Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tựa vai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- Yaaa~ Đáng yêu quá!


Daehwi kêu lớn khi thấy Staff đem tới một chú cún đen bé xíu. Sự xuất hiện của vị khách đặc biệt tất nhiên nhận được nhiều sự chú ý của các thành viên WannaOne – những người đang có giờ nghỉ giải lao giữa buổi chụp hình Profile.


Một đám đông nhỏ nhanh chóng vây quanh chú chó, trong đó tất nhiên có Daehwi, bởi cậu cực kỳ dễ bị thu hút bởi những thứ đáng yêu. Có vẻ em cún này không hề sợ người lạ nên để yên cho mọi người gãy cằm và vuốt lông cưng nựng. Daehwi thích em lắm, dù mọi người đã bị chiếc máy chơi game hút đi hết cả thì Daehwi vẫn chỉ thích chú cún này thôi. Cậu đón hẳn em vào lòng, nhịp thở nhẹ nhàng của loài sinh vật bé bỏng, bộ lông mềm mượt dễ chịu khiến Daehwi quên toàn bộ mệt mỏi của buổi chụp hình. Nụ cười cứ thế hằn trên môi, vì em cún này quá dễ thương mà.


Nhưng bỗng dưng chú chó nhỏ trong tay Daehwi ngước đôi mắt to tròn ráo hoảnh nhìn xung quanh, như đã xác định được mục tiêu cún ta nhảy vụt từ trên tay Daehwi xuống dưới đất rồi chạy đi. Daehwi chỉ kịp á lên một tiếng rồi đuổi theo cún nhỏ. Thực ra chân cún ta ngắn lắm nên chỉ cần đi bộ nhanh một chút là theo kịp rồi.


Daehwi theo chân chú cún chạy tới góc khuất của căn phòng, nơi không có camera nào chĩa đến, nơi có một băng ghế trắng và ô cửa sổ hắt chút nắng chiều lên khuôn mặt người ngồi đó.


Là anh Seongwoo.


Anh ấy đang ngủ. Có lẽ do quá mệt mà anh tìm một góc tĩnh lặng để chớp mắt. Cậu muốn lặng lẽ rời đi để không làm anh tỉnh giấc, nhưng chưa kịp quay đầu đã hoảng hồn vì chú cún nhảy phốc vào vòng tay đang đặt hờ trên đùi của anh Seongwoo.


Seongwoo cựa mình. Khi Daehwi đã sẵn sàng cho một lời xin lỗi thì thấy anh Seongwoo mắt vẫn nhắm nghiền, khom người lại ôm lấy chú cún, gục đầu dựa nhẹ vào bộ lông mềm của loài vật đáng yêu. Hình như con người ta, dù là trong giấc mơ, cũng theo phản xạ mà muốn giữ lấy những hơi ấm quanh mình.


Phù – Daehwi thở phào một tiếng. Chắc anh Seongwoo phải mệt lắm đây nên mới ngủ say như vậy. Lần đầu tiên Daehwi bắt gặp khía cạnh này của anh, bởi anh Seongwoo luôn hoạt bát và tràn đầy năng lượng, luôn làm cho bầu không khí quanh anh trở nên ấm áp và vui vẻ. Còn em cún này thì ngoan quá đi thôi, không sủa lớn cũng không cựa quậy, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng anh Seongwoo. Daehwi lại nở nụ cười, cậu ngồi thụp xuống để tiện vươn tay cạ vào chóp mũi nhỏ, ngắm thật kỹ đôi mắt to tròn long lanh đang không ngừng dao động của em cún. Thật đáng yêu hết sức.


Hốt nhiên, Daehwi ngẩn người khi ánh mắt cậu dừng trên khuôn mặt anh Seongwoo, cậu chợt nhận ra đây là lần đầu tiên cậu nhìn anh trong khoảng cách gần như vậy.


Đẹp thật. – Daehwi thầm nghĩ.


Sống mũi cao, đôi môi mỏng khép hờ, hàng mi tĩnh lặng, làn da trắng dường như đang hứng chút phấn từ nắng chiều, dịu dàng ửng hồng. Nếu không vì chiếc quần bò xanh bạc, chắc hẳn Daehwi đã nghĩ anh Seongwoo đến từ Thiên Đàng, bởi thiên thần đúng là mặc đồ trắng đấy, nhưng không có mặc quần bò đâu. Dù gì thì Daehwi vẫn là một cậu bé 17 tuổi.


Đang vẩn vơ nghĩ thì cái vỗ nhẹ bên vai khiến cậu bé giật thót tim, chưa kịp ré lên tiếng nào đã thấy ký hiệu suỵt trên môi anh Daniel. Cậu chẳng biết anh Daniel đã ở phía sau từ bao giờ.



