Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[NakLav]_Đẫm Lệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___Hỡi thần linh...nếu người rộng lòng tốt bụng
Xin người hãy giúp đỡ em..___
_____________
Trước kia, khi vẫn còn là một đứa trẻ-ngây ngô và hồn nhiên...tôi đã nghĩ rằng, có lẽ trên Thế Giới này sẽ không có ai xinh đẹp đến nổi lọt vào được tầm mắt của tôi..
Nhưng có ai mà lường được mọi thứ ở tương lai chứ? Có điều, sự thật này lại khiến cho tôi cảm thấy khó xử...
Bản thân tôi, là một tên hèn hạ và cặn bã ở nơi đen tối mang danh Vực Hỗn Mang_nơi chứa đựng những sự u ám và đáng sợ..
Còn em, một tia nắng nhỏ, vừa tỏa sáng vừa xinh đẹp....và, em cũng chính là người đối lập với tôi
Tháp Quang Minh
Sao có thể chứ?
_____________
Lần đầu hai ta gặp được nhau, là một ngày rất đẹp - ánh nắng nhẹ nhàng - gió thoảng lướt qua - bầu không khí thật dịu dàng và dễ chịu biết bao. Cặp mắt hút hồn đó, một màu xanh trời tuyệt đẹp - một điểm nhấn vô cùng cuốn hút đã khiến cho tôi phải để ý ko thôi. Hôm đó, tôi như bị em bắt lấy lúc nào ko hay....
Thật nực cười khi lời nói trước kia như một sự phủ định, cho đến bây giờ ngày đầu tiên ấy tôi vẫn chưa quên được; từng chi tiết một, từng điểm nhấn một_tôi, đều nhớ rõ

Sau ngày ấy, tôi luôn ngân nga một bài hát tôi tự sáng tác ra...chỉ để dành cho riêng em
Một khúc ca tươi đẹp và ấm áp chứng tỏ cho sự nhung nhớ và yêu thương em
Là một kẻ phán quyết, mỗi ngày trôi qua tôi phải chứng kiến nhiều tên phản bội bị chém giết, một cảnh tượng đầy máu mà thật tuyệt đẹp...nhưng có lẽ đối với em, chúng là một khung cảnh khiếp sợ và ám ảnh
Em biết ko, tôi đều bận bịu công việc của kẻ hành quyết..nhưng nó ko có nghĩa là tôi ko nhớ đến em
Tia nắng tỏa sáng trong vòng đời u tối
_____________
-"Nakroth, sắp tới là ngày nghỉ của ngươi"-"ta có một nhiệm vụ muốn giao phó" (Volkath)
-"là việc gì, thưa chúa tể?" (Nakroth)
-"Có một tên đang là trở ngại của ta, và ta muốn ngươi phải ra tay giết chết tên đấy" (Volkath)
-"Ý người là?"(Nakroth)

Volkath cầm lấy một tấm hình và đưa cho anh



'ko phải chứ...?'
Nakroth bất động tay cầm tấm ảnh mà chúa tể đã giao cho
Bộ y phục trắng quen thuộc
Đôi mắt xanh lam...
-"Đ,đây là..?" (Nakroth)
-"Có chuyện gì sao, Nakroth?"-"Nếu ngươi ko làm được thì.."(Volkath)
-"....."-"tôi...sẽ nhận nhiệm vụ của ngài.."(Nakroth)
Một kẻ nắm quyền cao quý như Volkath, dưới sự áp lực tràn trề đến cay nghiệt...tôi cắn răng nhận nhiệm vụ
• • • một nhiệm vụ đau thương
_____________
Cùng bộ trang phục quen thuộc lúc trước, tôi đi lang thang ở Tháp Quang Minh mang theo danh người qua đường.. Một tòa tháp cao ráo đầy rẫy nhưng hi vọng mà ai cũng ao ước, được tượng trưng cho ánh Mặt Trời cao quý, trang trọng
Em, một trong những tia nắng nhỏ đã có thể khơi sáng được tôi...và lẽ ra, em đã phải được sống tốt hơn bây giờ..

