Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lệ Sài Gòn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta nghĩ đến cái vùng đất Sài Gòn này đầu tiên là một sự giàu có phồn vinh. Đúng vậy, cái mảnh đất Sài Gòn này nhộn nhịp rộn ràng, là một thành phố chẳng đêm nào ngủ, nhịp sống Sài Gòn nhanh lắm, bạn không thể chậm được đâu. Sài Gòn có những nhà chọc trời cao vút, những chiếc siêu xe "gầm gừ", quán xá đông đúc, những khu vui chơi, khu thương mại đắt đỏ.

Dân Sài Gòn gì đâu mà mến khách dễ sợ, cứ hễ mà tới Sài Gòn thì "mày" đã là người Sài Gòn. Sài Gòn có nhiều thứ lắm. Nếu nói về Sài Gòn thì biết bao thứ để kể. Mà người ta cũng thường nói hoa-lệ Sài Gòn. Nhưng chẳng hiểu sao, khi nhắc về nơi đây, người ta chỉ toàn nghĩ về "Hoa". Người ta bảo dân Sài Gòn "sộp" lắm, có nhiều người còn bảo "vào Sài Gòn mà lập nghiệp". Nhưng liệu có bao giờ người ta để ý tới Lệ Sài Gòn chưa ? Sài Gòn có những ngày nắng đẹp và đôi lúc cũng có những ngày âm u mưa gió nữa chứ, con người nơi đây cũng thế.

Nơi mảnh đất "để khởi nghiệp" "nhộn nhịp" này đôi lúc cũng khiến ta sống chậm lại và lặng nhìn nhiều mảnh đời xung quanh. "Lệ" ở đâu mà chẳng có, mà "lệ" Sài Gòn nó có cái chất riêng Nam Bộ lắm. Bạn hãy xuống một con phố nhộn nhịp nào đấy, bạn sẽ thấy được những thằng nhóc xách theo những hộp đánh giày bằng gỗ sẫm màu và đôi khi còn phải tranh nhau địa bàn làm ăn, "những buổi trưa tranh thủ ăn cơm thoáng chốc rồi lựa cho mình miếng carton mà tranh thủ dựa lưng nghỉ ngơi của các chú thợ hồ", hay những cụ già đi bán vé số mưu sinh trên những con phố, đâu đó trên những cung đường ăn chơi, ta thấy những người "ca sĩ đường phố" vẫn hàng đêm lên đồ và bán lời hát của mình. Vào những ngày cuối tuần trời trong, tôi nghĩ dôi lần bạn cũng ra phố đi bộ Nguyễn Huệ, chắc hẳn bạn thấy được những phận người hoá thân nhân vật để bán hàng, những bộ đồ nóng nực trong cái Sài Gòn nóng nực, bên trong lớp đồ đó là những giọt mô hôi nhễ nhại và những con ong chăm chỉ, và cũng chẳng cao quá 100 ngàn một ngày.

Sài Gòn có bao giờ chịu ngủ đâu. Đêm nào cũng có những bữa party thâu đêm suốt sáng, và đâu đó là những người vất vả làm việc học hành trong căn phòng ấm êm của mình, nhưng chắc ít ai để ý tới tiếng chổi đêm "xoẹt xoẹt" dưới những ánh đèn đường vàng soi rọi, ít ai thấy những phận đời muốn ngủ cũng chẳng thể trong những góc tối tăm Sài Gòn, những cụ già nằm trên miếng các tông "êm êm" qua từng đêm Sài Gòn lạnh lẽo, và những đứa trẻ nheo nhóc đợi mẹ nó về dưới những chân cầu vắng teo, những ngôi nhà được dựng lên tạm bơ bên những bờ sông đang sạt lở, những học sinh sinh viên xa quê bị bóc lột sức lực để kiếm từng đồng ít ỏi trang trải cuộc sống trên mảnh đất này, và cái "lệ" nơi đây nhiều lắm, khó kể hết được những giọt lệ trên cái đất Sài Gòn này lắm. Nhưng chẳng hiểu sao trên cái mảnh đất này, lệ đó, khổ cực đó nhưng vẫn luôn có được những "bông hoa" trong chính trái tim, con người của họ. Họ luôn nở những nụ cười tươi dẫu cho phận đời lênh đênh bạt bẽo.

Và đặc biệt là họ luôn giúp đỡ mọi người đồng cảnh, hoặc đôi lúc là có một số phận đẹp đẽ hơn họ, họ giúp với trái tim đầy "hoa" của họ.Và ai đó hãy đến Sài Gòn để tận mắt thấy cái Lệ Sài Gòn, để thấy những bông hoa cho cuộc sống và để mạnh mẽ và tươi vui hơn trong chuỗi ngày dài mệt mỏi này.

Saigon, 18/08/2017
NDTK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top