Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Jakky x Sandy: Cái giá mà cậu phải trả.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Các nhân vật không giống nguyên tác,OOC.

                      Những gì viết trong truyện không hoàn toàn giống với ngoài đời.

                      Có H không thì không biết.

                      Vote đi mà.

_____________________

Ngày 24 tháng 9 năm 2030.

Tại một trường cấp 1: Kashou school.

           Trong một căn phòng nọ,những đứa trẻ đang chạy nhảy vui chơi vui vẻ,trai chơi bóng,gái trò chuyện.Trong đó,Jaki cậu bé trong đám đông đó chỉ lủi thủi ngồi một mình ở một góc phòng.Vẻ mặt buồn bã nhìn xung quanh mà chả cảm thấy vui vẻ gì.

          Từ đâu trong lúc,cậu bé đó đang lơ đãng nhìn xung quanh,một bàn tay trắng nhỏ hiện ra trước mặt cậu bé.Ngẩng mặt nhìn đôi bàn tay nhỏ nhắn đó,một khuôn mặt xinh xắn hiện lên trước mặt cậu.Đó là một cô bé với mái tóc ngắn màu đen xen kẽ đó là những đường viền xanh dương trên tóc,đôi mắt như mặt biển đó.Cậu bé choáng ngợp trước vẻ đẹp của cô bạn trước mặt mình.Rồi một giọng nói khe khe nhưng rất phấn khích vang lên.

Ch-chào c-cậu,tớ là S-Sandy,rất vui được gặp cậu,chúng ta có thể làm bạn của nhau được không:Sandy

     Một câu nói vụng về được phát ra từ cái miệng nhỏ đó nhưng âm thành lại êm dịu,cậu bé chỉ gật đầu đồng ý.Nhận được cái gật đầu cô bé nắm lấy tay cậu rồi kéo đi vào những đứa trẻ khác chơi cùng.Đó là khởi đầu cho một mối duyên được định sẵn hay là một tình bạn vững bền không thể tách bỏ của hai đứa trẻ.

__________________

 Ngày 24 tháng 9 năm 2042.

Trường cấp 3: KashBo nostalgic.

        Cậu trai với mái tóc cùng một cặp kính với chiếc ba lô trên vai đang đi trên hành lang lớp học.

"Dạo này,nhỏ cứ đi cùng bạn trai của nó làm mình phát bực,bộ nó không thấy mình cô đơn à."Tinh tinh Erika!!!:Jakky

Bên phía Erika:

Hắt Xì!!!!

Em sao vậy Erika,có bị cảm không đó.:Amin(Male Amy)

À em không sao đâu,anh Amin."Hôm nay,trời có lạnh đâu mà sao thấy lạnh vậy nè.:Erika

Quay về phía Jakky.

Chán quá đi,à kiếm Sandy đi dù sao thì mình đi kiếm bạn chơi đã."Chắc em ấy đang luyện kiếm đây mà.":Jakky.

      Sandy là cô bạn thân sống ở gần nhà của tôi,cũng là hàng xóm của nhà chúng tôi.Gia đình của tôi và gia đình cô ấy là bạn thân của nhau nên việc tôi và cô ấy quen nhau cũng không lạ lắm chỉ là tôi gặp cô ấy lúc lên lớp 1 ở Nhật Bản sớm hơn khi tôi và cô ấy gặp nhau ở nhà ba mẹ cô ấy.Về sau,tôi và cô ấy coi nhau như người thân đi đâu,làm gì cũng có nhau.Đến mức,hai gia đình còn trêu bọn tôi chắc sẽ cưới nhau sau này.Ban đầu nếu tôi nghe đến chuyện này thì tôi còn ngại vì tôi chỉ coi cô ấy là bạn là người thân nhưng thời gian trôi qua chúng tôi cũng lớn lên nên mặt tình cảm cũng phát triển theo.Phải....

         Tôi đã yêu lấy Sandy,người bạn mà tôi coi là người thân trong gia đình.Chà có lẽ yêu sớm là không tốt nhưng tôi biết con người cũng không thể từ chối lại cảm xúc thật của bản thân,tôi cũng vậy.Tôi yêu cô ấy,yêu thật lòng nhưng tình cảm này vốn chỉ có thể ở trong đại dương ngâm mình trong đó.Tất cả rơi xuống vào cái ngày đó.

