Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

― BA ―

Quân đội Ásgarðr ra khỏi cổng Bifrǫst từng lượt. Þórr không những không giữ Loki, mà còn cản những người lính có ý định giữ chân cậu ta, để cậu ta tự do bước từng bước chậm rãi ra cây cầu cầu vồng, ngỡ ngàng nhìn lâu đài Ásgarðr rực rỡ ánh hoàng kim, mặt trời chói chang trên cao và con sông xanh mát bên dưới.

"Ta đã luôn muốn đưa em đến đây."

Loki đắm chìm với khung cảnh tráng lệ đến nỗi không hay biết Þórr đến gần, cậu ta giật mình, quay về với nỗ lực làm bản thân trông dữ tợn và tỏ thái độ thù ghét.

"Chúng ta sẽ vào trong đó." Þórr chỉ búa về hướng cung điện. "Em phải trình diện Óðinn trước. Nhưng đừng lo, em sẽ không bị đối xử như tù binh đâu."

"Có tệ cách mấy cũng không thể tệ hơn nơi đó." Loki nói rất nhỏ, chỉ lớn hơn lời thì thầm một chút, mắt nhìn lơ đễnh ra con sông.

"Bọn chúng ép buộc em, phải không?" Þórr xoay hai vai Loki về phía mình.

Loki hất tay Þórr. "Ta nói, đừng động vào ta."

"Chúng ta đi thôi." Laurin từ phía sau Þórr bước tới.

Þórr đặt tay sau lưng Loki, tự mình áp giải cậu ta, tiếp bước Laurin về đại điện.

Óðinn nhìn chằm chằm Loki từ đầu đến chân. "Lần đầu tiên trong mấy ngàn năm cuộc đời, ta nhìn thấy một Jǫtunn nhỏ như thế."

Ông quay sang Frigg, người mà có đôi đồng tử vừa lóe lên màu vàng nhạt.

"Không phải do pháp thuật." Bà nói.

Nếu Þórr không từng gặp Loki trước đây, có lẽ anh cũng nghĩ đó là do pháp thuật.

"Vậy là..." Óðinn lại nhìn Loki một lượt từ chân lên đầu. "Lời nguyền của ta đã ứng nghiệm, giai thoại khổng lồ của Laufar đã kết thúc."

"Tại sao Laufar lại làm như vậy?" Frigg hỏi.

"Như Laurin nói, không loại trừ khả năng là một âm mưu." Óðinn nói. "Giam nó vào ngục. Hãy đảm bảo các bức tường phép thuật không có kẽ hở nào."

"Không, thưa cha." Þórr bước lên phía trước Loki khi hai người lính toan đến đưa cậu ta đi. "Đây là vị hoàng tử mà Jǫtunheimr đưa đến để làm tin với mục đích kết giao hòa bình, nếu đối đãi không tốt chúng ta sẽ xúc phạm họ. Cục diện có thể sẽ tệ hơn."

"Tôi đồng ý với Þórr, chúng ta nên tử tế với hoàng tử xứ Jǫtunheimr. Một mình cậu ta trên đất Ásgarðr không thể gây ra chuyện gì. Vả lại hoàng hậu đã xác nhận cậu ta không che giấu pháp thuật." Laurin nói thêm.

"Không những vậy." Frigg nói. "Căn nguyên pháp thuật Fimbulvetr của cậu ta yếu hơn những người Khổng lồ Băng mà ta từng gặp. Cậu ta không thể tiếp cận thứ đó với khả năng của cậu ta hiện tại."

"Vậy, các ngươi nói xem, âm mưu của Laufar là gì khi đưa nó đến đây?" Óðinn cười giật vai. "Đừng nói với ta rằng hắn thật sự có thành ý cầu hòa."

Frigg, Laurin và Þórr nhìn nhau. Þórr đặc biệt nhìn Frigg với ánh mắt khẩn thiết, anh biết bà là người duy nhất cứu được Loki khỏi Óðinn.

Frigg quay sang Óðinn. "Chính vì vậy, hãy để cậu ta trong cung điện để ta có thể khám phá và ngăn chặn nó. Ngài hiểu Laufar, một khi hắn âm mưu, hắn đã lường trước việc ngài sẽ nhốt vị hoàng tử này."

