Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 1. Strange encounter (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ ra chơi, sân trường xôn xao toàn người và người chen chúc với nhau, cười nói, đùa giỡn, tạo thành một tổ hợp ồn ào như ong vỡ tổ. Cái nắng gay gắt khiến cho khuôn mặt của ai cũng lấm tấm mồ hôi.

Daniel đứng chống cằm trên lan can hành lang tầng hai của trường, nhìn xuống phía dưới. Ong Seong Wu và Hwang Min Hyun đang đứng ở tầng một, ngay bên dưới chỗ cậu.

Bỗng nhiên cảm thấy ai đó đập vào vai một cái thật mạnh, Daniel nhăn nhó quay lại thì thấy Mi Young, cô bạn thân nhất của cậu, đang nhăn nhở cười. "Nè! Tớ gọi cậu nãy giờ đó! Ngắm cô nào ở dưới đó mà say sưa vậy hả?"

"Đâu có... đâu có ai đâu!"

"Vậy chứ nhìn gì ở dưới vậy?" Mi Young nhoài người ra ngoài lan can nhìn xuống. "Ủa sao dưới này toàn con trai không vậy... Không lẽ ngắm trai hả?"

"Nói tào lao!" Daniel quay sang mắng cô bạn một tiếng, rồi giả vờ đưa tay lên xoa xoa tai, để che giấu đôi tai đã đỏ ửng.

"Hehe... tớ đùa tí mà." Mi Young cười khúc khích, rồi đột nhiên cô reo lên. "Ôi mẹ ơi trai đẹp kìa!"

Daniel nhìn theo hướng tay cô chỉ, thì quả nhiên thấy Ong Seong Wu và Hwang Min Hyun đứng đó.

"Trời ơi, hội trưởng Ong! Phó hội trưởng Hwang! Đẹp! Trai! Quá! Đi! Người đẹp đứng với người đẹp, đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt mà!"

Daniel chỉ im lặng không nói gì.

"Không biết hai anh ấy có người yêu chưa nhỉ?" Mi Young đột ngột quay sang hỏi cậu

"C-cái đó... làm sao tớ biết được?" Daniel tự dưng lắp bắp.

"Ờ, câu hỏi tu từ thôi, chứ ai chả biết là cậu không biết!" Mi Young bĩu môi.

"Mà dù có chưa có đi nữa, thì cũng không đến lượt cậu đâu..." Daniel nói nhỏ.

Cậu chỉ lầm bầm trong miệng, cứ nghĩ Mi Young sẽ không nghe thấy, ai dè cô nàng tai thính như cún, liền quay sang ngắt nhéo cậu.

"Ơ hay cái tên này! Sao cứ phải dìm hàng bạn bè thế hả? Để cho tớ mơ mộng một chút thì chết à?" Daniel vừa tránh né, lòng cảm thấy khổ tâm không để đâu cho hết. Chẳng qua cậu chỉ nói sự thật thôi mà, cả hai người đó đều là gay, làm sao có chút cơ hội nào cho một cô gái như Mi Young được?

Hai chàng trai sáng giá nhất trường, hóa ra lại đều là gay? Đúng là mông lung như một trò đùa.

Ong Seong Wu bỗng nhiên ngước nhìn lên, vô tình lại chạm phải ánh mắt Daniel. Cậu ngớ người. Vẫn đang chưa biết làm thế nào thì anh ta bỗng dưng lại nở nụ cười tươi như hoa rồi vẫy tay với cậu.

Daniel vội vã quay mặt đi. Cái quái gì vậy chứ? Anh ta không có chút xấu hổ nào à?

Mi Young thấy vậy, lại tưởng nhầm rằng Seong Wu vẫy tay với mình, liền nắm lấy tay áo Daniel mà lắc kịch liệt. "Này, hội trưởng Ong vẫy tay với mình kìa? Lại dám bảo tớ không có cơ hội nữa đi?"

______________________________________

Daniel nhớ lại lần đầu tiên cậu gặp Ong Seong Wu là ở lễ khai giảng của trường. Khác với hình tượng học trưởng đeo kính cận đạo mạo mọt sách trong tưởng tượng của cậu, Ong Seong Wu đứng trên sân khấu phát biểu, không cầm theo kịch bản, nhưng ăn nói vô cùng trôi chảy, lại kể chuyện đùa rất có duyên, khiến cho cả hội trường đều cười ầm ĩ, cả cậu cũng cười rất nhiều. Daniel vốn thích những người có khiếu hài hước, nên ấn tượng đầu tiên của cậu về anh ta không tệ chút nào.