Sa-San-Sandy!!!!:Jakky đang đứng ở một khe cửa nhìn thấy một cảnh tượng khó tin.

       Sandy,cô gái đang âu yếm lấy một người đàn ông mà hôn nhau.

Hah hah hah hah hah hah hah hah:Jakky thở hồng hộc nhìn xung quanh.

"Hóa ra chỉ là mơ sao.Ha chết tiệt thật,sao mày lại có thể mơ được cái giấc mơ đó chứ.":Jakky đang ôm đầu ngồi trên chiếc ghế máy bay.

Này cậu không sao chứ.:Người lạ lay vào vai của Jakky.

À tôi không sao,cảm ơn anh.:Jakky.

Ừ rồi nghỉ đi còn 10 phút nữa là máy bay đáp xuống sân bay rồi đấy.: Người lạ.

À vâng cảm ơn anh.Jakky.

       Sau khi xuống máy bay,cậu đi đến sảnh chờ của sân bay để chờ người đến đón mình về.

        Lúc ngồi chờ đợi,cậu ngồi im lặng nhìn hình vào sảnh của sân bay với những hoài niệm của quá khứ.

"5 năm rồi sao":Jakky

_____________

5 năm trước.

Ngày 17 tháng 9 năm 2043.

Cậu thật sự đi mà không chào lại cô ấy sao,Jakky:Erika.

Ừm phải,tớ đã mệt mỏi rồi chỉ muốn mọi thứ được theo cô ấy muốn thôi.:Jakky.

Vậy sao,thế nhưng cậu...:Amin nhìn vào đôi mắt đầy mệt mỏi đó.

Được rồi,vậy tạm biệt cậu,nhớ bảo trọng nhé,Jakky.:Amin

Huhuhuhuhuhuhhuuuhuhuhuhuhu: Erika nức nở.

Thôi nào.:Amin vỗ vai Erika

Tạm biệt các cậu.:Jakky.

_____________

"Ngày hôm đó,đúng là một kỷ niệm khó quên mà.":Jakky cười mỉm.

          Đang suy tư,một bóng người với bàn tay chìa ra,nhìn vào bàn tay đó,một khuôn mặt hiện ra trước mặt tôi,một cô gái với mái tóc dài màu đen với một chút sọc xanh dương đan xen,đôi mắt xanh dương của biển cả cùng một bộ đồ công sở gọn gàng và đôi giày cao gót.

Cậu là Jakky nhỉ,lâu rồi không gặp.:Sandy cười tươi chìa tay ra.

À ừm là tôi đây.:Jaki bắt lấy cánh tay đó.

           Cả hai sau đó đi lên chiếc Porsche ở bên ngoài sân bay.Cả hai lên xe nhưng không nói gì cho đến khi đến một đoạn đèn đỏ ở ngã tư.

Ừm Jakky,khi ở nước ngoài cậu sống tốt chứ.:Sandy

Ờ tôi sống cũng tốt lắm đó cô gái ạ.:Jakky bình thản trả lời nhìn ra ngoài trời.

Ừm bố mẹ tớ hiện tại đang đi công tác ở nước ngoài nên cậu sẽ đến nhà của tớ để ở nhá.:Sandy nói với vẻ khá rụt rè.

Thôi khỏi,tớ đi thuê một căn hộ ở tạm là được.:Jakky

Ừm nhưng bố mẹ cậu chắc sẽ không cho đâu.:Sandy

Hả???:Jakky ngơ ngác.

Ting

....:Jakky cầm điện thoại trầm ngâm một lúc.

Thôi được rồi.:Jakky

Hihi:Sandy cười tươi.

"Bộ cô ta không thấy ngượng cho tên bạn trai của mình à.":Jakky khó hiểu.

          Tò mò,cậu liền hỏi Sandy nhưng cô không trả lời mà chỉ im lặng lái xe.Thấy vậy,cậu không còn hỏi nữa mà im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.Sau khi về đến nhà của cô,anh tự mình dịch chuyển chỗ đồ đạc vào trong nhà không cho cô có cơ hội giúp đỡ.Cô cũng không phàn nàn mà đi vào nhà.Sau cả buổi dọn dẹp đồ đạc,cậu liền lăn ra giường mà ngủ luôn vì quá mệt do chuyến bay xuyên 2 ngày đêm.Chả biết cậu đã ngủ được bao lâu khi tỉnh dậy thì trời đã tối nhìn giờ ở chiếc điện thoại thì đã là 6 giờ tối.Đầu óc lờ mờ gượng người dậy thì một tờ giấy được gắn ở cửa ghi rằng:"7 giờ tối nay thay đồ để chúng ta đi họp lớp 12 nhá không được bỏ đâu."

