Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

― SÁU ―

Từ hôm sau, Loki được mở rộng phạm vi di chuyển ra toàn bộ cung điện, trừ đại điện và kho báu bên dưới đại điện. Nhưng ngoài nơi đó ra, không ai có thể ngăn Þórr đưa Loki trốn ra ngoài cung điện. Þórr đến gặp Frigg vài ngày sau buổi hoàng hôn đáng nhớ trên ngọn đồi Vestr. Từ khi trở về Ásgarðr anh đã không gặp bà. Khi một bàn chân của anh xông vào phòng, Frigg đang đứng ở phía kệ sách.

"KHÔNG."

Bà chào đón Þórr bằng một tiếng thét, làm rớt cuốn sách trên tay, xòe năm ngón của bàn tay phải ra trước mặt, xoay nhẹ và thật tập trung để cái lọ vừa rơi xuống không bị bể tan tành ra đất nhờ công mở cửa của Þórr.

"Nước mắt của Ljósálfr xứ Álfheimr. Quý giá vô cùng và là lọ cuối. Þórr à, ta giết con đấy."

Þórr đứng bất động, chờ cho cái lọ đang lơ lửng cách mặt đất một lóng tay kia từ từ bay ngược lên cái giá cạnh cửa ra vào rồi mới rón rén vào trong, không dám gây ra thêm điều gì làm phật ý người nữ pháp sư mạnh nhất Ásgarðr đây.

"Sao? Tận bây giờ mới đến gặp bà lão này à?" Frigg dỗi hờn, quay lưng về phía Þórr, nhặt quyển sách lên và tiến đến bàn làm việc.

Þórr tưởng tượng rằng mình rất nhỏ bé, bẽn lẽn đến gần, ôm Frigg từ phía sau. "Ờm... mẹ biết đó, lần nào từ chiến trận trở về con cũng bận rộn thu xếp vài ngày mà."

Frigg ừ hử, mắt dán vào trang sách mà Þórr nhìn thì thấy không có chữ nào.

"Chà, lần này con có vẻ bận hơn mọi khi, còn phải thu xếp cả việc ở ngọn đồi Vestr mà, nhỉ?"

Þórr buông Frigg ra, ho khan. Bà đến bên chiếc bàn bày đủ loại chai lọ, lẩm bẩm, nhìn vào trang sách, giơ một chai lên, lắc lắc rồi lại nhìn vào trang sách.

"Mẹ này." Þórr mon men lại gần. "Trước nay đã có người Jǫtunn nào kết hôn với người khác tộc chưa ạ?"

"Một đứa dễ nổi nóng và một đứa dễ nổi lạnh thì kết hôn với nhau kiểu gì?"

Frigg vừa đáp tỉnh bơ, vừa tiếp tục chăm chú vào trang sách trắng. Nhưng mà...

"Ơ... con đã nói gì đâu?"

Frigg cười tinh nghịch, quan sát cái lọ thủy tinh màu xanh lơ mà bà đang giơ lên cao, sau đó đặt nó riêng một bên. "Con xem dân của những cõi nào có kích thước cơ thể ngang với người Jǫtunn để kết hôn với họ?"

"Người Jǫtunn xưa nay không kết giao được với ai. Có lẽ đó là lý do họ bốc đồng và hiếu chiến. Loki là đứa vạn năm có một." Bà gấp bộp quyển sách, bước tới, nhấn Þórr ngồi oạch xuống ghế, nhíu mày trừng mắt, chỉ tay vào ngực anh. "Vì vậy con đừng có mà lôi thôi với nó."

"Con... đâu có."

Bà cúi người thấp hơn, nhìn vào mắt Þórr. "Không một ý nghĩ đen tối nào chứ?"

Þórr lắc đầu lia lịa. "Dĩ nhiên là không."

"Hm..." Frigg vẫn khóa chặt ánh mắt Þórr.

Mặt Þórr nóng lên. "Ơ... cũng không hoàn toàn..."

Frigg đứng thẳng lên, bật cười thành tiếng.