Ngày hôm qua, cậu ở lại trường tập nhảy nên về trễ, vô tình thấy anh ta cũng ở lại trường vào cái giờ chẳng còn ai nữa, nên tò mò đi theo, ai ngờ...

Từ lúc đó đến giờ, dù đã thử đủ mọi cách, cậu vẫn không thể tống được cảnh tượng kia ra khỏi đầu. Chỉ cần nhắm mắt lại, đoạn kí ức đó sẽ lại được replay trong não cậu, sống động từng chi tiết.

Quên đi, quên đi mà! Chết tiệt thật! Daniel nghĩ. Nếu không thể quên được thì mình cũng...

"...có hứng hả?"

Daniel giật bắn mình. Ong Seong Wu không hiểu đã đứng trước mặt cậu từ lúc nào. Daniel định thần lại và nhìn xung quanh thì phát hiện ra cậu lại đang đứng phía sau nhà kho của trường, chính xác tại nơi diễn ra sự kiện hôm qua.

Trời đất quỷ thần ơi, cậu cảm thán thầm trong lòng, tại sao mình lại cứ vô thức mà đi đến đây thế này?

"Có hứng thú xem sex gay hả nhóc? Sao lại tới đây nữa?" Seong Wu nhìn bộ dạng ngây ngốc của cậu, cười mỉa.

"Ơ... em... em..."

"Shhhh!!" Seong Wu đưa tay lên môi, ra hiệu im lặng, rồi anh ta kéo cậu nấp xuống bên dưới cửa sổ nhà kho.

Seong Wu quay đầu nhìn vào bên trong, cậu nhìn theo thì thấy Min Hyun và Jae Hwan đã đến từ lúc nào, và họ đang hôn nhau say đắm. Daniel thấy tai mình nóng lên, cậu vội quay mặt đi.

Một lúc sau, từ bên trong bắt đầu vang lên những tiếng rên rỉ ám muội.

"Hai... hai người đó thật sự làm chuyện này ở trường ha..." Daniel lẩm bẩm.

Người ngồi bên cạnh cậu chỉ hơi nhếch mép, rồi im lặng.

Nghe thấy tiếng hai người kia làm một hồi, Daniel cảm thấy đũng quần mình cũng đang nóng dần lên.

Chết tiệt thật, cậu thầm nghĩ, chắc là tại vì đã lâu lắm cậu không tự xử rồi.

"T- tiền bối, anh có hứng khi nhìn chuyện này sao?"

Seong Wu nhướn mày nhìn cậu, rồi nói: "Tưởng tượng nếu cậu là tôi, nhìn thấy người mình yêu làm đứa khác cậu có hứng được không?"

Người anh ta yêu sao? Vậy là... phó hội trưởng Hwang?

"Nhưng mà hôm qua rõ ràng là..."

"Đó là vì tôi đang buồn thôi." Seong Wu cắt ngang lời cậu. "Mỗi lúc buồn là tôi lại thủ dâm, cậu không vậy hả?"

"Ơ không... mỗi khi buồn... thì em tập nhảy."

"Lành mạnh ghê nhỉ, nghe đáng ghét thật đấy." Anh ta lườm cậu một cái rồi quay đi, nhưng dường như nhớ ra thứ gì đó, anh ta lại quay sang hỏi. "Mà còn nữa, cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi. Sao lại đến đây nữa vậy?"

Daniel cảm thấy như bị há miệng mắc quai, gãi đầu gãi tai ấp úng nửa ngày chưa nói được gì. Mà thật sự là bản thân cậu cũng không biết lí do mình đi đến đây là gì nữa.

"Không lẽ... cậu có hứng thú hả? Nếu không phải với hai người trong kia, thì là... với tôi?"

Daniel lập tức lắc đầu quầy quậy. Trời đất quỷ thần ơi, cậu thật sự là trai thẳng mà! Sao lại bị nghi ngờ thành như ra như vầy chứ?

"Haha, không cần phải chối đâu. Trước giờ cả nữ lẫn nam đều theo đuổi tôi mà. Haiz... đẹp trai quá cũng là một cái tội." Anh ta chống tay lên trán, làm ra vẻ khổ tâm lắm.

