNG ĐC. EM KO ĐC LÀM VẬY
-SAO KO ĐC. EM LM ĐÓ, THÌ SAO.
ả chuẩn bị tạt thì hắn nhào đến chụp tay lại, 2 người giằng co, ả hét
-thằng ngu, đứng đó lm gì, mau phụ tao coi
tên đàn em chạy lại giật típ ả, ngay lập tức nó chạy lại cầm khúc gỗ đập vào tay ả làm ả đau wá phải buông ra, vì chai đang mở nắp nên một ít đã văng vào tay hắn gây bỏng, nó chạy lại quăng chai wa một bên, xé áo hắn lau, mặc dù rất đau, hắn vẫn cười
-em còn lo cho anh sao?
-đừng có nói điên, lo chuyện trước mắt làm sao thoát khỏi mụ điên này đi. sau đó a có chết tôi cũng ko wan tâm đâu.
ả bật dậy thì
-chúng tôi yêu cầu cô dừng lại ngay
ả nhìn lại thì thấy công an đã chạy đến kín, đi theo sau là T.Niệm
-đây là vực đó con, mày có chạy cũng ko thoát đâu.
-CON MẸ NÓ RA THẰNG ĂN HẠI. TAO DẪN MÀY THEO LÀM CHÓ CẢNH HAY SAO VẬY?
-em đâu biết gì đâu chị 2.
anh công an bước lại
-chúng tôi đc lệnh bắt chị về tội danh bắt cóc, hành hung và giam giữ người trái pháp luật. mọi lời nói của chị sẽ là bằng chứng trước tòa.
T.Niệm đi lại chỉ vào đầu ả
-bây giờ có tiền án tiền sự rồi, tha hồ bóc lịch nghe con. ái chà, sinh viên ngoại thương ở vài năm tù ra coi bộ tương lai rộng mở dữ à.
một lúc sau, đợi lúc sơ hở, ả giũ tay ra, lập tức chụp khúc gỗ lúc này đập thật mạnh vào đầu nó, hắn đứng cạnh bên, thấy vậy thì chạy đến đỡ cho nó
-COI CHỪNG...
vừa dứt lời thì khúc gỗ đã giáng xuống trán hắn, máu tuôn xối xã, nó quay lại thấy vậy thì đứng như trời trồng, ả làm rớt cây xuống, bước lùi lại
-anh à, em ko cố ý đánh trúng anh. anh à...
Bệnh Viện.
nó đẩy băng ca cùng y tá nhưng miệng gọi ko ngớt
-ANH À, ĐỪNG CÓ CHẾT MÀ. EM XIN ANH, ĐỪNG CHẾT NHA.
tuy bị ngất nhưng trong vô thức hắn còn cảm nhận bàn tay cùng giọt nước mắt của nó, hắn cười nhẹ nắm chặt tay nó trước khi vào phòng phẫu thuật. anh Kì sau khi nghe tin lập tức chạy lên Đà Lạt ko quên ghé wa nhà rước ba. ông Thành và bà Mai vì nhà gần nên chạy đến trước
-SAO VẬY CON? CHUYỆN GÌ ĐÃ XẢY RA?
sau khi nghe T.Niệm kể lại mọi chuyện, bà trách
-sao con ko gọi về cho ba má hay?
-tại lúc đó con rối wá đó má, vs lại con sợ ba má lo nên con ko gọi.
-mai mốt có chuyện gì thì phải nói nghe hôn. rồi thằng Tùng sao rồi con?
-dạ chưa biết má. mới vô có chút à.
2 ngày sau ........
hắn tỉnh dậy trong sự vui mừng của mọi người và nó ko ngoại lệ, mặc dù bên ngoài nó tỏ vẻ bất cần nhưng thực chất là rất vui ( dối lòng nhỉ ^^ ). đợi mọi người ra ngoài hết hắn cười
-em gọt táo cho anh ăn đi.
-lạ nhỉ, tôi thấy trên phim người nuôi bệnh phải nói câu này mới đúng chứ sao người bệnh lại tham ăm vậy?
-anh có bệnh đâu. a bể đầu cơ mà ^^
-nhiều khi bị chấn thương sọ não rồi cười cười z chớ ngã ngang chết lúc nào ko hay đâu.
