Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

― HAI MƯƠI LĂM [1] ―

Khi Filippus và Þórr quay lại Svartálfaheimr, Juzheng đã giúp dựng một số trại nhỏ để các binh lính thay phiên nhau nghỉ ngơi; chú ấy, Fárbauti và Laurin ngồi thảo luận gì đó mà rất vung tay múa chân; Siddiq thử sức mạnh của cánh tay bạc cùng

người khổng lồ Dagur; Akira và Kenta vẫn còn cãi nhau. Óðinn là người duy nhất chỉ ngồi một mình, gương mặt ông từ bao giờ đã hằn sâu nét mệt mỏi của tuổi già. Nhưng ông vẫn nhanh nhẹn khi bước đến chỗ Filippus và Þórr, chỉ chậm hơn con ngựa Eldihófar đang dụi mõm vào ngực chủ nó mà không chịu buông tha.

"Thôi nào, thôi nào." Filippus từ cười âu yếm chuyển sang cằn nhằn. "Tao chỉ mới rời khỏi mày chưa tới nửa ngày, mày cứ đưa mông ra như thế làm sao tao họp được."

Þórr gọi một cây sét ngang trời kèm tiếng sấm. Dần dần, mọi người tiến lại đông đủ.

"Tao đã kể cho Rekka nghe về mày đó. Có muốn biết không?" Akira giúp dụ con ngựa Eldihófar đi chỗ khác để Filippus có thể nhìn thấy mọi người.

"Chonji nói thế nào?"

"Cha biết con đi gặp ông ấy?"

"Ngoài ông ấy ra thì còn có thể là ai nữa chứ." Juzheng trả lời thay.

"Audra đâu?" Filippus đặt cái rương xuống đất.

"Cô ấy cho người của mình luân phiên liên tục với các Valkyrjur để tuần tra trên không, cô ấy chỉ tin tưởng ưng nhãn của hestgryph chứ không yên tâm vào những động tĩnh được mang về." Brünnhilde đáp.

"Chị giúp tôi đi gọi Audra gấp, chúng tôi có nhiệm vụ mà chỉ có cô ấy mới làm được." Þórr ra lệnh.

"Được." Brünnhilde gật đầu rồi rời đi.

"Tôi chẳng thu được gì từ ông Chonji liên quan đến trận chiến tới." Þórr nói.

"Dĩ nhiên là không." Juzheng làu bàu. "Đời nào."

"Nhưng tôi mang về những thứ mà mọi người thực sự cần. Chúng ta chờ Brünnhilde và Audra quay lại đã."

Cái sự thật mà Þórr mang về khiến cho cả Fárbauti và Dagur cũng phải quay ngoắt sang nhìn nhau.

"Có như vậy sao?" Dagur thốt lên.

"Ta cũng không biết gì về chuyện này." Fárbauti lắc đầu.

"...cuối cùng, ông Chonji khẳng định rằng, Svartálfaheimr không còn bí mật nào khác mà có thể gây hại cho quân ta cũng như tạo lợi thế cho quân địch. Và Loki thì cũng như chúng ta, không biết gì về tương lai. Bây giờ, chỉ là trận chiến giữa sức mạnh và sức mạnh, ý chí và ý chí." Kết thúc câu chuyện, Þórr quay sang Filippus, ra hiệu cho hắn ta tiếp lời.

"Đây là phần của cô, Audra." Filippus giơ cái rương lên. "Cũng là tin vui cho cậu đấy, Kenta ngài-thấp-thỏm."

"Graskerbý...? Elínbjǫrt thế nào?" Audra hỏi.

"Nàng sẽ ở lại Ásgarðr cho đến khi trận chiến kết thúc. Bifrǫst đã được niêm phong cửa ra, thuật dịch chuyển tức thời của nàng không thể giúp nàng đến đây được. Kỵ sĩ lợn lòi Slíðrar cũng được đưa đến canh phòng ở Seiðhǫll. Và, một chiến binh mới, đặc biệt, đã làm nhiệm vụ đầu tiên của cậu ấy." Filippus nháy mắt với Laurin.

"Heimðallr... à?" Siddiq quay sang Laurin, người mà đang cười rạng rỡ.

