Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tsukyuo và Kamui: Ngắm trăng uống rượu là một thú vui tao nhã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cái chết của Dạ Vương tiền nhiệm Hosen, Yoshiwara được bước ra một trang sử mới, một trang sử đầy ánh sáng. Từ một nơi bị che phủ bởi một bức trần thép giờ đây tràn ngập ánh sáng mặt trời, ánh sáng được mong mỏi trong một thời gian dài chìm trong bóng tối.

Kamui bắt đầu cảm thấy hứng thú với người trái đất, đặc biệt là tên samurai tóc bạc đó. Vì theo quan điểm "món ngon phải ăn sau cùng", để tên đó không rơi vào tay bất cứ ai nên cậu đã tự phong cho mình là Dạ Vương đời hai và nhờ Abuto, trợ lý của cậu, báo cáo rằng: chính tay cậu đã giết Dạ Vương Hosen.

- Này, nghe nói sẽ có tân Dạ Vương mới của Yoshiwara đó.

- Thật hả? Người đó trông như thế nào?

- Nghe nói đó là một cậu thanh niên trẻ.

- À, cái cậu lúc trước đánh nhau một trận long trời lở đất với Dạ Vương Hosen đó.

- Thiệt hả? Thế này thì nguy quá.

- Liệu Yoshiwara lại rơi vào màn đêm nữa không?

Từ sáng đến giờ rất nhiều người bàn tán xôn xao về vị chúa mới của thành phố đèn đỏ với vẻ mặt lo lắng, sợ hãi. Có vẻ ai cũng hình dung ra người kế vị ngôi vương mới ra sao và như thế này. Tsukyuo, đội trưởng đội Bách Hoa của Yoshiwara vẫn thực hiện công việc bảo vệ khu phố như thường ngày. Đi đâu cô cũng nghe được tiếng mọi người xì xào về Dạ Vương mới.

- Chà, mọi người xôn xao từ sáng đến giờ luôn.

Một nữ bảo vệ đi sau cô lên tiếng. Tsukyuo liếc mắt nhìn, miệng phả hơi thuốc.

- Dù là ai thì mục đích của đội Bách Hoa chúng ta chỉ có một thôi. Bảo vệ thành phố Yoshiwara là đủ rồi.

- Phải, chị nói đúng. - Một nữ bảo vệ khác tán thành.































- Cậu là người của ngài Hosen, đúng không?

Tsukyuo hằn giọng, tay cầm Kunai nhắm tới một bóng người đang ngồi vắt chân trên mái hiên.

- Sai rồi. Ta chẳng liên quan gì đến lão ấy cả.

Bóng người đó run lên vì cười, nhảy bịch xuống đất. Ánh trăng chiếu xuống con ngõ nhỏ, để lộ khuôn mặt của kẻ bí ẩn đó.

- Tôi chỉ là khách làng chơi thôi. - Hắn cười nói.

- Cậu.....- Tsukyuo ngỡ người ra. - Cậu là người Yato giống như Hosen đại vương.

- Hosen giờ không còn là đại vương nữa đâu. Tôi nghĩ cô nên thay đổi cách gọi với người lên ngôi mới.

Cậu thanh niên đó là Kamui. Giống như Hosen, cậu không thể chịu được ánh sáng mặt trời nên chỉ dám đi chơi vào lúc tối và Yoshiwara là khu vui chơi mới của cậu.

- Hừm......- Kamui nhíu mày nhìn cô. - Hình như cô là người đi cùng với tên samurai tóc bạc đó.

Tsukyuo mấp máy môi, định trả lời có nhưng chợt nhớ ra mục đích thực sự của cậu khi tự mình lên nắm quyền thay Hosen. Cậu ta chỉ muốn Gintoki.

- Cậu là người từng đập vỡ hệ thống ống...- Cô cố tránh việc trả lời câu hỏi cậu vì cho rằng như thế sẽ rất nguy hiểm cho anh khi bị cậu nhắm làm con mồi.

- À, phải rồi. Cô vẫn còn sống sót sau vụ đó nhỉ? - Kamui a lên một tiếng như nhớ ra điều gì đó.

- Nếu không thì cậu đang nói chuyện với ai trước mặt hả?

- Trăng hôm nay đẹp ha.