Óðinn toan tính. Þórr phẩy tay cho hai người lính lui về, rồi đặt tay lên lưng Loki để trấn an. Loki quay sang nhìn Þórr, anh mỉm cười đáp lại và cảm nhận từ bàn tay mình: Loki đã thả lỏng hơn một chút.

"Cậu ta sẽ bị xích cho đến khi: hoặc là chứng minh mình vô hại, hoặc là bị trừng phạt cho mưu đồ bẩn thỉu của mình." Óðinn quay sang Frigg. "Phiền hoàng hậu sắp xếp việc này."

Þórr nhích vai toan cự cãi thì bắt gặp ánh mắt của Frigg, bà lắc đầu. Một tiếng gõ từ cây giáo Gungnir, Óðinn tuyên bố thắng lợi và ban tiệc chiến thắng kéo dài suốt đêm nay. Loki được ban gông xích tại chỗ khi Óðinn và Frigg vừa rời khỏi đại điện. Trông cậu ta nhẹ nhõm và hoàn toàn thư thả với nó. Không lẽ cuộc sống ở Jǫtunheimr tệ đến mức bị giam cầm ở Ásgarðr cũng khiến cậu ta cảm thấy may mắn sao?

"Ta xin lỗi, ta đã muốn em được hoàn toàn tự do."

Loki giơ hai bàn tay bị gông lên, xoay xoay.

"Em có đói không?" Þórr dẫn Loki ra khỏi đại điện.

Loki bước theo hướng Þórr chỉ mà không nhìn anh lấy một cái. Loki không còn cố tỏ ra hung tợn nữa, trông cậu ta bình thản. Nhưng vẻ mặt không cười không nói của cậu ta cũng thật lạnh nhạt vô cảm.

Tiếng dây xích dưới chân Loki gõ ting ting vào những viên sỏi trên lối đi bên ngoài cung điện mà Loki và Þórr đang di chuyển. Loki ngó nghiêng những cây sưa vững chãi được trồng để rợp bóng con đường; từ trong những bụi cây abelia rậm rạp, vài chú chim đột ngột lao ra khiến cậu ta giật mình; khu vườn rực rỡ sắc màu từ những cánh hoa và sắc màu từ những loài côn trùng bay lượn phía trên. Đôi khi, chắc là Loki quên giả vờ, cậu ta để lộ nụ cười trên gương mặt yên bình, rồi khi nhận ra Þórr đang nhìn mình, cậu ta lại làm mặt lạnh. Þórr không nhịn được cười.

Hầu gái và bề tôi cố ý chậm chân lại khi đi ngang qua họ, không dám nhìn thẳng nên cứ liên liếc cho thỏa trí tò mò. Có cô còn hét lớn và thả rơi cả tách trà khi vừa rẽ qua khúc ngoặt hành lang và thình lình nhìn thấy Loki. Cậu ta vội vàng ngồi xuống giúp một tay làm đông cứng nước trà và dễ dàng nhặt nó lên khỏi mặt đất, bỏ vào đĩa trà rồi đưa lại cho cô hầu gái. Cô ta run bần bật khi nhận nó. Sau khi cúi đầu, "xin lỗi ngài," cô ta vội vàng đi khỏi. Loki nhìn ngoái theo cô ta với vẻ áy náy.

"Chỉ là chưa từng có người Jǫtunn nào ở đây thôi, không phải lỗi tại em đâu."

Loki quay lưng với Þórr, tiếp tục đi. Sau khi dẫn cậu ta dạo một vòng cung điện, Þórr đưa Loki đến phòng làm việc của Frigg. Căn phòng này, duy chỉ nhỏ hơn đại điện, trừ nơi đó ra thì nó là phòng lớn nhất trong tất cả các phòng làm việc của cung điện Ásgarðr, thậm chí rộng hơn cả phòng làm việc của Óðinn. Óðinn ưu ái bà, nhưng bà xéo sắc cho rằng ông ấy chỉ làm việc với tấu sớ thì cần gì phòng rộng, trong khi bà phải bày biện đủ thứ dụng cụ và nguyên vật liệu pháp thuật cho công việc. Những hũ lớn đựng các loại bột đủ màu trên tường bên trái (lúc nhỏ Þórr đã bị nổi mụn cóc khắp người vì nghịch một lọ để nó đổ lên đầu); những chai thủy tinh nút bần đựng dung dịch lỏng ở trên cái bàn dài góc bên phải, vài chai còn chứa thứ chất lỏng mà tự nó xoáy tít bên trong dù không đang được ninh trên lửa. Một cái giỏ đựng các loại lông động vật trên chiếc bàn mà Frigg đang ngồi đó, trị một vết bỏng lớn, rực đỏ như nham thạch trên cánh tay Brünnhilde. Chị ta vẫn còn đang mặc bộ đồng phục Valkyrja màu xám đá lấm lem khói và chiếc áo choàng lửng màu xanh thẫm đã bị cháy xém một phần.