"Con sẽ vì Loki mà bỏ thói dễ nổi nóng của mình."

Mắt quay lại trang sách, bà ừ hử. "Cũng trùng hợp là đứa kia thì đến gặp ta để hỏi cách kiểm soát được cơn nổi lạnh của mình. Chứng tỏ hai đứa ăn uống không được tốt lắm."

Cái gương trên bàn làm việc của Frigg giúp Þórr nhìn thấy hai vành tai của mình còn đỏ hơn cả tóc.

"Mẹ, theo dõi lén chuyện riêng tư của người khác không hay ho chút nào."

"Ta phụ trách trông chừng Loki. Con tưởng chuyện hai đứa trốn ra khỏi khu vực hạn chế là không ai biết sao?" Bà gấp quyển sách trắng bỏ vào giá, tay lần mò tìm kiếm một quyển khác. "Việc hai người đàn ông yêu nhau dù không còn bị ngăn cấm nhưng vẫn là chuyện bất thường. Loki càng không phải người bình thường ở Ásgarðr. Con đừng cứ khơi khơi như vậy trước mũi Óðinn."

Bước đến chỗ lúc nãy Frigg đã đứng, Þórr tựa mông vào cạnh bàn. "Mẹ có nghĩ Óðinn sẽ phản đối chúng con không?"

Vừa cầm lên một cái lọ mà còn chưa biết là lọ gì thì Frigg trỏ ngay tay ra hiệu cho Þórr bỏ xuống.

"Óðinn không phải là tuýp người sẽ phản đối con cái, nhưng nếu ông ấy không ủng hộ, ông ấy sẽ gây ảnh hưởng đến quyết định của con."

Frigg dừng ngón tay lại ở một gáy sách đầy những răng cưa, bìa sách cũ kỹ, bà kéo nó ra.

"Con không chắc ông ấy sẽ phản đối được con." Þórr cười ngạo nghễ. "Chứ đừng nói là gây ảnh hưởng."

"Đừng xem thường khả năng của Óðinn. Hãy xem ông ta đã gây ảnh hưởng như thế nào để Filippus trở thành bạn thân của con dù con từng ghét cay ghét đắng nó. May mắn rằng đa-số-khi là ông ấy đúng."

Þórr bĩu môi. "Chưa kể đến đúng hay sai, con sẽ không cảm ơn Óðinn vì thằng báo đời Filippus."

Frigg cười nhạo. "Để rồi xem. Đến cuối cùng, con sẽ không sống nổi nếu không có Filippus."

"Nhưng ý mẹ không phải là mẹ cũng phản đối mối quan hệ của chúng con chứ?"

"Ta phản đối cái sai và ủng hộ cái đúng. Mà đúng hay sai không được quyết định vào lúc đầu." Bà ôm quyển sách đến bên bàn, xua Þórr tránh sang bên để có chỗ cho bà đặt nó. "Nên nhớ, ta nói rằng đa-số-khi là Óðinn đúng, chứ không nói là ông ấy luôn đúng. Và ông ấy chỉ sai khi các con chứng minh được các con đúng. Vì vậy ta không phản đối, cũng không ủng hộ vào thời điểm này. Tùy thuộc vào bản thân các con. Dù sao thì cũng đâu có người phụ nữ nào yêu con..."

"Là con không yêu phụ nữ."

"...ta đâu nỡ phản đối con yêu đàn ông."

Þórr chuyển sang đến tựa mông vào bàn giấy của Frigg, tay lại nghịch mấy cọng lông thú. "Mà, mẹ nói Loki tìm cách kiểm soát cơn nổi lạnh của mình là sao ạ?"

Frigg vừa quay mặt về phía Þórr, anh xếp ngay tay vào.

"Kiểm soát và sử dụng tốt pháp thuật Fimbulvetr của nó. Fimbulvetr của nó không hẳn là yếu, vẫn yếu hơn các Jǫtnar khác, ta khẳng định, nhưng vấn đề chính là ở chỗ nó không được dạy để sử dụng tốt năng lực của mình. Và trong lúc ta nghiên cứu về chuyện đó, ta tìm ra một điều tuyệt vời bên trong cậu trai da xanh này."