Không thèm trả lời cô, cậu ngước nhìn lên bầu trời. Hôm nay trời trong, có thể nhìn rõ ánh trăng chiếu rọi, bao trùm khắp Yoshiwara. Tsukuyo cũng ngửa cổ lên, ngắm nhìn mặt trăng mà chưa lần nào được ngắm nhìn nó kể từ lúc thành phố bị bịt kín hoàn toàn. Trăng tròn đầy, ánh sáng dịu nhẹ, không gay gắt như mặt trời.

- Trăng đẹp mà không chút rượu nhắm thì tiếc quá. - Kamui khẽ thở dài.

- Vậy ngài muốn uống chút rượu quê không? Chúng tôi sẽ bao trọn gói cho ngài mấy cô kĩ nữ bậc nhất Yoshiwara và một đêm với các nàng. - Tsukyuo tranh thủ quảng cáo.

- Vậy cô phục vụ tôi nhé.

Tsukyuo ngạc nhiên trước câu nói của cậu, vội vàng từ chối:

- Tôi là bảo vệ chứ đâu phải là kĩ nữ. Với lại có nhiều cô xinh đẹp ở đây. Ngài có thể chọn bất kỳ....

- Tôi là khách làng chơi nên chọn cô nào chả được, miễn là đàn bà trong Yoshiwara này. Với lại không ai đẹp bằng Hinowa đâu. Tôi hôm nay chỉ muốn nói chuyện phiếm một chút thôi.

Chống lại người Yato với sức mạnh vô địch là vô cùng khó khắn với người trái đất nhỏ bé, nhất là mang phận đàn bà như Tsukyuo. Dù cô có mạnh nhất Yoshiwara thì cũng không đọ nổi với một thiếu niên Yato ít hơn cô mấy tuổi như Kamui đây. Cô không còn cách nào khác là nghe theo cậu ta. Dù sao cậu cũng chỉ nói chuyện linh tinh một chút thôi chứ không thèm động chạm gì đến cơ thể cô, vì cô từng bị Gintoki bóp ngực. Dù đó là vô tình đi chăng nữa thì cô không thể tha thứ cho hành động biến thái này.

Ngồi trong một căn phòng tầng hai, nơi cửa sổ có thể ngắm nhìn trăng rõ nhất, Tsukyuo đang nhẹ nhàng rót rượu vào cái chén nhỏ trên tay Kamui. Nhìn cái chén sứ đong đầy rượu có phả phất cái mùi đặc trưng, mặt trăng như in cả bóng mình xuống, lăn tăn trong thức uống, Kamui nhấm một ngụm.

- Ngắm trăng uống rượu đúng là thú vui tao nhã khi ở trái đất ha.

Tsukyuo chỉ im lặng nhìn cậu uống nốt chỗ rượu trong chén và tự động rót tiếp cho cậu. Kamui quay sang nhìn cô, mỉm cười nhưng chứa đầy nguy hiểm:

- Kĩ nữ các cô biết cách chiều khách chứ. Sao cứ ngồi im, chỉ biết rót rượu thôi à? Thật là chẳng hiểu tại sao lão Hosen lại thích thú với đám đàn bà ủy mị như vậy chứ?

- Vậy ngài đang cố thử cảm giác của Hosen đại vương sao?- Tsukyuo đành lên tiếng.

- Hừm.... - Cậu tiếp tục nhấm một ít, nói. - Đàn ông giờ chỉ biết hai thú vui thực sự là đàn bà và rượu. Lão già ấy chỉ biết pha loãng máu của mình trong rượu và thưởng thức cái thứ nước nhạt toẹt đó mà không biết đã làm lãng phí giá trị sức mạnh của người Yato.

Rồi cậu nhấn mạnh lại câu nói trước đó khi lần đầu xuống Yoshiwara gặp Hosen.

- Nơi thực sự để người Yato tung hoành là chiến trường đẫm máu. Bọn ta không cần cái thứ máu tởm lợm từ những con đàn bà yếu đuối còn trinh trắng đó. Tắm máu của kẻ thù mới thực sự là thú vui với ta.

Nhìn cậu nhe răng cười lộ hàm, hai trắng mở to, đồng tử thu nhỏ lại, cô cảm thấy phải đề phòng cao độ với tên này. Hắn quá nguy hiểm với Yoshiwara.

- Cứ bỏ cái Kunai đi. Hôm nay tôi không có hứng chém giết đâu. Với lại, sát hại phụ nữ và trẻ con thì vi phạm nguyên tắc của tôi.- Kamui liếc mắt khi thấy Tsukyuo định lôi nó ra.