"Vậy là, Ásgarðr từ nay đã có thần hộ vệ." Óðinn đặt tay lên lưng Laurin.

"Ngoài ra, ông Chonji có hé lộ một chút về tương lai, rằng Elínbjǫrt sẽ không có mặt ở Svartálfaheimr theo bất cứ cách nào, vì vậy, các pho tượng sẽ chỉ là các pho tượng."

Siddiq và Kenta đồng đều thở phào. "Cánh tay bạc của Siddiq có thể đấu vật ngang xức với người khổng lồ Dagur. Mấy pho tượng đó làm tôi đến thở cũng thấy đau cả đầu."

"Khoan đã." Juzheng gượm. "Cậu chắc... là cậu hiểu đúng ý ông Chonji đấy chứ?"

"Chắc chắn. Tôi dám cược cây búa của mình rằng đó là thứ ngắn gọn và dễ hiểu nhất mà ông ấy nói trong đời."

Audra đột ngột giơ một bàn tay lên, ra hiệu cho mọi người im lặng. Cô ta liếc mắt trái phải, cau mày, cái tai nhọn giật nhẹ. Rồi cô ta nằm sấp ra đất, áp tai xuống.

"Bọn chúng đang di chuyển." Cô ta nói. "Từ phía Nam. Một lực lượng khủng khiếp."

"Bao lâu nữa?" Þórr hỏi.

"Chậm nhất là trong hai eykt."

Laurin nhìn Óðinn. Óðinn hất đầu vào Þórr. "Nhìn thủ lĩnh của các ngươi kia, nhìn ta làm gì?"

Þórr không biết anh nên lo lắng về tình trạng tuổi già đột ngột tấn công cha mình hay nên tận hưởng khi ông đổi tính thành một Óðinn lại còn biết đùa giữa cơn căng thẳng này.

Laurin bật cười. "Nào thủ lĩnh, hãy phát lệnh đi."

Þórr không hưởng ứng nổi với hai vị lãnh tụ bỗng chốc mà thay đổi chóng mặt kia. "Brünnhilde, đi truyền tin cho các đại đội trưởng, nhanh chóng củng cố tinh thần toàn quân. Chị có nửa eykt, đến gặp tôi và Juzheng sau khi xong việc."

"Rõ."

"Philip, cậu làm việc với Audra và các Skjǫld-álfar về quân Óstǫvanði cưỡi coelodonta."

"Vâng, thưa hoàng tử."

"Siddiq, anh hỗ trợ Kenta về đội nỏ, họ có thể chiến đấu mà không có cây cung của anh, nhưng họ không thể sống sót nếu thiếu anh được."

"Vâng, thưa thủ lĩnh."

Þórr nhìn lên hai người khổng lồ.

"Chúng tôi sẽ làm việc độc lập." Dagur nói. "Để tránh gây tổn hại cho các người khi sơ ý."

"Không, chúng ta sẽ làm việc cùng Laurin." Fárbauti nói. "Với mấy con lợn lòi đó thì chúng ta sẽ không sợ giẫm phải."

Laurin gật đầu.

"Cònmột chuyện nữa." Dagur nhìn Fárbauti. "Các Chỉ

đã khiến Þórr nghĩ...

"Không.Chỉ là Laufar luôn lo sợ bị soán ngôi, nên

địch, nhưng Fárbauti không giấu được ánh mắt tự hào.

"Điều đó có nghĩa là chỉ có hai người khổng lồ cùng sức mạnh, hoặc Þórr và Óðinn mới có thể đương đầu với họ, phải không?" Juzheng hỏi.

còn tay mơ lắm."

"Quân đội Jǫtunheimr chỉ có ba chủng binh. Tôi vẫn sẽ giao họ cho ông và Dagur. Tôi có nhiệm vụ khác. Hai người sẽ vào đội quân của Laurin, tuy nhiên, phải tuyệt đối nghe theo sự điều chuyển của Laurin."

Fárbauti gật đầu. "Chắc rồi."

Xong đâu đấy, Þórr mới quay sang Óðinn. "Còn cha, hãy nghỉ ngơi."