"Là gì ạ?"

"Suỵt." Frigg đưa ngón trỏ lên môi khi có tiếng gõ cửa, theo sau là giọng Loki.

"Thưa bà, con vào được không ạ?"

Frigg lật đật lôi Þórr đứng dậy, đẩy anh vào phía sau cây cột lớn, thả màn xuống để che anh lại.

"Đừng cho nó biết con có mặt ở đây. Và con phải học cách gõ cửa như Loki. Vào đi, Loki."

Frigg rời khỏi chỗ Þórr đứng. Một tiếng đẩy cửa nhẹ. Þórr nhìn xuyên qua tấm màn, Loki bước vào trong. Khi họ ngồi cùng nhau ở chiếc bàn lúc nãy Þórr ngồi, vị trí đó khuất khỏi tầm nhìn của anh.

"Sẵn sàng chưa?"

"Vâng, thưa bà."

"Nào, hãy uống lọ này. Rồi nằm xuống đây."

Có tiếng chai lọ lách cách di chuyển, rồi tiếng cọt kẹt khi sức nặng của Loki tì lên chiếc bàn gỗ. Sau đó, ánh sáng màu xanh ngọc lục bảo tỏa từ chỗ họ đến tận chỗ Þórr đứng.

"Điều tuyệt vời nơi con là: con giống như một bình chứa rỗng, năng lực Fimbulvetr của con quá thấp. Về mặt hại, khả năng tự vệ b của con trước những mối hiểm họa xung quanh rất kém. Nhưng về mặt lợi thì... con ngồi dậy được rồi."

Ánh sáng xanh tắt đi, cái bàn lại kêu lên cót két cho Þórr biết Loki đã rời khỏi nó.

"Con vẫn đang nghe, thưa bà."

"Con còn là người lưỡng tính. Nên con có thể học pháp thuật Seiðr của thần tộc Áss."

"Điều đó sẽ giúp con kiểm soát tốt hơn... ạ?"

"Còn hơn thế nữa." Frigg lật sách, chắc là quyển sách cũ kỹ lúc nãy.

"Con kỳ thực không muốn trở thành gánh nặng cho Þórr khi Laufar tìm đến con. Những lời bà nói khiến con vui mừng khôn xiết. Các pháp sư vẫn chiến đấu bên cạnh các chiến binh phải không ạ? Con chẳng mong gì hơn."

"Chứ không phải con muốn làm pháp sư bên cạnh đức vua tương lai sao?" Frigg cười châm chọc.

"Ơ..."

Þórr muốn vén tấm màn lên để nhìn thấy Loki lúc này quá, gò má cậu ta chắc chắn lại sẫm màu. Rồi Loki sẽ dần quen với cách nói chuyện đón đầu của Frigg, mặc dù đã bao nhiêu năm qua rồi, anh vẫn chưa thôi ngỡ ngàng vì nó.

"Đó là chuyện của... chỉ khi con giỏi như bà thôi."

"Con sẽ còn hơn thế nữa, Loki à. Có một chuyện ta đã trăn trở nhiều năm mà không có lời giải."

"Thật lòng mà nói, Chiếc hộp của người Khổng lồ Băng được cất giấu tại Ásgarðr không phải là kế sách hay, chỉ là kế sách duy nhất mà chúng ta có lúc đó. Laufar rồi sẽ vì nó mà tạo ra hỗn mang. Nếu không phải là lão thì những kẻ kế nhiệm lão cũng sẽ làm thế. Nếu có lại được nó, hỗn mang mà người Jǫtnar mang lại càng lớn. Điều ta canh cánh nhất là không làm sao giải quyết được nó. Không phá hủy được, nếu có phá hủy được thì năng lượng thoát ra cũng đủ để dìm cả một vương quốc vào băng giá vĩnh hằng.