....:Jakky đứng lên nhìn vào tờ giấy mà trầm tư.

"Có lẽ là.....mình nên làm theo thôi chứ không thì ba mẹ sẽ hành mình mất.":Jakky cười trừ với ánh mắt có chút mệt mỏi nhớ lại chuyện cũ.

Nếu ngươi còn tiếp tục thì tao sẽ làm cho mày hối hận cả đời .:??? giơ đoạn video lên.

Khô-không tôi nghe,làm ơn đừng mà.:Jakky run sợ.

"Hah nực cười thật,đáng ra lúc đó...thôi bỏ đi":Jakky mệt mỏi lấy mấy bộ vest trong vali ra mà tìm lấy một chiếc phù hợp.

10 phút sau.

      Cánh cửa căn phòng mở ra,cậu bước ra khỏi phòng rồi bước xuống cầu thang tầng 1.Ở phòng khách tầng 1,một cô gái với mái tóc đen tuyền cùng một bộ sườn xám để lộ bờ vai trắng cùng đôi chân dài trắng như ngọc làm cho cô trở thành một mỹ nhân trong mắt mọi người đàn ông.Cậu nhìn thấy Sandy,cô gái với vẻ đẹp tuyệt trần làm cho cậu thấy hơi ngạc nhiên nhưng chỉ một chút trước khi cậu lấy lại sự bình tĩnh mà lên tiếng.

Vậy chúng ta có nên đi không cô gái.:Jakky nhạt nhạt hỏi.

Ừm đi thôi chứ.:Sandy vui tươi lên tiếng.

         Nhận được câu trả lời,cậu đi lên chiếc xe được chuẩn bị sẵn ở trong garage xe.Cậu ngồi vào ghế phụ lái còn cô ngồi vào ghế lái chính.

          Chiếc xe sau đó khởi động rời khỏi căn nhà,trên xe chỉ có Sandy,người đang nói với cậu là đừng có trưng cái mặt khó coi đấy ra mà phải tươi tỉnh lên.Mở lòng một chút đi coi nào.Cậu không đáp lại mà chỉ nhìn ra cửa kính với những cảnh vật liên tục thay đổi do tốc độ của chiếc xe.

         Thấy vẻ cứng nhắc của cậu thì cô cũng chỉ biết thở dài mà hỏi một câu làm cậu giật mình.

Làm ơn đó,Jakky anh nghe em giải thích đi mọi chuyện không phải như vậy đâu.:Sandy.

..."Cái *** cô ta vừa gọi mình là gì "anh" á nực cười thật.":Jakky.

Cô thật sự chả thay đổi gì cả đấy,Sandy.: Jakky đang mỉa mai lấy cô khi nhớ lại những kỉ niệm cũ.

Vẫn như cái ngày đó,cô đứng trên sân thượng rồi nói những từ như chúng ta chỉ là anh em hay cậu với tôi vốn không nên gặp nhau khi chúng ta 7 tuổi.Chà tôi vẫn còn nhớ rằng lúc đấy,trông cô rất là kinh tởm tôi đấy.:Jakky người bắt đầu trở nên tức giận nhưng mắt anh lại phủ lấy một lớp xương.

       Thật ra dù đã 5 năm,5 năm trời đi du học trải nghiệm đủ thứ trên đời từ đắng tới ngọt nhưng cậu vẫn sống mãi với vết thương lòng của quá khứ,những cơn ác mộng có thể nói lên sự đau đớn của cậu nhưng nó không phải tất cả.Mặc dù ở ngoài,cậu có thể vui vẻ,yêu đời,tức giận,buồn bã nhưng khi một mình,cậu lại cảm thấy mệt mỏi với ám ảnh tâm lý của mình.Bởi cậu vẫn yêu cô,thứ tình yêu chỉ có thể nằm dưới biển sâu cảm xúc của bản thân.Thứ mà cậu chỉ nhìn từ xa dù cho con tim vẫn rất đau.