"Không." Óðinn đáp cộc lốc rồi quay lưng.

"Đó là lệnh của thủ lĩnh." Þórr chống tay vào hông.

"Ta và vua."

Óðinn cứ thế cầm cây giáo Gungnir tự ý hành động. Cha anh cứ như đang mưu tính riêng điều gì đó mà có thể sẽ trái ý anh. Nhưng Óðinn là vua của Ásgarðr, anh vẫn phải theo ý ông ấy. Anh thở dài.

"Chú Juzheng."

"Tôi xin nghe."

"Hãy tiến hành đưa quân vào vị trí đúng như chúng ta đã bàn. Mặt trận hướng Nam."

"Được." Juzheng gật đầu rồi nhanh nhẹn rời đi.

"Akira." Þórr nhìn quanh. Con ngựa Elidhófar đã đi cùng Filippus, nhưng Akira thì không thấy đâu.

"Dạ..."

À quên mất, anh phải nhìn xung thì mới thấy nó. Anh méo miệng, tay miết vào chỏm râu. Gương mặt nó căng như dây đàn, nhưng đôi mắt nó sáng và bàn tay nó nắm rất chắc.

"Hãy trở về, an toàn cùng Công chúa Elínbjǫrt."

Nó buông thõng tay, thở phì ra, rũ mặt xuống.

"Còn nếu em không sợ..." Þórr nói tiếp.

Con bé ngước gương mặt rạng rỡ lên.

"...hãy sát cánh cùng chú Juzheng, tuyệt đối không được bỏ đội hình. Không được phân tâm. Em có thể sẽ mất mạng và anh hai em sẽ không sống nổi nếu điều đó xảy ra. Nhưng tệ hơn cái chết chính là trở thành gánh nặng cho đồng đội và khiến đồng đội phải hy sinh vì mình. Em rõ chứ?"

"Ơ... tại xao em không được chiến đấu cùng anh Hai ạ?"

"Vì chúng ta phân nhóm theo chiến thuật và kỹ năng. Em và chú Juzheng sẽ là một nhóm tốt, chú ấy đủ mạnh về phòng thủ để hỗ trợ em. Anh hai em chuyên tấn công, em làm việc với cậu ta sẽ dẫn cả hai anh em vào vòng nguy hiểm."

Akira đứng nghiêm lên. "Rõ ạ."

Þórr cúi xuống, đặt tay lên vai nó. "Ta đã nghĩ mình sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho bản thân nếu em xảy ra chuyện gì ở trận chiến này. Nhưng không gì tệ hơn một chiến binh mà bị tước quyền chiến đấu. Vì vậy, Akira à, nếu phải hy sinh, hãy hy sinh thật oanh tạc. Em nhớ chứ?"

Một khoảnh khắc lắng đọng.

"Nếu em hy xinh, kiếp xau em vẫn xẽ là một chiến binh." Đôi mắt đen của Akira long lanh. "Và... và em... em vẫn xẽ cuồng Thần Xấm."

Conbé bỏ chạy thật nhanh thật xa khỏi Þórr.Nóquay trái, quay phải tìm Juzheng rồi nhanh chóng vào đội hình chỗ chú ấy. Þórr đứnglên,phì cười.Kỳ thật,anh cũng khôngbiếtsẽ đối mặt với Kenta thế nào nếu Akira xảy ra chuyện gì. Nhưng để trưởng thành,thì phải gác bỏ sự ích kỷ và cái tôi bảo bọc của mình khỏi những người mà mình tôn trọng.