Kang Daniel im lặng ngồi vào chỗ còn trống trên băng ghế, sát cạnh anh Seongwoo đang gục đầu ôm cún thiu thiu ngủ. Hiểu cái nhướng mày ra hiệu của Daniel, Daehwi khẽ khàng nhấc chú cún khỏi tay anh Seongwoo, cùng lúc đó Daniel cẩn thận nâng Seongwoo dậy, để anh dựa vào mình rồi ân cần nghiêng đầu anh đặt lên đôi vai. Daehwi thấy anh Daniel nhanh chóng nắm lấy đôi tay anh Seongwoo, bàn tay lớn của anh thế chỗ chú cún nhỏ khi nãy, chắc vì sợ rằng nếu đột nhiên mất đi hơi ấm, anh Seongwoo sẽ tỉnh giấc. Daehwi cảm giác như có thể rót ra mật ngọt từ đôi mắt anh Daniel, cách anh Daniel nhìn anh Seongwoo – một đứa trẻ 17 tuổi như cậu, ngay lúc này chưa thể lý giải cho kiệt cùng để mà tìm được một từ ngữ, một phép so sánh nào phù hợp nhất.


Ra hiệu tay với anh Daniel rằng mình sẽ rời đi, Daehwi cứng nhắc như cỗ máy vuốt ve chú cún trong lòng, xoay lưng bước nhanh về phía trước. Trực giác mách bảo cậu không nên quay lại nhìn phía sau, nhưng đầu óc thì không ngừng vương đọng hình ảnh ngọt ngào nọ. Ánh mắt, cử chỉ dịu dàng ấy, có đúng là thuộc về một người em dành cho người anh thân thiết của mình hay không ? Dù anh Seongwoo nhiều tuổi hơn song trong khoảnh khắc vừa rồi anh như người yêu xinh đẹp và bé nhỏ trong vòng tay người tình ... Nghĩ đến đây Daehwi giật thót mình – sao lại có suy nghĩ như vậy, cậu lắc đầu nguầy nguậy như muốn ý nghĩ kia văng khỏi trí óc. Đừng nên nghĩ quá xa thế chứ - Daehwi tự nhủ.


17 tuổi thì vẫn là 17 tuổi, cuối cùng em cún đáng yêu trên tay lại lần nữa thu hút bằng hết sự nhập tâm của Daehwi.


Daehwi nhanh chóng quên đi khung cảnh lãng mạn chiều nọ. Cậu không biết ngay khi mình đã quay lưng, một nụ hôn phớt rơi hững hờ lên đôi môi người đang say ngủ. Cậu cũng không hề chú ý khi Staff thông báo hết giờ nghỉ, có kẻ trong góc phòng nâng lấy khuôn mặt người bên cạnh, sủng nịnh hôn lên hàng mi rung rinh còn ngái ngủ của người kia, rồi cười tít khi thấy người ta vừa dụi mắt vừa lí nhí nói "Xin lỗi, anh ngủ quên mất ..."



Daehwi thực sự đã quên hết tất cả, cho tới hôm nay, giữa buổi ghi hình teaser show thực tế WannaOne Go, việc anh Daniel (lại) thuần thục kéo đầu anh Seongwoo tựa vào vai mình - gợi nhắc cho Daehwi về góc phòng ngập nắng của vài ngày trước. Cảm giác hơi cũ ùa về khuấy động trong lòng:


- Họ vẫn thường làm vậy mà.


Đứa trẻ 17 tuổi Lee Daehwi, rút cục chỉ là đơn thuần mà nói ra tất cả những gì đã thấy mà thôi.


___________________
Điền.


Daehwi trong này hóa thân cho mọi suy nghĩ và ước mơ của mình, nên các cậu sẽ không thấy em ý giống như Lee Daehwi mà mọi người đã biết đâu :)

Chắc ai cũng nhận ra những tín hiệu mình dùng để viết nên chương này nhỉ :))))))))

Thực ra lúc xem teaser mình đã nghĩ trông Seongwoo có chút miễn cưỡng, ấy thế mà lúc xem hậu trường chỉ muốn gào khóc vì ân hận. Em xin lỗi không phải anh miễn cưỡng đâu mà là anh ngoan như cún ấy. Điều kỳ lạ rằng nếu Seongwoo đứng một mình hoặc với người khác, trông anh cực kỳ quyền lực và vững chãi. Nhưng bên cạnh Daniel thì hình ảnh Seongwoo biến hóa không ngờ - lúc trông anh bé nhỏ xinh yêu vô cùng, chẳng rõ ai mới là người nhiều tuổi hơn, lúc thì anh giống bà mẹ khó tính nuông chiều con nhỏ, lúc thì thực sự như người anh trai luôn cố gắng khiến đứa em của mình cảm thấy vui vẻ và an tâm....

Vì chuyện gia đình mà tâm trạng mình không tốt trong nhiều ngày liền, nhưng khi thấy hai người thì lập tức tâm mình bừng sáng luôn ấy. Tim cứ thấy rung rinh suốt thôi - nhưng không thấy mệt đâu nên hai anh cứ bên nhau như vậy nhé ♥~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top