"T-tiền bối... anh thật sự hiểu lầm rồi... em chỉ là vô tình..." Daniel phản đối một cách yếu ớt.

Trước khi cậu kịp nói xong, Seong Wu đột nhiên đưa tay chạm vào đũng quần cậu. Thật tệ là Daniel đang cương, và chẳng khó khăn để anh ta nhận ra điều đó.

"Cơ thể cậu có vẻ thành thật hơn lời nói nhiều đấy." Seong Wu nhếch mép.

"A... tiền bối! Đừng mà..." Daniel phản đối, nhưng đã bị Seong Wu bịt miệng. Anh ta thì thầm: "Shhhh! Hai người trong kia mà phát hiện ra chúng ta là tiêu đó." Vừa nói, Seong Wu vừa cởi khóa quần cậu ra và luồn tay vào trong. Daniel khẽ run lên khi anh ta cuối cùng cũng chạm vào vật đàn ông đã cương lên của cậu và lôi nó ra ngoài. Tay anh ta khẽ vuốt lên xuống theo chiều dài của nó. Daniel ngượng đến mức có thể chết luôn cũng được, và tệ hơn nữa là sự động chạm của anh ta khiến cho cậu... cảm thấy sướng thật sự.

Seong Wu mỉm cười nhìn vật đang lớn dần trong tay mình. "Không tệ chút nào." Nói vậy rồi anh ta dùng tay còn lại tự kéo khóa quần của mình, rồi lôi thứ bên trong đó ra. Nếu không tính ngày hôm qua thì đây là lần đầu tiên cậu nhìn của quý của một thằng con trai khác ở khoảng cách gần thế này. Thứ đó của anh ta cũng rất lớn, chỉ nhỏ hơn của cậu một chút. Anh ta nhổm dậy, quỳ gối hai bên chân Daniel, rồi đưa vật đàn ông của mình đến sát dương vật cậu. Đột nhiên anh ta hỏi một câu, có vẻ hoàn toàn nằm ngoài ngữ cảnh: "À, cậu tên là gì ấy nhỉ?"

"D... daniel." Cậu ngắc ngứ.

"Tên đẹp đấy." Seong Wu nở nụ cười nửa miệng. "Vì tôi đang buồn, nên chịu khó làm sex toy của tôi hôm nay vậy nhé."

Anh ta nói vậy, rồi bắt đầu di chuyển hông lên xuống, khiến cho dương vật của cậu ma sát với dương vật của anh ta. Trong lúc đó thì hai tay của anh ta cũng không rảnh rỗi, liên tục vuốt lên xuống dọc theo chiều dài của vật đàn ông của cả hai. Não của Daniel bảo cậu, rằng đáng lẽ cậu phải cảm thấy kinh tởm, phải đứng dậy và chạy đi rồi mới đúng, nhưng cơ thể cậu không chịu di chuyển. Khoái cảm đã chiếm lấy cậu, và Daniel không thể làm gì khác hơn là ngồi yên nhìn Seong Wu nhấp nhô trên người mình. Khuôn mặt thanh tú của anh ta bắt đầu chảy mồ hôi và hơi thở bắt đầu nặng nề hơn. Và dù đầu óc quay cuồng, cậu vẫn có thể thấy lông mi của anh ta rất dài, khi anh ta cúi đầu xuống trông rất đẹp... Cậu vẫn không thể thôi tự hỏi tại sao một người đẹp trai thế này lại là gay...

Khi cả hai đã đạt đến giới hạn và bắn ra, Seong Wu liền đổ gục lên người cậu. Dù rất khẽ, nhưng cậu vẫn có thể nghe anh ta thì thầm tên Hwang Min Hyun.

Tiếng gọi đó khiến cho lí trí của Daniel quay trở lại. Cậu bỗng chân chính nhận ra rằng mình đã bị sử dụng để làm vật thế thân cho người khác.

Mà cái cảm giác đó, thật chẳng dễ chịu chút nào.

__________________________________

Lời tác giả: Dạo này bận kinh dị ;_;, mà mình lại viết chậm nữa ;_; edit còn siêu chậm hơn ;_; nên mãi mới ra được chap mới ;_;

Mọi người nhớ comment cho dzui nha ;_;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top