Mặc cho thông tin Þórr đem về đã củng cố tinh thần Quân đoàn như thế nào, Juzheng vẫn chọn nơi dàn trận là một thung lũng thấp, giữa những vách núi, dẫu cho nơi đây đón đầu đạo quân người khổng lồ nhanh hơn nửa eykt so với kế hoạch, nhưng chú ấy muốn chắc chắn bên dưới trận chiến không có một địa đạo nào. Þórr đứng cùng Óðinn trên vách núi bên trái trận địa. Filippus cùng Audra và những chiến binh Ljósálfar đứng bên phải. Người lính cuối cùng vừa vào hàng thì đám khói bụi mịt mù của những đôi chân khổng lồ hành quân đã ở trước mặt. Mũi tên của Audra bắn phập ra đất ngay trước mũi chân họ, họ dừng lại. Bụi tan, hiện ra một lực lượng Người khổng lồ Băng lớn nhất mà Þórr từng thấy. Những con coelodonta ngàn cân được mắc cương trông chúng hừng hực máu chiến chứ không có vẻ gì là động vật ăn cỏ lành tính như Fárbauti đã nói; Có một nửa quân Óstǫvanði không cưỡi thú, quân Núllótti và các Jǫtnar đánh bộ. Tất cả được dẫn đầu bởi Loki Vua cưỡi trên một con mammút dữ tợn có đôi mắt đỏ au như mắt của người Khổng lồ Băng.

"Þórr." Filippus từ vách núi đối diện, tự nhiên la lớn.

Loki Vua mặt hầm hầm, ngước mắt trừng xung quanh.

"Người yêu cũ của anh ngầu vãi luôn." Filippus la tiếp.

Quân Homeros phá ra cười, mấy tên khổng lồ cúi mặt, đưa tay quẹt mũi, khịt khịt. Þórr quăng búa sượt qua mặt Filippus rồi thu về. Chẳng bao giờ nói được cái gì tốt lành. Nhưng Þórr cũng phải thừa nhận là anh bị ấn tượng mạnh. Bởi Loki Vua quá ngầu và quá tráng lệ.

Loki Vua đứng lên trên lưng con mammút, nó biến thành một pháo đài băng kiên cố, che chắn quân địch và bản thân Loki Vua cũng ẩn mình trên trong pháo đài đó. Không đoán trước được chiến thuật của quân địch, phía Homeros, đội hình Enheirjar đánh bộ thấp tấn, chĩa thương ra phía trước. Đôi mắt của con mammút trở thành hai quả cầu đỏ trên đỉnh tòa tháp ở giữa pháo đài. Hai quả cầu chuyển động, là cách Loki Vua quan sát trận chiến từ bên trong và chỉ đạo.

"Giờ thì chúng ta có thể chắc chắn rằng Loki không còn lợi thế địa đạo nào ở đây." Óðinn nói, từ trên vách núi, ông gật đầu với Laurin.

"Sẵn sàng." Laurin hét.

Những cánh cửa trên thành trì pháo đài mở rộng, bước ra khỏi đó không phải là những con coelodonta như Þórr đã dự đoán mà là quân Óstǫvanði chạy bộ.

"Chú Juzheng." Þórr gọi lớn.

Đội khiên Vanir chạy xuyên qua giữa những hàng ngũ Enheirjar, chắn những chiếc khiên gỗ ra phía trước, xếp chồng ba lớp lên nhau. Juzheng cắt một đường giữa lòng bàn tay, đập hai bàn tay vào hai mặt của tấm khiên ngoài cùng, những tấm khiên gỗ mọc lên thành một bức tường thành dày kín, cao ngang tầm ngực người khổng lồ. Khi tầm nhìn của quân địch bị che khuất, các Enheirjar lui ra sau và các Valkyrjur cầm thương, cưỡi pegasus đi bộ tiến đến chân tường. Một vài cô nhắm mắt, hít thở sâu; một vài cô nhìn không chớp mắt vào bức tường gỗ.

"Giữ đó..." Þórr hạ cằm, nhìn quân Óstǫvanði đang hùng hục tiến đến mỗi lúc một gần. "Giữ đó..."

Khi quân Óstǫvanði chỉ còn cách bức tường thành của Juzheng độ mười lăm bộ. Þórr hét lớn. "NGAY ĐI."

"Lên." Brünnhilde hô to.

