Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bởi vì cuộc sống là như thế

Bởi vì CUỘC SỐNG là như thế

Cái gì đã qua thì không bao h lấy lại được.
Cái gì mình cho là mình làm được thì đôi khi vẫn chỉ là 1 tờ giấy trắng...


THỜI TIẾT

1 ngày mưa gió bão bùng, ngồi cố gắng nhìn từng chữ nhét vào đầu mà không thể. Đầu óc đang mịt mù với gió bão ngoài kia. 1 ngày thôi mà sao có nhiều điều làm mình phải nghĩ thế.

Bỗng nhiên nhớ NHÀ khó tả,.

Nhớ nhà là gì ? Ừ thì nhớ bố, nhó mẹ, nhớ bạn bè nhưng hình như không phải, nhớ là khai khát 1 nơi mình thực sự thuộc về, chứ không phải ở đây.

Vì cuộc sống là như thế, 1 câu nói mà khiến đầu óc mây lang thang mãi.


Cứ tưởng là sống vô tư thoải mái thì sẽ quên đi đc khoảng trống miên man trong lòng, cứ tưởng không nghĩ là sẽ tạm quên nhưng nó cứ ở đấy, thôi thúc mãi không thôi. Ko che đậy lại được. Cho dù có giả vờ vô tâm bao nhiêu vẫn cứ chạnh lòng khi lòng người thay đổi.

Nơi tôi thuộc về ko phải Hà Nội, không phải Việt Nam, không phải London, Paris hay bất kì miền đất nào khác. Tôi thuộc về nơi có những người tôi yêu thương sinh sống và tôi biết họ yêu thương tôi. Yêu không mục đích, không lí do, chỉ là yêu thôi, yêu tôi vì tôi là tôi.


BẠN BÈ

Tôi tự hào vì có bạn làm bạn với tôi trong suốt cuộc đời này, tao tự hào vì tao có bọn mày làm bạn trong suốt cuộc đời này. Những người bạn mà tôi sẵn sàng hi sinh để đánh đổi. Liệu bây giờ tao có thể tìm thấy 1 ai đó như bọn mày?


Khó!

Có những điều không nói ra nhưng trái tim đã tự trả lời. Con người ta đến với nhau bây giờ thật dễ mà cũng thật khó. Có phải là khi lớn lên người ta sẽ phải sống, phải đối xử với nhau như vậy? Hay đơn giản vì đầu óc mình quá kém để không nhận ra mọi giá trị sẽ thay đổi.


Đổ lỗi cho hoàn cảnh đã làm con tim ta nhạt nhẽo hay do con tim ta đã nhạt nên không muốn thay đổi hoàn cảnh. Biết rằng không muốn lớn lên là ích kỉ nhưng nếu cứ lớn lên là phải thay đổi thì chỉ muốn ích kỉ cả đời.

KẾT bạn thì dễ, LÀM bạn mới khó.


Nơi đây, đứng nhìn quanh thì bạn bè nhiều thật đấy, nhưng nhìn cho kĩ thì vẫn thấy mình đang 1 mình, cái gọi là bạn nó cứ xa vời ngoài tầm với. Bảo sao khi bé con người ta dễ đến với nhau, vì khi bé con người ta cần nhau để lấp đầy 2 thế giới, còn lớn lên con người ta cần nhau để lấp đầy thế giới của chính mình.

Thay đổi, ừ, ai rồi cũng sẽ phải thay đổi. Mình cũng phải thay đổi, phải lớn, nhưng cái suy nghĩ bé tí kia thì chưa lớn lên được mà có lẽ là bản thân không để nó lớn lên thì đúng hơn.

Trên con đường dài miệt mài đi tìm bạn, mình đã đánh rơi bạn.

Vì mình là người cực kì tham lam, càng cố gắng làm bạn thì dường như mọi thứ càng vượt xa tầm tay với. Thật khó khi ta cứ cố gắng để rồi nhìn nó xa thật xa. Miệng vẫn phải cười mà đôi mắt thì muôn lần tìm kiếm.


Bạn của tôi, bạn đâu mất rồi.

Hãy nhớ nhé, khi bạn quay lại nhìn, tôi vẫn ở đó nhìn theo bạn và mong bạn sẽ lại cùng tôi đi trên con đường này.


TÌNH YÊU

Yêu là thứ quá xa xỉ với mình lúc này, vì yêu là không dễ và cũng không dễ để yêu. Còn tương lai rất dài đang ở phía trước, bây gì có nói điều gì cũng là quá sớm. Không thể chối bỏ hiện tại nhưng đôi khi kí ức cứ ùa về, vây chặt lấy trái tim.