      Cậu nói mà chả để ý đến Sandy khi đôi tay đang cầm chặt lấy vô lăng,mặt cô tối sầm lại.Chân cô đạp phanh tăng tốc mà kệ cho cậu đang lải nhải.

ĐỦ RỒI,MÀY CÓ IM MIỆNG ĐƯỢC KHÔNG!!!: Sandy tức giận quát lên.

E-Eh:Jakky sốc.

À xin lỗi,tớ không kiềm chế được cảm xúc nên cậu đừng để ý nhé.:Sandy gượng cười.

À thôi không có gì mà nãy cô bảo cái gì nhỉ?: Jakky mới nhớ ra là mình đã chặn họng người nói.

Th-thật ra cho mình xin lỗi cậu Jakky vì những gì đã diễn ra vào ngày đó.Lúc đó,tớ không biết về việc mình đã làm với cậu mà tớ chỉ nhớ là sau ngày đó,cậu đã đi ra nước ngoài rồi nên tớ không thể nói lời xin lỗi được.:Sandy.

....."Cô ta không hề nói dối.":Jakky im lặng suy tư với lời xin lỗi của Sandy.

Cô có thật lòng với lời xin lỗi này chứ?:Jakky

Vâng tớ thật sự muốn xin lỗi cậu và những gì cậu thật sự thấy chỉ là một...:Sandy đang nói bỗng dừng lại vì cả hai đã đến nơi tổ chức buổi họp lớp.Cả hai chỉ nhìn vào mắt nhau rồi rời khỏi chiếc Porches đi vào nhà hàng tổ chức buổi họp lớp.

       Bước vào nhà hàng thì mọi người đều đã đầy đủ chỉ có 2 người các cậu là những người cuối cùng.

Skip qua các đoạn chào hỏi với bắt tay của những người bạn cũ.

        Bây giờ,cậu đang ở một chiếc bàn nói chuyện với Erika(Một người bạn cũ) và bạn của cô Uriel.Cả ba nói chuyện khá vui vẻ.

Vậy là tên tóc tím đó không đi cùng bạn gái mình được do bị giấy tờ-san đè cho không đi được à.Tội nhỉ.:Jakky cười mỉm.

Ohohoho chuyện này có hơi buồn một chút nhưng không sao vì tớ đã có vệ sĩ của tớ đây.:Erika cười vui vẻ khi ôm lấy Uriel.

À ha thôi nào Erika.Mà cũng cảm ơn cậu vì đã tài trợ cho đội bóng của chúng tôi.Nếu không thì tôi không biết mình phải đi đâu nữa.:Uriel bất ngờ ôm lấy Jakky với vẻ vui tươi.

Thôi nào,quý cô Uriel bỏ tôi ra đi."Nghẹn thở quá.": Jakky vỗ nhẹ vào lưng của Uriel.

À vâng cậu cho tôi xin lỗi vì tôi có hơi phấn khích quá mức thôi.:Uriel.

À ờm Jakky,cậu có thể ngồi xuống để tớ nói về chuyện này được không.:Erika nói với vẻ hơi lo.

Ừm mà cậu định nói gì vậy: Jakky tò mò hỏi.

Cậu có còn thích cô ấy không ?:Erika.

....: Jakky.

Um~~~~ Cậu có muốn biết sự thật về lý do cậu bị đối xử như vậy không.: Erika

            Câu nói của Erika làm anh khựng lại vài giây khi hỏi lại cô.

Ý của cậu là gì khi nói ra câu đó hả.:Jakky tỏa sát khí.

Ừm ừm tớ sẽ g-giải thích về việc đây nên cậu hạ cái sát khí xuống đi: Erika run sợ.

Được rồi cậu nói đi.: Cậu dần bình tĩnh lại mà im lặng để cô nói.