Tôi thảnh thơi đi lang thang dọc Tháp, vừa hưởng thụ ko khí trong lành vừa ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh. Bóng hình quen thuộc từ xa kia đang dần đến gần, tôi như chết lặng....vì những lỗi lầm tôi sắp gây ra
-"..? Anh là người mới ở đây sao, tôi chưa thấy anh bao giờ" (Laville)
-"À, ừm...tôi chỉ là tham quan thôi chứ ko có gì cả"(Nakroth)
-" Anh cần tôi dẫn đi ko, ở đây khá rộng nên có lẽ anh cần sự giúp đỡ" (Laville)
-" Ugh...."(Nakroth)
Cổ họng tôi bỗng nghẹn lại ko thể nói ra lời, chỉ nhẹ gật đầu rồi để em dẫn đi
-" Đây là lần đầu tiên anh đến đây nhỉ, anh cảm thấy thế nào"(Laville)
-"...nơi này..thật sự mang theo rất nhiều sự.."(Nakroth)
....rất nhiều hi vọng..
-" Hửm? Anh sao vậy?"(Laville)
-"...ko sao cả, cậu cứ đi tiếp đi"(Nakroth)



-"cậu...cậu đi theo tôi đến một chỗ được ko?"(Nakroth)
-" H,hả? Đi đâu vậy?" (Laville)
-"....tôi biết có một chỗ rất đẹp, sẽ ngắm được cảnh hoàng hôn" (Nakroth)
-" Thật vậy sao?"-"Anh đưa tôi đến đó đi, tôi cũng muốn một lần nhìn rõ cảnh hoàng hôn đó!" (Laville)
Nhìn em, tôi chỉ biết khẽ cười trong sự nhói lòng của bản thân
Thật nhục nhã khi tôi phải là người ra tay
Tôi cũng thật đáng chết khi phải là người chứng kiến cảnh tượng ấy..
___
-" Nơi anh nói, là ở đây sao"-" Thật là một nơi yên bình"
Nụ cười của em rõ là xinh, nó chứa đựng nhiều nỗi niềm đáng mến nhưng tiếc thật...
Tôi câm thù sự thật của thế giới này
Nơi chỉ biết gieo rắc sự tuyệt vọng

Tay tôi nhẹ nhàng rút ra cây dao găm đính độc, được Mganga chuẩn bị trước đó cho tôi
Tôi đến gần và ôm lấy em, mắt tôi ướt đẫm mang theo lòng xót xa cho cuộc đời em
• • •
-"..A,anh làm gì vậy.." (Laville)
-"..Tên tôi là Nakroth...."
Có vẻ như em ko chống cự, chỉ im lặng mà nhìn vào tay tôi
-" Tại sao anh lại làm vậy.."
Xin lỗi em
-" Đó..là lời đề nghị của chúa tể hắc ám.."
......
Em nhắm nhẹ mắt, điều chỉnh lại hơi thở của bản thân
Sau đó, em nhìn vào mắt tôi mà cười
-"...Có lẽ, anh ko thể phản đối chúng nhỉ"
Sau câu nói đó, tôi cảm giác tim mình như thắt lại
Đau.....tôi đau lắm
Nước mắt tôi chợt rơi xuống nhìn vào đôi mắt ấy của em
Bây giờ, nó đã ko còn tỏa sáng như trước nữa...một đôi mắt u buồn, hối tiếc
Cuối cùng, em ra đi trong sự im lặng
Tôi ôm cơ thể của em, ngồi dựa vào một gốc cây gần đó
Có lẽ...tôi sẽ ko còn thấy nụ cười ấy nữa rồi..
-" Mong rằng em sẽ nghe câu nói này của tôi, Laville.."
-" Khi em đã được những thiên thần đưa đi đến một nơi xa hoa...một nơi để cho em được giải tỏa.."
-" Mong rằng em đừng đem theo lòng câm hận chúa tể...bởi vì người ra tay là tôi.."
-" Mong rằng em sẽ ko biết, tôi đã yêu em như thế nào"
-" Nhung nhớ em ra sao"
-" Và cảm thấy đau đớn đến nhường nào khi tôi lại là người đưa em đi khỏi nơi tuyệt trần này.."
-" Ước rằng, thế giới này ban cho em một số phận tốt đẹp"
-" Rằng tôi ko phải là một kẻ khốn nạn ở nơi tối tăm kia.."
-" Rằng...tôi đã phải mệt mỏi đến thế nào.."
-" Rằng..tôi sẽ chết để gặp được em"
Cuối cùng cũng kết thúc rồi
Giờ đây chỉ còn tôi, một kẻ thất bại khóc vì em



Nếu như có kiếp sau, anh sẽ luôn là người yêu thương và che chở em từng ngày
__Thân Mến
____Tôi Yêu Em____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top