Pegasus có tốc độ cất cánh, khả năng bay và tốc độ bay ăn đứt tốc độ chạy của quân Óstǫvanði. Các nữ anh hùng bay thẳng đứng theo chiều mọc của bức tường gỗ, từ điểm mù của kẻ địch vút lên cao, thình lình tấn công ngay đúng thời điểm chúng tiếp giáp với bức tường thành khiến chúng trở tay không kịp. Các chị ấy ghim thương vào cổ họng ngay đà chạy tới của người khổng lồ khiến họ ngả người ra sau. Chỉ trong vòng một hơi thở, các chị ấy rời khỏi lưng pegasus, tung mình lên cao để mũi thương đâm sâu gây tắt thở rồi lộn một vòng trên không trung, đáp xuống lưng pegasus trở lại và bay vụt khỏi đòn tấn công của kẻ thù. Nếu không dùng tới khả năng bão tố, các Skjǫld-álfar còn lâu mới bắt kịp những kỹ thuật vũ lực xuất sắc và chuẩn xác đó.

"Thật may là họ đã kịp học những kỹ thuật của bà ấy." Ánh mắt Óðinn đong đầy nỗi nhớ.

"Chính vì sự xuất sắc của Frigg khiến con lo lắng về pháp thuật của Juzheng. Vì Loki cũng biết pháp thuật Druiðn của thần tộc Vanr."

"Không." Óðinn lắc đầu chậm rãi. "Pháp thuật Druiðn là cả một hệ thống và nó rất rộng. Trong khi Dendromaðr không phải là pháp thuật, họ là những người được thiên nhiên thuần hóa. Từ trong máu của họ là những mầm mống cỏ cây. Không phải tự nhiên mà năm xưa thần tộc Vanr
chiến đấu ngang cơ với thần tộc Áss chúng ta. Mộc thuật tuy nhìn rất mỏng manh, nhưng lại mạnh mẽ vô cùng. Mạnh mẽ như sức sống của cỏ cây và nguồn sống mà cỏ cây mang đến cho muôn loài. Mặt khác, nếu Loki muốn dùng đến Druiðn để khắc chế Juzheng, nó phải tự hạ năng lượng Fimbulvetr xuống mức thấp nhất. Vì cỏ cây, thì không mọc được trong băng giá. Điều đó sẽ gây bất lợi cho toàn bộ đội quân của nó."

Ba hàng ngũ đầu tiên của quân Óstǫvanði ngã như rạ,

nhưng khi họ làm chủ lại được tình hình, số lượng các Valkyrjur bị tóm ngày một nhiều. Tiếng thét của các chị ấy đứt đoạn khi các chị bị người khổng lồ bứt làm đôi hoặc bóp nát.

"Không ổn." Þórr hất đầu ra hiệu cho Juzheng và Laurin.

"Thả lợn." Laurin hô to.

Quân giữ khiên Vanir rút về và Juzheng hạ tường.

"Rút." Brünnhilde ra hiệu lệnh khi các kỵ sĩ lợn lòi chạm trán với quân Óstǫvanði và đốn chúng bằng những cây rìu Illska hung bạo.

"Cóquà bất ngờ cho các ngươi đây." Laurin nhoẻn môi.

lúc bốn người khổng lồ cổ ngắn. Dagur nhấc bổng một người để ném vào những người khác. Quả nhiên, họ không giết hại người của chủng tộc mình. Một gã Jǫtunn từ phía

tên Dagur như một kẻ phản bội và xông đến đấu vật tay đôi với Dagur.

Dagur và Fárbauti chiến đấu mà không sợ vô ý đả thương cho quân ta. Bởi những con lợn lòi Slíðrar mắt sáng quắc tự chúng luồng lách qua gối của những người khổng lồ để tránh né và để tìm vị trí tấn công thuận lợi cho chủ cưỡi của mình. Bốn cái nanh cong vút bén nhọn của chúng khiến người khổng lồ phải tự giác tránh, không giẫm lên chúng. Đó là lý do kỵ binh lợn lòi của Laurin là ác mộng đối với bất cứ kẻ địch nào. Nhưng lần này, lần đầu tiên, chúng phải rụt rè lại, vì vừa xuyên thủng được hàng ngũ Óstǫvanði đánh bộ thì chúng phải đối mặt với những con coelodonta to gấp ba lần, khỏe gấp bội và da thịt cũng không thua kém chúng là bao đang chà chà chân trước xuống đất mà nhìn chằm chằm vào chúng. Những con lợn chao đảo đường chạy, có chút giật lùi.