-Lười viết nên tôi tóm gọn lại-

         Về lý do mà cậu bị đối xử như vậy ở thời năm lớp 12 là do tên bạn trai giả của Sandy đã dùng một loại ảo giác để đánh lừa Jakky và Sandy khi hình ảnh,hành động và lời nói của cả hai đều trái ngược lại với thực.Erika cũng nói rằng cô ấy và Amin đã tìm ra cách và dùng hết sức để kéo Sandy ra khỏi cái không gian ảo giác đó.(Xàm thật sự.>:)) Tuy thành công nhưng Sandy lại sống trong dằn vặt,đôi lúc cô còn tự làm bản thân bị thương vì hận bản thân đã đối xử với cậu như nào.Cô ấy cũng chia tay tên bạn trai trong hòa bình nhưng hắn vẫn còn rất lì lợm và giờ đang là chủ tịch của công ty *** đứng hàng đầu tại Nhật Bản.Cô cũng khuyên cậu hãy mở lòng ra và đừng để quá khứ che đi tâm trí cũng là tương lai tươi sáng hơn.

       Nghe hết những lời giải thích của Erika,cậu chỉ im lặng mà trầm ngâm.Cảm giác tội lỗi khi đã mắng cô ở trên xe và sự nhẹ nhõm như có thứ gì đó được chút xuống.

Skip về đến nhà.

 Ờm Sandy,chúng ta có thể nói chuyện được không.:Jakky.

Thôi tớ đang mệt lắm nên...!!!: Sandy hơi mệt thì bị nắm tay.

Ờm tớ muốn xin lỗi cậu về việc xảy ra hôm nay được không,xin cậu đó.:Jakky.

Hư còn lâu tớ mới tha lỗi cho cậu.:Sandy phụng má lên trẻ con do hơi say.

Thôi mà cho tớ xin lỗi đi mà.:Jakky vẻ mặt cún con

Eh "Dễ-dễ-dễ thương quá!!!!": Sandy với vẻ mặt đỏ bừng ngay lập tức giật tay mình ra mà chạy vào phòng của mình ở trên tầng hai của nhà.

      Còn Jakky thì chết lặng khi mình bị khước từ một cách không thương tiếc.Rồi khi cô chạy vào phòng thì cậu cũng chỉ thở dài mà lấy điện thoại mình ra để gọi cho thư ký của mình.

.......:Jakky.

Dạ ngài cần gì ạ thưa chủ tịch.:Thư ký.

Hừm~~~ tôi muốn cô điều tra về người này và ngày mai bắt buộc phải có và gửi cho tôi.Jakky.

Đã rõ ạ.//Cúp máy//:Thư ký.

          Sau khi cúp máy,cậu cũng thấy mệt cho buổi tối hôm nay nên liền đi lên tầng để ngủ.

Skip qua đoạn này.

      Sáng hôm sau,Sandy tỉnh dậy trên giường của mình.Đầu vẫn còn đau nhức do dư trấn của việc uống quá đà vào hôm qua.Sau đó,cô đi vscn rồi xuống nhà để chuẩn bị đến công ty,thì cô lại ngửi được mùi thơm của đồ ăn.Cảm thấy mùi thơm của đồ ăn nên cô đi vào phòng bếp thì thấy cậu đang ngủ gật trên bàn với những món ăn.Trên bàn còn ghi một tờ giấy."Nếu cô dậy rồi thì ăn trước đi,tôi ngủ một giấc đây."

...:Sandy cười thầm.

"Lạnh lùng bên ngoài với tôi mà bên trong ấm áp à,dễ thương thật đó.":Sandy.

CHụt:Cô hôn lên chán của anh.

         Sau khi ăn xong thì cô dọn chỗ bát rồi đi đến công ty.

____________________

Tại văn phòng tổng giám đốc.

 Xin chào tổng giám đốc:Thư ký.

Ừ mà những gì tôi giao cho cô đã xong chưa.: Sandy.

Dạ thưa chủ tịch ,chúng tôi đã tìm ra được tất cả bằng chứng của công ty *** và thông tin về người mà chủ tịch muốn đều nằm trong tập tài liệu này.:Thư ký đưa tập tài liệu trên tay cho cô.

Được rồi vậy còn vốn đã chuẩn bị xong chưa.:Sandy vừa ngồi xem tài liệu vừa hỏi cô thư ký.

Dạ chúng tôi đã chuẩn bị vốn và liên lạc tới từng chi nhánh của công ty được chỉ định rồi ạ.:Thư kỳ.

Ừm được rồi vậy còn 3 ngày nữa thôi nhỉ:Sandy nói trong vô thức khi ngả người vào sau chiếc ghế.