Lạc lối? Không cho phép bản thân mình đc lạc lối. Chấp nhận hiện thực? Không khó nhưng không có nghĩa là dễ dàng làm được. Nhưng để lấy lại niềm tin thì đôi khi cần sự đánh đổi rất lớn. Trò đỏ đen này, nhất định không được phép chơi.


Bởi tình cảm không phải là 1 trò chơi, nên khi vui đùa quá trớn sẽ tạo ra 2 kẻ thua cuộc nhưng đôi khi quá tham lam nên con người ta lại đâm đầu vào trò chơi biết trước kết quả và rồi phải chịu hậu quả không đáng có. Được yêu chưa phải là hạnh phúc, mà hạnh phúc chỉ đến khi con người ta muốn mang lại hạnh phúc cho nhau...

Thất bại trong tình yêu là 1 bài học giúp con người ta lớn lên đồng hành với trái tim chai sạn đi. Sẽ ko bao h lấy lại đc cảm giác của tình yêu đầu tiên bởi khi bị thương con người ta sẽ luôn cảnh giác và lo sợ.


Yêu không phải là thứ trải nghiệm nhiều lần để rút kinh nghiệm.

Thời gian và không gian là những kẻ thù muôn thuở của tình yêu, 2 tiếng chia tay nghe thật buồn nên em sẽ nói hẹn ngày gặp lại.


HỌC

Rối bời...

Chưa bao h trong đời lại thấy cần phải học như bây giờ. Cả 1 đời ham chơi, không lo, không nghĩ. Bây giờ mới thấm cái sự học nó chông gai chứ không êm ái tẹo nào. Học không có nghĩa là mở sách mà là học cách sống, học cách người ta đang sống, học cách thích nghi với cuộc sống. Học cách để không bị cuộc sống mang đi.


Học cách chấp nhận.

Con người ta có thể chán ghét học nhưng đi học sẽ là khoảng thời gian nuối tiếc nhất cuộc đời mỗi người. Phải học cả cách làm thế nào để học. Và giáo trình mình đang dùng là dành cho người mới bắt đầu. 

Không bao giờ đặt sự học lên hàng đầu nhưng có lẽ lúc này đây là điều đầu tiên cần phải làm.


GIA ĐÌNH

Và dường như khi gặp phải bất kì khó khăn nào trên đường đời thì con người ta lại tìm về với gia đình, không kể lể, không khóc lóc mà để ta cảm nhận đươc, trong cuộc đời này không bao giờ ta cô đơn.

Nghĩ mà thương bố mẹ, từng này tuổi rồi mà có đứa con vẫn còn thiếu suy nghĩ như mình. Và càng thương bố mẹ hơn, bởi nó biết mà nó k chịu sửa đổi bố mẹ ạ. Đời sao mà lắm điều ngang trái, bây giờ đi phục vụ người khác đến từng miếng cơm, trong khi 20 năm cuộc đời chưa phục vụ bố mẹ vì những gì bố mẹ bỏ ra cho mình chút nào.

XIN LỖI

Xin lỗi lũ gián, vì ngày xưa tao sợ chúng may, còn bây giò giải tỏa bằng cách đạp chúng mày bẹp zí.
Xin lỗi bản thân vì đã tự đánh lừa mình bao lâu nay mà không chịu nhìn vào sự thật rằng mọi thứ không bao giờ tốt đẹp như mình mong muốn, bởi cuộc sống là như thế đấy.

Xin lỗi bản thân vì đã bắt mày phải sống những ngày tháng dài nhạt nhẽo và vô ích vừa qua.

Xin lỗi bọn mày vì tao đã k thể nói hết ra với bọn m khi bọn m gặng hỏi. Tao sẽ lại là tao, thật nhanh như bọn mày vẫn biết.

Xin lỗi những người bạn mới vì đã đặt quá nhiều hy vọng làm bạn vào các bạn, và bởi đôi khi 1 chút thất vọng đã khiến mình làm các bạn buồn.

Xin lỗi anh vì đôi khi em đã thực sự quên mất sự tồn tại của anh.

Xin lỗi mày, vì tao quá vô tâm không nghĩ đến suy nghĩ của mày.

Xin lỗi bố mẹ của con vì con vẫn là đứa con gái chưa biết nghĩ ngày nào...

THỜI TIẾT

Nắng lại lên rồi. Có lẽ mưa bão chỉ là cái cớ để bầu trời xanh hơn.

Và thời tiết chỉ là cái cớ khi con người muốn trải dài lòng mình.

Hì hì...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top