"Có lẽ một vài người Miðgarðr đã nhìn thấy chúng con. Con rất tiếc nhưng tình thế lúc đó"

Frigg đưa tay ra hiệu cho Brünnhilde ngưng nói.

"Đôi khi cũng nên để họ biết họ nhỏ bé như thế nào trong thế giới này."

Vết thương trên cánh tay Brünnhilde ngưng đỏ, Frigg băng bó lại rồi đỡ chị ta đứng lên.

"Chị ổn chứ?" Þórr lại gần.

Brünnhilde cười. "Chuyện nhỏ ấy mà. Đây chắc là..."

"Loki Laufarsson, hoàng tử của Jǫtunheimr."

"Chào."

Brünnhilde tỏ ra thân thiện, nhưng giả vờ không phải sở trường của chị ta, kết cục là nụ cười của chị ta trông hết sức gượng ghịu.

"Con nghỉ ngơi đi, Brünnhilde." Frigg nói.

Chị ta cúi chào Frigg, gật đầu với Þórr rồi rời khỏi. Brünnhilde vừa đi khuất, Frigg liền đứng dậy, à đến chỗ Þórr. Người mẹ yêu dấu của anh hôm nay lộng lẫy trong chiếc áo choàng màu vàng thủy tiên, đính kim sa cao cổ; quý phái với mái tóc búi cao cài miện ngọc.

Þórr nhe răng cười, ôm lấy bà. "Con nhớ mẹ quá."

"Thôi đi cậu bự à, ta ngạt thở đấy." Bà vỗ lên lưng anh hai cái để anh thả ra.

Đoạn, bà quay sang Loki, lúc này đang im thin thít. Bà muốn quan sát cậu ta kỹ hơn. Nhưng bà cứ đến gần một chút thì Loki lại nép vào lưng Þórr sát hơn một chút.

"Con trai, đừng sợ, con an toàn ở đây."

Þórr lách người sang bên để Loki có thể nhìn rõ sự hiền từ, phúc hậu của Frigg. "Đây là mẹ ta, Frigg, người phụ nữ dịu dàng nhất Ásgarðr."

Frigg mỉm cười, gật đầu với Loki. Cái cười như có phép mầu, Loki đã thả lỏng đôi vai, lê bước đến gần Frigg.

"Tôi... đói."

Frigg nắm lấy xiềng xích trên cổ tay Loki, làm gì đó mà khiến cậu ta tròn xoe mắt nhìn bàn tay mình rồi nhìn Frigg.

"Nào, đi theo ta."

Frigg kéo Loki vào trong, ấn cậu ta ngồi xuống chiếc ghế nhung, rồi lấy ra hai chiếc đĩa, một chiếc cốc rỗng và một bộ dao nĩa, đặt lên cái bàn trước mặt Loki. Sau đó, với một cái huơ tay chậm rãi, một đĩa hiện ra ba miếng cừu nướng vừa nóng hổi vừa thơm nức mũi mùi bơ và sốt vừng; đĩa còn lại hiện ra món salad khoai tây áp chảo, trộn với rau cải mầm và hạnh nhân tán nhỏ; còn cốc rượu thì đầy lên chất lỏng màu vàng nhạt được nấu từ gạo vàng Ásgarðr.

"Con ăn đi, ăn no rồi muốn nói gì sẽ nói sau."