-z hả? a coi trên phim thấy người bệnh tỉnh dậy người nuôi sẽ mừng mà hỏi thăm cớ sao em trù a z?
nó liếc hắn, lúc nó ngồi gọt táo, hắn nựng mặt nó
-bỏ ra. đâm 1 cái lòi ruột giờ
-nói z chớ lúc tui ngất nghe có người kêu tui rồi khóc nè.
-ai z? tui ko biết. chắc mấy cô y tá
-người ta có bà con gì vs a đâu mà khóc
-z thì càng ko phải tôi rồi, tôi ko có dòng họ vs a.
-nhưng em là vợ anh. kêu cái gì mà " chồng à đừng chết mà, vợ xin chồng, đừng chết nha "
-ANH ĐỪNG CÓ ĐIÊN, LÚC ĐÓ TÔI KÊU ANH BẰNG ANH RÕ...RÀ...NG...
-hahaha...z mà dám ns ko có kêu
-aha. anh dám gài em
-đâu dám đâu vợ. cái này là anh thử lòng em thôi.
nắng chiều tắt dần, ngoài cửa sổ bệnh viện hắn thấy những đàn chim đi trú đông. có lẽ mùa thu sắp qua rồi, hắn nhìn lại nó, lúc này là lúc hắn đc nhìn rõ từng đường nét trên gương mặt nó nhất sau 1 khoảng thời gian khá dài, có chăng chỉ là lúc nó giận dữ nhìn hắn vs ánh mắt vô cảm chứ ko thánh thiện như lúc này, nó đang nhìn mặt trời xuống núi nên hắn nhìn chỉ đc 1/2 khuôn mặt nó, hắn vuốt tóc nó
-thương anh hông vợ?
nó phồng má
-hông.
-em lại xuất hiện bệnh mới, sau bệnh móc học giờ lại tới triệu chứng dối lòng.
-anh lúc nào cũng áp đặt em z thì hỏi em làm gì nữa.
-zị em quay lại nhìn thẳng vô mắt anh nè.
hắn ngồi dậy kéo vai nó quay lại, hắn nhìn vào mắt nó rồi kéo cằm nó lên
-nhìn vô mắt anh rồi nghe anh hỏi nè.
nó gật đầu

-em tha lổi cho anh chưa?
nó trầm ngâm rồi ... lắc đầu
-haizzz...
hắn thở dài
-vậy em có yêu anh ko?
nó nhìn hắn thật kĩ rồi ... nhào qua ôm hắn, nằm trên người hắn nó thút thít
-em thương anh nhưng em ko thể quên đc những gì anh gây ra cho em. anh có biết em đau lắm ko? anh à. giận thì giận mà thương thì thương. em ko biết sao nhưng em sẽ ko tha lỗi cho anh đâu vì em ghét anh, ghét anh.huhuhu...
nó đấm vào ngực hắn nghe thùm thụp, hắn siết chặt nó
-em ko biết rằng khi nhìn cơ thể em như vậy anh chỉ muốn giết tên đó thôi, nhưng anh phải bình tĩnh để cứu e, e hiểu ko? chứ ko phải anh ko wan tâm em đâu.
hắn chỉ lên đầu hắn nơi băng bó
-bây giờ anh đã trở thành con cá la hán thế này rồi mà em còn yêu anh là đc, ko cần phải tha lỗi vì lỗi lầm của a lớn lắm, miễn trong tim em có a là ok.hihi...
nó ngẩng đầu lên, chỉ vào tay hắn
-còn nữa nè, mỗi lần nhìn vào vết thẹo axit này thì phải nhớ ngày hôm nay nghe chưa? đừng có lén phén đó
-tuân lệnh vợ iu.moahh...

hôm hắn xuất viện,mọi người có 1 buổi tiệc ngoài trời vui vẻ trên đồi thông sau nhà nó
-hihi...picnic zui wá anh hen.
-trời. coi e hí hửng chưa kìa.
-lâu lắm òi ms đc z mà anh.
-coi chừng kìa, bưng bê mà lo cười híp mắt hồi vấp cỏ té đổ hết thì cả nhà đói vs em à.
-e hông có hậu đậu z đâu à.
....
-ZÔ Ô Ô Ô .......
cả nhà cùng cười vui vẻ
-nè mấy đứa nhỏ, uống nước ngọt thôi nha, để người lớn người ta uống bia
-trời. ngày zui mà ba. quất tới bến luôn ba
-chà, thằng này lên cơ hồi nào sao ba ko hay z?