"Cách tốt nhất để giải quyết nó là phong ấn nó. Nhưng ta không tìm ra vật chứa phù hợp. Bản thân ta là một nữ pháp sư Seiðr thuần túy, ta không thể dung hòa một nguồn năng lượng Fimbulvetr mạnh như thế vào người. Bất cứ pháp sư kỳ tài nào của Ásgarðr cũng đều không thể.

"Laufar đã nghĩ đến điều tương tự. Nhưng ngược lại với chúng ta, vấn đề của lão là: chỉ với pháp thuật Fimbulvetr của lão thì còn lâu mới có thể thực hiện được điều đó. Chỉ có các pháp thuật Seiðr cổ xưa, chính tông của thần tộc Áss mới làm được. Mà với năng lượng Fimbulvetr mãnh liệt của lão thì lão đừng mơ học được chút pháp thuật Seiðr nào chứ đừng nói là đạt đến trình độ đó.

"Nhưng con, Loki à, con là một vật chứa lý tưởng. Căn nguyên năng lực pháp thuật của con vẫn là Fimbulvetr nhưng lại không quá mạnh để ngăn cản con thi triển các pháp thuật Seiðr. Con không những có thể trở thành một pháp sư giỏi, mà còn giỏi hơn cả ta nếu con thực hiện được điều đó. Sẽ không dễ, dĩ nhiên. Nhưng nếu con làm được, con sẽ là chìa khóa chấm dứt chiến tranh với Jǫtunheimr."

"Con... à? Con có thể... sao?"

"Điều đó là tùy thuộc vào con. Con phải kiên nhẫn và chăm chỉ. Những gì ta có thể làm là hướng dẫn con, thành công hay không phụ thuộc vào ý chí của con."

"Xin hãy hướng dẫn con."

"Con trai, khi nói với con điều này, ta đã xác định con là niềm hy vọng duy nhất của chúng ta. Ta nôn nóng hơn ai hết ngày mà con có thể thực hiện được điều đó. Nhưng ta có hai điều kiện."

"Vâng?"

"Điều thứ nhất: nguồn năng lượng của Chiếc hộp là cực kỳ độc hại và mãnh liệt, nếu không đạt đủ trình độ pháp thuật nó có thể gây hậu quả tiêu cực cho con. Ta yêu cầu con phải nghiêm túc nhìn nhận mức độ nguy hiểm của việc này, hiểu rõ và suy xét kỹ lưỡng trước khi quyết định. Ta yêu cầu ở con sự kiên nhẫn cao nhất mà con có. Luyện tập, luyện tập, và luyện tập, cho đến khi con thực sự sẵn sàng."

Frigg nói chậm rãi, nghiêm túc đến ngạt thở. Trong lúc Þórr đang lo lắng, muốn xông ra ngoài để hỏi cho rõ sự nguy hiểm mà bà nói là gì, để nói Loki cần thời gian suy nghĩ kỹ, thì Loki đã trả lời Frigg rất dõng dạc.

"Con cam đoan đã hiểu rõ sự nguy hiểm và tầm quan trọng của việc này. Con cam đoan sẽ luyện tập bằng tất cả sự kiên nhẫn mà con có."

"Tốt." Frigg bước đi. "Trước khi nói ra điều kiện thứ hai, ta yêu cầu con dùng cái này. Là chân dược."

Một khoảng im lặng, có lẽ là Loki đang uống nó. Þórr muốn lao ra ngoài. Có điều gì kinh khủng đến nỗi cả tính chất nghiêm túc của điều kiện thứ nhất cũng chưa đủ, để Frigg phải dùng đến chân dược mà ra điều kiện thứ hai với Loki? Sự liều lĩnh của Loki đến đây là quá đủ. Þórr toan xông ra, nhưng cả cơ thể anh cứng đờ, á khẩu. Cùng lúc, có tiếng chuột chít lên đau đớn.

"Con xem, đã cảnh báo rồi mà chúng nó vẫn muốn lao ra chỗ chết, lũ chuột này. Thế nào?"

"Con không cảm thấy gì cả."