Loki lập tức vồ lấy đĩa thịt. Sợi xích kêu lên lách cách khi cậu ăn ngấu nghiến mà... quên luôn dao nĩa. Không lẽ cậu ta thực sự chỉ được ăn bánh mì trong suốt những năm qua sao? Đĩa thịt cừu chẳng mấy chốc chỉ còn đọng lại vài giọt sốt và mấy hạt vừng ở đáy. Loki dừng lại một chút khoảnh khắc tóc cậu tự buộc gọn ra sau nhờ ngón tay phẩy nhẹ của Frigg, để cậu ta có thể ăn thoải mái hơn. Đĩa salad cũng hết sạch trong tích tắc. Bộ dao nĩa vẫn còn nằm yên ở vị trí của nó. Cốc rượu cạn khô khi Loki đặt nó xuống bàn, quẹt miệng thô bạo vào cánh tay.

"Đừng nói với ta, rằng em im lặng suốt chặn đường là vì quá đói, chứ?"

"Con có muốn dùng thêm không?" Frigg hỏi.

Loki lắc đầu. Frigg huơ cánh tay một lần nữa và mấy cái đĩa lại sạch sẽ như ban đầu, tự bay vào chỗ cũ. Bà ngồi xuống chiếc ghế đối diện Loki, Þórr cũng lôi rèn rẹt một chiếc ghế nữa đến ngồi gần hai người họ.

"Tôi không có nhiều thông tin, có tra khảo cũng vô ích."

Loki nhìn lơ đãng vào tấm màn trắng ở cửa sổ.

"Ta đâu có ý định tra khảo con."

Loki quay ngoắt lại, Frigg mỉm cười.

"Vì nếu con đã không muốn nói, ta có hỏi cũng chỉ nhận được câu trả lời không trung thực mà thôi."

"Vậy bà sẽ làm gì tôi?"

"Còn tùy vào việc: bọn chúng đã làm gì con."

Không những Loki, cả Þórr cũng phải ngạc nhiên và thán phục trước khả năng quan sát của Frigg. Hoặc do pháp thuật tối cao của bà. Þórr còn chưa có cơ hội nói gì thì bà đã biết Loki không phải tự nguyện đến Ásgarðr dù mục đích là gì. Frigg có thể làm Loki mở lời, Þórr thì không. Anh không chen vào cuộc hội thoại giữa họ. Loki cũng giữ im lặng một lúc như đang đắn đo suy tính. Frigg không hỏi thêm một câu nào mà chỉ chờ đợi. Và Loki bắt đầu nói:

"Laufar trở về trong trạng thái phẫn nộ điên loạn. Bình thường con sẽ không bao giờ vào trong cung điện khi có mặt ông ta. Lúc đó con lẻn vào để lấy thức ăn, vì bề tôi của cha Fárbauti ai nấy đều tham chiến. Con nghĩ Laufar cũng đang ở chiến trường.

"Đường vào thì dễ. Nhưng lúc đi ra thì xui xẻo làm sao. Laufar nổi cơn tam bành đập nát mọi thứ. Một mảnh vỡ của cái đèn chùm văng đến chỗ con khiến con giật mình. Ông ta phát hiện ra con, trút giận lên con. Ông ta nói vì có thứ bị nguyền như con ở trong cung điện nên ông ta mới thua trận. Ông ta cắt tóc con. Laufar coi đó là sự ô uế."

Þórr siết một nắm tay chặt đến nỗi cả người anh run lên, hàm răng nghiến lấy một cơn giận sục sôi.

Frigg đặt lòng bàn tay bà lên mu bàn tay Þórr, thì thầm: "Að stilla alla reiði."

Hơi mátêm dịu lan tỏa khắp người, Þórr bình tĩnh trở

trước khi đi ra. Vì cha Fárbauti của con" Loki ngưng ngang, mắt liên liếc.

Frigg chau mày.

"Ông ấy đề nghị gửi con cho Ásgarðr để cầu hòa. Ông nói, dù sao con cũng là hoàng tử trên danh nghĩa, lại nhỏ người, Ásgarðr sẽ chấp thuận."

Cả Þórr và Frigg đều chờ đợi để nghe phần quan trọng, nhưng đã một lúc trôi qua, Loki không kể gì thêm.

Frigg nhẹ nhàng nói: "Ta tin con. Bấy nhiêu là đủ rồi."

Þórr và Loki đồng đều quay sang Frigg. Bà có kế sách gì khi nói như thế?