-hihi....
hắn kề tai nó nói nhỏ
-uống hồi đừng có hứng mà cầm chai đập đầu a nữa nha, con cái thẹo nè
hắn vừa nói vừa lần mấy sợi tóc đưa nó xem
-hihi...yên tâm đi. em hông có đập đâu.
-ờ.
1 lúc sau, mọi người ngồi yên vị, ba hắn lên tiếng
-anh chị nè, tụi mình ngày xưa là bạn thân đúng ko? ông Thành nè, ngày xưa ông cìn hứa gì vs tui chắc ông chưa có quên đâu ha
-haha. dĩ nhiên là tôi còn nhớ nhưng để thực hiện lời hứa này ko phải chỉ 1 mình tôi, còn phải hỏi vợ tôi đây này
bà Mai nói
-thôi thì tôi cũng ko thành kiến mà khe khắt. xã hội ngày nay dù cho nhìn thoáng về vấn đề này nhưng cũng ko ít người ko thiện cảm. bậc làm cha mẹ chúng ta phải hiểu cho chúng nó, ko nên hùa theo bên ngoài mà làm tổn thương tụi nhỏ. nhưng...cũng phải hỏi ý kiến tụi nhỏ
-khỏi cần hỏi cha mẹ đặt đâu con ngồi đó vs lại...
ông nhìn sang 2 đứa đang đút trái cây cho nhau
-coi bộ tụi nó cũng ưng rồi, phải ko con trai?
đang ngồi ăn khí thế nghe nhắc tới mình nên nó và hắn quay sang
-ủa? zụ gì mà bàn khí thế zị?
ba hắn kể
-ngày xưa, lúc còn má con, 2 gia đình chúng ta chơi rất thân, có hứa vs nhau là nếu sau này 2 bà sinh con ra thì cho nó lấy nhau. mà ngày xưa quên nói là nếu con trai thì lm anh em. thiệt là độc, 2 gia đình sinh ra 3 thằng đực rựa là tụi bây, tưởng đâu hết hi vọng, nhất là sau khi thất lạc nhau mất hết liên lạc rồi ta đưa thằng Tùng đi du học. ko ngờ, gặp lại nhau mà ta đây...
nhìn sang nó đang giương mắt nhìn như con nai vàng ngơ ngác
-còn có đc 1 thằng rể.
nó thắc mắc
-ủa z là sao ba má?
2 người nhìn đi chỗ khác
-là con đi ở rể hay làm dâu gì nhà người ta đó thì lm.
nó đứng bật dậy giảy nảy
-sao hông ai hỏi ý kiến con hết z?
hắn 1 tay chống xuống cỏ, 2 chân thẳng ra ngước mặt lên nhìn rồi đánh bẹp vào mông nó
-ngồi xuống đi, đc lm vợ anh đây là hp' muốn chết còn giả vờ.hí hí.
nó ngồi xuống đỏ mặt. anh Kì nãy giờ nhìn wa nhìn lại thấy ai cũng có đôi có cặp
-huhu...con hông chịu đâu ba. lời hứa này đáng ra phải áp dụng cho con chứ, con là con trai lớn mà.
-ê ê anh 2. đừng có tình em duyên anh à nghen. em về dưới ns vs T.Anh là anh tàn đó
-ớ ớ. đâu có. anh 2 đùa đó.
ba hắn tằng hắn
-thôi thì tụi nó còn học hành. tui đề nghị như này. 5 năm nữa tui sẽ cho cử hành hôn lễ, anh chị thấy sao?
-dạ sao cũng đc, a thấy sao đc thì vậy đi
nó thắc mắc
-ủa sao nãy giờ bác nói ko hông thấy ba mẹ phản ứng gì hết zạ?
bà Mai bông đùa
-HAIZZZ...khổ z đó con. con có coi phim chuyện bên nhà mẹ chưa? đàn gái mà, đâu có quyết định đc gì đâu con.
-CÁI GÌ Z TRỜI. CON ĐÂU PHẢI CON GÁI ĐÂU.HUHUHU....
hắn cười rồi ôm nó vào lòng
-xin phép ba mẹ vợ cho con tắt ngay cái radio này lại.
-con cứ tự nhiên, chứ để vầy coi bộ tới chiều à
mọi người quay mặt đi hết, hắn xoay nó lại đặt lên môi nó 1 nụ hôn dài như minh chứng rằng nó mãi mãi thuộc về hắn...
END...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top