"Chân dược chỉ ngăn con nói dối, không gây tác dụng lên cơ thể. Và bây giờ, điều kiện thứ hai."

Þórr vùng vẫy trong sự tê cứng. Các ngón tay của anh co quặp lại, anh không gọi được Mjǫllnir.

"Sau khi con dung nạp năng lượng của Chiếc hộp vào người, cùng với pháp thuật của thần tộc Áss, con sẽ trở thành pháp sư mạnh nhất mọi thời đại. Con có thề trung thành với Ásgarðr không?"

Þórr ngừng mọi nỗ lực vùng vẫy, điều kiện thứ hai của Frigg, hóa ra...

"Con thề trung thành với Ásgarðr, thưa bà."

Ngón tay Þórr được thả ra, cả cơ thể dần cử động bình thường trở lại.

"Tại sao con lại có lòng trung thành này?"

"Vì Ásgarðr xinh đẹp, là nơi mà lần đầu tiên con được sống đúng nghĩa; con muốn gắn bó với nơi này, muốn trở thành một phần của nó. Con cũng muốn trở nên vĩ đại, có ích cho đời. Con đã quá chán ghét cuộc sống lầm lũi."

"Tham vọng đó của con khôngxấu, nhưng nó sẽ khiến con mất đi sự kiên nhẫn và dễ có những bước đi nóng vội, sai lầm. Con phải kiểm soát nó, biến nó thành động lực và sức mạnh chứ đừng để nó kiểm soát con."

"Con xin nghe, thưa bà."

"Vậy con sẽ"

"Và con cũng vì yêu Þórr... ơ con muốn chiến đấu bên cạnh anh ấy... ơ muốn phụng sự cho ngai vàng, nơi anh ấy ngự trị, suốt đời."

Frigg cười phá lên. "Con đã uống quá nhiều chân dược so với những gì ta cần rồi."

Þórr bịt tay lên miệng để cản tiếng cười phát ra.

"Từ ngày mai con sẽ là người học việc của ta. Con về phòng được rồi. Đừng trả lời bất cứ ai trên đường đi. Thuốc sẽ hết tác dụng trước khi đồng hồ mặt trời chuyển sang eykt tiếp theo."

"Cảm ơn bà, con sẽ không gặp Þórr trước khi thuốc hết tác dụng. Con không ưa nổi cái thói nhăn nhở, hấp tấp, bốc đồng của anh ta. Thiếu kiên nhẫn, thiếu suy nghĩ, chỉ giỏi dùng cơ bắp. Quen nhau chưa tới đâu mà trong đầu toàn tơ tưởng những chuyện đen tối thiếu chính chắn.

"Trời ơi...! Con đã làm sai điều gì mà bị trừng phạt phải yêu một gã lỗ mãng như thế chứ?"

Þórr khom người, tay giữ lấy bụng.

"Con mà không ngậm miệng lại thì đừng nói là Þórr, cả cái Ásgarðr này sẽ biết đấy."

Þórr len lén vén bức màn mỏng để nhìn Loki ra khỏi phòng Frigg với hai bàn tay bịt chặt lên miệng. Cánh cửa vừa khép lại hoàn toàn thì Þórr nhảy bổ ra, đón được ngay gương mặt Frigg vẫn đang cười rạng rỡ.

"Còn con, liệu mà tỏ ra chưa biết gì."

"Con đâu có như thế, phải không mẹ?"

"Phải rồi, con đâu có như thế, con tệ hơn như thế nhiều." Frigg sắp xếp lại bàn làm việc và giá sách.

Þórr tạm gác sự rộn ràng trong lòng lại, điều anh chờ để hỏi từ nãy đến giờ là: "Ý mẹ là gì khi nói 'nếu không đạt đủ sức mạnh pháp thuật nó có thể gây hậu quả tiêu cực cho cậu ấy'? Sự nguy hiểm của việc này là gì?"

Frigg gấp lại quyển sách trên tay, nhìn xa xăm. "Ta... không thể nói trước điều gì..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top