Frigg đứng lên, đáp lại hai đứa bằng cái xoa đầu. "Ta tin con vì con cũng tin ta. Nào, chúng ta đi thôi."

Bà tiến về phía cửa. Þórr đỡ Loki đứng lên, đưa cậu ta theo sau bà.

"Con tin bà ư?"

Frigg dẫn họ ra khỏi phòng làm việc, đi về hướng vườn thảo mộc ở phía Đông Nam.

"Con tin ta nên đã ăn hết thức ăn ta trao. Ta có thể đã bỏ chân dược vào thức ăn, thậm chí là độc dược, nếu ta muốn."

Frigg dừng lại trước một căn phòng đã bỏ trống nhiều năm căn phòng cũ của Filippus thuở hắn còn sống trong cung điện. Ra hiệu cho hai vị hoàng tử đứng chờ, Frigg vào trong. Một lúc không lâu sau bà trở ra, gọi họ vào. Đừng nói là Loki ngạc nhiên đến há hốc, Þórr còn không nhớ là căn phòng của Filippus đã bao giờ khang trang như vậy. Thảm trải sàn màu hổ phách êm mượt như nhung, dày đến nỗi một phần bàn chân lún xuống khi Þórr bước lên; bồn tắm nước đá; bộ bàn ghế và chiếc giường nạm ngọc Vatnasjávar, quanh giường có giăng màn trắng mỏng; ban công lộng gió hướng ra phía Đông; bàn ăn và kệ tủ cũng có sẵn trong trạng thái sạch sẽ. Þórr cá nó đã không như thế trước khi Frigg bước vào và làm gì đó. Phẩy tay chẳng hạn.

"Con sẽ ở phòng này trong thời gian lưu trú tại Ásgarðr. Ta xin lỗi vì chưa thể tháo xiềng xích cho con bây giờ được. Ta cần thời gian để làm rõ sự thật. Hy vọng sẽ nhanh." Frigg nhìn Loki, nhưng cậu ta tránh né ánh mắt bà. "Trong thời gian đó, mọi hoạt động khó khăn hãy gọi hầu gái, tại đây con được đối xử như một hoàng tử. Dám cá hầu gái sẽ thích con hơn hoàng tử của Ásgarðr." Bà nháy mắt.

Lần đầu tiên từ khi gặp lại, Loki nở nụ cười trước mặt Þórr. Cậu ta rảo bước ra ban công, nhìn ngắm nơi ở mới.

"Mẹ nghĩ sao?" Þórr hỏi nhỏ.

"Nỗi sợ hãi trong cậu ta là thật. Điều đó chứng tỏ cậu ta chỉ là nạn nhân chứ không phải tự nguyện. Cậu ta bị đối xử tệ cũng là thật." Frigg nhìn thân hình gầy mo đang đứng ở ban công. "Nhưng chúng ta không biết Laufar đã cưỡng ép hoặc đã đe dọa cậu ta làm gì cho lão. Dù rất đáng thương, nhưng cậu ấy vẫn là một ẩn số nguy hiểm."

"Cảm ơn mẹ."

Bà lắc đầu. "Ta không chịu nổi khi nhìn thấy cậu ta bị xử oan. Chí công vô tư là ưu điểm, nhưng cũng là khuyết điểm lớn của cha con."

"Đó là lý do ông luôn cần mẹ."

Frigg cắn môi, liếc Þórr một cái đầy yêu thương. "Trông chừng cậu ấy nhé. Ta còn nhiều việc phải làm."

"Vâng, mẹ." Þórr hôn lên lưng bàn tay, tạm biệt bà.

Þórr tiến ra ban công. Gió lộng làm tóc Loki bay về một bên, tuột ra khỏi nút thắt mà lúc nãy Frigg đã buộc. Þórr đã kịp nhìn thấy Loki tràn đầy hạnh phúc trước khi cậu ta lại làm mặt lạnh.

"Hy vọng em sẽ thích nơi này, tuy nó có lẽ không to lớn bằng cung điện ở Jǫtunheimr."

"Không. Như thế này đã là quá nhiều với một tù binh rồi. Nhân tiện, xin lỗi đã nghĩ không tốt về ngài." Loki hạ cằm. "Ngài không dữ tợn như vẻ bề ngoài."

"Trông ta dữ tợn lắm à?"