"Giữ nguyên vị trí." Laurin hét.

Các kỵ sĩ giữ cương kéo những con lợn trở lại đường tấn công. Bên kia vách núi, Filippus nhìn Þórr chằm chằm, chỉ chờ cái gật đầu của anh. Nhưng anh đưa tay ra hiệu cho Laurin trước.

"Rút lợn. Mau rút lợn về."

Laurin vừa dứt lời, những con lợn quay phắt ra sau chạy một mạch về mà không cần những kỵ sĩ phải thúc. Đám tê giác dí theo lũ lợn gây ra một cơn động đất.

"Lùi, lùi lại." Juzheng hớt hải.

Chúng san bằng hàng ngũ lợn lòi chạy phía sau cuối. Rìu Illska chỉ làm chúng trầy xướt và điên tiết thêm. Tiếng lợn hòa với tiếng thét của những chiến binh Æsir khi họ bị các Jǫtnar trên lưng tê giác hất tung và đạp nát. Þórr gật đầu với Filippus.

"Audra." Filippus thét lên. "Tới phần trình diễn của các quý cô rồi."

Audra dẫn đội quân của mình trên lưng hestgryph bước ra mép vực, hét lớn. "ÁLFASKOT."

Các Skjǫld-álfar giựt phăng đầu mũi tên màu đỏ rúbín đeo trên cổ mình. Nhưng họ không có tên, chỉ có đầu mũi.

"Sẵn sàng."

Họ giương cung thẳng đứng lên trời.

"Bắn."

Những đầu mũi tên đỏ khuất vào không trung. Những kỵ sĩ khổng lồ cưỡi tê giác tạo ra một tấm khiên băng để che chắn trên đầu.

"Vô ích." Óðinn nói. "Álfaskot là mũi tên ma thuật, vô hình, không thể bị cản lại."

Những mũi tên rơi xuống từ trời, xuyên qua lớp băng như xuyên qua một lớp màn nước. Những người khổng lồ cưỡi tê giác ngã ra đất, co giật quằn quại, giãy giụa. Những con tê giác có con thì đứng lại, trông ngơ ngác như đang tự hỏi đây là đâu? Tại sao mình lại ở đây? Một số con thì vẫn tiếp tục xông về quân ta nhưng chỉ như là chạy rong đuổi hơn là tấn công.

Khi hết thú, thì sẽ chỉ còn sức mạnh của các chiến binh và vũ khí. Kenta giơ cây chùy lên cao, dẫn đội Enheirjar và các Vanir đánh bộ quay lại trận chiến, chạm trán ngay các Jǫtnar đánh bộ vừa ùa ra khỏi pháo đào. Quân đánh bộ Homeros rơi vào khó khăn khi Loki Vua tung hai quân cờ cùng lúc. Những gây lao và những quả cầu bằng băng của bọn Núllótti cũng được ném ra. Chỉ có điều, chúng được ném ra từ trong pháo đài mà không thấy bóng dáng người ném đâu.

"Siddiq." Þórr gọi lớn.

Siddiq chia đội nỏ làm hai, bọc ngoài rìa trận chiến để tiếp cận pháo đài băng của quân địch.

Nhưng trong lúc đó thì quân Homeros đánh bộ của Kenta thất thủ nghiêm trọng, phải vừa đánh vừa lui. Đúng như những gì Kenta đã lo lắng, họ bị cản bước bởi những con coelodonta vô chủ. Chúng không tấn công, nhưng chúng rất to và nặng. Bị chúng húc phải thì cũng chẳng khác gì bị tấn công. Audra và Filippus đang làm cái quái gì với lũ ruồi thế không biết.

"Philip. Ruồi. Thả ruồi nhanh đi." Þórr cau có.

"Ngay đây thôi." Filippus nhìn xuống phía dưới, nhăn mặt rồi rút kiếm đâm thẳng xuống đó.

