Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. Về Draken và Mikey

Draken và Mikey quen biết nhau hồi tiểu học. Lúc này, Draken là một thằng nhóc hơi mạnh mẽ, nhưng vẫn bị những kẻ lớn hơn đè đầu cưỡi cổ; còn Mikey là một đứa lùn tịt loai choai, nhưng giỏi võ và không biết sợ là gì cũng như không bao giờ cúi đầu.

Draken bị đám đàn anh đe doạ bắt dẫn tên ngạo mạn được mệnh danh là "vô địch" ấy tới, với cảm xúc trào dâng như kiểu mà, nó bị đấm nên chẳng quan tâm, hoặc nói đúng ra còn có tí gì đó là mong đợi được trông thấy cảnh này. Nhưng một Mikey cao lớn vạm vỡ hay mặt mũi bặm trợn trong trí tưởng tượng của cậu lại không hiện ra, có mặt ở đấy chỉ là ảnh ngược của ý nghĩ, một cậu bé thấp tịt non choẹt, mặt mũi ưa nhìn mới đúng là tên nổi tiếng xa gần. Hai đứa trẻ không quen biết gì nhau, nhưng bị thúc đẩy gặp mặt, buộc dây vận mệnh để chúng quấn lấy đối phương và trở thành một phần quan trọng.

Draken quan tâm Mikey lắm. Cõng cậu ấy đi bất cứ nơi đâu, để cậu ấy yên tâm ngủ say trên lưng mình, thu hồi cái bộ dạng mạnh mẽ đó lại và để cậu bảo vệ là được rồi. Mấy trò quái gở, những yêu cầu trẻ con, thủ sẵn chiếc cờ phòng ngừa mọi tình huống, luôn thấu hiểu bạn thân đang nghĩ gì và sẵn sàng làm theo mệnh lệnh mà chẳng hề nghi ngờ. Đối với Draken, Mikey là người mà cậu vô cùng kính trọng, là người mà cậu vô cùng quan tâm, là người bạn thân mà chẳng ai có thể thay thế được, đồng thời cũng là vị thủ lĩnh mà cậu hết mực tin tưởng, tự hào.

Mikey mạnh mẽ, vô địch, nhưng cậu ấy ngây thơ đến cùng cực, tựa như quan niệm bình thường không thể nào khiến cậu ấy tuân theo, cũng như có thể hiểu được một vài. Những lúc thế này, Draken sẽ đứng ra với vai trò như một cán cân công lý, chỉ hướng cho cậu ấy biết đâu chính là phải trái đúng sai. "Mang một trái tim biết thấu hiểu thì dù là cúi đầu cũng không sao." Chúng ta chỉ là những đứa trẻ. Những đứa trẻ mới tập tễnh bước đi trên đường đời. Chúng ta là bất lương, chúng ta hành động theo bản năng, chúng ta ngạo mạn trước kẻ thù nhưng chúng ta cũng chính là chính nghĩa.

Draken biết hết những gì mà cậu trai ấy trải qua, biết hết gương mặt thật sự đằng sau nụ cười rạng ngời, cũng biết sự yếu đuối ẩn giấu trong vỏ bọc mạnh mẽ ấy. Nhưng. Chỉ có vậy thôi và không còn gì hơn nữa. Draken đã không kịp xoa dịu nỗi uất hờn, sự bi thương, hay nỗi sợ hãi làm bản năng hắc ám trong cậu ta trỗi dậy. Draken đã quên mất Mikey chỉ là một đứa trẻ mười lăm tuổi mà thôi, mà cứ ngỡ cậu ta sẽ đứng ở đấy mãi, trước mắt mình, với nụ cười mười năm như một.

Mục đích ban đầu muốn đi theo ai đó, thành lập một cái gì đó, chạy đua với ai đó, không màng sống chết, nhưng phải phân rõ phải trái, đúng sai, như thế thì mới sống huênh hoang tự do được, nhẹ nhõm, không làm trái luân thường. Chính bởi thế cho tới khi tương lai họ bị phủ kín bởi một màu đen, và bạn bè ngày ấy trước mắt mình càng trở nên xa lạ, Draken đau khổ cùng nỗi uất hờn. Touman biến chất. Mikey cũng trở nên điên cuồng. Và rồi chàng thanh niên đó đứng ra, với tư cách là một tử tù, mong ngóng dùng chính đôi tay này trả thù cho đứa trẻ của quá khứ.

Sau khi biết Takemichi quay trở về quá khứ để bảo vệ một tương lai tốt đẹp hơn. Draken đã nói với Takemichi rằng, mình và Mikey sẽ trở thành sức mạnh của cậu ấy. Nhiều khi trông Draken lạnh nhạt hoặc hai người đó có đấu khẩu hoặc đối đầu nhau, cậu và Mikey chẳng ai chịu nhường nhịn, nhưng mặt ngoài là thế, chỉ cần có một bàn tay thúc đẩy sẽ là lại như không có chuyện gì. Draken không bao giờ từ bỏ Mikey, không bao giờ dừng lại bước chân đi theo sau cậu ta, cũng như không bao giờ từ bỏ việc chạm tới trái tim, tiến vào trong thế giới trống rỗng đó của cậu ấy.

Draken sẽ cứu rỗi Mikey. Dù cho chỉ có một mình và tình nguyện chỉ còn một mình. Draken nghĩ có lẽ vào một lúc nào đó cậu ta sẽ giết bản thân mà không do dự, dùng dao đâm, chém, hay bóp cổ hoặc nổ súng. Nhưng dẫu thế, làm sao mà có ai có thể nói mặc kệ khi đứng trước đứa trẻ đang cầu cứu ấy bao giờ.

Tình cảm của Draken dành cho Mikey đẹp lắm đó, tựa như Baji hi sinh để bảo vệ báu vật của mình. Những thiếu niên ấy ngông cuồng, rồi lại thật tự do. Sống phóng khoáng, đốt cháy thân mình bằng tình bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top