"Vâng, rất dữ tợn. Khi cười gây cảm giác khủng khiếp cho người nhìn."

Þórr bật ra tiếng cười như tiếng sấm, Loki vừa nhúc nhích khóe môi một chút thì bặm lại, giữ thái độ lạnh nhạt.

"Em không phải tù binh. Em là khách danh dự của Ásgarðr, như mẹ ta đã nói, tại đây em được đối đãi như một hoàng tử. Nhưng ta hiểu em cần sống tự do. Nếu em muốn, ta hứa, khi tình hình ổn thỏa, ta sẽ đưa em an toàn về lại"

"Không!" Loki đột ngột ngắt lời Þórr, có chút lớn tiếng. Rồi như tự nhận ra mình đã phản ứng quá khích, cậu ta ngập

ngừng. "Ờm... xin đừng đưa tôi quay lại đó..., làm ơn."

Þórr xoay vai Loki lại. "Nhìn ta này."

Loki ngẩng mặt.

"Thời gian qua, cuộc sống của em thế nào?"

Loki nhìn anh, suy tư.

"Tôi không hiểu 'thời gian qua' ý ngài là gì, nhưng từ khi sinh ra đến nay cuộc sống của tôi không có gì thay đổi. Ở trong căn chòi phía sau cung điện và ăn bánh mì. Họ nói, tôi mà lảng vảng trong cung điện sẽ sớm bị giẫm chết." Loki cười chua chát, quay về với khung cảnh bên ngoài ban công. "Xin lỗi phải làm ngài thất vọng nhưng họ chọn đưa tôi đi là để kế hoạch bắt tôi làm con tin của Ásgarðr thất bại."

Þórr lại xoay Loki về phía mình. Nhưng cậu ta vùng ra, cố không nhìn anh. Anh mạnh tay hơn, giữ chặt lấy hai bả vai cậu ta. Anh bực, không phải vì thái độ của cậu ta, mà vì suy nghĩ của cậu ta.

"Đừng bao giờ nghĩ rằng em là con tin. Ta nói đây là lần cuối: Em là hoàng tử của Jǫtunheimr, đến Ásgarðr với sứ mệnh giao hữu hai cõi. Đừng bắt ta phải lặp lại điều này." Þórr buông mạnh hai vai Loki ra.

Cậu ta xoa vai, nhăn nhó. "Vâng, thưa ngài."

"Gọi anh là Þórr." Anh vén một nhúm tóc đang phủ lên đường hoa văn trên má Loki ra sau vành tai. "Anh xin lỗi."

"Ơ...?" Loki nhìn Þórr, sững sờ.

"Sao?" Þórr cười.

Dường như Loki đã nhớ ra điều gì.

"Anh đã hứa sẽ quay lại Jǫtunheimr, đường hoàng đón em về Ásgarðr, không phải sao?"

"Anh?"

Þórr quay lưng tựa vào lan can, nói vu vơ, "tiếc là mẹ anh đã giành mất phần 'mang thịt nướng cho em' rồi."

Loki bỗng dưng nhíu mày nhăn mặt, giơ hai tay mang gông xích lên cao. Þórr vừa lách người sang bên, thanh lan can móp méo bởi cú đánh bổ xuống như trời giáng của Loki.

"Anh là đồ tồi."

"Ơ...?" Đến lượt Þórr sững sờ.

"Tôi đã chờ anh, tôi đã chờ anh từ ngày này sang ngày khác. Anh là đồ tồi không giữ lời."

Loki sấn tới nhưng Þórr không né nữa, để Loki tùy ý vừa đánh đùi đụi vào người mình, vừa chửi rủa. Chẳng đau, trái lại, anh còn vui trong lòng. Vậy là Loki thực sự đã chờ anh sau lần đó và không hề quên anh.

"Anh là"

Loki, lần nữa, sau nhiều năm, bỏ ngang câu nói của mình khi Þórr ôm chầm lấy cậu ta.

"Nhưng anh đã giữ lời, phải không? Chỉ là hơi muộn. Anh xin lỗi."

Loki không vùng vẫy, không còn ra lệnh đừng chạm vào cậu. Cậu nép người thật chặt vào Þórr.

"Không," từ trong ngực áo Þórr, giọng nói Loki lẫn với tiếng cười. "Cảm ơn anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top