Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47 : Hoa Yến (4)

" Khụ, nếu đã không còn việc gì nữa thì các ngươi liền bắt đầu tiệc thưởng hoa đi thôi, bản vương cũng không làm phiền hậu bối các ngươi nữa " Thấy sự tình đã bớt chút căng thẳng Hoắc Hào Kiện ho khan rồi lên tiếng dời đi sự nghi hoặc của mọi người

" Ân,Phụ vương" Hoắc Nhược Linh điều chỉnh lại vẻ mặt nhu nhu thuận thuận đáp lời Hoắc Hào Kiện, Hoắc Hào Kiện gật đầu xong đứng dậy đi về viện của mình, trước khi đi ông còn không quên liếc xéo Hoắc Kiến Bình một cái, ý bảo y chớ lộn xộn

Sau khi Hoắc Hào Kiện rời đi, mọi người liền trở về chỗ ngồi của mình, Hoắc Nhược Linh tuy rằng tâm tình không thoải mái vì nói trắng ra thưởng hoa yến này chính là để cho nàng lựa chọn hôn phối thế nhưng lại bị Thiên Mị phá huỷ không khí, nhưng thân là chủ nhà, nàng cũng không thể hờ hững với mọi người, cho nên dẫn đầu cầm ly ngọc hướng về phía dưới tươi cười nói.

"Cảm tạ các vị đã bỏ chút thời gian tới dự hoa yến cùng bổn quận chúa, bổn quận chúa kính các vị, chúc các vị có một buổi thưởng hoa vui vẻ sảng khoái."

Nhờ Hoắc Nhược Linh nói vậy mà không khí lúc này đã tốt lên không ít, vứt những nghi hoặc ban nãy ra sau đầu, bắt đầu ăn uống trò chuyện, đàm luận thơ văn, đám người nữ tử ngày thường hay giao tiếp với Hoắc Nhược Linh kính rượu nàng ta, khen nàng ta hôm nay thật xinh đẹp quý phái, lời này nói trúng ý Hoắc Nhược Linh, sắc mặt nàng ta tươi tỉnh như gió xuân ùa về, vừa uống rượu cùng mọi người, vừa ra lệnh cho vũ cơ lên nhảy múa.

Rượu chưa quá ba tuần, Dương Huyệt lại nhịn không được trong lòng vẫn chưa cam lòng bỏ qua cho Thiên Mị dễ dàng như vậy, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nàng Dương Huyệt tuyệt đối sẽ không để cho Thiên Mị được đắc ý như thế, nghĩ đến đây Dương Huyệt liền hướng Hoắc Nhược Linh tươi cười nói: " Quân chúa, ta có câu này, không biết có nên nói hay không?"

Hoắc Nhược Linh đang trò chuyện cùng lục công chúa Hoắc Tuyết Linh nghe vậy liền quay đầu nhìn Dương Huyệt, nhìn nụ cười như đang sắp sửa tính kế của nàng ta, đôi mắt Hoắc Nhược Linh hơi loé nhẹ giọng đáp"Nha, Ngươi nói nghe thử "

"Dương Huyệt cảm thấy nếu như tiệc thưởng hoa chỉ là ngắm hoa cùng xem vũ cơ nhảy múa liền sẽ rất nhanh buồn chán, không bằng chúng ta tự xuất tài biểu diễn đi"

Dương Huyệt âm thầm đánh giá phản ứng của Sở Thiên Hạo, Cẩn Ly Nam và mọi người, thấy bọn họ đang dựng thẳng tai lắng nghe, như đồng tình lời nàng nói, trong lòng hiểu rõ nàng đã thành công một nữa, khẽ cười cười, lại nói tiếp " Hơn nữa ở đây còn có 'Đệ Nhất Tài Nữ' nếu chỉ đơn thuần ngắm hoa uống rượu như vậy sẽ rất uổng phí"

Bốn phía nghe đến đây liền biết đến 7 8 phần Dương Huyệt muốn làm gì, xung quanh liền vang lên tiếng thì thầm, mọi người đều âm thầm quan sát Thiên Mị, muốn chờ xem kịch vui.

Thiên Mị hơi rũ mi, nhưng mọi nhất cử nhất động của mọi người đều không thoát khỏi mắt nàng, khi Dương Huyệt nói ra những lời như vậy, đôi mắt hổ phách hơi lóe lóe, đáy mắt thâm thúy hiện lên một tia hiểu rõ, trong lòng bực bội, đây là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng đi...

Lại đưa đôi mắt hổ phách nhìn Hoắc Tuyết Linh cùng Hoắc Nhược Linh ở trên, trong mắt đều là vui sướng khi người gặp họa.

Hoắc Kiến Bình thì cúi đầu xuống, thấy không rõ thần sắc.