Lũ ruồi bay ra như vỡ tổ, nhưng khi chúng hòa mình với trận chiến thì rất khó để quan sát từng con, chúng bay nhanh hơn Þórr đã nghĩ. Những con coelodonta rên lên những tiếng ngắn rồi nằm xuống, con thì bất động hẳn, con thì hơi co giật. Homeros đánh bộ đã có thể di chuyển thông suốt, những con lợn chở các chiến binh Æsir cầm khiên lớn cũng đã quay trở lại hỗ trợ lính Homeros đánh bộ giảm được sát thương từ những cây lao và cầu băng phóng tới. Kenta bỗng nhiên bật cười ha hả khiến ai nấy đều giật mình, mắt tìm kiếm xem gã ta đang làm gì. Gã ta đang cưỡi trên một con coelodonta, tay cầm lưu tinh chùy xông vào quân địch. Chiều cao được nâng lên đáng kể, tốc độ và trọng lượng tăng, gã quay chùy phía trên đầu, con coelodonta đi tới đâu, Kenta khiến người khổng lồ chảy máu mũi bật ngửa đến đó.

"Haha, Filippus, cảm giác được cưỡi thật là sướng."

Filippus che tay lên trán, lắc đầu.

"Þórr, chúng tôi không thể bắn hạ pháo đài đó từ phía trước." Siddiq đập cánh tay bạc của mình phá vỡ một quả cầu băng. "Nó rất cao và không có kẽ hở."

"Phải có kẽ hở, nếu không thì chúng ném lao ra kiểu gì?" Óðinn nhìn sang Þórr.

Þórr chép miệng. "Audra, chúng tôi cần ưng nhãn và tài bắn cung của Álfar."

Audra hất cằm. Từng hàng hestgryph nhảy xuống vách núi, lấy đà cất cánh. Mũi tên của các Ljósálfar thì không cứng như mũi tên thép đen của đội xạ thủ Ásgarðr, cung của họ cũng không có lực bắn mạnh như nỏ cao xạ của các chàng trai. Nhưng kỹ thuật bắn cung của Ljósálfr thì không tộc nào khác trong cửu giới có thể học được. Họ nhắm bắn rất nhanh, canh đường bắn rất chuẩn cả khi con hestgryp đang đảo cánh trên không để né những mũi lao phóng tới. Và mắt họ tinh tường để bắt được vị trí mà cây lao được ném ra. Kể cả khi hestgryhp bị trúng lao và họ có rơi xuống, thì kẻ ném lao cũng phải trả giá bằng đôi mắt của mình.

Núllótti xông ra ngoài. Kể từ lúc đó, lao và cầu băng trút xuống như mưa, những mũi tên đen cũng bay đến tới tấp. Quân cờ cuối của Loki Vua, quân cờ cuối của Homeros.

"Chú Juzheng. Ném đá chúng."

Juzheng nhập trận, cùng các chiến binh Hamar-trǫll uỳnh uỵch xông ra. Và kia, nhỏ bé nhưng nhanh thoăn thoắt, Akira trượt dài giữa hai chân người khổng lồ, cùng lúc với lưỡi dao của chiếc khiên bung ra cắt đứt gót chân kẻ địch. Vừa đứng dậy, con bé phóng khiên đứt mũi một tên và rút khiên về cắt ngang cổ một tên khác. Chú Juzheng kịp kéo nó khỏi đường chém xuống của thanh kiếm lớn và khiên của nó cũng kịp làm lệch mũi giáo đâm tới sau lưng Juzheng.

"Không tồi, con bé đó." Óðinn nói. "Nhưng để chiến binh quá nhỏ tuổi ra trận thì không đúng nguyên tắc của Quân đội Ásgarðr."

"Nguyên tắc được tạo ra để bị phá vỡ. Một vị vua thì tuân thủ nguyên tắc để làm gương. Nhưng một thủ lĩnh thì biết khi nào cần phải phá vỡ nguyên tắc." Þórr quan sát pháo đài đang đóng kín của quân địch. "Và con bé đó là một chiến binh Vanr tự do."

Óðinn không những không nổi giận như ông sẽ làm nếu là trước đây, mà ông còn mỉm cười hài lòng. "Giờ thì, con định nước cờ nào tiếp theo đây, thủ lĩnh?"

"Hếtrồi." Þórrnhấc bước. "Con sẽ đi tìm hắn. Đã đến lúc kết thúc rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top