Đây là màn đặt cược để chúng ta thanh toán nốt chỗ rác đó cũng như nắm được con cá vàng nên không thể có sai sót nghe chưa.:Sandy.

Đã rõ.:Thư ký đi ra ngoài để chuẩn bị cho những gì mà Sandy nói.

Tại một căn phòng nọ.

//Thoại ẩn//:Thư ký đưa tài liệu cho Jakky.

Được rồi cảm ơn cô.: Jakky cảm ơn cô mà giở tài liệu ra xem

//Thoại ẩn//: Jakky

//Thoại ẩn//:Thư ký.

(Vì tôi không có ý tưởng của mấy cái thoại này.)

3 ngày sau.

       Tại tòa án,một người đàn ông đang ở trong phiên tòa xét xử là chủ tịch hiện tại của công ty *** cùng các phóng viên ở xung quanh.Bên kia là thẩm phán và Sandy.(Đoạn này không có thoại đâu vì tôi bí quá nên viết lời kể thôi.) Tên chủ tịch có vẻ khá bình thản cứ như việc này chỉ là một cuộc dạo chơi.Về phía thẩm phán đang đọc những tội danh của hắn.

18 tuổi hãm hiếp 3 nữ sinh và 2 bé gái dưới tuổi vị thành niên,24 tuổi thông lĩnh các đường dây buôn bán chất cấm và mại dâm,tham nhũng các quý từ thiện cho vùng khó khăn,giết người hàng loạt,giảm chi phí cho các công trình thi công mua những vật liệu rẻ không đảm bảo chất lượng gây nguy hiểm đến người dân,...:Thẩm phán.

      Với hàng loạt tội danh thì hắn xứng đáng với tội tử hình nhưng người bào chữa cho hắn đã đứng lên và giảm án của hắn từ tử hình xuống 10 năm.Điều đó khiến cho Sandy cảm thấy lo lắng cho kế hoạch của mình sẽ thất bại.

      Cô biết ba mẹ của hắn không phải là người muốn là đụng được nhưng với tình hình này thì kế hoạch của cô đều sẽ thất bại khi lời bào chữa người bên hắn thì lại quá nhiều cùng các bằng chứng giả của hắn.Tình hình đang trở nên khó khăn khi có một tin nhắn được gửi vào điện thoại của cô càng làm cho mọi thứ trở nên tệ hơn khi một số quan chức và nhà đầu tư đã từ chức hoặc rút vốn ra khỏi các dự án đang được diễn ra của công ty cô.Không những thế một số người đã lên mạng tung tin về sản phẩm của công ty cô đều có vấn đề hoặc không đảm bảo chất lượng,...

           Tình hình trở nên nguy cấp hơn khi tên thẩm phán cũng có dấu hiệu việc tạo phản khi cô từ người tố giác trở thành người sắp bị kết tội khi hắn quay lại cáo buộc cô thêm tội danh vu khống.Mọi thứ đang dần trở nên mất kiểm soát khi với tình hình này thì cô sẽ thất bại.

         Khi tòa án đang dần đến hồi kết với thất bại nghiêng hoàn toàn về phía của Sandy thì một cánh tay trong những người dự tòa án được giơ lên làm mọi người chú ý.Đứng lên là hình ảnh của một người mặc một bộ đồ màu đen với chiếc mắt kính đen thì nhìn anh ta trông giống như một vệ sĩ.Người đàn ông bỏ chiếc kính ra để lộ một gương mặt quen thuộc đối với cô và tên bạn trai cũ.

       Chưa để cho hai người kia hết ngạc nhiên thì một toán những người mặc đồ đen khác đã xông vào tòa án cùng với một chiếc máy chiếu.Sau một lúc được lắp đặt theo hiệu lệnh của cậu thì chiếc máy chiếu đã chiếu lên hình ảnh của những người lạ tự xưng là phụ huynh của những nạn nhân có con bị hãm hiếp,người thân của nạn nhân bị giết,những chủ đầu tư cho các dự án xây dựng,thậm chí là cả những đại ca xã hội đen và yakuza cũng đã nói lên những tội ác của tên bạn trai cũ.Không chỉ thế mà còn có cả những cuộc phỏng vấn của nhân viên trong công ty của hắn cũng nói lên những bất công.Tiếp theo là hình ảnh của hình ảnh của những đứa tung tin đồn giả về công ty của Sandy.Sau đó là những sự giả dối trong từng bằng chứng lẫn sự giả dối của hắn. 