" Bổn công chúa cũng đã từng nghe nói Thiên tiểu thư cầm kỳ thi hoạ mọi thứ đều tinh thông, lần trước vì không kịp trở về dự sinh thần phụ hoàng, nên không có diễm phúc tận mắt nhìn thấy, đã như vậy, bổn công chúa cũng biết chút vũ đạo, không biết có thể cùng Thiên tiểu thư.'Thỉnh Giáo'một chút hay không?"Hoắc Tuyết Linh giọng nói có chút kiêu ngạo về vũ đạo của bản thân mình, lời nàng vừa thốt ra tuy rất bình thường nhưng nếu nghe kỉ một chút sẽ thấy đầy sự khiêu khích bên trong

" Nga,Lục công chúa quá lời rồi, ta tài thô mẹo nhỏ, thật không đáng nhắc tới, nhưng nếu Lục công chúa có hứng thú, ta cũng không ngại cùng ngươi nhảy một khúc. Nhưng mà..."

"Nhưng cái gì?"Lông mày Hoắc Tuyết Linh có chút nhíu lại hỏi

"Nhưng mà.. nếu chỉ đơn thuần là so tài mà không có chút cá cược gì, có phải là sẽ mất vui hay không?"Thiên Mị mạnh mẽ ngẩng đầu lên, trong mắt sóng sánh lưu chuyển, Một đôi mắt hổ phách sáng như ngọc, làm cho nữ tử ở đây nhất thời ngây ngốc. Nàng ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nhìn Hoắc Tuyết Linh cùng Dương Huyệt , khóe miệng gợi lên ý cười tuyệt đẹp.

Nữ tử ở đây cũng nhìn thấy nụ cười này của Thiên Mị nhất thời có chút buồn bực, nàng muốn làm gì, lúc này, nàng còn tự tin như vậy, chẳng lẽ là họ hoa mắt?

Còn về phần nam tử, nếu là trước đây, khi Thiên Mị bị làm khó dễ, mặc dù mọi người có chú ý tới nàng, nhưng đa số đều là vui sướng khi người khác gặp họa, nhìn xem nàng sẽ mất mặt như thế nào. Dù sao, nàng cũng chỉ là một xấu nữ không tu vi mà thôi, thật không đáng để bản thân phí công suy nghĩ.

Nhưng mà Thiên Mị hiện giờ chẳng những có dung nhan tuyệt thế, đủ để làm mọi nam tử trở nên điên cuồng, mà còn là đệ nhất tài nữ đứng đầu Long Viên, Nam tử đối với nữ tử xinh đẹp đều có lòng thương tiếc, mà Thiên Mị lại còn tuyệt sắc như thế. Cho nên, trong tiềm thức những nam tử ở đây dù đã nghe qua tài vũ đạo bậc nhất của Hoắc Tuyết Linh nhưng vẫn mong muốn Thiên Mị có thể thắng

Về phần Sở Thiên Hạo, Cẩn Ly Nam thì lại mang vẻ mặt chờ mong nhìn nàng, Minh Hàn, Hiên Viên Triệt cùng Lâm Tuyệt Thần mặc dù đã biết tài năng thực sự của Thiên Mị, nhưng tròng mắt lạnh nhạt vẫn ẩn ẩn chút lo lắng, dù sao đối với bọn họ một người lạnh lùng lại không quan tâm lời người khác như nàng ít có khả năng sẽ lại đi học vũ đạo mà các nữ tử bình thường yêu thích

Nhìn nụ cười tự tin kia của Thiên Mị khuôn mặt Dương Huyệt khẽ đen lại, trong lòng Hoắc Tuyết Linh cũng có một cảm giác không tốt, vẻ mặt tái đi nhìn vào Thiên Mị, nhưng rất nhanh đã bị cảm giác ghen ghét thay thế, nàng ta chầm chậm nở nụ cười liền hỏi"Vậy, Thiên tiểu thư thích cá cược cái gì?, hay là... người thua liền tự mình nói bản thân là bao cỏ như thế nào?"

" Nga, nga được thôi, Lục công chúa mời"Thiên Mị cười cười từ từ đứng dậy làm cái tư thế mời Hoắc Tuyết Linh nhảy trước

Hoắc Tuyết Linh âm u nhìn Thiên Mị hừ lạnh một tiếng nâng bước chân lên đài cao, ra hiệu cho cầm sư điệm nhạc cho nàng

Âm thanh nhẹ nhàng vang lên, gió nhẹ thổi qua, ánh nắng sớm của mặt trời bao phủ trên người Hoắc Tuyết Linh, nàng ta khẽ nâng tay bắt đầu nhảy múa, dáng người yểu điệu như nước sông mùa thu, tràn ngập linh tính cả người như dung hòa vào ánh nắng nhẹ.