- Vậy....- Cô lấy lại sự bình tĩnh. -Sao ngài lại muốn ở đây như khách làng chơi?

- Thứ nhất, không cần xưng "ngài" với tôi đâu. Gọi là tân Dạ Vương như chỉ là danh thôi chứ tôi không quan tâm gì đến thành phố này. Cứ gọi là Kamui . Thứ hai, tôi chỉ đơn giản là ngắm trăng với một cô gái xinh đẹp như bao tên đàn ông khác thôi.

- Xinh...ấy à?

Tsukyuo cảm thấy bối rối khi được nghe là xinh. Cô không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm nên không biết đáp trả lại bằng cảm xúc như thế nào mà chỉ biết rót rượu cho cái chén đang chờ sẵn.

- Thưởng thức cái đẹp mà không có kẻ tâm giao. Sao cô không uống với tôi một giọt?

- Tôi không quen uống đồ có cồn.

Mặt Kamui bắt đầu chuyển màu đỏ vì rượu. Cậu nằm lăn lê xuống sàn, tiến gần tới nơi cô đang ngồi, ngửa cổ lên, giọng giục giã.

- Thôi nào, là kĩ nữ thì ai mà chẳng biết rượu là chi. Tôi uống một mình buồn lắm đó.

- Thì tôi là bảo vệ chứ có phải là kĩ nữ đâu, Kamui-san. - Cô cúi xuống nhìn khuôn mặt đang lâng lâng vì rượu, ngán ngẩn nói.

Kamui ngồi dậy, tay rót rượu, đưa cái chén đủ gần miệng Tsukyuo đến nỗi cô có thể ngửi thấy mùi cay nồng của nó cứ ào ạt lên mũi. Sau một lần tiếp đãi Gintoki, cô đã uống rượu và say xỉn rồi hành động như một gã bợm rượu, theo mọi người nói. Chính vì tửu lượng quá thấp nên từ đó cô cạnh mặt với những thức uống có cồn. Nhưng đây là tiếp khách, chẳng lẽ lại không uống giọt nào?

- Thôi nào, bộ cô không biết nguyên tắc làm việc của các kĩ nữ à? Biết hầu rượu và uống rượu cùng khách chứ.

Thì cô bảo cô là bảo vệ thì sao biết mấy nguyên tắc quái quỉ này chứ. Mặt Kamui cứ tiến sát vào như thể cô sắp bị một tên con trai ít tuổi hơn mình đè xuống thảm Tatami. Gần quá. Tsukyuo không biết phải hành động ra sao với tình huống này. Cô cứ lắp đắp môi, mặt đỏ gay.

- Đó. Chịu há miệng như thế thì tốt hơn không.

Dòng chất lỏng trong vắt đó đã qua miệng cô, trôi xuống thực quản. Cô đã uống rượu!!!!!! Kamui mỉm cười tinh nghịch, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cô và chờ kết quả.










Tại phi thuyền.

- Ô, cậu về rồi hả?

Abuto vừa mừng rỡ một vài giây thì bị vụt tắt, trên má đổ mồ hôi.

-  Tưởng cậu đi chơi phố cơ mà. Sao người có máu bắn lên thế? Lại còn có cây Kunai cắm trên trán vậy?

- Hôm nay ta có chơi đùa với một cô kĩ nữ.

Vãi. Mới tầm mười tám đôi mươi mà cậu đã biết mấy cái trò đồi trụy của mấy lão U60 rồi hả. Giới trẻ ngày nay manh động dễ sợ luôn.

Còn về phần Tsukyuo.

- Em lại uống rượu nữa hả? Chị dặn em phải tránh ra nó cơ mà. Với lại em với khách làm gì mà phá tan căn phòng này vậy?

Hinowa lo lắng trườn khăn mát lên trán cô và nhìn căn phòng. Giờ nó như một đống đổ nát, trên tường có mấy lỗ như bị bắn đạn vào, trên sàn còn rải rác vài cây Kunai.

- Em...hức...chơi với một thằng nhỏ tuổi hơn.....hức....Cậu ta....hức
.....thắng. - Tsukyuo vừa nấc rượu vừa kể. - Và em làm như...một kĩ nữ...

Hinowa có vẻ không hiểu cho lắm nhưng cũng ngờ ngợ ra vị khách đó là ai.

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top