          Với từng đấy bằng chứng,hắn đã bị kết tội tử hình và sẽ thi hành vào 2 ngày sau.Dư trấn từ tòa án đã khiến cho dân chúng trở nên náo loạn cùng với mạng xã hội cũng như tàn phá lấy không gian mạng của xã hội.Sandy người đã đến gần cậu sau khi phiên tòa kết thúc.

POV' Jakky.

        Sau khi kết thúc phiên tòa thì tôi và Sandy đã đi chiếc xe của cô ấy.Trên đường đến chiếc xe,cô ấy luôn im lặng nhưng tôi có thể nhìn thấy sự bối rối,hoảng loạn trong mắt của cô ấy.Tôi cũng chỉ cười thầm mà đi cùng.Khi lên xe,Sandy mới lên tiếng hỏi thăm tôi.

Này cậu định đi đâu.: Sandy.

Ờ đi đâu chả được hay là cô với tôi đi kết hôn.: Jakky trêu chọc Sandy.

T-thế đi ăn đi chắc trưa cậu chưa ăn gì đúng không,tiện ăn luôn cùng tôi đi.: Mặt cô lạnh lùng không biểu cảm cảm xúc của mình nhưng tai lại đỏ rực lên vì xấu hổ.

Ờ ừ.: Jakky nhạt nhẽo đáp.

                  Trên đường đi,cô ấy cũng hỏi tôi về lý do tại sao tôi lại xuất hiện đúng lúc vậy thì tôi chỉ giải thích cho qua thôi.

Chuyện là vậy đó.:Jakky

Ừm mà này.:Sandy

Eh gì vậy.?:Jakky

Nếu như cậu đã giúp tôi thì tôi cũng nên giúp cậu chứ nhỉ.:Sandy.

Hở nhưng mà cô thì có thể giúp gì được cho tôi chứ.:Jakky.

Kết hôn với em đi.:Sandy

Hả !?!:Jakky.

          Tôi bất ngờ tới mức không nhận ra được chiếc xe đã dừng lại.Cô ấy kéo lấy cổ áo của tôi rồi một nụ hôn ấm áp được áp lên môi tôi.Hương vị ngọt ngào làm cho cả hai say đắm,tim tôi đập nhanh chưa từng có.Có lẽ cảm giác của tuổi thanh xuân đã quay lại,tim tôi lại đập trước người con gái của cuộc đời mình một lần nữa.

Em yêu anh.:Sandy.

VÀ....

Anh cũng yêu em.:Jakky

POV' Sandy.

Ch-chào c-cậu,tớ là S-Sandy,rất vui được gặp cậu,chúng ta có thể làm bạn của nhau được không:Sandy

                Một câu nói vụng về được phát ra từ cái miệng nhỏ đó nhưng âm thành lại êm dịu,cậu bé chỉ gật đầu đồng ý.Nhận được cái gật đầu cô bé nắm lấy tay cậu rồi kéo đi vào những đứa trẻ khác chơi cùng.Đó là khởi đầu cho một mối duyên được định sẵn hay là một tình bạn vững bền không thể tách bỏ của hai đứa trẻ.

             Có lẽ đó là lần gặp đầu tiên của tôi đối với anh ấy,khi đó tôi coi anh ấy như tri kỷ vậy.Đến tối hôm đó,tôi lại gặp anh ấy.Chà cảm giác đó là gì nhỉ vui vẻ và vui sướng ư.không nó chỉ là một phần khi nhìn vào anh ấy.Từ đó,tôi với anh ấy xuất hiện như hình với bóng khó tách rời.Theo thời gian,chúng tôi lớn lên cùng nhau,mặt cảm xúc cũng phát triển.Tôi dần thấy thích anh ấy.Ở thời cấp 2,tôi là một con báo khi phá hoại đủ thứ,trốn học như cơm bữa còn anh ấy là học sinh giỏi và anh ấy luôn phải chép bài cho tôi.Đến thời cấp 3 thì tôi đã gặp lấy tình yêu của đời mình.Có lẽ là vậy,khi vì tình yêu mà tôi đã bỏ qua những lời khuyên của anh ấy thậm chí là còn buông những lời tổn thương đến lòng tự trọng của anh cho đến cái ngày mà tôi biết được tất cả về những thứ mà tôi đã bỏ ngoài tai những lời khuyên đó cùng với những lời nói xác thực của tên bạn trai của tôi.Từ việc mình làm với anh ấy,hành động với anh ấy,lời nói với anh ấy.Hối hận và tức giận tôi chia tay tên khốn đó,cố liên lạc với anh ấy nhưng chỉ là vô vọng ,có lần tôi còn tự làm bản thân bị thương vì hối hận.