Trong hoa viên không ít người tán thưởng, Hoắc Tuyết Linh quả nhiên không phải hư danh,vũ đạo bậc này đúng là khó gặp

Thiên Mị cũng gật gật đầu, vũ đạo nàng ta cũng thật không tồi, nữ tử đại đa số đều sẽ chọn học cầm kỳ thi họa nhưng cũng có một số nữ tử thích học vũ đạo để sau này lấy lòng phu quân, nhưng là vũ đạo cũng không dễ học như vậy, nó yêu cầu sự mềm dẽo và độ khó cao, nhưng nàng ta lại có thể nhảy tốt như thế

Khó trách vẻ mặt nàng ta tràn đầy tự tin như vậy, xem ra cũng có chút thực lực đi

Dương Huyệt cùng Hoắc Nhược Linh thở thào một hơi sau đó mang vẻ mặt chờ mong giờ khắc bản thân được lên tiếng đã kích Thiên Mị

Thiên Mị đang suy nghĩ, nên không để ý điệu nhảy của Hoắc Tuyết Linh đã kết thúc từ khi nào, cho đến tận khi có tiếng người cùng tiếng vỗ tay vang lên Thiên Mị mới đưa mắt quan sát biểu cảm trên mặt nàng ta

Hoắc Tuyết Linh nhếch môi một cái nhìn Thiên Mị, lại đem phản ứng của mọi người thu hết vào đáy mắt, trong mắt hiện lên đắc ý, lúc này nàng xem Thiên Mị còn có thể ngăn cơn sóng dữ như thế nào?

Thiên Mị "..."

Nàng thật sự cảm thấy nàng ta rất vô vị a, đây là ý tứ gì, thị uy sao?

Hoắc Tuyết Linh đôi mắt như có như không liếc về phía Sở Thiên Hạo cùng Cẩn Ly Nam, mỉm cười khiêm tốn mở miệng: " Tuyết Linh vũ đạo không tinh, để cho mọi người chê cười rồi. Nhưng không sao cả, còn Thiên tiểu thư chưa biểu diễn đi, nàng ta cầm nghệ rất cao, khẳng định vũ đạo cũng sẽ không kém mọi người nhất định sẽ thích." Nói xong còn nhìn Thiên Mị mỉm cười khiêu khích

Thiên Mị co rút khóe miệng, chiêu này của nàng ta thật đúng là hiểm, muốn đẩy nàng lên cao rồi cho nàng ngã xuống thật mạnh đây mà

Sở Thiên Hạo vẻ mặt vẫn không thể hiện gì, cố tình xuyên tạc ý Hoắc Tuyết Linh " Lục công chúa thật biết mình biết ta, lại có thể nhìn ra được tài thô thiển của bản thân mình khiến bản cung thật sự khâm phục"

Sở Thiên Hạo vừa dứt lời thì bốn phía đều vang lên tiếng ho khan. vất vả nhịn cười

"Phụt"Cẩn Ly Nam bên cạnh phun sạch rượu ra khỏi miệng, rồi cũng ho khan liên tục.

Phía sau Hiên Viên Triệt, Minh Hàn Lâm Tuyệt Thần tuy rằng không có biểu tình thái quá như Cẩn Ly Nam nhưng bã vai nhịn không được cũng run run, bọn họ có chút không thể ngờ lời nói như vậy lại phát ra từ người Sở Thiên Hạo

Thiên Mị cũng bị lời nói này của Sở Thiên Hạo làm lảo đảo suýt ngã!

Nam nhân mặt lạnh này sao có thể trắng trợn xuyên tạc lời Hoắc Tuyết Linh như thế, chậc chậc hắn không biết thương hoa tiếc ngọc là gì à?

Nhưng mà lời này...nàng thích

Mà Hoắc Tuyết Linh nghe xong vẻ mặt đang đắc ý bỗng cứng đờ, tròng mắt uỷ khuất đỏ bừng

Ánh mắt hung ác chuyển sang nhìn Thiên Mị, đều tại nữ nhân này, Sở Thái tử mới khinh bỉ nàng như thế, nàng ta thật đáng chết

Thiên Mị "...." Ta đã nói gì đâu, khi không lại trừng ta như vậy làm gì, có trừng cũng phải trừng tên mặt lạnh kia chứ??

Sắc mặt Hoắc Kiến Bình u ám, lạnh lùng nhìn Sở Thiên Hạo "Sở thái tử ngươi có phải hơi quá lời rồi không?"

.....

Ahihi, 😁😁cảm tạ các nàng đã vote cho ta nhiệt tình như vậy, moahzz moahzz

Hy vọng vì chương sau các nàng sẽ vote nhiệt tình hơn chút xíu nữa để ta bùng phát ý tưởng ra chương thật nhanh nga, iu iu😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top