                    Rồi 5 năm sau,ngày anh ấy trở lại,tôi đã mất tới 2 tiếng để thay đồ.Sau đó là lúc gặp lẫn nói chuyện đều rất nhạt nhẽo.Đến cả khi anh ấy dọn đồ vào nhà đều không cho tôi làm.Sau khi dọn dẹp xong đồ đạc thì anh ấy đã ngủ rôi.(Time skip qua đoạn này.) Sau khi đến bựa tiệc thì cả hai bọn tôi đều tách ra,tôi thì đi tìm các đối tác cùng điều tra về công ty  *** khi đang nói chuyện thì tôi lại vô tình nhìn thấy Jakky đang được một cô gái khác ôm lấy trông khá thân mật.Nó làm tốt tức điên lên mà chỉ muốn cầm kiếm đến chém cho cô ta một nhát cho khuất mắt.

            Đến khi về thì tôi vẫn còn chút gì đó ghen tuông vì người ôm anh ấy không phải tôi,thì tôi bị anh ấy nắm lấy tay giọng anh ấy khá nhẹ nhàng làm tôi không quen lắm.

 Ờm Sandy,chúng ta có thể nói chuyện được không.:Jakky.

Thôi tớ đang mệt lắm nên...!!!: Cô hơi mệt thì bị nắm tay.

Ờm tớ muốn xin lỗi cậu về việc xảy ra hôm nay được không,xin cậu đó.:Jakky.

Hư còn lâu tớ mới tha lỗi cho cậu.:Cô phụng má lên trẻ con do hơi say.

Thôi mà cho tớ xin lỗi đi mà.:Jakky vẻ mặt cún con

Eh "Dễ-dễ-dễ thương quá!!!!": Cô với vẻ mặt đỏ bừng ngay lập tức giật tay mình ra mà chạy vào phòng của mình ở trên tầng hai của nhà.

         Để anh ấy lại một mình,tôi chạy thẳng lên phòng mà giúc đầu vào gối vì ngại ngùng rồi cũng chìm vào giấc ngủ.Tới sáng hôm,(Kể như trên.)....tới khi phiên tòa kết thúc với chiến thắng thuộc về phe của tôi thì tôi và anh ấy cũng đã đi cùng nhau để đi đến một nhà hàng dùng bữa trưa nhưng rồi(Kể như trên vì tôi lười.).Sau đó,chúng tôi bắt đầu hẹn hò được 1 năm thì bị gia đình hai bên phát hiện nhưng cả hai bên thì chỉ tủm tỉm cười rồi định ngày cưới.Tôi lúc đấy thì ngượng chín mặt mà chỉ biết giúc mặt vào người của anh ấy để bớt xấu hổ còn anh ấy thì xoa đầu tôi mà nói chuyện với gia đình.

         1 năm sau,chúng tôi kết hôn và có với nhau và có với nhau một cặp song sinh với chị gái là Jakly và em gái là Senky.Tên của hai vợ chồng bọn tôi được dùng để đặt cho hai đứa con và cũng đã 8 năm trôi qua khi hai đứa nó bắt đầu vào lớp 1 rồi.Thường ngày khi ở nhà mà không có việc thì chúng tôi thường nô đùa với các con hoặc nhắc lại chuyện của những năm tháng đi học.Mọi thứ cứ yên bình như vậy trôi qua.

END.

______________________

Sorry mấy ông vì có thể cái chap này hơi dở do tôi đang trong thời gian học nên các ý tưởng thường bị ngắt quãng hoặc là thay đổi.Và không có H để các chap được cân bằng và chap này để kỉ niệm lấy hai vị tiền bối đi trước thôi mà về các chap sau thì tôi chưa có lịch ra đâu nên chưa biết được nhưng tôi không drop đâu.

-4721-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top